Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2336: Nhiêu Đáng Yêu, Sao Ngươi Dám Chọc Ta, Bất Kính Vô Địch! (2)

Chương 2336: Nhiêu Đáng Yêu, Sao Ngươi Dám Chọc Ta, Bất Kính Vô Địch! (2)Chương 2336: Nhiêu Đáng Yêu, Sao Ngươi Dám Chọc Ta, Bất Kính Vô Địch! (2)
"Ha ha ha, tìm chất. . “
Từ Tiểu Thụ cúi đầu cười nhẹ, nhìn Nhiêu Yêu Yêu trốn vào trong hư vô, thế nhưng ngay cả đại đạo đều bị nhen lửa.
Đường đường Kiếm Thánh, vẫn không thể lập tức thoát khỏi Tẫn Chiếu Bạch Viêm.
Từ Tiểu Thụ thấy thế lắc đầu, tiện tay đập diệt Thánh kiếp, mỉa mai lên tiếng:
"Nhiêu Đáng Yêu, nếu là trước đây, ta còn kính Kiếm Thánh ngươi ba phần."
"Nhưng hiện tại, ngay cả Đạo Khung Thương cũng không dám nói chuyện với ta như thế, ngươi lại dám ở trước mặt ta phát ngôn bừa bãi!"
Lời này mới đầu nhạt nhẽo nhẹ giọng, sau đó nói ra từng chữ, cuối cùng phối hợp ý chí Thánh Đế, nghiêm nghị quát lên.
Trong chớp mắt, khí thế thao thiên như sóng lớn vỗ bờ, còn hung ác hơn cả Chí Cao Thánh Kiếp, đánh cho đám người tai ù mắt hoa, hoảng sợ biến sắc.
"Tiểu tử này... "
Đạo Khung Thương kinh ngạc còn chưa lên tiếng, Thủy Quỷ trong cơ thể y đã không nghe nổi nữa.
Không có thực lực, Từ Tiểu Thụ khúm núm, một khi đắc thế, Từ Tiểu Thụ trọng quyền xuất kích.
"Tiểu nhân đắc chí" đều không đủ hình dung gia hỏa này, sao hắn có thể làm đến địch nhân cùng người mình đồng thời chán ghét? "Nhận oán thầm, điểm bị động, +1221."
"Nhận e ngại, điểm bị động, +866."
"Nhận nhìn hằm hằm, điểm bị động, +231"
Cột tin tức nhao nhao nhảy lên, Nhiêu Yêu Yêu bị lời này nói đến ngực cao chập chùng, gương mặt xinh đẹp xanh trắng.
"Từ Tiểu Thụ... "
Nhưng nàng hàm dưỡng quá tốt, nhất thời không nghĩ ra được từ ngữ phản bác tên đáng ghét kia, chỉ có thể trợn mắt tròn xoe, rút kiếm lấn tới,'Hay cho Từ Tiểu Thụ ngươi!"
"Chậm đã."
Bạch Viêm vạn dặm dâng trào, Từ Tiểu Thụ đưa tay đẩy về phía trước, khí thế khoan thai thong dong, không cho chất vấn.
Nhiêu Yêu Yêu vô thức hạ tay, buông kiếm, buông phân nộ trong lòng xuống.
Liền phảng phất trên thế giới này, không có thứ gì quan trọng bằng những lời kế tiếp của Từ Tiểu Thụ.
"Chuyện này. . “
Nhất thời ý thức được Từ Tiểu Thụ chỉ bằng vào khí thế, liên ảnh hưởng đến mình, Nhiêu Yêu Yêu càng thẹn quá hoá giận.
Nhưng lúc này, Từ Tiểu Thụ lên tiếng.
Hắn giẫm lên bạch sắc hỏa hải không ngừng tăng cao, được khí thế chí cao vô thượng gia trì, đúng như Thánh Đế phụ thể, cao quý cường đại: "Nhiêu Đáng Yêu, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, hiện tại thu tay lui khỏi Hư Không Đảo, ta sẽ không xuất thủ với ngươi."
"Nhưng ngươi nhớ cho kỹ, sở dĩ ta tha ngươi một mạng, không phải bởi vì Nhiêu Đáng Yêu ngươi thật đáng yêu, mà là vì ngươi họ Nhiêu.'
"Cộng thêm trước đó ngươi thả lão sư ta rời đi, ta nhận phần nhân tình này, ngươi lui ra đi."
Từ Tiểu Thụ từ trên cao nhìn xuống, khẽ nâng cằm, tay trái đỡ lấy Bạch Viêm chảy xuôi, tay phải xách ngược danh kiếm Diễm Mãng, nhuần nhuyễn thuyết minh hai chữ "Kiêu căng".
Hắn chỉ kém triệu hồi ra Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, huyễn hóa minh nguyệt, lưu cho thế nhân một cái bóng lưng cao ngạo.
Thế nhưng, thống khổ lúc này hắn phải thừa nhận, chỉ có bản thân Từ Tiểu Thụ mới biết!
Thân thể dưới áo bào đều đang khẽ run rẩy!
Giờ khắc này, Từ Tiểu Thụ vững vàng đứng đấy, bày ra bộ dáng quân lâm thiên hạ, đều nhờ Biến Hóa khống chế.
Nếu để người khác nhìn ra trạng thái bản thân cũng không quá tốt, thật sợ Ngũ Đại Thánh Đế thế gia, Từ Tiểu Thụ hắn liền viết ngược tên mình lại!
"Thật ngông cuồng, gia hỏa này thật ngông cuồng, đổi thành ta liền không nhịn được!"
"Hiện tại hắn là Thánh Đế, tuy chỉ nhất thời, nhưng hắn không cuồng thì ai cuồng? Nếu ta cũng đạt được lực lượng Thánh Đế mà không chết, ta còn cuồng hơn hắn gấp trăm lần!"
"Đúng vậy, nếu lão tử vào năm hai mươi tuổi, có được một nửa chiến tích của Từ Tiểu Thụ, đi đường đều không cần dùng mắt, trực tiếp dùng lỗ mũi gặp người!"
"Xong, Nhiêu tiên tử tuyệt đối không nhịn được, phép khích tướng tuy vụng về, nhưng rất hữu dụng. . “
Đừng nói đám Luyện Linh Sư bên dưới nhìn ra môn đạo, ngay cả Thủy Quỷ trong cơ thể Đạo Khung Thương, đều cảm thấy hổ thẹn vì suy nghĩ trước đây.
Từ Tiểu Thụ thật không có mất trí!
Hắn hoàn toàn thanh tỉnh!
Nắm giữ lực lượng như thế, người thường đã kiêu ngạo đến tận trời, hắn vẫn biết chọc giận Nhiêu Yêu Yêu, để địch nhân lộ ra sơ hở, dễ đánh hơn.
Nhiêu Yêu Yêu liệu có trúng kế hay không?
Nghĩ đến đây, Thủy Quỷ cơ hồ cười ra tiếng.
Từ Tiểu Thụ kích Nhiêu Yêu Yêu, phải nói vô cùng tinh chuẩn!
Chỉ có Đạo Khung Thương mới biết, Từ Tiểu Thụ đang giãm lên vảy ngược Nhiêu Yêu Yêu nhảy nhót.
Bối cảnh họ "Nhiêu”, có thể nghị luận ở phía sau, nhưng ai dám ngay trước mặt Nhiêu Yêu Yêu đề cập tới?
Hiện tại, đối phương nắm giữ lực lượng tuyệt đối, sơ sẩy liền chết chắc!
Đạo Khung Thương tranh thủ thời gian lên tiếng: "Nhiêu Yêu Yêu, đừng trúng kế.. -
Thủy Quỷ đoạt lấy thân thể, nhanh chóng ngắt lời: "Từ Tiểu Thụ, nhìn bộ dáng tiểu nhân đắc chí của ngươi, đổi thành ta đều sẽ đánh tới. . "
Thế nhưng, Đạo Khung Thương cùng Thủy Quỷ còn chưa dứt lời, Từ Tiểu Thụ đã quay đầu quát lạnh: "Im miệng!" "Hạng giun dế, ôn ào nhao nhao, phiền chết đi được, ta. .
"Bản tọa, cho các ngươi nói chuyện ư?"
Giãm lên biển lửa, cong ngón búng ra, Từ Tiểu Thụ không chút khách khí, đầu ngón tay bắn ra một viên hỏa chủng màu trắng cô đọng áp súc, phá không lao đi.
Thảo!
Một chớp mắt nào đó, Thủy Quỷ kém chút không nhịn được, muốn nhảy ra đánh người.
Thật phiền!
Một kích này, hoặc nhiều hoặc ít mang theo ân oán cá nhân đi?
Đạo Khung Thương cũng bị tiểu tử kia chỉnh bó tay rồi.
Nhưng một kích này không phải Vương Tọa Đạo cảnh, mà là phía trên Bán Thánh toàn lực tiến công.
Đạo Khung Thương không dám khinh thường, vội vàng lách mình tránh né.
Hỏa chủng sát vai lướt qua, cũng không phải đụng người mới bạo tạc, mà là theo Từ Tiểu Thụ cười lạnh, đột nhiên bành trướng, năng lượng bạo tạc.
Con ngươi Đạo Khung Thương co rụt lại, Thiên Cơ La Bàn tự hành vận chuyển.
"Đại Na Di Thuật!"
Âm ầm!
Hỏa chủng bên cạnh biến mất.
Phía trên Đọa Uyên xa xôi xuất hiện lỗ đen vạn dặm, khí tức hủy diệt thôn phệ hết thảy. Giống như Thánh kiếp bị người nắm, sau đó ném mạnh đi, mặt đất không còn, cỏ cây mẫn diệt, cát đá hư vô.
Mặt đất ầm ầm chấn động, khói bụi cuồn cuộn không dứt.
Mọi người nhìn đám mây hình nấm phía xa, cảm thấy bờ môi khô khốc, hàm răng rung động.
Từ Tiểu Thụ, thật thay đổi!
Hắn thật có thể dùng một kích oanh nát tuyệt địa!
"Ngươi điên rồi?" Đạo Khung Thương còn chưa lên tiếng, Thủy Quỷ đã nổi giận gầm lên,"Ngươi ngay cả ta cũng muốn giết phải không. . “
Từ Tiểu Thụ lạnh nhạt liếc nhìn.
Thủy Quỷ lập tức ngậm miệng, Đạo Khung Thương lùi lại nửa bước.
"Nhận nguyên rủa, điểm bị động, +1."
"Nhận ghi nhớ, điểm bị động, +2."
Nhiêu Yêu Yêu một mặt chấn động nhìn tới phương hướng Đọa Uyên.
Nếu như nàng không rời khỏi, vẫn tại nơi kia khôi phục thương thế, ổn định Bán Thánh vị cách.
Lấy thể chất yếu ớt của cổ kiếm tu đến xem, một kích này, liệu có mai táng mình cùng với Đọa Uyên?
Nhiêu Yêu Yêu cuối cùng minh bạch vì sao Đạo Khung Thương liên tục nhắc nhở mình, đồng thời cũng hiểu ra vốn liếng kiêu căng của Từ Tiểu Thụ.
Nhẹ nhàng giải quyết xong vấn đề bản thân, âm thanh buồn nôn đáng ghét kia lại tiếp tục vang lên:
"Nhiêu Đáng Yêu, bản tọa tha thứ cho sự vô tri lúc trước của ngươi." "Hiện tại nhìn thấy một chỉ này, ngươi hẳn biết ta đã vô địch, như thế, còn không mau cút khỏi Hư Không Đảo?”
Vừa dứt lời, mí mắt Nhiêu Yêu Yêu run rẩy, môi son khẽ động, bàn tay cầm kiếm bởi vì dùng sức mà run rẩy.
Là ai?
Là ai dạy Từ Tiểu Thụ những thứ này?!
Nhiêu Yêu Yêu đã vô lực đậu đen rau muống Từ Tiểu Thụ.
Bạo nộ nhất kiếm, lăng không chém tới.
"Từ Tiểu Thụ, hôm nay không xé rách cái miệng của ngươi, ta liên không gọi Nhiêu Yêu Yêu!”
Vương Kiếm - Thiên Tử Trul
Kiếm quang hồng phấn xé mở biển lửa Bạch Viêm, phá vỡ không gian màu đen, trực tiếp chém tới phần đầu Từ Tiểu Thụ.
Lực lượng một kiếm này không quá hoàn mỹ, Nhiêu Yêu Yêu bị tức đến xuất thủ bất ổn.
Chỉ riêng Hồng Trần Kiếm Ý tiết ra ngoài, đã khiến cho vô số Luyện Linh Sư bên dưới thần sắc hốt hoảng, tựa như gặp phải Hồng Trần Luyện Tâm.
Nhưng phía trên biển lửa đối diện, Từ Tiểu Thụ chỉ hơi động, Tinh Thần Thức Tỉnh phát động, khôi phục thần trí.
Được lực lượng Thánh Đế gia trì, cho dù không có Tinh Thần Thức Tỉnh, hắn vẫn có thể miễn dịch Hồng Trần Kiếm Ý ảnh hưởng.
Lúc trước đối mặt Bán Thánh toàn lực công kích, mình nhất định phải né trái tránh phải, mượn nhờ Tị Nhân tiên sinh, Ma Đế Hắc Long, Thiên Cơ Thần Sứ các loại lực lượng, mới có thể hóa giải. Hiện tại... .
Chậm rãi như vậy!
Nhỏ bé như thết
Một ngón tay liền có thể ma diệt!
Từ Tiểu Thụ chỉ hơi nghiêng đầu.
Âm thanh kiếm quang gào thét xé gió, lướt qua bên tai.
Tay trái đưa lên, khép ngón tay kẹp lấy, kiếm quang hồng phấn liên bị Thập Đoạn Kiếm Chỉ bao trùm Bạch Viêm tuỳ tiện bắt được!
Biển lửa chấn động, mở ra con đường dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Đám Luyện Linh Sư bên dưới ngẩng đầu nhìn lên, kiếm quang bị Từ Tiểu Thụ dùng ngón tay kẹp lấy, không thể tiến thêm, lập tức nhấc lên một mảnh xôn xao.
"Xong....'
Trái tim đám người xiết chặt.
Có lo cho sinh mệnh của mình, có lo cho Từ Tiểu Thụ, hoặc là Nhiêu Yêu Yêu.
Thời điểm vạn chúng chú mục, hai ngón tay Từ Tiểu Thụ nhẹ dùng lực.
"Bành!" Một tiếng vang lên, kiếm quang hóa thành năng lượng, bị Bạch Viêm đốt sạch tại chỗ.
Hắn vẫn duy trì tư thế chỉ diệt kiếm quang, không có động tác, thế nhưng hai ống tay áo đột nhiên phấp phới, từng mảnh tung bay, tựa như lá mục tàn lụi, theo gió bay đi. Trong ống tay áo, đôi tay rạn nứt tràn lửa khô héo từng khúc, cháy đen như than, tựa như gỗ mục.
Từ Tiểu Thụ nhìn chằm chằm Nhiêu Yêu Yêu, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, trong miệng ngậm một cây xì-gà băng thô to.
Hắn phun ra một ngụm khói băng, thịnh thế băng liên nở rộ dưới chân, sau lưng Bạch Viêm thiêu đốt, lực lượng Thánh Đế hóa thành đôi cánh che trời, Diễm Mãng được chậm rãi nâng lên, phát ra một tiếng kiếm minh kinh thiên.
"Nhiêu Đáng Yêu, ta đã cho ngươi cơ hội, sao ngươi dám chọc ta? Bất kính vô địchl"
Bạn cần đăng nhập để bình luận