Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2095: Thủy Tinh Cung? (1)

Chương 2095: Thủy Tinh Cung? (1)Chương 2095: Thủy Tinh Cung? (1)
"Ta một mực rất hiếu kì. . "
"Thanh niên đệ nhất đại lục, Linh bộ thủ tọa tuổi còn trẻ đã nắm giữ lực lượng áo nghĩa, làm thế nào vượt cấp trảm Thái Hư?"
"Giống như lúc bên trong Bát Cung, mang theo rất nhiêu Bạch Y, Hồng Y hộ pháp, dẫn theo Thiên Cơ Khôi Lỗi chiến lực Thái Hư làm bảo tiêu."
"Sau đó dùng lực lượng bản thân, nghiền ép Thái Hư không còn lối thoát?"
"Là thế phải không?”
Từ Tiểu Thụ hơi híp mắt lại, từng bước ép sát, mỗi bước ra một bước, khí thế liên tăng thêm một đoạn.
Không bao lâu, khí thế mênh mông như biển cả, cao to như cự nhân.
"Đông!"
Cả tòa phế tích Chân Hoàng Điện theo Từ Tiểu Thụ bước tới, bỗng nhiên lắc lư, dưới khí thế uy áp nặng như Thái Sơn, gạch ngói run rẩy, loạn thạch tung bay.
Phong Tiêu Sắt, Chu Nhất Viên ở phía sau đối mắt, đều thấy được chấn động trong mắt đối phương.
Khí thế Thụ gia giờ phút này, mạnh hơn gấp trăm lần lúc bên ngoài Tội Nhất Điện.
Sát ý của hắn tựa như thủy triều mãnh liệt, liên miên bất tận.
"Mối thù thí sư?" Phong Tiêu Sắt truyền âm.
"Không kém là bao." Chu Nhất Viên trả lời. Hai người đối thoại thập phần ngắn gọn, nhanh chóng kết thúc giao lưu, theo sát sau lưng Thụ gia, đê phòng phát sinh ngoài ý muốn.
Linh bộ thủ tọa Vũ Linh Tích thanh danh tại ngoại, mà Thụ gia chỉ vừa bước lên con đường quật khởi.
Tư duy cùng năng lực phân tích, trải qua sự tình vừa rồi, hai người Phong, Chu đã hoàn toàn khẳng định, không có nửa điểm chất vấn.
Nhưng nếu bàn về chiến lực. ..
Hai người bọn họ đều không quá xem trọng Thụ gia, dù sao Thụ gia từ trước tới nay không thiện tác chiến chính diện.
"Nói nhiều như vậy, ngược lại chứng minh ngươi chột dạ." Vũ Linh Tích bật cười một tiếng.
Khuỷu tay điểm nhẹ pho tượng cự nhân sau lưng, tư thái tùy ý buông lỏng, đối với khí thế cấp bậc Bán Thánh Từ Tiểu Thụ phát ra, vờ như không thấy.
Bờ môi hé mở, Vũ Linh Tích mỉa mai nói:
"Chứng minh. ... ngươi vẫn đang sợ ta, không phải sao?"
"Dù sao, ngươi bị ta đánh qua, ta chính là tâm ma của ngươi! Tâm ma không thể chiến thắng!"
Từ Tiểu Thụ không phản bác, gật đầu đáp lại: "Đúng vậy, một ngày trước, ta gặp ngươi như chuột gặp rồng, chỉ sợ tránh mà không kịp.
Ánh mắt hắn vượt qua, nhìn tới pho tượng cự nhân sau lưng Vũ Linh Tích, dừng lại một hồi.
Một lúc sau hắn mới cười cười thu hồi ánh mắt, chế giêu:
"Mà hiện tại, ngươi cần mượn dùng lực lượng Hư Không Tướng Quân, mới có thể chống đỡ khí thế của ta." "Ha! Gỗ mục mà thôi, miệng hùm răng sứa, ngoài mạnh trong yếu, khó nén kinh hoảng."
"Hiện tại ta sợ ngươi?”
Từ Tiểu Thụ khịt mũi coi thường,'Ngươi tính là thứ gì!"
Mộc Tử Tịch nghe thế mộng bức, miệng hùm gan sứa?
Nàng nhanh chóng nhìn vê phía Vũ Linh Tích, thế nhưng không nhìn ra tên kia có chỗ nào suy yếu.
Tương phản, trạng thái thập phần hoàn mỹ!
Tuy nhiên, linh niệm phát hiện âm thanh "bành bành” bên ngoài Chân Hoàng Điện lớn dần, chứng minh Hư Không Thị đang gia tốc chạy đến.
Nhớ tới Từ Tiểu Thụ, Lệ Tịch Nhi suy đoán. .. Mộc Tử Tịch tỉnh ngộ.
"Quá mức hoàn mỹ, ngược lại bại lộ trạng thái y không tốt?"
"Chiến đấu, kỳ thật đã bắt đầu. . . từ tâm lý chiến?"
Mộc Tử Tịch lập tức tăng cao cảnh giác, âm thầm vận chuyện lực lượng Thần Ma Đồng.
Tình huốn lúc này đã căng như dây đàn, từng giây từng phút đều vô cùng căng thẳng!
Dựa vào hành vi cử chỉ lúc trước đến xem, Mộc Tử Tịch cảm thấy sư huynh nhà mình, không phải loại người thích nỏi nhảm trước khi chiến đấu.
Hắn vẫn luôn sát phạt quả đoán.
Cẩn thận ngẫm lại...
Đúng rồi!
Thết Từ Tiểu Thụ đang súc thết
Vũ Linh Tích không gánh được.
Y thật đang mượn dùng lực lượng pho tượng cự nhân cấp bậc Bán Thánh, cũng chính là bảo tiêu duy nhất, mới có thể chống đỡ thế của Từ Tiểu Thụ?
Nhìn về phía pho tượng cự nhân. . . thứ này căn bản không có chút sinh cơi
Mộc Tử Tịch thập phần cảnh giác, bởi vì trước khi đến đây Từ Tiểu Thụ đã dặn dò nàng rất kỹ, cần đặc biệt chú ý thứ này.
Vạn sự sẵn sàng, chỉ chờ gió đông!
Trước khi đến đây, sư huynh nhà mình đã tính toán tốt hết thảy!
"Nhận kính nể, điểm bị động, +1."
"Nhận khóa chặt, điểm bị động, +2."
Cột tin tức vừa nhảy ra số "2".
Pho tượng cự nhân mãnh liệt mở mắt, đôi mắt tinh hồng khóa chặt Từ Tiểu Thụ.
Cùng một thời gian, tại vị trí Vũ Linh Tích, uy áp Bán Thánh giống như phong bạo nhấc lên, đỉnh lấy Từ Tiểu Thụ từng bước ép sát, sinh sinh ngăn lại.
"Bành!"
Hai loại thế cấp bậc Bán Thánh lần đầu tiên giao phong, bạo tạc rên vang.
Phế tích Chân Hoàng Điện, loạn thạch gào thét, khói bụi ngập trời.
"Hô!"
Đến lúc này, Vũ Linh Tích mới trùng điệp thở ra, bại lộ sự thật y không gánh nổi khí thế uy áp của Từ Tiểu Thụ.
Phong Tiêu Sắt, Chu Nhất Viên hơi nhướng mày lên. Thụ gia...
Thật không hổ là Thụ gia!
Quyết thắng ngoài ngàn dặm, kế cao hơn đối thủ một bậc!
"Nhận bội phục, điểm bị động, +2"
"Từ Tiểu Thụ, ngươi dẫn theo hai tên Thái Hư, liền cảm giác phong thủy luân chuyển, có thể lấy nhiều địch ít, đánh thắng ta?" Vũ Linh Tích hết cách, lạnh giọng nói ra.
"Ha ha ha ha!" Từ Tiểu Thụ cười to, căn bản không tiếp chiêu, dùng ánh mắt mỉa mai đỗi lại "Làm sao? Ngươi còn muốn dùng phép khích tướng, để ta một đối một với ngươi?"
Vũ Linh Tích bình tĩnh lại, mỉm cười muốn khuyên mấy câu: "Từ Tiểu Thụ, kỳ thật chúng ta... .
Nhưng khí thế của y vừa giảm, Từ Tiểu Thụ liền nhạy cảm bắt lấy thời cơ.
Khí Thôn Sơn Hà cấp bậc Bán Thánh bỗng nhiên bạo phát,/'oanh" một tiếng, cả tòa Phế tích Chân Hoàng Điện rung động kịch liệt, hư không rạn nứt.
"Còn “chúng ta”?"
Từ Tiểu Thụ đạp chân xuống đất, thân hình giống như như đạn pháo bắn ra, trong miệng quát lớn:
"Thảo nê mãt"
"Chơi y cho ta!"
Từ Tiểu Thụ dẫn theo nhiều người như vậy, không phải vì xa luân chiến.
Mà là vì triệt để chơi chết Vũ Linh Tích ở nơi chim không thèm j này!
"Lên!" Chu Nhất Viên toàn thân bạo phát linh nguyên, mục tiêu nhắm tới không phải Vũ Linh Tích, mà là lôi kéo lấy Phong Tiêu Sắt.
Phong Tiêu Sắt mộng bức.
Ta không phải pháo hôi của các ngươi, cũng không phải tay chân Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu!
Ta chỉ là theo tới, muốn xem xem Thụ gia các ngươi có bao nhiêu bản sự, có bao nhiêu thẻ đánh bạc có thể giao dịch với phái chủ chiến chúng ta.
Thế nhưng mà...
Chu Nhất Viên hiển nhiên đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng y, không cho y cơ hội phản ứng, trong lúc lao ra, đồng thời kéo theo Phong Tiêu Sắt.
"Tuyệt!"
Diễn biến đạt tới cao trào, người cũng đã kéo ra.
Nếu hôm nay Vũ Linh Tích không chết, ngày sau Thánh Thần Điện tuyệt đối sẽ tới thu thập Phong Tiêu Sắt y.
Phong Tiêu Sắt bất đắc dĩ trợn trắng mắt.
Kỳ thật y đã chuẩn bị tốt tâm lý, sau khi "miễn cưỡng không thể làm gì”, chỉ có thể rút kiếm.
"Chết!" Từ Tiểu Thụ quyền thứ nhất đánh là thay mình, nhất định phải đến thịt.
"Ngốc Nhược Mộc Kê!" Chu Nhất Viên hậu phát tiên chí, có chút xấu hổ hô lên một tiếng này, cắn nát đầu ngón tay cách không kết ấn.
Lời tuy xấu hổ, nhưng thuật pháp thì không.
Ngược lại, thập phần cường đại! Tinh quang huyết tự phù hình thành, sau lưng lóe lên hư ảnh gà trống màu vàng, to lớn kình thiên, ngửa mặt lên trời háy vang.
"Òóool"
Một tích tắc này, kim quang khắp chốn, toàn trường tựa hồ dừng lại một cái chớp mắt.
Huyễn Diệt Nhất Chỉ, năng lực Tinh Thần Thức Tỉnh lập tức bị phát động.
Hắn không bị khống chế, ánh mắt có chút rung động, tiếp tục gia tốc xách quyền đánh tới!
"Vạn...
Phong Tiêu Sắt ở phía sau vừa mới xách kiếm mới, hư không tiểu kiếm màu vàng vừa mới phân liệt ra.
Còn chưa kịp thành hình. . .
"Rắc" một cái, y hóa đá tại chỗ!
"Ta @#$%^, Chu Nhất Viên, ngươi kéo ta xuất thủ, còn khống chế ta làm gì? Ngươi có bệnh à?!"
Trên thân lóe lên lực lượng mịt mờ, Phong Tiêu Sắt thoáng cái khôi phục lại, lửa giận bừng bừng.
Một thân kiếm ý bị kẹt lại, phản phệ công tâm, tại chỗ phun máu, vừa xách kiếm vừa mắng.
"Xin lỗi, xin lỗi, đây là kỹ năng khống chế toàn trường."
Thái độ xin lỗi của Chu Nhất Viên thập phần thành khẩn, vừa nói vừa thay đổi ấn quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận