Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1611: Nước (1)

(Dịch: "Lão Lục", thuật ngữ mạng Trung, thường chỉ một người không có ở trong team nhưng lại chơi cùng đội (ví dụ một đội có sáu người, bạn chơi cùng bốn người bạn của mình, người còn lại ghép ngẫu nhiên), hoặc chỉ "kẻ mạo danh" (imposter) – among us)
Hay cho một tên lão lục!
Từ Tiểu Thụ hóa thân thành Hoa Minh, bị Bạch Liêm kéo trở về, nhất thời bị chiêu này của cung chủ đại nhân tú đến tê cả da đầu.
Thời điểm hắn còn chưa kịp phản ứng, sau khi Diệp Tiểu Thiên làm xong hết thảy, liền một mặt bình tĩnh gật đầu với mấy người trước mặt.
"Các vị bảo trọng."
Sau đó, dưới chân y oanh một cái, thân hình đột phá không gian, bay vụt lên không.
"Chạy!"
Ngũ đại sát thủ cùng đại thúc lôi thôi căn bản không muốn thay Diệp Tiểu Thiên gánh lấy vai trò bia ngắm, đồng thời hóa thành mấy đạo lưu quang, mỗi người bay một hướng.
Lúc trước Tha Yêu Yêu từ nội bộ Thế Giới Thiên Cơ đi ra, đã cảm giác được nơi đây có khí tức đặc thù, biết nơi này vẫn còn người nhập cư trái phép ẩn giấu.
Nhưng nàng thật không nghĩ tới, Diệp Tiểu Thiên bạo tạc, lại có thể bạo ra gia hỏa một mực bắt chước Bát Tôn Am.
Nàng không chút khách khí giơ tay lên.
"Toàn bộ bắt lại!"
Lúc đầu Thế Giới Thiên Cơ đang yên đang lành, bị một tên tiểu kiếm tu không hiểu ra sao đánh vỡ, chuyện này đã đủ khiến nàng nổi nóng.
Hiện tại Diệp Tiểu Thiên xuất thủ, kéo ra nhiều tên Thái Hư như thế, Tha Yêu Yêu sao có thể để bọn họ chạy mất được?
Nàng vừa dứt lời, thí luyện quan xung quanh biết được không kịp kết trận khốn người, liền mở giới vực, muốn nhốt toàn bộ người ở Cô Âm Nhai vào bên trong.
"Giới vực, mở!"
". . . Mở!"
". . . Mở!"
Trăm tầng giới vực lần nữa hiện thế.
Một màn này, lúc trước đám người Từ Tiểu Thụ bị vây ở nội bộ Thế Giới Thiên Cơ đã lĩnh giáo qua.
Nhưng mà, ngũ đại sát thủ bên ngoài chưa từng bị Thánh Thần Điện nhằm vào như thế, bị dọa đến không dám manh động.
Trước khi trăm tầng giới vực triệt để khép lại, Diệp Tiểu Thiên tựa hồ đã sớm đoán được đám thí luyện quan sẽ có động tác.
Y bay đến chỗ cao nhất, thân hình đột nhiên dừng lại, biết được nếu để cho mấy trăm tầng giới vực vây khốn, mình có thể chạy, nhưng vạn nhất mấy vị đạo hữu kia bị ngăn cản, như vậy toàn bộ hỏa lực sẽ trực tiếp nhắm vào mình.
Cho dù dựa vào nguyên tắc "Tử đạo hữu bất tử bần đạo", Diệp Tiểu Thiên cũng cảm thấy, mấy vị đạo hữu kia hẳn có năng lực kéo chân đám thí luyện quan.
Dùng lý luận này làm cơ sở. . .
Sáu tấm bia đỡ đạn, đều có thể phá vỡ giới vực, đều có thể chạy những hướng khác nhau.
Như thế, bọn họ liền có thể phân tán sáu, bảy phần hỏa lực của thí luyện quan.
Cho nên Diệp Tiểu Thiên không ngại xuất thủ, trợ giúp mấy vị đạo hữu kia phá vỡ giới vực.
"Toái!"
Y tại không trung bấm niệm pháp quyết, Không Gian Áo Nghĩa Trận Đồ dưới chân vận chuyển xoay tròn.
Hơn trăm tầng giới vực còn chưa triệt để hình thành, liền giống như gặp phải giới vực chí cao thần, ầm vang đổ sụp!
Sau đó, mảnh vỡ giới vực điêu tàn giữa không trung bắt đầu ngưng kết, hóa thành một cái giới vực sáng tỏ, vặn vẹo, ánh sáng rực rỡ đến quái dị, phảng phất có vô số tầng mặt kính chồng chất lên nhau.
Bên trong phương thế giới này, chiết xạ ra vô số đạo thân ảnh Diệp Tiểu Thiên.
"Vạn Giới Chi Chủ!"
Hơn trăm tầng giới vực, nhất thời bị lực lượng một mình Diệp Tiểu Thiên phá vỡ.
Biến cố này, không chỉ khiến mấy vị bia đỡ đạn chấn kinh, mà còn khiến toàn thể thí luyện quan mộng bức.
Bọn họ từng nghĩ đến cường giả thuộc tính không gian, tại phương diện "giới vực" sẽ chiếm ưu thế, tuy nhiên không ngờ tới, Diệp Tiểu Thiên Vương Tọa Đạo cảnh, Không Gian Áo Nghĩa viên mãn, lại có thể tiện tay hóa giải giới vực do Thái Hư tạo ra!
Nếu là Hoàng Tuyền xuất thủ, mọi người có thể lý giải.
Thế nhưng cho dù Vương Tọa Đạo cảnh có mạnh, cũng không thể mạnh đến không hợp thói thường như vậy đi.
Mười ba vị Thái Hư đứng ở phía sau nghẹn họng nhìn trân trối, thần sắc ngưng trọng nhìn mấy tên nhập cư trái phép chia nhau ra chạy, thấp giọng nghị luận:
"Lúc trước ta chỉ biết Linh bộ thủ tọa Vũ Linh Tích ngộ được Thủy Chi Áo Nghĩa, chiến lực có thể địch Thái Hư, lại chưa từng đích thân lĩnh giáo qua, cho nên không cách nào tưởng tượng được Vương Tọa Đạo cảnh, làm sao có thể ngăn cản lực lượng Thái Hư.
"Hiện tại Không Gian Áo Nghĩa xuất hiện, quả thực nằm ngoài dự liệu.
"Chỉ dùng một chiêu Vạn Giới Chi Chủ, liền có thế phá hơn trăm tầng giới vực. . . cho dù sau này cảnh giới có chút đột phá, ta cũng sẽ không trêu chọc đến đám người nắm giữ thuộc tính áo nghĩa kia."
Hàng Long Thủ Hồng Đương nói ra, thần sắc tràn đầy kiêng kỵ.
"Không sai." Thiên Linh bà bà cũng sợ hãi thán phục mở miệng, "Lực lượng áo nghĩa, lúc trước chỉ ngẫu nhiên nghe nói qua, hiện tại lão thân được tận mắt nhìn thấy, lĩnh giáo đến, hơn nữa còn là Không Gian Áo Nghĩa đặc thù nhất!"
Hoàng Dương chân nhân khẳng định gật đầu: "Bần đạo cũng cảm thấy như vậy. . . "
Mười ba vị Thái Hư còn chưa xem đã ghiền, Đằng Sơn Hải đã há miệng mắng tới: "Đều im miệng cho bản tọa, hai người một tổ, chia ra hành động, ai có thể bắt được người nhập cư trái phép, ghi một lần đại công!"
"Ách. . . "
Mười ba vị Thái Hư vốn không muốn quản đến, nghe thế liền đưa mắt nhìn nhau vài lần, sau đó đồng loạt phi thân, đuổi theo mấy người nhập cư trái phép kia.
Bất quá mười ba vị cường giả Thái Hư đều ngầm hiểu lẫn nhau, tránh đi Diệp Tiểu Thiên Vương Tọa Đạo cảnh cùng đại thúc tám ngón khiêng bao tải, chia ra đuổi theo ngũ đại sát thủ kim bài liệp lệnh.
"Đám lão hồ ly đáng chết này. . . "
Đằng Sơn Hải mắng thầm một câu, nhưng biết được cho dù bọn họ tham công, cũng sẽ không dùng thân thử chiến lực người có thể sánh ngang với "Linh bộ thủ tọa", càng sẽ không bén mảng tới chỗ người nhập cư trái phép "Hư hư thực thực Đệ Bát Kiếm Tiên".
Sống sót không tốt sao?
Cần gì vội vàng đi đầu thai?
Đã người bên dưới không muốn làm công việc cực khổ, Đằng Sơn Hải cũng chỉ có thể tự mình tiến lên.
Y phi thân đuổi theo phương hướng Diệp Tiểu Thiên bỏ chạy.
Về phần "Đệ Bát Kiếm Tiên" khiêng bao tải. . .
Đằng Sơn Hải biết, Tha Yêu Yêu sẽ giải quyết.
. . .
"Đều chạy hết rồi?"
Từ Tiểu Thụ bị Bạch Liêm kéo đến bên cạnh, nhìn mấy chi đội ngũ thí luyện quan ngay ngắn trật tự chia ra, đuổi theo đám người nhập cư trái phép đang chạy trốn, nhất thời có chút ngơ ngác.
Hắn không hiểu ra sao tiến nhập chiến cuộc.
Hiện tại càng mơ mơ hồ hồ thoát ly cuộc chiến.
Vốn nghĩ biến thân thành Hoa Minh, giúp cung chủ đại nhân hóa giải khốn cảnh "Hồng Trần Kiếm".
Nào ngờ bởi vì thân phận sứ giả Thánh Cung, bởi vì "Hoa Minh" quá chân thực, hoàn toàn tương phản với Hoàng Tuyền.
Cho nên Tha Yêu Yêu từ đầu đến cuối đều không thể thoát khỏi tư duy quán tính, thoát khỏi tư tưởng lúc giằng co với Diêm Vương Hoàng Tuyền, ý thức được thân phận của mình có vấn đề.
Cộng thêm sư đồ Mục Lẫm phối hợp với mình, cho dù thí luyện quan bố trí thiên la địa võng, mình vẫn có thể trở thành con cá duy nhất lọt lưới.
"Binh giả, quỷ đạo dã!"
Lúc này Từ Tiểu Thụ mới ý thức được Mô Phỏng Giả rốt cuộc mạnh đến cỡ nào, năng lực biểu diễn mình không ngừng rèn luyện ra được, quan trọng bao nhiêu.
Nhìn đi!
Liền đại thúc lôi thôi vác bao tải, đối mặt với Tha Yêu Yêu cũng phải tạm thời tránh mũi nhọn, lựa chọn lui bước.
Chỉ cần y nắm giữ một vài thủ đoạn lươn lẹo, không chỉ biết kiếm chiêu kiếm kỹ, nói không chừng giờ phút này đã thành công trốn ra xa.
Từ Tiểu Thụ hơi có chút tự đắc.
Nhưng cột tin tức đột nhiên nhảy lên, bày ra một đạo tin tức khiến hắn tê cả da đầu:
"Nhận đánh lén, điểm bị động, +1."
Trong lúc vô thức, Từ Tiểu Thụ muốn nghiêng người tránh thoát địch nhân công kích, sau đó mở ra Tiêu Thất Thuật.
Nhưng thông qua hình ảnh Cảm Giác truyền đến, hắn không phát hiện xung quanh có bất kỳ uy hiếp gì.
Hai vị cường giả Tẫn Chiếu nhất mạch Mục Lẫm, Bạch Liêm, đồng dạng làm người ngoài cuộc, trạng thái giống như mình trước đây, đang quan sát vở kịch thí luyện quan truy đuổi người nhập cư trái phép.
"Sư tôn. . . " Nhịp tim Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên gia tốc, trên trán đã có mồ hôi tinh mịn chảy ra, hắn cảm nhận được đại khủng bố, thấp giọng lên tiếng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận