Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1559: Ta, Nhập Cuộc. . . (1)

Thánh Nguyên Tinh Thạch?
Diệp Tiểu Thiên ngây ra như phỗng.
Sao có thể là Thánh Nguyên Tinh Thạch?
Đây cũng quá trùng hợp đi, trong tay mình đang có một viên Thánh Nguyên Tinh Thạch không biết dùng để làm gì.
Trước mắt Diệp Tiểu Thiên mơ hồ xuất hiện hình ảnh một tên lão đầu đội nón lá mặc áo tơi, nón lá che hơn nửa mặt trên, chỉ để lộ ra nụ cười âm hiểm, khiến người nhìn tê cả da đầu.
Gió lạnh thổi qua, Diệp Tiểu Thiên cảm giác sau lưng có chút phát lạnh, nguyên lai huyết y đã bị mồ hôi thấm ướt.
Hắn nghĩ tới bức thư Tang lão đầu gửi cho mình.
Sau khi Tang lão đầu bị bắt, cách một khoảng thời gian rất dài, Thánh Nô tiểu bối Lạc Lôi Lôi mới chạy tới Đông Thiên Vương Thành đưa cho mình.
Nội dung chủ yếu chính là ở trong Vân Lôn Sơn Mạch, hỗ trợ cầm tới Thánh Nguyên Tinh Thạch.
Tang lão đầu thân hãm ngục giam, không có khả năng chạy ra truyền tin.
Cho nên, giải thích duy nhất. . .
Phong thư này, trước khi trận chiến Bạch Quật diễn ra, Tang lão đầu đã viết xong.
Nhưng thời điểm đó, vì sao Tang lão đầu lại viết phong thư không biết dụng ý như thế, muốn nhờ mình tương lai giúp hắn đi đoạt Thánh Nguyên Tinh Thạch, còn sớm biết Thánh Nguyên Tinh Thạch sẽ xuất hiện tại Vân Lôn Sơn Mạch?
Về phần Thánh Nguyên Tinh Thạch xuất hiện tại Vân Lôn Sơn Mạch. . .
Lúc này nghĩ đến, cũng hết sức kỳ quái.
Rõ ràng là Bát Tôn Am thao túng Ma Đế Hắc Long cách không giao thủ với Đạo Khung Thương, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, đây là lần đầu tiên Thánh Nô chính diện giao phong với Thánh Thần Điện, hơn nữa còn là giao thủ trước mắt thế nhân.
Tổng không đến mức, trọng tâm lần giao phong này, kỳ thật không phải song phương thăm dò lẫn nhau, không phải Hư Không Đảo muốn thoát khỏi gông xiềng, cũng không phải chứng thực truyền ngôn "Phong thánh đạo cơ", kích phát thế nhân điên cuồng. . .
Mà chỉ đơn thuần là dùng các loại phương thức che lấp Thánh Nguyên Tinh Thạch, âm thầm chuyển đến tay mình đi?
"Ta chỉ là người ngoài cuộc. . . " Diệp Tiểu Thiên điên cuồng hò hét ở trong lòng.
Hắn nhớ rất rõ, trong thư Tang lão không có nói đoạt Thánh Nguyên Tinh Thạch để làm gì.
Nhưng sau khi mình cầm tới Thánh Nguyên Tinh Thạch, vừa mới quay đầu, Kiều Thiên Chi liền chủ động liên lạc, nhờ mình tìm kiếm vật này.
Tổng không đến mức, hai người đã sớm thương lượng xong đi?
"Chuyện này tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối không phải trùng hợp!" Diệp Tiểu Thiên suy nghĩ tỉ mỉ cực sợ, cảm giác mình bị vận mệnh an bài hết thảy.
Mặt kính không gian, một bên khác.
Kiều Thiên Chi thấy sau khi mình mở miệng, người trong mặt kính bỗng nhiên đứng hình.
Chuyện này giống như bởi vì khoảng cách xa, tín hiệu không ổn định, khiến cho hình ảnh bên trong mặt kính không gian bất động.
"Diệp Tiểu Thiên?"
Kiều Thiên Chi lên giọng, thậm chí đưa tay muốn vỗ mặt kính không gian, nhưng rất nhanh ông ta ý thức được làm như thế cũng không có tác dụng gì, chỉ đành thả tay xuống, hỏi:
"Có vấn đề gì sao? Nếu quá phiền phức, vậy cũng không cần tìm Thánh Nguyên Tinh Thạch, dù sao Vân Lôn Sơn Mạch không phải nơi tốt lành gì, ngươi. . . ngươi vẫn nên về nhà sớm đi!"
Diệp Tiểu Thiên lập tức hồi thần, phát hiện trên trán đã có mồ hôi lấm tấm.
Hắn không có quá nhiều dị dạng, đưa tay nhẹ nhàng chỉnh lý tóc trắng trên trán, thuận thế lau đi mồ hôi, nói bóng nói gió nói: "Lần cuối cùng ngươi giao lưu với Tang lão đầu, là lúc nào?"
Kiều Thiên Chi ngạc nhiên, không ngờ chủ đề xoay chuyển nhanh như vậy, nhưng cũng không nghi ngờ gì, đáp: "Trước khi khi hắn rời khỏi linh cung, ngươi cũng thấy đấy, sau khi Tang lão đầu rời đi, chúng ta làm thế nào giao lưu được?"
Diệp Tiểu Thiên như có điều suy nghĩ, gật đầu hỏi lại: "Trước hoặc sau khi hắn rời khỏi linh cung, có an bài ngươi làm chuyện gì, hoặc là chờ đợi cơ hội gì hay không?"
Kiều Thiên Chi nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ ngờ vực, suy nghĩ tỉ mỉ lời nói của Diệp Tiểu Thiên rốt cuộc ẩn giấu hàm nghĩa gì.
Nhưng ông ta quả thật không nghe ra được ẩn ý ở bên trong. . .
Thế là Kiều Thiên Chi chần chờ đáp lại: "Không có? Lão già chết tiệt kia đột nhiên bốc hơi khỏi nhân gian, ngoại trừ ngươi, hẳn sẽ không liên hệ với những người khác, dù sao lão cũng sợ thân phận của lão ảnh hưởng đến chúng ta."
Diệp Tiểu Thiên trầm mặc.
Hồi lâu sau, hắn nâng tinh thạch sáu cạnh trong tay mình lên, hỏi: "Ngươi biết đây là gì không?"
Tinh thạch sáu cạnh lớn cỡ nắm đấm, ở trong mặt gương không gian chiết xạ thất thải quang mang nhàn nhạt, thánh quang ẩn hiện, vô cùng bắt mắt.
Kiều Thiên Chi không phải lần đầu tiên nhìn thấy thứ này, vừa rồi thông qua mặt kính không gian dò xét Diệp Tiểu Thiên, ông ta đã phát hiện Diệp Tiểu Thiên cầm vật này trong tay, thế nhưng không để ý cho lắm.
Hiện tại nói đến, ông ta mới bắt đầu chú trọng thứ này hơn.
"Là thứ gì?
"Ngươi có ý gì?"
Kiều Thiên Chi nghiêm túc quan sát tinh thạch sáu cạnh, xác định mình quả thật chưa từng thấy qua, lúc này mới một mặt buồn cười nói: "Diệp Tiểu Thiên, ngươi đừng nói với ta đây chính là Thánh Nguyên Tinh Thạch đi?"
Diệp Tiểu Thiên thông qua sắc mặt Kiều Thiên Chi xác nhận, y quả thật không biết Thánh Nguyên Tinh Thạch, trong lòng cảm thán thở dài, cảm thấy mình không cách nào lý giải được toàn bộ tao ngộ lúc trước.
"Đây chính là thứ ngươi muốn. . . " Ngữ khí Diệp Tiểu Thiên vô cùng chắc chắn: "Thánh Nguyên Tinh Thạch!"
"Cái gì?!" Kiều Thiên Chi lập tức trợn tròn mắt, thần sắc không dám tin, cà lăm nói, "Ngươi, ngươi không có nói đùa?"
"Nhìn ta giống như đang đùa sao?" Khóe miệng Diệp Tiểu Thiên nhếch lên.
"Không có khả năng. . . không phải, làm sao có thể. . . không đúng, ý ta là. . . " Kiều Thiên Chi nói chuyện không rõ ràng, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm tinh thạch sáu cạnh, ngước mắt hỏi Diệp Tiểu Thiên, "Ngươi, ngươi làm sao cầm tới?"
Làm sao cầm tới. . . Diệp Tiểu Thiên nghe thế, khóe mắt có chút co quắp, "Trong lúc ta đang đi dạo ở trong Vân Lôn Sơn Mạch, nó tự bay đến trước mặt ta, ta đưa tay liền cầm tới."
Vừa nói vừa nhàn rỗi đưa tay, ở trong hư không nắm một cái, bày ra nụ cười mười hai phần lạnh lùng.
Kiều Thiên Chi: ". . . "
Ông ta nhất thời trợn tròn mắt.
Thánh Nguyên Tinh Thạch thế nhân tha thiết ước mơ, tự mình bay vào trong tay Diệp Tiểu Thiên?
Vừa rồi mở miệng nhờ Diệp Tiểu Thiên trợ giúp, Kiều Thiên Chi thậm chí không ôm quá nhiều hy vọng, nào ngờ thứ này hữu duyên với mình, chủ động tìm tới cửa.
Không đúng!
Thế gian này, nào có sự tình trùng hợp như vậy?
"Diệp Tiểu Thiên, gần đây có phát hiện dị thường, có cảm giác mình bị an bài hay không?" Kiều Thiên Chi nhạy cảm đặt câu hỏi.
"Có." Diệp Tiểu Thiên lập tức gật đầu.
"Ai?" Kiều Thiên Chi hoảng sợ.
Diệp Tiểu Thiên thở dài: "Ta có cảm giác vào giây phút mình bước chân vào Đông Thiên Vương Thành, liền trở thành một quân cờ trên ván cờ vô danh, mặc người bố trí. . . bao gồm Thánh Nguyên Tinh Thạch tự động tới tay, ta nghĩ nát óc cũng không tìm được nguyên nhân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận