Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 551: Bạch Cốt Cự Nhân (1)

Từ Tiểu Thụ: "..."
Thánh Nữ sao?
Thánh Nữ phân điện Thánh Thần Điện, hay là Thánh Nữ tổng điện Trung Vực?
Từ Tiểu Thụ nghĩ ngợi.
Trực giác nói cho hắn biết, cô nương đầu óc đơn giản trước mặt, không nhất định chỉ có thân phận tương đương với Trình Tính Trữ.
Dù sao nàng ngoại trừ tư tưởng đơn thuần một chút, toàn thân cao thấp, trên cơ bản đều là đỉnh phối.
Dung mạo, tư thái, tu vi...
Những thứ này đều không trọng yếu.
Chí mạng nhất.
Chình là một đôi tinh đồng kia!
Từ Tiểu Thụ nhìn chằm chằm hai mắt Ngư Tri Ôn thật lâu, cho đến kia cô nương kia bắt đầu tránh né ánh mắt hắn, ngay cả đầu đều chôn xuống, lúc này mới nghi hoặc hỏi:
"Ta vẫn luôn rất hiếu kì, đôi mắt đẹp như vậy, liệu có công năng đặc thù gì hay không? Tỉ như thấu thị các loại."
Ngư Tri Ôn rõ ràng ngơ ngác một chút, vành tai nóng lên, vội nói: "Không phải thấu thị."
"Vậy ta không có đoán sai, quả thật có công năng đặc dị khác?"
"Ngạch, không có..."
Cô nương này muốn phủ nhận, Từ Tiểu Thụ trừng thẳng tròng mắt, nàng liền nói không ra lời.
"Hài tử không được nói dối!"
"Câu trả lời đầu tiên của ngươi là "không phải", sau mới đổi thành "không có", chứng minh lời nói của ngươi có vấn đề."
"Thật tưởng rằng ta là thằng ngốc sao?"
"Chúng ta đã là đồng đội, ngươi che giấu như thế, vạn nhất gặp phải tình huống đặc biệt, không biết năng lực của ngươi, ta cũng không thể phán đoán thực lực cụ thể của ngươi, không phải sao?" Từ Tiểu Thụ thành khẩn nói.
Ngư Tri Ôn dùng ngón tay miết lấy y phục, biểu lộ lập tức xoắn xuýt.
Từ Tiểu Thụ nói rất có đạo lý.
Đều đã là đồng đội, lừa gạt hắn, đúng là không tốt.
Nhưng Châu Cơ Tinh Đồng là bí mật lớn nhất của mình.
Sư phụ từng nói qua, cho dù là người thân mật nhất, cũng không thể tiết lộ.
Từ Tiểu Thụ mới quen mấy ngày?
Cộng lại còn chưa đến một ngày đi, sao có thể nói cho hắn biết được?
"Không nói?"
Biểu lộ của Từ Tiểu Thụ giống như đưa đám, bị đả kích nặng nề.
"Không thể nói."
Ngữ khí Ngư Tri Ôn có chút áy náy.
"Ài, hiểu rồi hiểu rồi."
Từ Tiểu Thụ cũng không ép buộc, sau khi trầm ngâm một lát, lúc này mới nói: "Nếu như không thể nói, vậy để ta đoán? Nếu đoán đúng, ngươi liền gật đầu?"
Ngư Tri Ôn ngây người.
Còn có thể làm như thế?
"Nhận hoài nghi, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ thấy Ngư Tri Ôn không có phản ứng, lớn mật nói: "Ngươi chỉ còn nói cho ta phương hướng, ta sẽ đoán một chút?"
"Ta..."
Ngư Tri Ôn thầm nghĩ ta không muốn nói, nhưng nghĩ đến vừa rồi mình đã từ chối đồng đội thỉnh cầu một lần.
Lúc đầu cự tuyệt đã rất khó nói ra miệng, sau khi sinh lòng áy náy, càng không có khả năng cự tuyệt lần hai.
"Linh Trận Sư." Nàng bất đắc dĩ nói ra.
Lúc này đôi mắt Từ Tiểu Thụ liền sáng lên.
"Linh Trận Sư?"
"Ngươi là người của Thánh Thần Điện không sai chứ?"
Ngư Tri Ôn gật đầu: "Ừm."
Chuyện này không có gì không thể thừa nhận.
Liếc mắt liền có thể nhìn ra, nàng cũng không có ý định giấu.
Dù sao mình là rời nhà trốn đi, thế nhưng vẫn phải dựa vào thế lực nhà mình sinh hoạt...
Từ Tiểu Thụ vuốt ve cằm, đầu lắc qua lắc lại, híp mắt, nhìn Ngư Tri Ôn từ trên xuống dưới.
Ngư Tri Ôn bị thần thái của hắn chọc cười, không khỏi hào hứng.
Nàng không tin chỉ là một danh từ Linh Trận Sư, Từ Tiểu Thụ có thể đoán ra được chuyện gì.
"Thiên Cơ Thuật?"
Vừa nhắc tới Thánh Thần Điện, Từ Tiểu Thụ căn bản không cảm thấy cô nương này sẽ có liên quan gì tới Linh Trận Sư.
Ít nhất cũng phải là Thiên Cơ Thuật Sĩ, mới có thể xứng với thân phận nàng.
Ngư Tri Ôn kinh ngạc, không gật đầu, nhưng cũng không có phủ nhận.
"Lợi hại nha!"
"Ngươi thật đúng là Thiên Cơ Thuật Sĩ?"
Từ Tiểu Thụ từng gặp qua Phó Chỉ nghiên cứu Thiên Cơ Thuật, nhưng tên kia chỉ là dựa vào một cái Thiên Xu Cơ Bàn, tự học thành tài.
Nhiều nhất, cũng chỉ tính nửa vời.
Nào ngờ cô nương đứng trước mặt mình, là một tên Thiên Cơ Thuật Sĩ hàng thật giá thật?
"Như thế, Đạo Khung... a phi, Đạo điện chủ, có quan hệ gì với ngươi? Không phải là sư phụ ngươi đấy chứ?"
Từ Tiểu Thụ bị suy nghĩ của bản thân giật nảy mình.
Dù sao trong thiên hạ, người nghiên cứu Thiên Cơ Thuật không nhiều, nổi danh nhất chính là điện chủ đương đại Thánh Thần Điện, Đạo Khung Thương.
"Không có quan hệ."
Ngư Tri Ôn hạ thấp mí mắt, chậm rãi lắc đầu.
"Ngươi đang nói dối!"
Từ Tiểu Thụ phủ định rất dứt khoát.
Nhìn thần sắc của ngươi xem, ngay cả ánh mắt đều tránh né, nhất định là đang nói dối.
"Ta..."
"Đạo điện chủ hoặc là sư phụ ngươi, hoặc là sư thúc sư bá, nói tóm lại, tuyệt đối từng dạy ngươi Thiên Cơ Thuật."
Từ Tiểu Thụ tiến lên một bước, cúi người bức bách nói: "Ngươi muốn nói không quan hệ, đó là chuyện không có khả năng!"
"Chuyện này..."
Ngư Tri Ôn cả kinh liên tục triệt thoái ra phía sau.
Ở phía dưới, Từ Tiểu Thụ ngay cả động tác khẽ mím môi ở dưới mạng che mặt, đều có hơi nhìn ra được.
"Ta nói đúng."
Từ Tiểu Thụ cười ha ha.
Ngư Tri Ôn mím môi không nói.
Nàng bỗng nhiên không muốn để cho Từ Tiểu Thụ đoán tiếp.
Ở trước mặt người này, mình vậy mà giống như trần trụi không mảnh vải, hoàn toàn không thể che giấu được ý nghĩ.
Từ Tiểu Thụ ngửa đầu nhìn hư không.
Bên trong Bạch Quật, không có ban ngày cùng ban đêm, không có từng ngôi sao sáng.
Nhưng mà hắn chắp tay một cái, tựa hồ thấy được hằng tinh rạng rỡ ở phía sau tấm màn mờ mịt kia.
Từ Tiểu Thụ tựa hồ minh bạch chuyện gì, thở dài, đi qua đi lại.
"Thiên đạo châu cơ, tinh ngân mệnh định."
"Đại đạo quy tắc kỳ thật cũng chính là như thế, xuyên qua hư ảo nhìn vào bản chất, hết thảy đều đang vận chuyển theo quy tắc đã định."
"Thiên địa như thế, tinh hà cũng như vậy."
"Ta nghĩ..."
Từ Tiểu Thụ quay đầu, bình tĩnh nhìn qua Ngư Tri Ôn.
"Đã Thánh Thần Điện chọn ngươi là Thánh Nữ, cho ngươi tài nguyên tốt nhất, ngươi hẳn có đầy đủ thiên phú."
"Cho nên đôi tinh đồng này, hoặc là dùng để phá giải Thiên Cơ Thuật, thậm chí quy tắc thiên địa."
"Hoặc là có thể phân tích chân lý, trợ giúp ngươi ngộ đạo, từ đó tu tập Thiên Cơ Thuật tốt hơn?"
Đôi mắt Ngư Tri Ôn trợn thật lớn.
"Không đúng."
Nhẫn nhịn nửa ngày, nàng mới biệt xuất ra hai chữ này.
"Ài."
Từ Tiểu Thụ nhìn phản ứng của nàng, biết cho dù mình có đoán sai, thế nhưng cũng đã tiếp cận tám chín phần mười.
"Tiểu cô nương, ngươi mới bao nhiêu tuổi, nói dối hết lần này đến lần khác, ai dạy ngươi?"
Gương mặt xinh đẹp của Ngư Tri Ôn hiện vẻ giận hờn, phiết đầu qua không dám nói tiếp nữa.
Nàng phát hiện mình ở trước mặt người ngoài còn có thể nói được một hai.
Thế nhưng ở trước mặt Từ Tiểu Thụ, có đôi khi nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.
Bởi vì gia hỏa này có thể tự hỏi tự trả lời, hoặc là trong lúc đối thoại, có thể biến lời nói của người khác thành của mình.
Nhưng...
"Mặc dù ngươi không đoán đúng, nhưng ta muốn hỏi một chút, ngươi làm thế nào đoán ra những chuyện này?"
Ngư Tri Ôn một lần nữa nhìn về.
Nàng tỉ mỉ đánh giá Từ Tiểu Thụ, rất hiếu kì trong đầu Từ Tiểu Thụ chứa những gì.
Gia hỏa này ăn gì lớn lên?
Trình Tinh Trữ cùng từng hỏi bóng hỏi gió bí mật của tinh đồng, nhưng bị một câu "Không thể nói" của mình làm cho tịt ngòi.
Trái lại Từ Tiểu Thụ...
Mình không nói, hắn vẫn có thể đoán!
Hơn nữa còn có thể đoán rất rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận