Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2209: Nhân Quả Sinh Tử Luận (1)

Chương 2209: Nhân Quả Sinh Tử Luận (1)Chương 2209: Nhân Quả Sinh Tử Luận (1)
Thiên Cơ Thần Sứ hình thái tự do, chiến tử?
Dưới một kiếm của Mai Tị Nhân, y thậm chí không thể vận dụng điểm thủ đoạn phòng ngự, tâm niệm đều bị trảm, trở thành một bộ xác không?
Giờ khắc này, tất cả mọi người ở trên Hư Không Đảo đều có cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như nói lần trước Khương Bố Y thánh vẫn, bọn họ chỉ thấy được kết cục cuối cùng. .. Bán Thánh hóa thành lưu vân đầy trời, từ từ tiêu tán.
Thế nhưng trước đó phát sinh chuyện gì, bọn họ hoàn toàn không biết, cho nên cảm khái Hư Không Đảo quả thật là nơi táng thánh, nhưng cũng chỉ đến thế.
Mà lúc này, hình tượng Thiên Cơ Thần Sứ hình thái tự do thân thánh như thế, năng lực cường đại như vậy.
Ấn tượng của bọn họ đối với Thiên Cơ Khôi Lỗi mạnh nhất, vẫn còn dừng lại tại thời điểm y ác chiến với hai tên Bán Thánh Diêm Vương.
Chẳng biết sao thoáng cái, Mai Tị Nhân xuất kiếm, Thiên Cơ Thần Sứ không còn.
Có kinh khủng hay không?
Có kinh dị hay không?
Tất cả mọi người đều đang đợi, đợi Số 2 đột nhiên run lên, lân nữa mượn nhờ lực lượng Thiên Cơ đạo tắc, hoặc là thứ gì khác đến khôi phục bản thân.
Ngoại đảo Hư Không Đảo, tĩnh mịch im ắng.
Một hơi trôi qua, ba hơi trôi qua, mười hơi trôi qua... Thiên Cơ Thần Sứ thật đã chiến tửI
Về phần thân ảnh mặc bạch giáp thánh khiết, sau lưng mọc thập nhị quang dực, chấp chưởng Thánh Tài Chi Kiếm, đầu đội quang hoàn thần thánh. . .
Chỉ là một bộ thể xác, một bộ nhục thân, nó đã mất đi linh hồn, thậm chí không thể dùng 'Y" đến xưng hôi
"Thiên Cơ Thần Sứ, không phải có danh xưng "Tối cường Bán Thánh" hay sao, sao có thể bị một kiếm giết chết?" Có người giật mình lên tiếng.
"Tối cường Bán Thánh? Chính xác hơn là "Tối cường Bán Thánh" thời đại này, hơn nữa phải xem là so với ai! Đầu năm nay có ai không có "Danh xưng”, ngươi cũng không nhìn người xuất kiếm là ai?"
"Tị Nhân tiên sinh? Ông ấy không phải đã lỗi thời rồi sao. . "
"Lỗi thời? Lão nhân gia chỉ là không tranh quyền thế, ngươi cho rằng thời điểm ngươi bắt đầu tu luyện, người khác liền phải đứng lại chờ ngươi?!"
"Thế nhưng, một kiếm? Ông ấy chỉ xuất ra một kiếm."
"Ngươi không phải người Đông Vực đúng không, có từng nghe qua truyền thuyết "Thất kiếm bêu đầu điện chủ tiên nhiệm Thánh Thần Điện" hay chưa?"
"Hựu Đồ?"
"Đúng vậy, Tị Nhân tiên sinh và Hựu Đồ lão gia tử là người cùng một thời đại, cả hai thường xuyên ngồi xuống luận đạo, ông ta dùng một kiếm trảm Thiên Cơ tạo vật thời đại mới, có gì hiếm lạ?"
Lời này khiến người kia không cách nào ứng đối.
Quả thật, từ trên phương diện khách quan mà nói, tỉ mỉ nghĩ lại, cục diện trước mắt chính là đạo lý này. Nhưng nghĩ thì nghĩ, khách quan thì khách quan.
Lão Kiếm Thánh Mai Tị Nhân chém ra một kiếm, lực trùng kích vẫn rất lớn!
Sau khi Tội Nhất Điện bị nổ nát, ở trong mắt đám người phía trên Hư Không Đảo, Mai Tị Nhân cơ bản không có xuất thủ, một mực đợi ở phía sau.
Từ Tiểu Thụ, Hoàng Tuyền, Thiên Nhân Ngũ Suy, Nhan Vô Sắc, Số 2, Đệ Bát Kiếm Tiên. ..
Là người hay quỷ đều ra sức tú, chỉ có Mai Tị Nhân khoanh tay đứng nhìn.
Ông ta đột nhiên rút kiếm, thế giới liền khôi phục yên tĩnh.
Chuyện như vậy, đám người có thể bình tĩnh được hay sao?
"Thánh vẫn... "
So với Khương Bố Y vẫn lạc, Số 2 chiến tử quá yên tĩnh, quá ly kỳ.
Nếu không phải lúc trước y biểu hiện ra chiến lực siêu cường, có lẽ sẽ có người cảm thấy Số 2 là hổ giấy.
Cho nên, không phải Thiên Cơ Thần Sứ yếu, mà là một kiếm kia, quả thực quá mạnh!
Nếu không phải Mai Tị Nhân trước khi xuất kiếm, kéo mọi người ra khỏi ngục tù tâm linh, chỉ sợ dư ba một kiếm này, đã mang đi hơn ngàn tên Luyện Linh Sư.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, đám người không rét mà run...
Bên trong chiến trường, Hoàng Tuyền lui đến phía sau, nhìn thấy càng nhiều chỉ tiết hơn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Số 2.
"Vẫn còn sinh cơ. .
"Nhưng chỉ là thân thể còn hoạt tính, tâm niệm, ý chí trống rỗng, tựa như quyển vở nhân sinh bị viết đầy, khôi phục bộ dáng vô tự-"
"Cho dù y có thể phục sinh, có lẽ cũng trở thành một người khác. . . ừm, là sinh mệnh thể khác, có phải "người" hay không, phải chờ mới biết được."
Hoàng Tuyền quan sát rất cẩn thận, cho nên nhìn thấy được nhiều thứ hơn người khác.
Y đạt được kết luận tương tự, Số 2 bị một kiếm xóa đi.
Kết luận này khiến Hoàng Tuyền nhíu mày thật sâu, cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Đã là người thứ hai. . .
Thánh vẫn xuất hiện, không phải không thể xảy ra.
Thế nhưng trong cùng một ngày, xuất hiện hai lần thánh vẫn?
Tuyệt đối có vấn đềt
Trên thế giới này, nào có trùng hợp khoa trương như thế, trùng hợp đến mức trong cùng một ngày, hai vị Bán Thánh vẫn lạc!
Hoàng Tuyền không chút vết tích nghiêng đầu, liếc nhìn Thiên Nhân Ngũ Suy còn đang kinh hãi.
Y lặng yên không một tiếng động nhích ra xa.
"Hy vọng không dính quá nhiều nhân quả. . “
Thà rằng tin là có, không thể không tin.
Mặc dù thoạt nhìn hết thảy không có liên quan gì đến Suy Bại Chi Thể cùng Huyết Thế Châu.
Thế nhưng cẩn thận ngẫm lại. .. quả thật có dấu vết để lần theol
Thời điểm tại Nam Vực thu nhận Thiên Nhân Ngũ Suy, Hoàng Tuyền biết Thuật Kim Môn sup đổ như thế nào.
Thoạt nhìn, Thiên Nhân Ngũ Suy căn bản không có nửa điểm liên quan!
Thế nhưng lịch sử, cùng sự tình đang phát sinh trên Hư Không Đảo, sao mà tương tự?
"Có một, có hai, biết đâu sẽ có ba, có bốn?"
Ánh mắt Hoàng Tuyền liếc nhìn bốn phía, thấy được trên mặt rất nhiều vị Bán Thánh ở đây, xuất hiện tử tướng!
Thậm chí không cần lý do phù hợp, nếu như một vị nào đó đột nhiên nổ chết, nằm xuống, biến mất, đều là chuyện thường.
Bởi vì Thiên Nhân Ngũ Suy ở đây, Suy Bại Chi Thể bất tri bất giác mang đến vận rủi cho người xung quanh, không phân địch ta.
Huyết Thế Châu ở đây, một trong Thập Đại Dị Năng Vũ Khí, đặc thù đến mức có thể xưng "Họa thế căn nguyên, tử vong chỉ dẫn.
Không phải sao, lúc này đã có hai người bị nó dẫn đi!
Hơn nữa đều là Bán Thánh!
"Không phải ta... " Thiên Nhân Ngũ Suy hiển nhiên đã nhận ra ánh mắt quái dị của Hoàng Tuyên đại nhân, ý thức được chuyện gì, thấp giọng lắc đầu nói ra, Ta không có thi pháp."
Hoàng Tuyền nhướng mày, càng cách xa hơn,'Từ giờ trở đi, đừng nói chuyện với bản tọa."
Thiên Nhân Ngũ Suy nhất thời nghẹn lời.
Hoàng Tuyền dừng một lúc, đột nhiên nghĩ tới chuyện gì, nhỏ giọng hỏi: "Vừa rồi không phải ngươi tự hiến tế rồi sao?"
"Đúng." "Ngươi vẫn còn sống?"
"Ừm"
"Ngươi. . -
Vừa nói đến đây, Hoàng Tuyền bỗng có cảm ứng, linh giác cảnh báo nguy hiểm bị động kích hoạt. .. không cần thiết, không thể giao lưu với Thiên Nhân Ngũ Suy vượt qua ba câu.
Y lập tức lý trí không hỏi nữa, sợ nhiễm phải vận rủi, thấp giọng phân phó: "Tìm cơ hội trốn đi."
"Ngươi thì sao?" Thiên Nhân Ngũ Suy sững sờ, Hoàng Tuyền đại nhân không có ý định đi cùng?
"Bản tọa rời Hư Không Đảo trước, tương lai sẽ đón ngươi ra, làm như thế chí ít chạy được một người, ta ở bên ngoài cấu trúc thông đạo thời không, sẽ không bị ngoại lực đánh gãy.
"Vậy ta thì sao?”
"Đã nói, ngươi tạm thời lưu lại nơi này, tìm một chỗ trốn đi là được, ngươi tựa hồ sẽ không chết. .. ừm, không cần trả lời bản tọa."
Thiên Nhân Ngũ Suy: ".. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận