Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1636: Hành Động Săn Giết, Hiện Tại Bắt Đầu (2)

Trong quá trình bóng nước chìm xuống, nơi xa tựa hồ truyền đến năng lực ba động đặc thù.
"Đây là. . .
"Năng lực hệ hỏa?
"Sâu dưới biển, bên trong Cấm Pháp Kết Giới, sao lại có năng lực hệ hỏa?"
Tiểu Nhẫn kinh hãi, nghĩ đến hai vị sứ giả Thánh Cung phía trên Cô Âm Nhai, lúc trước cùng mình ẩn thân vào bên trong thiên đạo.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, có thể ở bên trong Cấm Pháp Kết Giới sử dụng ra năng lực hệ hỏa, chỉ có thể là Mục Lẫm loại cường giả cấp bậc này.
Có lẽ Tẫn Chiếu Bán Thánh Long Dung Chi cho đối phương mấy kiện thần vật, có thể tạm thời bỏ qua Cấm Pháp Kết Giới hạn chế?
"Nhưng vì sao lại thi triển ra năng lực hệ hỏa?
"Gặp phải nguy hiểm?
"Bên trong biển sâu, quả nhiên tiềm ẩn nguy hiểm!"
Tiểu Nhẫn giống như đang tê liệt nghĩ đến đây, thân thể "xoát" một cái ngồi thẳng, cảnh giác nhìn quanh bốn phía.
Y sợ mình dưới trạng thái suy yếu, địch nhân đột nhiên xuất hiện, muốn nhằm vào mình.
Mặc dù xác suất rất nhỏ.
Bởi vì thời điểm làm sát thủ, địch nhân đều chết sạch, Tiểu Nhẫn đương nhiên không cảm thấy thân phận mình bị bại lộ.
Nhưng nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Tiểu Nhẫn lại hút mấy khối kim loại cao cấp, cảm thụ khí hải cơ hồ bị rút đến khô cạn, khôi phục một chút linh nguyên, liền mượn nhờ lực lượng nhục thân phản chấn bóng nước, muốn rời xa nơi bạo phát năng lực hệ hỏa.
"Hy vọng đừng đến chỗ mình. . ."
Bóng nước rời xa khu vực nguy hiểm.
Nhưng đồng thời, nó vẫn đang cấp tốc chìm xuống.
Tiểu Nhẫn lo sợ bất an, tâm huyết Thái Hư dâng trào khiến y phát hiện có lẽ mình đã bị người để mắt tới.
Phúc vô song chí, họa bất đơn hành.
Thời điểm người gặp không may, uống nước cũng có thể bị sặc chết, chuyện mình càng sợ sẽ càng phát sinh.
Không bao lâu.
Bóng nước còn chưa kịp rời xa "khu vực nguy hiểm", xuyên qua vách bóng nước mơ hồ, Tiểu Nhẫn bằng vào mắt thường cũng có thể nhìn thấy ở phía xa, có một đạo thân ảnh đang phi tốc lao tới.
Thẳng đến chỗ mình!
"Thình thịch!"
"Thình thịch!"
Nhịp tim bắt đầu gia tốc.
Trên mặt Tiểu Nhẫn hiện vẻ kiêng dè, trong lòng đã bắt đầu đang mắng chửi.
Nhưng y căn bản không thể ngăn cản đối phương hành động.
Rất nhanh, thân ảnh kia tới gần, thời điểm còn cách mấy trượng đối phương liền dừng lại, đứng ngang hàng với bóng nước.
Song phương tiến vào trạng thái đứng im tương đối.
"Là ngươi?"
Nhìn rõ khuôn mặt người tới, Tiểu Nhẫn biến sắc, lên tiếng kinh hô.
Bên ngoài bóng nước, khách không mời mà đến cầm đại kích trong tay, trên mặt mang mặt nạ thú hoàng kim, chính là cường giả nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa, lúc trước đánh tất cả mọi người ở trên Cô Âm Nhai xuống đáy vực.
Về phần thân phận. . .
Không rõ!
"Ngươi là ai?"
Tiểu Nhẫn nhìn khóe miệng đối phương ngậm lấy nụ cười không có ý tốt, nhịn không được đặt câu hỏi, y đoán có lẽ Mục Lẫm gặp phải người này, mới sử dụng ra năng lực hệ hỏa.
Người đến thoạt nhìn giống như bị Cấm Pháp Kết Giới phong cấm, ngay cả đại kích trong tay cũng không tản ra một chút linh nguyên ba động nào.
Nếu không luận lực lượng, ngoại hình đại kích kia, chính là Ngự Hải Thần Kích!
"Thâm hải chi chủ" cầm đại kích trong tay, quanh thân không có bóng nước hộ thể, đơn thuần dùng nhục thân kháng trụ thủy áp dưới biển sâu, người này, có thể ở bên trong Cấm Pháp Kết Giới, sử dụng năng lực!
"Bằng hữu, ta chưa từng đắc tội ngươi đi?"
Thấy đối phương vẫn không nói chuyện, con ngươi Tiểu Nhẫn hơi co rụt lại, biết trạng thái hiện tại của mình không được, đồng thời đối phương cũng biết được điểm này, thế là yếu thế nói ra: "Ra ngoài lăn lộn, làm chuyện gì cũng nên lưu một con đường, ngươi ta nước giếng không phạm nước sông, nếu hôm nay ngươi tha ta một mạng, ngày sau ta nhất định hồi báo!"
"Ôi ôi. . ."
Nam nhân mang mặt nạ thú hoàng kim, tay cầm "Ngự Hải Thần Kích" thấp giọng cười một tiếng, quăng tới ánh mắt hiếu kỳ, nghiêng đầu hỏi: "Ngươi, định hồi báo thế nào?"
"Dùng mệnh tương báo!" Tiểu Nhẫn nghe thấy đối phương có ý lưu thủ, liền không chút do dự nói ra, "Nếu hôm nay ngươi tha ta, tương đương với cứu ta một mạng. . . ân cứu mạng, chỉ có lấy mệnh tương báo!"
"Thế nhưng, thời điểm ngươi cơ khổ bất lực, bản tọa thả ngươi một ngựa, sao có thể nói là cứu ngươi một mạng được?"
Nam tử mang mặt nạ thú hoàng kim mỉm cười, tiếp tục nói: "Nếu ngươi ra ngoài, không nhớ ơn bản tọa, ngược lại cảm thấy bản tọa "Thi ân cầu báo", cho nên đổi ý, trả đũa. . . bản tọa, chẳng phải được không đủ bù mất hay sao?"
"Không có khả năng!" Tiểu Nhẫn lắc đầu, chém đinh chặt sắt nói:
"Bằng hữu, thực không dám giấu giếm, ta là sát thủ kim bài liệp lệnh Tam Chú Hương, lần này đến bất quá là vì Thánh Nô Từ Tiểu Thụ."
"Ngươi ta không quen không biết, càng không có thù cũ, nếu như ta còn sống, bằng vào thân phận này của ta, tương lai có thể mang đến cho ngươi lợi ích rất lớn, ngươi. . .
"Nghĩ lại cho!" Tiểu Nhẫn đột nhiên ý thức được nếu mình nói quá nhiều, có thể sẽ khiến cho đối phương chán ghét, cho nên không dám nói nữa.
Thực không dám giấu giếm, ta chính là Từ Tiểu Thụ, trước khi hành động, đã nghĩ rất kỹ. . . Từ Tiểu Thụ ở trong lòng cười nhạo một tiếng.
Hắn dùng Mô Phỏng Giả hóa thân thành Thủy Quỷ, Ngự Hải Thần Kích chỉ là tiểu xảo vận dụng năng lực hệ thủy, không có uy lực của Thập Đại Dị Năng Vũ Khí.
Nhưng những thứ này không quan trọng!
Quan trọng là sau khi bắt chước Thủy Quỷ, cho dù tạm thời chưa nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa, thế nhưng Từ Tiểu Thụ vẫn thoáng cảm ngộ ngược thuộc tính hệ thủy, đồng thời phá giải bóng nước.
Thoát khỏi bóng nước trói buộc, bên trong biển sâu liền xuất hiện hình ảnh một vị đại lão cầm kích mà đi, khiến mọi người khắc sâu ấn tượng, chấn nhiếp đám người không dám vọng động.
Huống chi mọi người đều bị Cấm Pháp Kết Giới hạn chế, nghiêm chỉnh mà nói, bản thân hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩ phản kháng nào.
Nhìn một chút!
Cột tin tức đến lúc này đều chỉ xuất hiện "Nhận e ngại", "Nhận khẩn cầu" các loại, căn bản không có một dòng "Nhận chất vấn", "Nhận phỏng đoán". . .
Chuyện này mang ý nghĩa sát thủ Tiểu Nhẫn đối diện, không có nửa điểm chất vấn thân phận mình!
"Nếu bản tọa nhất định muốn lấy mạng ngươi thì sao?" Từ Tiểu Thụ "A" một tiếng, quơ quơ "Ngự Hải Thần Kích", được Khí Thôn Sơn Hà gia trì, khí thế toàn thân hắn không ngừng được phóng đại.
"Rất không cần thiết!" Tiểu Nhẫn bị dọa đến sắc mặt trắng nhợt, vội vàng lắc đầu triệt thoái ra sau, thẳng đến khi chạm phải vách bóng nước.
Y đặt một tay lên vách bóng nước, một tay chắn trước ngực, bộ dáng cao độ đề phòng, cực lực khuyên can nói: "Nếu như ta sống, ta có thể mang đến cho ngươi càng nhiều trợ giúp hơn. . ."
"Ngừng!"
Từ Tiểu Thụ không kiên nhẫn đưa tay quét ngang "Ngự Hải Thần Kích" về phía trước, ngắt lời nói: "Ba cái lựa chọn!"
Sắc mặt Tiểu Nhẫn cứng đờ.
Nhưng dù sao có đến ba tuyển hạng, y loáng thoáng nhìn thấy con đường sống, vội vàng khom người ra hiệu: "Mời bằng hữu nói."
Từ Tiểu Thụ bình tĩnh nói: "Một, ta lấy mạng ngươi."
"Ta từ bỏ tuyển hạng này!" Tiểu Nhẫn không nói hai lời, lắc đầu cự tuyệt, thuận theo đam mê đặc thù của đối phương hỏi tiếp, "Lựa chọn thứ hai?"
"Hai, bản tọa không giết người tay trói gà không chặt, ngươi có thể dùng hết thảy thủ đoạn, truyền tin ra ngoài gọi viện binh, thậm chí bại lộ thân phận của bản tọa, chỉ cần ngươi nhận được trợ giúp. . . sau đó, bản tọa đồng thời giết chết đám người các ngươi."
Tiểu Nhẫn ngây người.
Đây là tuyển hạng quỷ gì?
Tuyển hạng này, cũng đi hướng tử vong?
Kết quả tạm dừng không nói, y tận dụng mọi thứ, hỏi: "Xin hỏi thân phận bằng hữu là gì?"
"Ha!"
Từ Tiểu Thụ bật cười: "Sắp chết đến nơi vẫn không biết thân phận của bản tọa, thật mỉa mai làm sao!"
Ngự Hải Thần Kích trong tay nghiêng xuống, tầng tầng gợn sóng lan ra, lồng ngực hơi căng, dưới biển sâu lập tức dâng lên một cỗ khí thế thôn giang hải.
Làm xong hết thảy, Từ Tiểu Thụ mới dùng ánh mắt bễ nghễ, âm thanh lạnh lùng nói:
"Diêm Vương, Thủy Quỷ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận