Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 736: Cút! (1)

Từ bên trong Nguyên Phủ đi ra, Từ Tiểu Thụ không có mang theo nhiều người.
Cũng chỉ Mộc Tử Tịch, Ngư Tri Ôn, còn có A Giới bảo bảo đã hóa thành viên cầu.
Sau khi lần nữa tiếp xúc với không khí cháy bỏng của tiểu thế giới Bạch Quật, hắn mơ hồ cảm giác phương không gian dị thứ nguyên này có chút không đúng.
Tiểu thế giới thỉnh thoảng ong ong rung động.
Địa chấn liên tiếp phát sinh.
Thậm chí thường cách một đoạn thời gian, chùm sáng thiên địa dị tượng xông thẳng trời cao.
Rất rõ ràng.
Bạch Quật thay đổi.
Các loại dị bảo đang điên cuồng xuất thế.
Cũng không biết là bởi vì Bạch Quật tự, hay bởi vì Linh Dung Trạch bạo tạc. . .
Từ Tiểu Thụ không thèm để ý, dù sao chuyện không liên quan đến mình.
Sau khi xác định mình đã thoát ly nguy hiểm, đồng thời không có Hồng Y đuổi theo.
Hắn mới tiến vào Nguyên Đình tìm tòi bạch châu, xác định nơi phát ra khí tức thiên đạo nồng nặc nhất, cũng chính là chỗ có Đạo Văn Sơ Thạch.
Đáng nhắc tới chính là.
Vị trí chỗ kia, cách Linh Dung Trạch rất xa.
Hơn nữa còn ngay sát một đoàn ma khí.
Ma khí.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thứ kia chỉ có thể là Hữu Tứ Kiếm.
Không chút nghi ngờ.
Cho dù dùng mông suy nghĩ, cũng biết được Hữu Tứ Kiếm là nơi các vị đại lão quy tụ.
Đại quân Hồng Y, nhất định cũng ở chỗ đó.
Nhưng!
Đạo Văn Sơ Thạch, hắn có thể dễ dàng bỏ qua như vậy sao?
Lúc trước Từ Tiểu Thụ không được chọn, có lẽ sẽ từ bỏ.
Nhưng hiện tại có Tiêu Thất Thuật cộng thêm Biến Hóa, hắn muốn thẳng tiến không lùi!
Bên trong kết giới.
"Thụ Thụ Thụ. . . Thụ huynh?"
Phó n Hồng quay đầu lại, Phó Hành cũng phóng nhãn nhìn ra phía sau, tìm đến nơi âm thanh phát ra.
Một giây sau, biểu lộ trên mặt y giống như gặp quỷ, cả kinh đến mức ngay cả linh nhục cũng không cầm vững, trực tiếp rơi vào trong đống lửa.
"Định!"
Từ Tiểu Thụ sải bước tiến lên, vận dụng Vạn Vật Giai Kiếm cao cấp, trực tiếp định trụ linh nhục ở giữa không trung.
"Ngươi gặp quỷ à, sao lại hoảng hốt như vậy?"
"Thành thật khai báo, có phải ở sau lưng vụng trộm nói xấu ta hay không?"
Hắn vừa nói, thân hình thoắt một cái, trực tiếp lách mình đến trước mặt Phó Hành, cầm linh nhục lên, khẽ cắn cái xoẹt.
"Ực ực!"
Nhiều ngày không biết vị thịt, một ngụm vào bụng, vừa lòng thỏa ý.
"Tay nghề cũng không tệ lắm, chỉ kém ta một chút." Từ Tiểu Thụ nhanh chóng giải quyết linh nhục sạch sành sanh.
Ném xương cốt cùng xiên que ra, "ba" một tiếng, lọt vào trong đống lửa.
"Tách tách" một tiếng, trái tim nhỏ của Phó Hành cũng sững lại theo.
"Thế này, thế này, thế này. . . "
Y sững sờ trợn tròn mắt.
Sao lại trùng hợp như vậy?
Vừa nhắc Tiểu Thụ, Tiểu Thụ liền đến?
Vừa rồi huynh muội mình bàn chuyện, hắn không có nghe thấy đấy chứ?
Hắn nhất định không có nghe thấy!
Cách cả một cái kết giới phòng hộ, sao có thể nghe thấy?
Chết tiệt, biết thế vừa rồi mình đã dùng truyền âm. . .
"Thụ Thụ Thụ, Thụ huynh, ha ha, đến lâu chưa, vậy mà không hô một tiếng, để ta chuẩn bị thịt nướng cho ngươi!" Phó Hành nặn ra nụ cười.
"Vừa tới."
"Ách, vừa tới, là bao lâu?" Sắc mặt Phó Hành co lại.
"Ngươi hiểu "vừa tới" là có ý gì sao?" Từ Tiểu Thụ đặt mông sát bên cạnh y.
Phó Hành: ". . . "
Mộc Tử Tịch cùng Ngư Tri Ôn đồng dạng đi tới bên cạnh đống lửa trại, hai người cùng gật đầu chào hỏi Phó n Hồng, sau đó tìm chỗ ngồi xuống.
"Khụ khụ."
"Đúng đúng đúng, ta. . . "
"Ngươi không thích hợp." Từ Tiểu Thụ buồn cười nhìn y, "Thật đang nói xấu ta, sợ bị ta nghe thấy?"
Phó Hành nhìn mặt Từ Tiểu Thụ, cảm giác mình đã uổng công học nhân tướng học.
Y hoàn toàn không nhìn ra cái miệng. . . biểu lộ của Từ Tiểu Thụ, là thật, hay giả vờ.
"Không có, đừng nói lung tung."
"Ta chỉ là. . . "
Ngữ khí kéo dài, ánh mắt đột nhiên dừng lại ở phía trên linh trận phòng hộ, nói: "Đúng rồi, chỉ là ta hiếu kỳ, đẳng cấp linh trận này không thấp, ngươi làm thế nào có thể bất tri bất giác tiến vào?"
Phó n Hồng ở một bên đưa tay nâng trán, nặng nề nhắm mắt lại.
Ca ca ngốc a!
Tuy nói thời điểm Linh Trận Sư giao đấu, ngươi vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh.
Nhưng tên kia ngay cả linh trận ở hậu hoa viên cũng có thể xuyên tạc, đầu óc bị nước vào rồi ư?
Hỏi giấu đầu lòi đuôi như thế!
"Ha ha ha."
Từ Tiểu Thụ cũng không nói chuyện, chỉ cười khẽ hai tiếng.
Phó Hành càng luống cuống.
"Nhận e ngại, điểm bị động, +1."
"Làm quen một chút."
Từ Tiểu Thụ không đùa đối phương, chỉ tới Ngư Tri Ôn nói: "Thiên Cơ Thuật Sĩ đến từ Thánh Thần Điện, Ngư Tri Ôn."
"Linh trận đẳng cấp không thấp mà ngươi nói, ở trước mặt nàng không khác gì tờ giấy."
"Đâm một cái là thủng."
Nói xong.
Hắn chỉ Phó Hành, nhìn Ngư Tri Ôn nói: "Phó đại công tử phủ thành chủ Thiên Tang Thành, ngoại trừ lớn lên kém ta một chút ra, những thứ khác đều cực kỳ ưu tú."
"Cái gì cũng biết, nhưng đều không tinh, giống như linh trận của y vậy."
Phó Hành: ? ? ?
"Nhận hoài nghi, điểm bị động, +1."
"Ngươi tốt."
Ngư Tri Ôn gật đầu thăm hỏi.
Phó Hành vội vàng lấy lại tinh thần, muốn hoàn lễ.
Nhưng vừa liếc mắt qua, lúc này y mới phát hiện nữ tử ở sau lưng Từ Tiểu Thụ, dung mạo lại kinh người đến thế.
Một đôi tinh đồng khiếp người đoạt phách, kém chút hút tròng mắt của y ra ngoài.
Cũng may chỉ thất thố trong chớp mắt, Phó Hành rất nhanh liền khôi phục lại.
Y hất tay áo lên, hai tay xoa xoa vạt áo, lúc này mới đưa tay ra.
"Chào cô nương, tại hạ Phó Hành."
"Ba."
Từ Tiểu Thụ nắm lấy tay y, vung vẩy vài cái, sau đó chỉ hướng Phó n Hồng nói: "Muội muội của y, Phó n Hồng."
Phó Hành: ? ? ?
Phó n Hồng: ". . . "
"Nhận hoài nghi, điểm bị động, +1."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1, +1, +1, +1. . . "
Nhìn hai nữ gật đầu chào hỏi lẫn nhau, sau khi trải qua Từ thị không đứng đắn giới thiệu, trong lòng Phó Hành đột nhiên bình tĩnh lại.
Đúng vậy.
Mặc kệ mình hoài nghi thế nào, chí ít Từ Tiểu Thụ trước mặt, vẫn là Từ Tiểu Thụ lúc trước.
Quỷ Thú cái gì. . .
Phỏng đoán mà thôi.
Sự tình vẫn còn chưa rõ, sao mình có thể tự loạn trận cước được?
Y hít sâu một hơi, lần nữa khôi phục tư thái vinh nhục không sợ.
"Thụ huynh. . . "
"y, chờ đã!"
Từ Tiểu Thụ giơ tay bịt kín miệng Phó Hành, "Dựa theo bối phận mà nói, hiện tại ngươi không thể gọi ta là Thụ huynh."
"Ngươi có thể thay xưng hô khác, tỉ như. . . "
"Thụ thúc."
Hắn nói xong, quay đầu nhìn về phía Phó n Hồng: "Đúng không, chất nữ?"
Phó n Hồng: ". . . "
Khóe môi nàng co lại, kém chút nhặt đá ném con hàng vô sỉ kia.
Quá khinh người!
Mỗi khi gia hỏa này xuất hiện, liền điên cuồng kéo cừu hận.
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
"Khụ khụ. . . "
Phó Hành đồng dạng bó tay toàn tập, y đương nhiên biết mối quan hệ giữa Từ Tiểu Thụ với lão cha, thế nhưng vẫn lựa chọn lơ đi cái xưng hô này.
"Tới tới tới, chờ một chút."
"Có thể gặp nhau ở trong Bạch Quật, đây chính là duyên phận, để ta nướng thịt cho mọi người ăn."
Y nói xong, liền vội vàng móc linh nhục cùng gia vị ở trong giới chỉ ra, hóa thân thành một tên đầu bếp câm điếc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận