Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 609: Không Cần (2)

"Yên tâm, tuyệt đối siêu giá trị."
Khuất Tình Nhi vỗ ngực cam đoan, Từ Tiểu Thụ mới không do dự nữa, bay trở về.
"Giao dịch thế nào?"
Đi thẳng vào vấn đề.
Từ Tiểu Thụ không có ý định lãng phí thời gian.
"Hai khoản giao dịch."
Khuất Tình Nhi nhẹ nhàng cười, dựng thẳng hai ngón tay lên, nói: "Đầu tiên, ta cảm thấy rất hứng thú đối với Linh Lung Thạch, ngươi còn lại bao nhiêu, ta có thể mua hết."
"Linh Lung Thạch..."
Từ Tiểu Thụ nghe xong, liền biết đối phương đang trắc nghiệm thân phận của mình.
Nhưng thân phận của hắn không phải bí mật.
Hắn chỉ cần giữ bí mật đối với đám người Linh Cung, bởi vì không muốn gia nhập đội ngũ của bọn họ.
Về phần những người khác, tùy duyên là được, không cần phải cưỡng cầu.
"Nếu như là Linh Lung Thạch, tính cả ba viên của lão Đỗ, cộng thêm cửa ra vào truyền tống trận bán đi ba viên, mình hẳn còn lại mười viên."
Từ Tiểu Thụ âm thầm tính toán, hỏi: "Ngươi có biết một viên Linh Lung Thạch bao nhiêu tiền, ngươi mua nổi?"
"Ngươi ra giá bao nhiêu?"
Nụ cười trên mặt Khuất Tình Nhi vẫn như cũ, không ra một chút vết tích.
Từ Tiểu Thụ do dự một chút, nói: "Ta cũng không hố ngươi, Linh Lung Thạch giá thị trường một viên 50 triệu, ta dùng giá này bán ngươi, như thế nào?"
"Ngọa tào!"
Trần Thần ở phía sau nhất thời không nhịn được miệng phun hương thơm.
50 triệu?
Cho dù y không biết giá thị trường, nhưng cũng biết con số này, tuyệt đối là dùng để hố người.
Nếu một viên Linh Lung Thạch trị giá 50 triệu, sau khi mình tiến vào, cũng có thể tùy tiện tìm người, lấy giá 45 triệu bán đi, chẳng phải sẽ lời to?
Dù sao mình cũng không có ý định đi mạo hiểm.
Linh Lung Thạch, có cũng được, mà không có cũng không sao.
Khuất Tình Nhi đồng dạng ngưng tụ ý cười.
"50 triệu?"
"Ngươi có bao nhiêu viên?"
Nàng không có lập tức cự tuyệt, mà là lựa chọn quan sát.
Từ Tiểu Thụ ý thức được cô nương này có lẽ thật không biết giá thị trường Linh Lung Thạch.
Bởi vì thời điểm hắn đấu giá Linh Lung Thạch ở trước truyền tống trận, đã là những giây phút cuối cùng.
Lúc đó, trên cơ bản đã không còn đệ tử Linh Cung, hoặc là đệ tử đại gia tộc ở bên ngoài truyền tống trận.
Cho nên, giá tiền này, nàng cũng có thể tiếp nhận?
"Sáu viên."
Từ Tiểu Thụ nói xong, liền trực tiếp móc ra một nửa tồn kho ở trong giới chỉ.
Linh Lung Thạch là thứ tốt.
Hắn dự định giữ lại một ít, chuẩn bị cho tình huống phát sinh.
Dù không có xuất ra toàn bộ, thế nhưng số lượng sáu viên kia, vẫn khiến đám người ở phía sau sợ run.
"Thật đúng là sáu viên Linh Lung Thạch?"
"Trời ạ, tên này rốt cuộc là ai, không phải hắn ở bên trong Bạch Quật đánh cướp đệ tử thế gia đấy chứ?"
Trần Thần chấn kinh, nắm lấy tay Hứa Tĩnh, im lặng rút lui mấy bước.
"Khụ khụ."
Lúc đầu La Ngọc Phách đang điều chỉnh hơi thở, thấy thế lập tức rối loạn.
Y đồng dạng kinh hãi nhìn qua Từ Tiểu Thụ.
Sáu viên Linh Lung Thạch.
Số lượng này so với toàn bộ danh ngạch Bạch Quật La gia có được, còn nhiều hơn một viên.
Gia hỏa này, làm sao có được?
"Nhận hoài nghi, điểm bị động, +4."
Lông mày Khuất Tình Nhi khẽ động.
Không giống với những người khác, đối với sáu viên trước mặt, nàng có hơi nghi hoặc một chút.
Theo lý mà nói, Từ Tiểu Thụ cầm mười tám viên Linh Lung Thạch.
Mình nghe ngóng hồi lâu, cũng không nghe thấy gia hỏa này có dự định bán đi.
Hiện tại đã tiến vào Bạch Quật, giá Linh Lung Thạch giảm mạnh, mình muốn mua, hắn nên lấy ra toàn bộ mới đúng.
Sao chỉ có sáu viên?
"Chỉ có nhiêu đây?"
Nàng nghi hoặc hỏi.
Từ Tiểu Thụ gật đầu, không chút lề mề nói: "Sáu viên, cũng chính là 300 triệu, ngươi có tiền sao?"
Phía sau lập tức vang lên tiếng hít khí lạnh.
Trần Thần nhìn hai người điềm nhiên như không có việc gì, đàm luận sinh ý trị giá mấy trăm triệu, nhất thời cảm giác mình giống như một tên nhà quê chưa thấy qua chuyện đời.
"300 triệu, ta có."
"Nhưng số lượng Linh Lung Thạch của ngươi không chỉ ít, mà giá cả còn hơi đắt."
Khuất Tình Nhi cười cười nhìn về phía Từ Tiểu Thụ.
"Vậy ngươi muốn thế nào?"
"Giảm giá?"
"Ngươi ra giá, nếu như ta có thể tiếp nhận, ta sẽ suy nghĩ thêm một chút."
Nói thật, cho dù là 300 triệu, giờ phút này Từ Tiểu Thụ cũng cảm thấy có chút thờ ơ.
Trong lòng hắn tính toán, nếu như chờ thêm một khoảng thời gian, mọi người sắp dùng hết Linh Lung Thạch.
Chỉ cần bắt lấy một người sắp chết, đưa lên một viên Linh Lung Thạch, có lẽ một trăm triệu, đối phương cũng sẽ mua.
Nhưng thời gian quá lâu.
Đạo lý chậm thì sinh biến, Từ Tiểu Thụ hiểu.
Hồng Y nhập Bạch Quật, tương lai, không biết sẽ phát sinh chuyện gì!
Mấy viên đá kia, sớm bán được thì tốt.
Nếu không bán được, đến lúc đó thu hồi vốn cũng không sao.
"Ta không cần giảm giá."
Khuất Tình Nhi lắc đầu, đột nhiên truyền âm, nói nhỏ: "Ta có thể cho ngươi 300 triệu, nhưng đồng thời, có kèm theo một cái điều kiện nhỏ."
"Hửm?"
Từ Tiểu Thụ không rõ ràng cho lắm, nhìn tới.
"Ta muốn gia nhập đội ngũ các ngươi." Vẻ mặt Khuất Tình Nhi rất thành thật.
Nhập đội?
Từ Tiểu Thụ liếc qua Ngư Tri Ôn yên tĩnh chờ đợi, không quấy rầy mình.
"Không được."
Hắn quả quyết cự tuyệt.
"Vì sao không được?"
Khuất Tình Nhi không hiểu.
"Không được là không được, không có vì sao."
"Ta cho ngươi 300 triệu!"
"Đó là tiền giao dịch, không tính cho."
"Ta giao dịch 300 triệu với ngươi, ngay cả điều kiện nhỏ này, ngươi cũng không đáp ứng?"
Khuất Tình Nhi dừng một chút, chân thành nói: "Ta là Tông Sư, ta sẽ không kéo chân ngươi."
"Sẽ."
"..."
Đàm thoại đột nhiên kết thúc.
Khuất Tình Nhi kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mặt, bị một câu phản bác của hắn nghẹn không nói nên lời.
Nàng tức giận đến phát run, đôi mắt liếc nhìn nữ tử ở bên cạnh, "Nàng chỉ mới Tiên Thiên!"
"Ngươi và nàng không giống." Từ Tiểu Thụ lắc đầu.
"Có chỗ nào không giống? Ta là Tông Sư, cảnh giới của nàng ấy còn thấp hơn ta."
"Nàng đẹp hơn ngươi."
"..."
Đàm thoại lần nữa kết thúc.
Khuất Tình Nhi giống như bị trọng quyền nện vào mặt, sắc mặt tái xanh.
Ánh mắt nàng liên tục lưu chuyển giữa thiếu niên và mỹ nữ, nhất thời không có cách nào phản bác.
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
Tỉnh táo.
Mình nhất định phải tỉnh táo.
Khuất Tình Nhi dùng sức hô hấp.
Ở phủ thành chủ, nàng kiến thức qua Từ Tiểu Thụ đánh võ mồm.
Lúc đó còn có thể ngậm cười xem hắn đỗi toàn trường, cảm thấy vô cùng thú vị.
Giờ phút này thật muốn tiến lên...
Khó chịu giống như bị mắc nghẹn ở cổ, không lời nào có thể diễn tả được.
Rốt cuộc, nàng chậm rãi thở ra một hơi.
"Từ Tiểu Thụ, ta rất có thành ý bàn chuyện làm ăn với ngươi, xin ngươi đừng..."
"Ta cũng vậy."
Từ Tiểu Thụ ngắt lời nói: "Ta cũng rất có thành ý, chỉ nói chuyện làm ăn, không nói chuyện khác, bao gồm điều kiện nhỏ."
"Còn nữa..."
Hắn dừng một chút, cảm thấy giờ phút này mình chưa thể bại lộ thân phận, không nên bị gọi như vậy.
"Ta không phải Từ Tiểu Thụ, ta tên Chu Thiên Tham."
Khuất Tình Nhi: "..."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
"Được rồi, Chu Thiên Tham, chúng ta sắp hoàn thành một mối sinh ý ba trăm triệu, ngay cả một chút ưu đãi, ngươi cũng không chịu cho ta?"
Khuất Tình Nhi nghiêm mặt nói: "Ngươi là người bán, ta là người mua, nguyên bản ta là bên chịu thiệt thòi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận