Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1541: Chấp Pháp Quan Từ Tiểu Thụ (1)

Trước có Thần Ma Đồng thăm dò, sau có Tam Yếm Đồng Mục kiểm chứng, đây là lần đầu tiên Từ Tiểu Thụ cảm thấy sử dụng Linh Hồn Độc Thủ lại an toàn đến như vậy.
Vương Siêu đáng thương, đường đường Hồng Y Vương Tọa, kinh nghiệm chiến đấu vô số, lại bị tam liên khống khống đến mức không thể phản kháng, trực tiếp tiến vào trạng thái bán hôn mê.
Ba lần khống chế tinh thần, triệt để đánh tan ý thức Vương Siêu, khiến y sùi bọt mép.
Chỉ trong chớp mắt, Lệ Tịch Nhi, Tham Thần liền có thể nhìn thấy Từ Tiểu Thụ kết thúc quá trình vận dụng Linh Hồn Độc Thủ, khôi phục trạng thái bình thường.
"Thế nào?" Lệ Tịch Nhi nghiêng đầu hỏi.
Nàng biết Từ Tiểu Thụ mang theo Tham Thần ra ngoài, khẳng định sẽ có hành động.
Tuy nhiên nàng không ngờ mục tiêu đầu tiên lại là chấp pháp quan Hồng Y. . . không thể không nói, thật quá lớn mật!
"Không có ngoài ý muốn." Từ Tiểu Thụ mỉm cười đáp lại.
Có Tam Yếm Đồng Mục thăm dò, thời điểm sử dụng Linh Hồn Độc Thủ, chỉ cần tận lực tránh đi hình tượng Thánh Nhân giao thủ Vương Siêu quan sát lúc trước, liền không có nửa phần nguy hiểm.
Cho dù không cẩn thận quan sát hình tượng Thánh Nhân giao thủ, cũng không phải sự tình lớn lao gì.
Bởi vì thời điểm Đạo Khung Thương giao thủ với Ma Đế Hắc Long, sẽ đặc biệt chú ý tới một tên chấp pháp quan Vương Tọa bình thường không có gì lạ sao?
Thế nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, Từ Tiểu Thụ quyết định nhảy qua những hình ảnh kia, chỉ đọc tin tức mình muốn biết.
Tỉ như đại trận Vân Cảnh bên trong Vân Lôn Sơn Mạch, trước đây do Tha Yêu Yêu khống chế, hiện tại do Ngư Tri Ôn nắm giữ.
Tỉ như ngọc bội thí luyện, đúng là đồ vật dùng để định vị thí luyện giả.
Về phần người nhập cư trái phép không có ngọc bội thí luyện, thế giới Vân Cảnh cũng chỉ có thể thông qua thí luyện giả có tiếp xúc đến định vị.
Chuyện này Từ Tiểu Thụ đã sớm đoán được.
Bởi vì họa thể Thuyết Thư Nhân đi dạo thời gian rất dài mới bị chấp pháp quan phát hiện.
Hiện tại thành công nghiệm chứng, hành động tiếp theo, hắn càng yên tâm hơn.
Quay đầu lại, Lệ Tịch Nhi đang đứng bên cạnh chờ đợi tình báo, Từ Tiểu Thụ không có lập tức nói thẳng, mà là nâng Tham Thần lên cao trước.
"Đã Tam Yếm Đồng Mục có được năng lực thao túng linh hồn ý chí người khác, vậy hẳn có thể xóa đi ký ức Vương Siêu từng gặp chúng ta?" Từ Tiểu Thụ quay đầu lại hỏi.
"Ừm." Lệ Tịch Nhi nhẹ nhàng gật đầu, ngón tay chỉ hướng Tham Thần, rót vào một đạo linh quang, như thể hồ quán đỉnh.
Tham Thần "meo" một tiếng, tâm lĩnh thần hội, lần nữa thi triển Tam Yếm Đồng Mục hướng Vương Siêu đang hôn mê bất tỉnh, bắt đầu tiêu trừ các loại ký ức trước đây.
Bóng người ngã xuống đất, dấy lên một đám cát bụi.
"Quá đơn giản. . . "
Từ Tiểu Thụ nhìn một màn này, không khỏi cảm khái tổ hợp hai người một mèo mình, quả thực chính là thần khí gian lận.
Vương Tọa. . .
Vừa gặp mặt, không còn!
"Giết?" Lệ Tịch Nhi bỗng nhiên nhìn về phía Vương Siêu, dùng giọng điệu nhẹ nhàng, nói ra lời nói máu lạnh nhất, nàng đối với người của Thánh Thần Điện, căn bản không có nửa điểm hảo cảm.
Lông mày Từ Tiểu Thụ khẽ giật một cái, vội vàng nói: "Đã có thể tiêu trừ ký ức, vậy liền không cần giết người này, bởi vì một khi giết y, Hồng Y khẳng định sẽ có ành động, chúng ta chỉ cần lấy một vật là được."
Nói xong, Từ Tiểu Thụ dẫn dắt linh nguyên, máy truyền tin tác chiến trên vành tai Vương Siêu lập tức bay tới.
Hắn nhét thứ kia vào trong tai mình, lại dùng Tinh Thông Hội Họa che giấu, nếu như không đặc biệt chú ý, căn bản sẽ không phát hiện ra.
Lệ Tịch Nhi trầm mặc nhìn một màn này, hỏi: "Ngươi không lo lắng bọn chúng sẽ thông qua máy truyền tin đến định vị ngươi?"
Từ Tiểu Thụ cười hề hề, nhẹ nhàng sờ lấy máy truyền tin, nói ra:
"Sẽ không, ta đã xem gần chín thành ký ức linh hồn Vương Siêu, máy truyền tin Hồng Y chỉ có thể đưa tin, không thể kết nối với thế giới Vân Cảnh.
"Dù sao đây là vật phẩm nội bộ Hồng Y, không có liên quan đến vương thành thí luyện.
"Hơn nữa bọn họ cũng sẽ không ngờ tới, lại có tổ hợp ba người hao phí khí lực lớn như vậy, chỉ vì đoạt một chiếc máy truyền tin không biết cách sử dụng."
"Meo ~" Tham Thần đột nhiên ngẩng đầu kêu lên, như muốn uốn nắn chủ nhân, nó là mèo tôn quý, cũng không phải nhân loại dung tục.
Lệ Tịch Nhi lần nữa không nói gì.
Quên mất, Từ Tiểu Thụ vẫn luôn không theo lẽ thường ra bài. . .
Ngoại trừ hắn, có ai lại để mắt tới một chiếc máy truyền tin nho nhỏ có thể mang đến vận rủi cho bản thân?
Nhưng hết lần này tới lần khác, gia hỏa này không chỉ thu lấy, mà còn biết cách sử dụng.
Thậm chí ngay cả tin tức máy truyền tin không thể định vị, đều biết được. . .
Quả nhiên không hổ là Từ Tiểu Thụ, mạch suy nghĩ thanh kỳ, tinh thông mảng lớn tà môn ma đạo.
Thế nhưng oái ăm ở chỗ, hết thảy hắn làm đều hữu dụng!
"Meo ~ "
Lúc này Tham Thần nhìn ánh mắt chủ nhân bất thiện, liền kêu lên một tiếng, còn thân mật lè lưỡi liếm liếm lòng bàn tay Từ Tiểu Thụ: Chủ nhân, ngươi thật lợi hại ~
"Hừ, liếm mèo!" Từ Tiểu Thụ trợn trắng mắt, cúi xống ôm lấy mèo mập lay lay mấy cái, sau đó một bên vuốt ve mèo mập, một bên ra hiệu cho Lệ Tịch Nhi tiếp tục hành trình.
"Chúng ta mặc kệ y?" Lệ Tịch Nhi đi theo, quay đầu nhìn về phía Vương Siêu bị Từ Tiểu Thụ chà đạp, sau đó tiện tay ném vào trong hố lớn, liền y phục đều bị lột sạch.
"Cứ mặc kệ y, y sẽ không nhớ được. . . " Âm thanh Từ Tiểu Thụ đột nhiên đình trệ, nhớ tới chuyện gì, hỏi, "Người bị Tam Yếm Đồng Mục tiêu trừ ký ức, liệu có khả năng bị ngoại lực nào đó tác động, sau đó khôi phục ký ức?"
Lệ Tịch Nhi lâm vào trầm tư, sau đó trả lời:
"Có, một là Thái Hư tinh thông tinh thần, linh hồn nhất đạo, thi triển linh kỹ đặc thù, nhưng làm như thế sẽ khiến linh hồn người bị thi thuật tổn thương, Vương Siêu là Hồng Y, bình thường sẽ không bị thẩm vấn như vậy.
"Hai là cường giả có được lực lượng thời không, trực tiếp mang theo Vương Siêu trở lại nơi này, thông qua thời không quay lại, có thể nhìn thấy chúng ta.
"Ba là Bán Thánh."
Từ Tiểu Thụ nghe xong, khóe miệng nhếch lên, an tâm nói ra:
"Vậy không cần phải lo lắng, theo ta được biết, Hồng Y tại Vân Lôn Sơn Mạch đã không có bất kỳ người nào phù hợp với những điều kiện trên.
"Dị đã chết, bọn họ không có cường giả tinh thông tinh thần, linh hồn nhất đạo, cho dù có, cũng chỉ nắm giữ thô sơ giản lược, thực lực thấp, không đạt tới cảnh giới Thái Hư.
"Lực lượng thời không xa xa khó với, ngay cả Tha Yêu Yêu đều không biết.
"Về phần Bán Thánh. . . ha ha ha, càng không có khả năng.
"Thật có người như thế chủ tâm đến tìm chúng ta, vậy chúng ta có cầm máy truyền tin hay không, kết quả đều như nhau." Từ Tiểu Thụ nhún vai.
Lệ Tịch Nhi nghiêng đầu nhìn thanh niên trước mắt, nghe giọng nói tự tin đâu vào đấy của hắn, trong lòng nàng có chút kinh nghi.
Nàng rất khó tưởng tượng được, vừa rồi chỉ là một cái chớp mắt, sao Từ Tiểu Thụ có thể thu được nhiều tin tức đến như vậy.
Thời điểm còn là "Mộc Tử Tịch", nàng cũng không thấy Từ Tiểu Thụ có được năng lực tương tự đi?
"Đây là. . . linh kỹ gì?" Tựa hồ không nhịn được hiếu kỳ, Lệ Tịch Nhi bất giác hỏi ra.
Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, nàng liền ý thức được mình lại bị "mình trước kia" ảnh hưởng, lập tức khôi phục lạnh nhạt, thản nhiên nói: "Không tiện nói, có thể không nói."
Bạn cần đăng nhập để bình luận