Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 735: Từ Tiểu Thụ, Không Chọc Nổi (3)

"Hết thảy mọi chuyện, là sau khi dạ yến kết thúc, lão cha trở lại hậu hoa viên kiểm tra linh trận, nhưng ông ấy phát hiện linh trận bị người động tay."
"Ồ, bị người động tay?" Phó n Hồng bị hấp dẫn lấy.
Phó Hành tiếp tục nói: "Dấu vết lưu lại hết sức rõ ràng, là khí tức Tẫn Chiếu, cũng chính là năng lượng hệ Hỏa của Từ Tiểu Thụ!"
"Những thứ này, trước khi lão cha tách khỏi Từ Tiểu Thụ, đều không có. . . "
"Huynh chắc chứ?" Phó n Hồng đột nhiên cúi người, ngắt lời nói.
"Lúc ấy ta cũng hỏi như vậy."
Phó Hành nghĩ đến lúc mình ở trong thư phòng, thở dài một tiếng, nói: "Có thể khẳng định, lão cha nói ông ấy nhớ rất rõ."
"Cho nên, sau khi hai người từ biệt, Từ Tiểu Thụ nhất định đã trở lại hậu hoa viên, đồng thời động tay động chân với linh trận."
"Cũng chính là, thiết hạ mai phục!"
"Sau đó, hắn về sảnh tiếp khách. . . "
"Sau khi trở về, hắn kéo Trương Thái Doanh ra, sử dụng linh trận ở trong hậu hoa viên giết chết gã?" Phó n Hồng một mặt kinh hãi, âm thanh tăng cao rất nhiều.
"Xuỵt!"
Phó Hành lập tức dựng một ngón tay lên, chống đỡ bờ môi, ra hiệu im lặng.
"Lớn tiếng như vậy, muội muốn toàn thế giới nghe thấy sao?"
Y mắng nhỏ một tiếng, lúc này mới đáp lời, "Đây chẳng qua là muội phỏng đoán mà thôi, ta cũng không có nói như thế."
"Huynh xác định?"
Phó n Hồng cười nhạt: "Nói nhiều như vậy, không phải là muốn muội đẩy ra kết luận này sao?"
"Ài."
"Ta quả thực hỏi qua. . . "
Phó Hành lại nhớ đến lúc mình ở trong thư phòng lần thứ hai hỏi lại.
Y trầm mặc một hồi, hai mắt nhắm lại, thở dài: "Nhưng lão cha, cũng trả lời giống như ta trả lời muội."
"Sự tình Trương phủ đã kết thúc, ai dám lật lại bản án?"
"Muội dám đi chất vấn Hồng Y lúc ấy làm sai?"
"Muội dám đi tìm Từ Tiểu Thụ, ở trước mặt đối chất, hỏi những chuyện này?"
"Vậy lúc ấy. . . " Phó n Hồng bị nói mộng.
"Lúc ấy?"
Phó Hành bất đắc dĩ cười, "Muội cũng không phải không biết cái miệng của Từ Tiểu Thụ, lúc ấy cục diện không ổn định, lão cha cũng không nghĩ nhiều như vậy."
"Có lẽ lời nói của Từ Tiểu Thụ, không có lỗ hổng gì lớn, cho nên chuyện kia liền đi qua."
"Thời điểm trở lại phủ thành chủ, gặp được Mộc Tử Tịch, lão cha mới phát hiện không đúng, đi hậu hoa viên điều tra tình huống."
"Nhưng những chuyện này, đều là sau đó. . . "
Trầm mặc một hồi, Phó Hành nói bổ sung:
"Không nói Từ Tiểu Thụ có thật làm như vậy hay không, chỉ bằng tên kia dám lấy tu vi Tiên Thiên, bố cục phủ thành chủ, cuối cùng man thiên quá hải, thành công lừa gạt Hồng Y."
"Muội cảm thấy, chỉ là một tên thành chủ, có tư cách giao thủ cùng với hắn sao?"
"Cho dù lão cha liên hợp với mấy vị thúc thúc đang bế quan, một khi Từ Tiểu Thụ thật là Quỷ. . . "
Tiếng nói Phó Hành đột nhiên trì trệ.
Y còn chưa nói hết lời, tâm tình đã chìm xuống đáy cốc.
Đêm hôm đó bị lão cha gọi đến thư phòng nói chuyện, mỗi lần hồi tưởng lại, y đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Loại người này, loại can đảm này, loại năng lực này. . .
Nếu như hắn thật là Quỷ Thú Ký Thể, vậy ai kháng được?
Phủ thành chủ tại Thiên Tang Quận, đúng là thế lực lớn nhất.
Nhưng đối mặt với Quỷ Thú, ngay cả đệ nhất thế lực đại lục Thánh Thần Điện cũng phải thành lập bộ môn đặc thù, liên tục mấy năm tiêu diệt không hết. . .
"Muội muội, ta nói thật với muội vậy."
Phó Hành kết thúc trầm tư, chân thành nói: "Ngàn vạn lần đừng có qua lại với Từ Tiểu Thụ, cho dù chỉ là một chút liên quan, cũng có thể khiến cho Phó gia chúng ta vạn kiếp bất phục!"
"Quan trọng nhất là, tuyệt đối không được động tâm. . . "
"Im miệng!"
Phó n Hồng trợn trắng mắt, trực tiếp quát lên.
"Được, ta im miệng."
"Mặc dù chỉ là phỏng đoán, nhưng vẫn là câu nói kia, ca không hy vọng muội bởi vì tìm manh mối mà đi xuống vực sâu."
Phó Hành xé mở thịt nướng, đợi sau khi thịt bên trong chín, mới cẩn thận từng li từng tí đưa lên.
Phó n Hồng tiếp lấy thịt xiên, đôi mắt đẹp lưu chuyển: "Kỳ thật huynh không nói, muội còn không chú ý tới Từ Tiểu Thụ, nhưng huynh thổi hắn cao như vậy. . . "
"Nam nhân ưu tú như thế, muội quả thật có hơi động tâm."
"Cô nãi nãi nhỏ của ta ơi ~ "
Phó Hành bị dọa đến run tay, thịt nướng kém chút rơi vào trong lửa, "Ta không nói cho muội, chính là vì sợ muội nghĩ như thế đó!"
"Ài, không sao không sao, vừa rồi không phải huynh nói chỉ là phỏng đoán thôi ư?"
Phó n Hồng cắn một miếng thịt, tinh tế nhấm nuốt, thật lâu mới nói: "Muội không thấy Từ Tiểu Thụ có năng lực lớn như vậy, Trương Thái Doanh không phải do Hồng Y giết sao, hắn cũng không làm gì."
"Trời ạ!"
Phó Hành sợ hãi, "Đến giờ phút này rồi mà muội vẫn nghĩ Trương Thái Doanh là do Hồng Y giết?"
"Ách. . . " Động tác nhấm nuốt của Phó n Hồng cứng đờ, "Từ Tiểu Thụ?"
Phó Hành thống khổ nhắm mắt lại: "Thời điểm lão cha cùng Hồng Y chạy tới, một cái giới vực lớn như vậy, đợi đến khi phá vỡ, thi thể Trương Thái Doanh đều đã lạnh."
"Lấy tu vi Tiên Thiên, nộ chém Quỷ Thú Trương Thái Doanh, loại trò cười cho thiên hạ này, muội tin?"
Phó n Hồng nhướng mày lên.
"Không phải Hồng Y tin ư? Không phải lão cha tin sao? Lúc ấy nhiều người như vậy, có ai không tin?"
Phó Hành cứng lại.
Nói thật, mê điểm nằm ngay chỗ này.
Đến tận lúc này, y cũng không biết được Từ Tiểu Thụ rốt cuộc làm thế nào dùng ba tấc lưỡi, lừa gạt tất cả mọi người.
Nếu nơi đó chỉ có người của phủ thành chủ, vậy còn dễ nói.
Có lão cha bị linh trận của mình vây khốn nhiều năm tại, Phó Hành y cũng có thể làm được.
Nhưng Hồng Y. . .
Lừa được sao?
Thật có thể lừa gạt quá quan ư?
Nếu như không biểu hiện ra năng lực có thể trảm sát Quỷ Thú, cho dù không có chứng cứ, Hồng Y cũng sẽ bắt người về thẩm vấn.
Nhưng mà, có năng lực trảm sát Quỷ Thú. . .
Từ Tiểu Thụ, chỉ mới là Tiên Thiên!
Rất nhanh, Phó Hành liền kết thúc suy nghĩ.
"Muội muội, những chuyện này đã không phải hai người chúng ta có thể nghĩ."
"Ta chỉ có thể nói, Từ Tiểu Thụ làm đến bước này, không quản hắn có phải Quỷ Thú hay không, đều không phải một cái phủ thành chủ Thiên Tang Quận nho nhỏ có thể chống lại."
"Những thứ khác không quan trọng, chỉ cần muội nhớ kỹ. . . "
"Sau này nhìn thấy Từ Tiểu Thụ, đi vòng là được!"
"Ừm."
Phó n Hồng gật đầu.
Phó Hành lại phát điên.
Nhìn bộ dáng cô nàng kia liền biết, suy nghĩ hai người không cùng một kênh a!
"Muội đến cùng có nghe ta nói hay không!"
"Nghiêm túc một chút, đây là chuyện rất quan trọng!"
"Lão cha không dám nói với Thủ Dạ thúc, cũng không dám truy cứu, ngay cả Thiên Xu Cơ Bàn thất lạc cũng không cần!"
"Ông ấy sợ cái gì?"
"Không phải sợ hai người chúng ta liên lụy Quỷ Thú, bị trả thù, xảy ra ngoài ý muốn hay sao?"
"Muội còn không hiểu?"
Phó Hành gầm thét: "Từ Tiểu Thụ, không phải Phó gia chúng ta có thể trêu chọc, biết chưa?"
Phó n Hồng nhất thời bị hét sợ run.
Thẳng đến câu "Lão cha cũng không dám nói với Thủ Dạ thúc ", nàng mới ý thức được, nguyên lai mọi người không phải không nói, không phải không coi trọng.
Mà là ngầm hiểu lẫn nhau.
Không dám!
Quỷ Thú. . .
Thật đáng sợ như thế?
Bờ môi mấp máy, Phó n Hồng vừa định nói gì.
Đột nhiên, sau lưng truyền đến một đạo âm thanh kinh hỉ.
"Yêu yêu!"
"Chất nhi, chất nữ? Các ngươi đều ở đây à?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận