Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1178: Rung Động Phá Cục Hoa Tiên Mâu (2)

"Thành công!"
Âm Phủ Lai Khách ở giữa không trung, vốn sắp không duy trì được bạch quang.
Thế nhưng Bách Quỷ Dạ Hành kịp thời phản kích, trực tiếp kết thúc ác mộng bản nguyên, lực lượng Thánh Tượng!
Dựa theo kế hoạch, Diêm Vương hai người cẩn thận đề phòng.
Khương Nhàn bị ép đến bất đắc dĩ, trước khi đoạt mắt mở ra Thánh Tượng.
Vậy Âm Phủ Lai Khách liền có thể trợ giúp Bách Quỷ Dạ Hành một chút sức lực, kết thúc Thánh Tượng, sau đó hai người cùng nhau đối phó với Khương Nhàn không còn sức phản kháng.
Nhưng Khương Nhàn không ngốc.
Gia hỏa này rất kiên nhẫn.
Đợi đến khi Âm Phủ Lai Khách đoạt mắt, không rảnh quan tâm chuyện khác, y mới bằng lòng mở ra Thánh Tượng.
Như vậy, công việc kết thúc Thánh Tượng chỉ có thể giao cho Bách Quỷ Dạ Hành đảm nhận.
Hiện tại Âm Phủ chỉ có thể trông cậy vào Thần Chi Tí Hữu cùng lực lượng thời không Hoàng Tuyền đại nhân giao phó, bảo trụ Bách Quỷ một mạng.
Tuy nói. . .
Sự tình đang phát triển theo phương hướng xấu nhất.
Thời điểm này, chỉ còn một mình Âm Phủ có sức đánh một trận.
Nhưng dù sao người tính không bằng trời tính.
Có lẽ kết quả này đã rất không tệ rồi.
"Tới đây cho ta!"
Âm Phủ Lai Khách rống to, lực lượng chùm sáng màu trắng trên tay mạnh hơn.
Sau khi Thánh Tượng ầm vang tan biến, Khương Nhàn đã bất lực phản kháng, ở trước mặt Trảm Đạo, nghiễm nhiên trở thành cá trên thớt, chỉ có thể mặc người chém giết.
Không mất bao lâu.
Tam Yếm Đồng Mục ly thể, cuối cùng bị chùm sáng màu trắng dẫn dắt bay ra.
"Chính là lúc này!"
Từ Tiểu Thụ bay được nửa đường thấy thế, lập tức sử dụng Nhất Bộ Đăng Thiên, chợt xuất hiện ở phía trước Tam Yếm Đồng Mục, vừa muốn đưa tay bắt lấy, hắn lại đột nhiên ngừng lại.
Bởi vì lúc này, dị biến nảy sinh.
Chỉ thấy sau khi hai mắt Khương Nhàn ly thể, thời gian một cái chớp mắt.
Một đạo quang ảnh huyết sắc ở bên trong, thuận theo quang tuyến Âm Phủ Lai Khách duy trì, xoát một cái tiến vào trong thân thể nàng.
"Đây là. . ."
Âm Phủ Lai Khách giật mình, lập tức phản ứng lại, chân tay luống cuống, "Huyết mạch ấn ký?"
Nàng luống cuống.
Cẩn thận từng li từng tí, bọn họ chính là sợ mình không cẩn thận giết chết Khương Nhàn, kích phát huyết mạch ấn ký.
Thế nhưng lúc này, Khương Nhàn rõ ràng vẫn còn đang đắm chìm bên trong ảo cảnh Hoa Tiên Mâu, liền tiếng gào thét cũng đã ngừng lại.
Căn bản không chết!
Cho nên, huyết mạch ấn ký. . .
"Khương thị, bối trí huyết mạch ấn ký vào Tam Yếm Đồng Mục?"
Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên thu tay lại cũng ý thức được điểm này.
Đúng vậy.
Một ít người biết được "truyền thuyết bất tử" của truyền nhân Bán Thánh.
Thế nhưng bọn họ tựa hồ quên mất một chuyện:
Huyết mạch ấn ký là do Bán Thánh hạ, đã Bán Thánh có thể bố trí vào trong cơ thể đệ tử trong tộc, sao lại không thể gài vào trong Tam Yếm Đồng Mục?
"Để xuống đi. . ."
Hư không đột nhiên vang lên một tiếng thở dài.
Sau khi truy tìm nguồn gốc âm thanh kia, Từ Tiểu Thụ, Âm Phủ Lai Khách đồng thời phát hiện, là từ trên người Âm Phủ truyền tới.
"Bị Bán Thánh định vị. . ."
Từ Tiểu Thụ nuốt một ngụm nước bọt.
Nhớ đến vừa rồi mình định xuất thủ, hắn cảm thấy sợ hãi không thôi.
Nếu khi nãy thu tay chậm một nhịp, huyết mạch ấn ký ở bên trong Tam Yếm Đồng Mục, có phải sẽ thuận theo bạch quang, dung nhập vào cơ thể người đầu tiên tiếp xúc với Tam Yếm Đồng Mục?
Cũng chính là. . .
Từ Tiểu Thụ hắn?
Bị Bán Thánh khóa chặt, Âm Phủ cơ hồ chết là cái chắc. . . đây là Từ Tiểu Thụ nhận định.
Nhưng mà một giây sau, tình huống trước mặt lần nữa nằm ngoài dự liệu của hắn.
"Buông xuống?"
"Không có khả năng!"
Chỉ thấy Âm Phủ trừng muốn rách cả mí mắt, đánh một chưởng vào trán mình, tựa hồ muốn đồng thởi hủy diệt thân thể cùng linh hồn.
"Bành!"
Huyết nhục bắn tung tóe.
Hành động tự tuyệt sinh cơ như thế, quả thực khiến cho Từ Tiểu Thụ nhìn đến trợn tròn mắt.
Nhưng mà, giống như lúc trước bị Tam Yếm Đồng Mục thao túng, Âm Phủ giống như ve sầu thoát xác.
Bên trong Cảm Giác, Từ Tiểu Thụ vậy mà tại một phương hướng khác, phát hiện một đạo thân ảnh màu đỏ.
Âm Phủ Lai Khách!
Gia hỏa kia, lần nữa dùng loại phương thức này xuất hiện.
"Vừa rồi tự sát là thật. . ."
"Thế nhưng Âm Phủ mới xuất hiện. . . cũng là thật."
Từ Tiểu Thụ vô cùng chắc chắn hai điểm này.
Bởi vì hắn có thể từ vị trí Âm Phủ tự tuyệt sinh cơ, nhìn thấy điểm đỏ lóe lên một cái rồi biến mất.
Đây là huyết mạch ấn ký!
Huyết mạch ấn ký tựa hồ cũng choáng váng, nó tác dụng vào linh hồn, chỉ cần người không chết, nó không có khả năng biến mất.
Nhưng vừa rồi, người thật chết!
Nó vốn nên tiêu thất, thế nhưng sau khi phát hiện chân tướng, thế là đuổi theo Âm Phủ mới xuất hiện, quay đầu bắn về phía một hướng khác.
Âm Phủ tựa hồ từng diễn thử qua tình cảnh tương tự.
Dưới tình huống không có Bách Quỷ hiệp trợ, thân hình nàng vừa mới xuất hiện, liền điều động Hoa Tiên Mâu.
Trong nháy mắt, màu phấn hồng bao phủ bốn phía, lực lượng huyễn thuật bao trùm cả một mảnh Thiên Kỳ Lâm biến mất.
Toàn bộ lực lượng thu liễm vào Hoa Tiên Mâu, giờ khắc này, chỉ nhắm thẳng đến huyết mạch ấn ký Bán Thánh đang lao tới.
Âm Phủ Lai Khách đột nhiên móc ra một giọt thánh huyết, một ngụm nuốt vào.
Sau đó nhắm thẳng vào huyết mạch ấn ký đang bắn vào trán, thấp giọng hô:
"Ngươi không tồn tại. . ."
Oanh!
Thiên đạo xung quanh trong nháy mắt hỗn loạn.
Hai mắt Âm Phủ nhất thời bạo phun huyết hoa.
Thân thể nàng bị thánh lực phản phệ, nổ tung tán loạn.
Mà huyết mạch ấn ký bắn vào trán nàng, tụa hồ cũng lâm vào rối loạn vô biên, chớp lóe, chớp lóe, chớp lóe. . .
Sau đó biến mất.
Từ Tiểu Thụ: "! ! !"
Giờ khắc này hắn trừng to mắt, dường như gặp phải vấn đề nan giải trong sinh mệnh.
Trong đầu, bỗng nhiên nhớ đến lúc Âm Phủ vặn gãy cổ Khương Nhàn, thấp giọng nỉ non:
"Kiên trì, ngươi vẫn chưa chết, đừng từ bỏ. . ."
Kết hợp với hiện tại, một câu có thể khiến huyết mạch ấn ký Bán biến mất tại chỗ:
"Ngươi không tồn tại. . ."
Đây tựa như Tà Thần giáo đường đang mê hoặc nhân tâm.
Dùng một loại phương thức thần kỳ nào đó, ở trước mặt Từ Tiểu Thụ , biến hư thành thực!
Lời Âm Phủ nói, cơ bản đều là hư ảo phiêu miễu, không khác gì nói suông.
Nhưng hiện thực, lại phản hồi trực tiếp chân thật nhất.
"Biến hư thành thật?"
Từ Tiểu Thụ giật mình minh ngộ, giống như thể hồ quán đỉnh, sáng tỏ áo nghĩa cuối cùng của Hoa Tiên Mâu.
Năng lực chung cực của Hoa Tiên Mâu, nhất định là đem ý thức chủ quan không tồn tại, hóa thành tồn tại.
Mà đây cũng chính là cảnh giới tối cao của huyễn thuật, biến hư thành thật!
Chỉ như thế, mới giải thích được vì sao lúc trước Âm Phủ bị Tam Yếm Đồng Mục khống chế, vẫn có thể tránh thoát, bị huyết mạch ấn ký Bán Thánh khóa chặt, cũng có thể hủy bỏ.
Tam Yếm Đồng Mục thao túng, đúng là chân nhân.
Nhưng chỉ cần Hoa Tiên Mâu cho rằng đây là giả, lại tái hiện ra một cỗ chân nhân khác.
Huyễn thuật cải biến hiện thực phán định, chỉ cần Âm Phủ bỏ ra đại giới tương ứng, Hoa Tiên Mâu liền có thể biến hư thành thật.
Đồng dạng!
Huyết mạch ấn ký Bán Thánh khóa chặt, đúng là chân nhân.
Âm Phủ tử sát, cũng chính là bản thân nàng.
Chỉ có như thế, huyết mạch ấn ký mới hiện ra, mới muốn biến mất.
Nhưng Âm Phủ không có khả năng để mình chết thật, nàng lợi dụng năng lực biến hư thành thật của Hoa Tiên Mâu, tạo ra huyễn cảnh mình tự sát, chân nhân lại không chết.
Như thế, quy tắc thiên đạo hiện thực tán thành Âm Phủ đã chết, huyết mạch ấn ký đương nhiên bị buộc ra khỏi linh hồn.
Mà Âm Phủ tồn tại ở trong thế giới huyễn thuật, chỉ cần bỏ ra đại giới tương ứng, liền có thể biến bản thân hư ảo thành thật.
Hai bên kết hợp.
Huyết mạch ấn ký Bán Thánh, bị nàng dùng phương thức thâu thiên hoán nhật, bức ra khỏi linh hồn.
Sau đó, Hoa Tiên Mâu lại lợi dụng phương pháp tương tự, đem huyết mạch ấn ký "tồn tại" ở trên thế giới này, đổi thành "không tồn tại".
Cho nên, Âm Phủ mới nói ra câu kia:
"Ngươi không tồn tại. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận