Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 13: Kiếm Tu Kia Đã Đi Đâu?

Bịch!
Khối gỗ trên đầu bị ném bay.
Từ Tiểu Thụ trần như nhộng, một mặt mê mang từ trong đống đổ nát đứng lên.
"Đây là thức thứ nhất Bạch Vân Kiếm Pháp: Bạch Vân Du Du?"
"Đây mẹ nó cũng quá ma huyễn đi."
Một kiếm chém ra, vậy mà biến cả căn phòng thành mảnh vụn, đây là Bạch Vân Kiếm Pháp hắn luyện ba năm không dám cầm ra?
Từ Tiểu Thụ mình đều không thể tin được!
Một thức Bạch Vân Du Du kia, xuất kiếm, quỹ tích, hình ý vẫn giống như lúc trước, nhưng hương vị, hoàn toàn rực rỡ hẳn lên.
Tinh Thông Kiếm Thuật, quả thực quá đáng sợ.
Vậy mà sinh sinh truyền cho hắn vô số kinh nghiệm kiếm đạo, mà Từ Tiểu Thụ bởi vì từng khắc khổ luyện kiếm, cho nên trong lúc nhất thời có thể biến hoá để cho bản thân sử dụng.
Hắn từ trong giới lấy ra một bộ quần áo mới, đi ra phế tích, trong lúc nhất thời có chút im lặng.
Vốn chỉ muốn thử kiếm, nào ngờ hủy luôn cả một căn phòng.
Bất quá, có thể tận mắt nhìn thấy uy lực một kiếm kia... căn phòng này chết không oan.
Vừa mới buông lỏng, cảm giác suy yếu lập tức đánh tới, một kiếm này đã móc sạch toàn bộ linh lực của hắn.
Từ Tiểu Thụ móc ra một viên Linh Tinh nhàn nhạt hít một hơi, khôi phục, lần trước thân thể của hắn bị Luyện Linh Đan tàn phá, tựa hồ đã sinh ra kháng tính.
Linh khí xông lên tận óc, không chút trở ngại.
Thân thể hơi run rẩy một cái, hắn phát hiện khí hải đã lớn mạnh hơn không ít.
"Đột phá?"
Từ Tiểu Thụ liên tục xác định, xác nhận mình quả thật đột phá đến lục cảnh không thể nghi ngờ, hơn nữa tu vi còn không phải sơ kỳ, mà là đi thẳng tới lục cảnh đỉnh phong, cách thất cảnh cũng chỉ có một tầng giấy mỏng.
Trong lúc bất tri bất giác, đột phá?
Hắn hồi tưởng lại một màn bên trong huyễn cảnh, hẳn là thời điểm mình ngộ đạo, cảnh giới bị thuận tiện giải khai.
Chỉ là xông hơi nhiều...
Hắn đột phá ngũ cảnh, cũng mới dùng thời gian ba ngày, tiểu tổ thi đấu chiến một trận điên cuồng, vất vả lắm mới nện chắc cảnh giới, muốn vững vững vàng vàng tới một cái quá độ kỳ.
Kết quả lại đột phá?
Người ta đột phá ngại chậm, gia hỏa này ngược lại lo lắng mình tu luyện nhanh như vậy, sẽ khiến cho căn cơ bất ổn.
Bất quá hắn hiển nhiên đã quá lo lắng, đốn ngộ đột phá, đương nhiên là cọ xát đại đạo, sao có thể khiến căn cơ bất ổn được?
Một lần chỉ đột phá một cảnh giới, kỳ thật đã rất ít rồi.
Thiên tài chân chính, một lần đốn ngộ, có thể từ Hậu Thiên bước vào Tiên Thiên.
Chân trời có ba bóng người bay tới, Từ Tiểu Thụ nhìn lại, chỉ có Tiên Thiên cao thủ mới có thể ngự không mà đi.
Tiếu Thất Tu, Kiều trưởng lão?
Bọn họ tới đây làm cái gì?
Một kiếm này động tĩnh không có lớn như vậy chứ?
Từ Tiểu Thụ buồn bực, tiểu viện có trận pháp cách âm, một kiếm kia cũng lặng yên không một tiếng động, nhiều nhất là phòng sập tạo nên chút âm thanh, sao có thể kinh động hai vị trưởng lão?
"Từ Tiểu Thụ?" Vừa đáp xuống đất, Kiều trưởng lão liền kinh ngạc mở miệng.
"Đây là tiểu viện của ngươi?" Tiếu Thất Tu nhìn thấy thiếu niên, trong mắt hiện lên nghi hoặc, đây không phải đệ tử có nhục thân Tiên Thiên, lại cam tâm làm bao cát thụ ngược đãi?
"Thỉnh an hai vị trưởng lão."
Từ Tiểu Thụ hơi ôm quyền, có người ngoài tại, mặt mũi Kiều trưởng lão hắn vẫn phải cho, "Đây quả thật là tiểu viện của đệ tử."
Tiếu Thất Tu tra xét kiếm ý xung quanh, xác nhận là từ nơi này phát ra.
Kỳ thật dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra, căn phòng kia bị chặt thành bộ dáng này, sao có thể không có chuyện được.
Gã chỉ vào đổ căn phòng vỡ vụn nói: "Có chuyện gì?"
"Ách..."
Từ Tiểu Thụ chần chừ, hắn ngược lại có lòng muốn ẩn giấu, nhưng tình huống rõ ràng không cho phép, thế là thẳng thắn nói: "Vừa rồi đệ tử thử kiếm, không cẩn thận tạo thành tình huống náy."
"Nhận hoài nghi, điểm bị động cộng 2."
Từ Tiểu Thụ trầm mặc.
Biết ngay mà!
Cho dù ta ăn ngay nói thật, kết quả cũng sẽ như thế.
Các ngươi là đang xem thường Từ Tiểu Thụ ta đúng không, nói thẳng một tiếng? !
Tiếu Thất Tu nhíu mày, nếu không phải gã tận mắt thấy tiểu tử này có nhục thân Tiên Thiên, gã kém chút tin chuyện ma quỷ của hắn.
Nhục thân Tiên Thiên khó luyện biết bao, Hậu Thiên kiếm ý gian nan cỡ nào.
Hai thứ này, sao có thể cùng xuất hiện ở trên người một tên gia hỏa chỉ có Luyện Linh lục cảnh?
Nếu như hắn có thiên phú như thế, không đến mức ở ngoại môn tròn ba năm, sớm đã bước vào Tiên Thiên, tiến vào nội môn.
Kiều trưởng lão không có hàm súc như thế, lúc này lão tiến lên bốp vào đầu Từ Tiểu Thụ một cái.
"U a, lợi hại như vậy?"
"Nói láo đều không cần bản thảo?"
"Lần trước ta không tin ngươi nhục thân Tiên Thiên, là ta sai, nhưng lần này ngươi nói Hậu Thiên kiếm ý cũng là ngươi tu ra đến..."
Khóe miệng của lão kéo lên: "Ha ha!"
Nếu đổi thành lúc khác, Từ Tiểu Thụ liền đỗi lại lão, nhưng lúc này hắn lại kinh ngạc, Hậu Thiên kiếm ý?
Đây là Tinh Thông Kiếm Thuật mang đến cho mình? Nhưng vì sao mình không có phát hiện?
Ừm...
Kỹ năng bị động...
Có thể phát hiện mới là lạ.
Từ Tiểu Thụ ngược lại không nhận ra một kiếm kia của mình lại bao hàm Hậu Thiên kiếm ý, khó trách phòng ốc bị trảm sập, khiến hai vị trưởng lão tới dò xét.
Phải biết, kiếm tu còn khó luyện hơn Luyện Linh Sư phổ thông gấp mấy lần, bởi vì Hậu Thiên kiếm ý tồn tại, cho nên đã đè chết vô số thiên tài.
Nhưng là, trong đó hiển nhiên không bao gồm Từ Tiểu Thụ hắn.
Đối mặt với Kiều trưởng lão hoài nghi, Từ Tiểu Thụ biểu thị có chút buồn cười.
Lần trước tại Linh Sự Các, nhục thân Tiên Thiên, lão hàng này cũng như thế, sau khi thi đấu tiểu tổ kết thúc, còn không phải ngoan ngoãn chạy tới?
Lão gia hỏa này, có tư cách gì hoài nghi ta?
Từ Tiểu Thụ thầm cười, nhưng lời này hiển nhiên không thể nói ra miệng, hắn chỉ vào phía sau, chân thành nói: "Đây là tiểu viện của ta, ngoại trừ ta làm, còn có thể là ai?"
"Ai dà."
Kiều trưởng lão thở dài, tình ý sâu xa nói: "Ta biết sau khi tiểu tử ngươi xuất quan tính tình càn rỡ không ít, tuổi trẻ khinh cuồng không sai, nhưng mọi thứ đều phải có hạn mức đúng không?"
Từ Tiểu Thụ nhếch miệng, ta không phải càn rỡ, ta là bị buộc, kỳ thật bản tính ta rất thuần lương.
Kiều trưởng lão tiếp tục nói: "Ngươi nhìn đi, người ngươi đắc tội đến tìm ngươi báo thù, nhưng tốt xấu gì người ta cũng thả ngươi một ngựa, chỉ hủy phòng ốc, không thương tổn đến tính mệnh của ngươi, không phải sao?"
Từ Tiểu Thụ hoang mang.
Trí tưởng tượng gì thế này?
Não động to đến mức này, chẳng lẽ trong đầu ngươi toàn là hố?
Ngay cả cừu gia đến cửa cũng xuất hiện...
Từ Tiểu Thụ ta cẩn thận như thế, nào có cừu nhân sinh tử?
Kiều trưởng lão thấy hắn một mặt kinh ngạc, lập tức bày ra vẻ mặt ta đã nhìn thấu, trong lời nói để lộ ra một cỗ "Quả không nằm ngoài sở liệu của ta".
"Nói đi, kiếm tu kia là ai..."
"Ách, ngươi ngại nói cũng không sao, dù sao bị hủy tiểu viện."
"Thế này, ngươi không cần nói tên ra, chỉ cần chỉ phương hướng người kia đi là được, ta cùng Tiếu trưởng lão mình đi tìm hắn."
Từ Tiểu Thụ bị năng lực não bổ của Kiều trưởng lão chấn kinh, biểu thị không muốn nói chuyện.
Hắn nhìn về phía Tiếu Thất Tu, ông ta là kiếm tu, ông ta đáng tin hơn chút, thế là hắn đưa đến ánh mắt hỏi thăm.
Tiếu Thất Tu nhẹ nhàng gật đầu, bộ dáng tán đồng.
"Sỉ nhục hủy phòng, ngày sau lại báo."
"Nói đi, kiếm tu kia đến cùng đi đâu?"
Từ Tiểu Thụ chấn kinh.
Hai người này, tình nguyện tin tưởng người ảo tự mình nghĩ ra, cũng không tin Từ Tiểu Thụ hắn ngộ ra được Hậu Thiên kiếm ý?
Tay hắn nắm Tàng Khổ, lại chỉ chỉ phía sau, ra hiệu là mình dùng kiếm trảm sập phòng ốc.
Ánh mắt hai người tràn ngập cổ vũ: "Nói đi."
Từ Tiểu Thụ tiết khí, hắn tùy ý chỉ một phương hướng.
"Rất tốt." Kiều trưởng lão lộ ra biểu lộ trẻ nhỏ dễ dạy.
"Cố gắng lên." Tiếu Thất Tu hết sức vui mừng.
"Được cổ vũ, điểm bị động cộng 2."
Từ Tiểu Thụ đặt mông ngồi dưới đất, ngửa đầu nhìn trời, giống bóng da nhụt chí.
Vì sao?
Vì sao không ai tin ta, ta nói thật mà!
Bạch vân du du, tương vọng vô ngôn, chỉ có linh thụ trong viện bị kiếm khí thổi đoạn vài chiếc lá rụng, tràn ngập ưu thương.
Từ Tiểu Thụ đi đến phòng khác, phế tích kia, chờ ngày mai đi Linh Sự Các ban bố nhiệm vụ, để người khác đi xử lý, cũng chỉ tốn mấy Linh Tinh mà thôi.
Tiểu tổ thi đấu kết thúc, có thời gian nghỉ ngơi một ngày, phải nhanh chóng khôi phục trạng thái.
Trở lại giao diện màu đỏ trong đầu, điểm bị động còn hơn bảy nghìn.
Từ Tiểu Thụ suy nghĩ một chút, toàn bộ mua điểm kỹ năng, dồn cả vào Sắc Bén.
Tinh Thông Kiếm Thuật mang cho hắn quá nhiều tri thức, hắn phải tiêu hóa thật tốt trước, không thể lập tức mãng lên.
Nếu như hắn đoán không sai, loại kỹ năng bị động tinh thông này, mỗi thăng một cấp, đều là thể hồ quán đỉnh, đưa tri thức vào.
Trước khi hoàn mỹ nắm giữ chiêu thức Bạch Vân Du Du này, hắn không có ý định thăng cấp Tinh Thông Kiếm Thuật.
Về phần thăng cấp Phương Pháp Hô Hấp?
Đừng nói giỡn, Từ Tiểu Thụ hắn còn muốn sống lâu thêm mấy ngày.
Tu vi không phá Tiên Thiên, Phương Pháp Hô Hấp vĩnh viễn chỉ có thể dừng lại ở Hậu Thiên Level 1, không có vì sao.
Cột tin tức:
"Sắc Bén, Hậu Thiên Level 8."
Từ Tiểu Thụ nâng tay phải lên, móng tay không có biến hóa, nhưng ngón tay thon dài hơn rất nhiều, rất đẹp mắt.
Hắn lần nữa đâm xuống mặt đất.
Xùy!
Không có đau đớn.
Như kiếm đâm đậu hũ, cổ tay Từ Tiểu Thụ trực tiếp chui vào trong phiến đá, giờ khắc này, ngón tay thon dài đang khép lại, tựa như lưỡi kiếm.
"Hô!"
Quả nhiên giống như mình nghĩ, đẳng cấp tăng lên, hiệu quả hoàn toàn khác biệt.
Đây giống như tùy thân mang theo hai thanh ám khí.
Không, là minh khí!
Địch nhân cơ bản không có khả năng phòng bị loại minh khí này.
Từ Tiểu Thụ yên lặng đứng dậy, nhìn cái lỗ nhỏ trên mặt đất, rơi vào trầm tư.
Nếu như ngày sau đối địch, hắn bỗng nhiên biến quyền thành trảo...
Chậc chậc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận