Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 834: Cực Kỳ Tàn Ác, Thánh Nô Lão Nhị (1)

"Nhìn hằm hằm?"
Từ Tiểu Thụ cảm nhận ánh mắt như muốn giết người của Thủ Dạ, vừa buồn cười, lại có chút cảm động.
Quả thật, sau khi tư duy Lan Linh sập bàn.
Trong số những người ở đây, đã không còn ai theo kịp suy nghĩ của hắn.
Thậm chí ngay cả Từ Tiểu Thụ, cũng kém chút tin chuyện ma quỷ của mình, càng đừng nói những người khác.
Lúc trước Ngư Tri Ôn "phản bội", hắn vốn cho rằng mình chết là cái chắc.
Dù gì có được tình báo của Ngư Tri Ôn, đám người Hồng Y muốn vạch trần thân phận của mình, dễ như trở bàn tay.
Nhưng hiện tại.
Nhìn phản ứng đám người Thủ Dạ, Lan Linh, Từ Tiểu Thụ lập tức ý thức được.
Mặc dù Ngư Tri Ôn đoán được thân phận của mình, thậm chí đứng bên phía trận doanh Hồng Y, lựa chọn vạch trần.
Thế nhưng nàng vạch trần, cũng chỉ là nói Từ Tiểu Thụ có khả năng ở đây.
Mà hai chữ "ở đây" kia, lại có đến hai loại ý nghĩa.
Một, Từ Tiểu Thụ là một người hoàn toàn khác, đang ẩn nấp ở đây.
Hai, chính là mình.
"Nhưng nàng không có nói tỉ mỉ. . . "
Từ Tiểu Thụ may mắn mình không có nóng đầu giết chết Ngư Tri Ôn, mà chỉ thu nàng vào trong không gian Nguyên Phủ.
Nếu không, hiểu lầm sẽ rất lớn.
Nhìn phản ứng của Lan Linh, không khó đoán ra lúc trước hoài nghi thân phận của mình, kỳ thật không chỉ có Ngư Tri Ôn.
Thậm chí có khả năng, phỏng đoán Lan Linh đối với mình, còn hơn cả Ngư Tri Ôn.
Dưới tình huống như thế, nếu Ngư Tri Ôn tiến hành theo phương pháp bình thường, từng bước từng bước để lộ thân phận mình, quả thật có khả năng bảo vệ Từ Tiểu Thụ hắn.
Thế nhưng khả năng lớn hơn, chính là Lan Linh cuối cùng vẫn không tin, hoặc trong lòng ôm tâm lý may mắn, muốn ra tay thí nghiệm một phen.
Thí nghiệm kia. . . Từ Tiểu Thụ biết, mình tuyệt đối không gánh nổi.
Tuy nhiên, Ngư Tri Ôn vận dụng phương pháp hoàn toàn trái ngược.
Trực tiếp kéo tư duy đám người Hồng Y, đến phương hướng mình đúng thật là Từ Tiểu Thụ.
Làm như thế, rất dễ khiến mình nổi giận xuất thủ, bóp chết vấn đề từ trong trứng.
Nhưng nàng vẫn làm!
Thậm chí kéo đến cuối cùng, một chữ "chạy" vừa vang lên, Lan Linh liền đánh mất toàn bộ khả năng tư duy, đồng thời đánh mất dũng khí nghiệm chứng thân phận mình.
Không thể không nói, một loạt thao tác kia, thật quá tuyệt.
Nhưng. . .
"Vì sao nàng lại giúp mình che giấu?" Từ Tiểu Thụ không hiểu.
Một tiếng "chạy" kia, nói thật, tại thời khắc sống chết, Từ Tiểu Thụ mới nghĩ đến.
Dùng Biến Hóa giả trang âm thanh Ngư Tri Ôn, cộng thêm Bạch Viêm ngăn cách linh niệm, vừa có thể giết người diệt khẩu, vừa có thể phá tan thần trí Lan Linh, khiến tư duy nàng sụp đổ.
Vào thời khắc sinh tử, đây chính là phương pháp tự cứu của Từ Tiểu Thụ.
Không có một trong.
Nhưng hắn tuyệt không nghĩ tới, trước khi mình vận dụng Biến Hóa hô lên, Ngư Tri Ôn đã gánh lấy trọng áp, lên tiếng trước.
Một chữ "chạy", thay đổi càn khôn, hóa giải tử cục.
"Nhưng. . . "
"Bảo vệ ta làm gì?"
Từ Tiểu Thụ nhìn ra được lập trường của Ngư Tri Ôn.
Nàng tuyệt đối là đệ tử Thánh Thần Điện điển hình, không có khả năng bao che đối thủ, cho dù mình từng đồng hành với nàng mấy ngày.
Nhưng bởi vì một chút nguyên do kia, nàng không nói chân tướng cho Hồng Y biết, lựa chọn bảo vệ mình?
Nghĩ không ra. . .
Dứt khoát không nghĩ!
Giờ phút này Từ Tiểu Thụ đã không còn nhiều thời gian, chỉ có thể dựa theo cách làm của Ngư Tri Ôn.
Đối mặt với nhiều cường địch như vậy, hắn không thể không kéo căng tinh thần.
Dù sao, màn kịch này, vẫn còn chưa diễn xong!
"Thật không ngờ, trực tiếp đốt chết Thánh Nữ Thánh Thần Điện, đám gia hoả các ngươi, lại bị dọa đến không dám ra tay."
Lời này, Từ Tiểu Thụ cũng chỉ dám trào phúng ở trong lòng.
Dựa theo kế hoạch, bởi vì Ngư Tri Ôn chết đi, Hồng Y tập thể bạo động, sau đó phá vỡ không gian cổ tịch, căn bản không có xuất hiện.
Hiển nhiên, một chữ "chạy" kia, không chỉ thay đổi thế cục, mà còn dọa đội ngũ Hồng Y run như chim cút.
Như thế. . .
Từ Tiểu Thụ nhìn đám người xung quanh, sau đó ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt giận dữ của Thủ Dạ, không quan tâm cười.
"Từ Tiểu Thụ gì gì đó, lão phu không muốn nhiều lời."
"Nhưng mà!"
Lời nói xoay chuyển, âm thanh hóa thành chế nhạo, "Tiền đặt cược lúc trước, sẽ không bởi vì tiểu nữ oa kia chết đi, mà thay đổi."
"Dù sao, sổ sách, lão phu chỉ mới thu một phần hai."
"Ngươi dám?!" Thủ Dạ lập tức nổi giận lên tiếng, nhưng lại không có tiến lên, chỉ dám đứng tại chỗ quát.
"Vậy. . . thử một chút?"
Từ Tiểu Thụ không chút sợ hãi.
Kỳ thật hắn cũng không muốn cắn chết không tha như thế, thời khắc mấu chốt liên tục kích thích Hồng Y.
Thế nhưng kịch đã điễn đến mức này. . .
Không làm. . . không được!
Xoát một cái.
Ánh mắt lướt qua đám người Hồng Y, mọi người chỉ cảm thấy trong lòng lạnh thấu.
Thời khắc cuối cùng, ánh mắt Từ Tiểu Thụ tập trung vào thiếu niên đứng cuối đội ngũ Hồng Y, phảng phất không có chút cảm giác tồn tại nào.
Ngư Tri Ôn không có quá nhiều quan hệ với các ngươi, cho nên lửa giận cũng không quá lớn.
Nhưng tên kia, hẳn là có đi?
Thân mang bí mật Hồng Y Quỷ Thú, đồng thời còn là đệ tử của Vô Nguyệt Kiếm Tiên, Lộ Kha!
"Lan Linh, là Tiểu Kha!"
Tín phát hiện vị trí ánh mắt Thánh Nô lão nhị tập trung, cả người lập tức choáng váng.
Gia hỏa này có độc à?
Không nhắm vào ai khác, chỉ nhắm vào người có bối cảnh nhất?
Cũng may chuyện Tiểu Kha là đệ tử của Vô Nguyệt Kiếm Tiên, người ngoài căn bản không biết.
Nếu không, chỉ sợ mục tiêu đầu tiên Thánh Nô lão nhị nhằm vào, tuyệt đối là tiểu tử này.
"Bảo hộ Tiểu Kha!"
Tín gầm thét lên tiếng, lúc này, dưới sự trợ giúp của đan dược, thương thế đã sơ bộ khôi phục.
Chỉ cần không xảy ra ngoài ý muốn giống lúc trước, y vẫn có sức đánh một trận.
"Tiểu gia hỏa, tới nơi này lịch luyện à?" Từ Tiểu Thụ không quan tâm, chỉ nhìn chằm chằm Lộ Kha cười.
Hắn nhìn ra Hồng Y có kế hoạch, nếu không sẽ không để mình tùy ý nhìn chằm chằm như thế.
Nhưng. . . ta chính là cầu các ngươi có kế hoạch!
Tốt nhất là có thể phá nát không gian cổ tịch, sau đó mạnh ai nấy chạy, đó mới là kết thúc viên mãn nhất.
"Ông!"
Danh kiếm Thanh Lân Tích điên cuồng rung động, tựa hồ cảm nhận được áp lực tuyệt đối.
Nhưng thay vì xuất ra danh kiếm, chỉ thẳng đối phương, thẳng tiến không lùi.
Lúc này, Lộ Kha đã rét đến mức không thốt thành lời.
Đây chính là cường giả từng đối chiến với sư phụ!
Nếu là người khác, cho dù mạnh hơn, Lộ Kha cảm thấy mình vẫn có thể đối mặt.
Thế nhưng. . .
Hiện thực vô cùng tàn khốc.
Sư phụ cao không thể với trong suy nghĩ, đối thủ của ông ấy, đang để mắt tới mình.
"Đường đường Thánh Nô lão nhị, lại không có chút phong phạm cường giả? Chỉ nhìn chằm chằm người yếu nhất?" Lộ Kha chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.
Y không biết nên nói lão nhân kia không có phong độ, hay là ánh mắt quá độc.
"Hô ~ "
Cơn gió vô danh thổi qua hư không.
Lần thứ ba, thân ảnh lão đầu vịn nón lá đột nhiên biến mất.
Thuyết Thư Nhân híp mắt nhìn thật kỹ.
Đây đã là lần thứ ba y quan sát môn linh kỹ kia.
Thế nhưng giống như mấy lần trước, lấy cảnh giới hiện tại của y, vẫn không nhìn ra lão nhị làm sao làm được?
Thiên đạo không có chút ba động.
Thậm chí ngay cả khí tức Thánh đạo, Thuyết Thư cũng không cảm ứng được mảy may.
Lão nhị dùng. . . rốt cuộc là linh kỹ gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận