Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1059: Yêu Nghiệt, Ra Đây Cho Ta! (1)

"Không phải. . . "
Khương Thái rốt cuộc có kinh nghiệm, cho dù giờ phút này vấn đề là "Hiểu?"
Y trả lời, vẫn chỉ có thể là hai chữ, "Không phải".
Từ Tiểu Thụ hài lòng gật đầu.
Sớm phối hợp không phải tốt rồi sao, hắn cũng không cần làm người xấu.
"Đôi mắt của Khương Nhàn, là Tam Yếm Đồng Mục ?"
"Không phải."
"Nhận lừa gạt, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ khẳng định.
Lúc trước tiểu sư muội không phải nói chơi, đối với phương diện đồng thuật, nàng tựa hồ sinh ra đã biết.
"Con mắt này là Khương Nhàn sinh ra đã có, hay là thu hoạch từ con đường khác?"
"Không phải."
Đáp án này, Khương Thái do dự một chút, sau khi nói ra miệng, còn lắc đầu.
Từ Tiểu Thụ thấy cột tin tức không có phản ứng, khẽ nhíu mày, ý thức được chuyện gì: "Ngươi không biết?"
"Không phải."
Khương Thái vẫn trả lời như vậy, cột tin tức lập tức nhảy ra "Nhận lừa gạt".
Gia hỏa này, thật không biết. . . Từ Tiểu Thụ minh ngộ.
Hắn ngẫm nghĩ, lại hỏi: "Tam Yếm Đồng Mục có tác dụng gì, chuyện này ngươi hẳn biết đi?"
Nhìn thấy Khương Thái lại muốn lắc đầu, trả lời "Không phải", Từ Tiểu Thụ liền nói bổ sung: "Lần này ngươi có thể trả lời hoàn chỉnh, nói hết những thứ ngươi biết ra."
Khương Thái triệt để từ bỏ chống cự: "Tam Yếm Đồng Mục, công năng khác ta không biết, nhưng có một thức Chuyển Ý Khổng, có thể thay đổi, thao túng ý chí người khác."
Từ Tiểu Thụ giật mình.
Thứ kia còn có thể thao túng ý chí người khác, đây chẳng phải thần kỹ hay sao?
"Bất kỳ ai cũng có thể điều khiển? Không có hạn chế?"
"Có." Khương Thái đáp lời, "Có tu vi hạn chế, nhưng cho dù gặp người có tu vi cao hơn, bỏ ra đại giới, cũng có thể cưỡng ép thao túng."
Lần này, Tân Cô Cô cùng Tiêu Vãn Phong ở phía sau đều bị rung động đến.
Tiêu Vãn Phong còn tốt, đối với năng lực như vậy, y không biết, càng không rõ là đẳng cấp gì.
Tân Cô Cô thì khác.
Y lập tức nghĩ đến nếu như có thể thao túng Trảm Đạo, Thái Hư, vậy Tam Yếm Đồng Mục, chính là tội ác chi nhãn có thể nhấc lên loạn thế.
"Đại giới. . . " Từ Tiểu Thụ cân nhắc nói: "Tỉ như?"
"Tỉ như tuổi thọ."
Khương Thái biết Từ thiếu muốn đáp án gì, "Có lẽ Tiên Thiên không thể thao túng Vương Tọa, Trảm Đạo, nhưng nếu thật gặp phải đối thủ như vậy, lấy tuổi thọ làm đại giới, vẫn có thể cưỡng ép thay đổi một chút ý chí."
"Cùng giai thì sao?" Từ Tiểu Thụ hỏi.
"Tu vi cùng giai, tùy tiện điều khiển." Khương Thái trả lời.
Từ Tiểu Thụ cảm giác nhịp tim chậm một nhịp.
Trước mắt hắn chỉ mới Tiên Thiên, mà Khương Nhàn thấp nhất cũng là Tiên Thiên.
Nói cách khác, nếu như mình đối đầu tên kia, dưới tình huống không kịp đề phòng, rất có thể còn chưa kịp ra chiêu, ý chí đã bị đối phương thay đổi.
"Con mắt tà môn như vậy, sao có thể xuất hiện trên thế giới này?"
Từ Tiểu Thụ rất chấn động, quay đầu lại hỏi Tân Cô Cô: "Ngươi có nghe nói qua không?"
"Không có."
Tân Cô Cô đáp lại rất rõ ràng: "Đừng nói Chuyển Ý Khổng, ngay cả Tam Yếm Đồng Mục, hôm nay ta cũng là lần đầu tiên nghe nói đến, nhưng mà. . . "
"Nhưng mà cái gì?" Từ Tiểu Thụ truy hỏi.
Trong mắt Tân Cô Cô có hồi ức: "Ta nghe nói qua, trên thế giới này từng có một Thái Hư thế gia, nắm giữ huyết mạch chi lực, chính là đồng thuật, tuy hiện tại thế gia kia đã xuống dốc, nhưng ngày xưa lúc cường thịnh, có một một quyển sách vô cùng nổi danh. . . "
"Thiên Hạ Đồng Thuật?" Từ Tiểu Thụ nói.
"Ừm."
Tân Cô Cô gật đầu: "Toàn bộ năng lực đồng thuật trong thiên hạ, Thiên Hạ Đồng Thuật đều có ghi chép, đáng tiếc, hiện tại chí bảo kia đã biệt tăm biệt tích."
Từ Tiểu Thụ không khỏi thổn thức.
Hắn biết Tân Cô Cô nói đến Thái Hư thế gia, là nhà nào, Lạc Lôi Lôi có nói qua, nếu như không có gì ngoài ý muốn, hẳn là "Lệ gia" không thể nghi ngờ.
Tam Yếm Đồng Mục quả thật chưa từng nghe nói qua, nhưng cái tên Chuyển Ý Khổng này, Từ Tiểu Thụ tinh tế ngẫm nghĩ, buổi tối sau trận chiến Bạch Quật, Lạc Lôi Lôi hình như đã từng nói qua.
Nói cách khác, Tam Yếm Đồng Mục của Khương Nhàn, rất có thể, thật đến từ Lệ gia xuống dốc.
"Lệ Song Hành. . . "
Nghĩ đến tên kiếm khách mù kia, Từ Tiểu Thụ không khỏi cảm thán, gia tộc nắm giữ đồng thuật cường đại như thế, vậy mà lại xuống dốc.
Thế giới này, thật quá nguy hiểm.
Nhỏ yếu chết chắc.
Thế nhưng quá cường đại, vẫn không thể sống lâu.
Thu liễm tâm tư, Từ Tiểu Thụ quay đầu nhìn về phía Khương Thái: "Tại sao Khương Nhàn lại muốn bắt người của bản thiếu gia, các ngươi làm sao xác định, người bên cạnh bản thiếu gia, có thứ các ngươi muốn?"
Kỳ thực trong lòng hắn đã minh bạch, những người này, rất có thể là vì Thần Ma Đồng mà đến.
Nhưng nếu không đích thân xác nhận, trong lòng vẫn cảm thấy có chút bất an.
Khương Thái tựa hồ chờ được vấn đề mình muốn, cảm xúc trong nháy mắt kích động lên.
Gã không để ý linh trận rút lấy linh nguyên, hạ thân thẳng tắp, từ trên ghế bật dậy.
"Ha ha ha, Từ Đắc Ế, ngươi xong!"
"Tử vong, cuối cùng sẽ đuổi theo ngươi!"
Sắc mặt gã bỗng nhiên dữ tợn, rõ ràng linh nguyên trong khí hải đã hoàn toàn thâm hụt, thế nhưng giờ khắc này, tóc đen cấp tốc chuyển trắng, một giây sau, thân thể phát ra vô số tia sáng.
"Cẩn thận."
Tân Cô Cô lập tức muốn động, đi tới trước mặt Từ Tiểu Thụ.
Nhưng hai người còn chưa kịp có động tác gì, Khương Thái liền như hồi quang phản chiếu, khí hải đột nhiên áp súc, sau đó dẫn bạo.
"Oanh!"
Một tiếng nổ vang.
Bạo phá oanh tạc phòng tu luyện bốn người đang đứng.
Bên trong sóng khí cuồn cuộn, Từ Tiểu Thụ lờ mờ có thể nhìn thấy Khương Thái bị lực lượng bản thân nổ banh xác.
Lúc đầu hắn không biết vì sao Khương Thái đã bị phong ấn, lại có thể chơi một chiêu Hồi Mã Thương.
Nhưng thời điểm huyết nhục tan biến, ngay cả linh hồn cũng dần điêu linh, trên người Khương Thái phát sinh hết thảy, tựa hồ chỉ là vì chờ đến giờ phút này, phun ra một câu. . .
"Thiên Tri Chi Nhãn!"
Tiếng nỉ non tựa hồ đến từ địa ngục, cuối cùng hóa thành chùm sáng màu đỏ ngòm, không chút lưu tình đâm thẳng vào bên trong Nguyên Đình của Từ Tiểu Thụ.
"Nguyền rủa chi lực. . . "
Tân Cô Cô thấy thế, trong lòng đại động, y biết đây là thứ đồ gì, lập tức động thủ nhấn đầu Từ Tiểu Thụ, nhưng lại không cảm giác được gì.
Nhất thời gấp lên, y há to miệng, nhắm ngay động mạch cổ Từ Tiểu Thụ, muốn cắn xuống.
Thời khắc mấu chốt, lại bị bàn tay Từ Tiểu Thụ quạt bay đầu.
Đông đông đông. . .
Đầu lâu lăn xuống đất, tràng diện lập tức yên tĩnh không ít, Tiêu Vãn Phong ở phía sau nhìn đến linh hồn xuất khiếu.
"Ngươi làm gì?"
Từ Tiểu Thụ nhìn Tân Cô Cô đột nhiên nổi điên, còn tưởng rằng gia hỏa này điên rồi.
Tân Cô Cô mò mẫm tìm đầu mình, cuối cùng bằng vào cảm ứng tìm tới, đặt trở lại trên cổ.
Vết máu trên cổ ngưng tụ, y liền vội vàng nói ra: "Lực lượng nguyền rủa! Đó là lực lượng nguyền rủa của Bán Thánh thế gia, Từ thiếu, ngươi hỏi chuyện không nên hỏi, đám người kia, để mắt tới ngươi!"
"Chuyện này liên quan gì tới việc ngươi cắn ta?" Từ Tiểu Thụ trừng mắt.
"Ta. . . "
Tân Cô Cô nhất thời nghẹn lời.
Nhưng kéo lâu như vậy, xong đời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận