Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1722: Tiệm Thợ Rèn Tào Thị (2)

Cự nhân không có cởi trần, trong không gian nóng rực tựa như núi lửa, mặc lấy một chiếc áo khoác dài.
Trong tay nắm lấy một cái thùng rượu lớn, thoạt nhìn tựa như một cái ụ đá, lấp kín toàn bộ không gian hậu viện.
Điện quang chớp tắt, thời gian chiếu sáng, mơ hồ có thể thấy được cơ bắp cánh tay to lớn, từng cục từng cục, lớn đến mức có thể đỉnh lấy ba cái đầu của đại hán mổ heo vừa rồi!
"Nấc!"
Âm thanh nấc rượu trùng điệp vang lên, nương theo mùi rượu nồng đậm cùng giọng mũi "ừm", đáp lại Tào Nhị Trụ kêu gọi, ra hiệu hiện tại lão cha vẫn đang trong thời gian thanh tỉnh.
Tào Nhị Trụ hít một hơi thật sâu, lớn tiếng nói:
"Lão cha!"
"Con đã tinh thông Phạt Thần Hình Kiếp, nắm giữ sáu loại hình thái chuyển biến của Triệt Thần Niệm, Quân Tử Bạo Chùy Pháp của ngài con cũng đã học được tầng thứ mười hai cuối cùng, thân thể Vương Tọa không có cách nào tăng lên, còn có cảnh giới luyện linh, con cũng đã Vương Tọa Đạo cảnh. . ."
"Nấc!" Âm thanh nấc rượu gián đoạn Tào Nhị Trụ thi pháp, kế tiếp là thanh tuyến thô như sấm rền, lại tựa như nói mớ, "Nói. . . trọng điểm, nấc!"
Tào Nhị Trụ rùng mình một cái, yếu ớt nói: "Lão cha, con, con muốn đi ra ngoài."
"Đi đâu?"
"Ra, ra ngoài."
"Bao xa?"
"Rất, rất xa."
"Bao lâu trở về?"
"Không, không biết. . ."
"Bành" một tiếng vang lên.
Trong lò rèn như có sấm nổ rền vang, tùy theo mà tới là hai đạo điện mang giao thoa, song song vụt đến: "Nhị Trụ, con đang nói cái gì?"
Tào Nhị Trụ căn bản không dám nghênh đón ánh mắt lão cha, quay đầu lại gõ thiết phôi, nghĩ đến hào khí "Bát Tôn Am ta trăm đời không đổi", dùng sức nói: "Con muốn đi ra thế giới bên ngoài. . . nhìn một chút ~ "
"Con đi, ai nuôi cha?" Trong bóng tối, âm thanh thô trọng như tiếng sấm lần nữa vang lên.
Tào Nhị Trụ dừng động tác đánh sắt, dùng đại thiết chùy bị gõ đến đỏ rực gãi gãi đầu, trong mắt xuất hiện mê võng: "Ngài nói cũng đúng. . ."
"Nấc!"
Âm thanh nấc rượu thô trọng lại vang lên, cự nhân trong hậu viện "ực ực ực" uống sạch thùng rượu, sau đó ném ra, lau sạch miệng, thanh tỉnh rất nhiều, nói:
"Bên ngoài rất nguy hiểm, có phải con bị Bát thúc lừa gạt rồi hay không? Vừa rồi hắn nói những lời kia, chính là đang lừa mấy tên hài tử ngốc như con đi chịu chết."
"Con mới bao lớn? Cho dù nắm giữ những thứ kia, thế nhưng có biết luyện linh giới nguy hiểm đến cỡ nào hay không?"
Tào Nhị Trụ rụt cổ lại, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ: "Nguy hiểm đến cỡ nào?"
Cự nhân ở trong hậu viện thở dài, lần này ngược lại không có húc đầu liền mắng, mà là ngữ trọng tâm trường nói:
"Bát thúc con Tiên Thiên có thể chiến Tông Sư, Thái Hư có thể đánh Thánh Đế, nhưng vẫn bị người đánh bỏ mình mấy chục năm, con nói bên ngoài nguy hiểm đến cỡ nào?"
"Thế giới Luyện Linh, khắp nơi đều có thiên tài giống như Bát thúc! Mà Bát thúc con, năm đó còn đánh không lại ta!
"Con đánh lại ta không? Nếu không thể, con muốn ra ngoài đi chịu chết?"
Tào Nhị Trụ khúm núm.
Hắn ngay cả một cánh tay của lão cha đều đánh không lại, sao có thể đánh thánh những thiên tài ở bên ngoài kia?
Thế nhưng nghe lời đồn trên phố, thiên tài giống như Bát thúc, tựa hồ không có nhiều như vậy a?
Cự nhân mặc áo khoác tựa hồ biết oa nhi nhà mình đang nghĩ gì, hừ lạnh như lôi chấn, khiến cho cát bụi trên trần nhà lả tả rơi xuống:
"Con nghe đám người kia nói nhảm thì có tác dụng gì?"
"Lão cha là người cùng thời đại với Bát thúc con, con không nghe ta nói, lại tin mấy lời đồn thổi nhảm nhí kia?"
Tào Nhị Trụ hổ thẹn, lão cha nói rất có đạo lý, cũng rất có văn hóa.
Cự nhân ở hậu viện tựa hồ muốn triệt để xóa đi ý nghĩ muốn rời nhà trong lòng nhi tử, sau khi ngừng một hồi mới hỏi lại: "Đã nắm giữ Lôi Chi Áo Nghĩa chưa?"
"Còn, còn thiếu một chút." Tào Nhị Trụ có chút ngượng ngùng xấu hổ.
"Hừ! Chưa nắm giữ áo nghĩa, còn muốn đi ra ngoài lăn lộn?"
Âm thanh trào phúng của lão cha vẫn đâm thẳng vào lòng người như vậy:
"Thế giới bên ngoài, áo nghĩa khắp nơi! Lão tử tiện tay liền có thể đơn cử Bát Tôn Am cùng Vũ Mặc làm ví dụ, con suy nghĩ một chút, những người kia đáng sợ đến cỡ nào?"
"Thiên tài đi đầy đất, con ra ngoài chịu chết?"
"Chỉ là một cái áo nghĩa đơn giản cũng không nắm giữ, con còn có mặt mũi đòi ra ngoài? Không biết chữ "chết" viết như thế nào!"
Tào Nhị Trụ nghe thế ánh mắt rưng rưng, rốt cuộc bỏ đi ý nghĩ hoang đường trong lòng, luyện linh giới thật đáng sợ.
"Con biết rồi. . ."
"Ra ngoài nghĩ cũng đừng nghĩ, lão tử hết rượu rồi, xuống hầm rượu lấy đi."
"Úc úc, vâng."
Đưa mắt nhìn tiểu oa nhi nhà mình chạy xuống tầng hầm, Tào Nhất Hán lâm vào trầm tư.
"Bát Tôn Am ta trăm đời không đổi. . ."
"Ha, đủ cuồng! Đây là đang biểu thị công khai muốn trở về?"
Trở mình muốn đứng lên.
Nhưng thân thể khẽ động, khí hải thánh nguyên như lôi đình bạo đãng, muốn thức tỉnh.
Lực lượng bành trướng muốn từ trong cơ thể tuôn ra, phảng phất muốn xông phá từng tầng gông xiềng. . .
"Thảo!"
Tào Nhất Hán giận mắng một tiếng, trở lại nửa nằm xuống.
Hắn càng nghĩ càng giận, đưa tay kéo đứt vòng sắt trên cổ, trên vòng sắt treo lấy chín cái lệnh bài, phía trên mỗi tấm lệnh bài đều có một chữ "Cấm".
Tay nắm lấy, muốn bóp nát xuất khí.
Nhưng cuối cùng, Tào Nhất Hán nhịn xuống.
"Cấm Võ Lệnh chó má, chín cái đều không ép được cảnh giới Bán Thánh, Đạo Khung Thương ngươi thật quá phế vật!" Cự nhân nằm ở hậu viện chỉ vào trần nhà giận mắng:
"Tao lão đạo, muốn lão tử không động, lại đưa rượu tới!"
. . .
Cùng một thời gian.
Bởi vì một quyển Thánh Đế Kim Chiếu, bởi vì một câu "Bát Tôn Am ta trăm đời không đổi".
Cơ hồ người cùng một thời đại đều hiểu, câu này là đang tuyên cáo:
"Ta trở về!"
Lần này, không chỉ hướng Thánh Thần Điện nói ra, càng không làm mập mờ qua loa, đứng phía sau Thánh Nhân giao chiến, làm hắc thủ sau màn.
Mà là công khai, Thánh Nô Bát Tôn Am đang hướng đại lục ngũ vực, trịnh trọng tuyên bố:
"Ta trở về!"
Nếu nói lần trước Vân Lôn Sơn Mạch thánh lực phun bảo, mang cho thế nhân hư tượng giống như bọt biển, rất nhiều người muốn đi xác minh Bát Tôn Am có phải từ trong trạng thái vẫn lạc khôi phục hay không, nhưng lại e dè không dám.
Vậy lần này Thánh Đế Kim Chiếu xuất hiện, không ai không tin!
Đông Vực kiếm tu đang cuồng hoan, ngũ vực Bán Thánh ngược lại kinh hãi. . .
Mà người khởi xướng Bát Tôn Am, sau khi ở trên không Cô Âm Nhai tuyên chiếu, mất đi lực lượng Thánh Đế bảo hộ, hóa thành lưu tinh rơi xuống, thẳng tắp nện trở về.
"Xúi quẩy."
Một giây trước, Thủy Quỷ còn đang đắm chìm trong khí phách, ý cảnh Bát Tôn Am kiến tạo, một giây sau nhìn "Lão Bát Kiếm Tiên" không chút hình tượng rơi xuống, y đều tức điên.
Đây cũng quá yếu đi!
Giơ tay lên, dòng nước tiếp lấy Bát Tôn Am bất lực, phòng ngừa gia hỏa này bị ngã thành thịt nát, Thủy Quỷ thở dài một tiếng.
"Nước, nước. . ."
Bát Tôn Am giống như bị rút khô, sau khi đứng dậy, âm thanh suy yếu đến mức không có khí lực.
Sầm Kiều Phu che mặt đưa qua bầu rượu, không nói thành lời, tựa hồ không còn mặt mũi nhìn người vừa mới vận dụng Thánh Đế Kim Chiếu tuyên chiếu.
"Ực ực ực ực ~ "
Bát Tôn Am trọn vẹn uống mấy ngụm rượu thuốc, cảm giác suy yếu mới giảm đi, khôi phục một chút khí lực, rốt cuộc thoát khỏi bộ dáng tôm chân nhuyễn.
"Long long long. . ."
Trong không khí có bạo phá vang lên.
Bát Tôn Am ngước mắt, Thiên Không Thành từ trên trời giáng xuống, thẳng hướng nơi này.
Tốc độ cổ thành hạ xuống cực nhanh, đoán chừng không đến nửa nén hương, liền có thể đập chết tất cả mọi người ở nơi này.
"Thu lưới đi."
Bát Tôn Am chuyển mắt, nhìn về phía Thủy Quỷ.
"Ngươi ngươi ngươi. . ."
Thủy Quỷ còn chưa động, bên cạnh đã vang lên một đạo âm thanh không đúng lúc.
Bát Tôn Am giật mình, ghé mắt nhìn lại.
Chỉ thấy một tên lão đầu cụt tay thọt chân bị khí tức Thánh Đế đánh về nguyên hình, lúc này kích động đến mặt đỏ tới mang tai.
Y cắm tay vào trong miệng, kẹp chặt hai chân, không ngừng nhảy nhót, tư thái tiểu nữ nhi.
Thấy thần tượng trông lại, đôi mắt già nua của lão đầu nhi trừng to như đèn pha, bốc lên ánh sáng cuồng nhiệt, da đầu cũng có bạch khí toát ra.
"Ngươi ngươi ngươi. . ." Tu Viễn Khách kích động đến mức nói không nên lời.
"?" Bát Tôn Am nhíu mày lại.
"Ta ta ta. . ." Tu Viễn Khách kém chút ngất đi tại chỗ.
". . ."
Bát Tôn Am hít một hơi thật sâu, cẩn thận đánh giá người xa lạ trước mắt, quay đầu nhìn về phía Sầm Kiều Phu cùng Thủy Quỷ.
"Tên cà lăm này là ai?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận