Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 961: Yên Tâm, Ta Có Chừng Mực (2)

Chỉ là một tên Ngưu Đầu Nhân không quan trọng, nhiều nhất có được năng lực Tích Huyết Trùng Sinh hơi thú vị.
Thế nhưng. . .
"Tên này cũng cho?"
Vung vẫy trang giấy giữa không trung, Thuyết Thư Nhân không dám tin.
Y không biết hai người kia ở trên đỉnh núi nói những gì, bởi vì y không dám nghe lén.
Nhưng y tuyệt đối không nghĩ tới, Quỷ Thú phong ấn ca ca thèm nhỏ dãi đã lâu, thế mà nói cho liền cho, đây là đang đùa y sao?
"Giải khai, cho hắn."
Bát Tôn Am không chút tình cảm, phảng phất lễ vật còn chưa mở ra kia không quan trọng.
"Không cho!"
Thuyết Thư Nhân hung dữ trừng Từ Tiểu Thụ, dọa cho Thụ Thụ co rụt đầu, trốn sau lưng Bát Tôn Am không dám lên tiếng.
"Thật không cho?" Sắc mặt Bát Tôn Am trầm xuống.
"Người ta. . ."
"Ô ô ô ~ "
Đôi mắt Thuyết Thư Nhân khẽ cong, nước mắt to như hạt đậu trượt xuống gò má, Sầm Kiều Phu thấy thế, liền mò mẫm, nắm chặt búa nhỏ.
"Ta nói, cho hắn!" Ngữ khí Bát Tôn Am nặng thêm chút.
Thuyết Thư Nhân không thể làm gì, chỉ có thể hung hăn như muốn róc xương lóc thịt trừng Từ Tiểu Thụ, giải khai trang giấy không gian.
"Xùy ~ "
Sương mù màu trắng trong nháy mắt tràn ngập.
Lần này, sắc mặt mọi người đều xiết chặt.
Tứ đại cự đầu Thánh Nô, đều có chỗ phi thường, đương nhiên có thể cảm nhận được trong sương mù phong ấn, xen lẫn kiếp lực nhàn nhạt.
Bát Tôn Am hơi kinh ngạc.
Từ Tiểu Thụ muốn người này, tựa hồ không đơn giản?
Trước khi trang giấy không gian giải khai, y hoàn toàn không biết bên trong là Quỷ Thú phong ấn.
Mà thuộc tính phong ấn mình biết.
Trong thiên địa, chỉ có một người?
Sương mù xám tản ra, một nữ tử bạch y điềm nhiên xuất hiện.
Nàng tựa hồ gánh lấy thống khổ rất lớn, sắc mặt tái nhợt, nhưng thời điểm nhìn thấy mọi người ở đây, biểu lộ chỉ hơi ngẩn ra, ánh mắt lập tức nhìn tới thiếu niên trốn sau lưng Bát Tôn Am.
"Từ Tiểu Thụ?"
Từ Tiểu Thụ nhô đầu ra, nhếch miệng cười: "Mạc sư tỷ, đã lâu không gặp."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1, +1, +1, +1. . ."
Từ Tiểu Thụ ấn tiểu sư muội ra sau lưng, muốn tiến lên, Bát Tôn Am lại đột nhiên mở miệng: "Phong Vu Cẩn?"
Mạc Mạt khẽ giật mình: "Tiền bối?"
Nàng không biết người trước mặt là ai.
Mặc dù nhìn chỉ có tu vi Tiên Thiên, nhưng đứng xung quanh y đều là cường giả Vương Tọa trở lên, đều lấy y làm chủ, nàng đương nhiên chỉ có thể hô một tiếng tiền bối.
"Gọi y ra."
Bát Tôn Am thờ ơ nói ra, không phải người mình, hắn sẽ không dễ dàng bại lộ cảm xúc bản thân.
"Y. . ."
Mạc Mạt có hơi chần chờ.
Những người này, tựa hồ đều biết chút chuyện?
"Đều biết."
Từ Tiểu Thụ truyền âm nói: "Người đang đứng trước mặt ngươi, là Bát Tôn Am, cũng chính là Đệ Bát Kiếm Tiên trong truyền thuyết, đoán chừng quen với tên kia, gọi y ra, để hai người bọn họ tự ôn chuyện, nói không chừng còn có thể giải khai khốn cảnh của ngươi."
Mạc Mạt mấp máy môi dưới.
Giải khai khốn cảnh?
Người khác có lẽ sẽ nghĩ như thế, nhưng nàng đã sớm tuyệt vọng.
Quỷ Thú gửi thân, cả hai đã vốn khóa chặt.
Ngoại trừ bị đoạt xá chịu chết, có thể sống sót, đã là vạn hạnh trong bất hạnh.
Thoát khốn, nói nghe thì dễ?
"Y không muốn ra. . ."
Mạc Mạt nhẹ giọng cự tuyệt, đột nhiên sắc mặt nhăn nhó, toàn thân bạo phát sương mù xám nồng đậm.
Một giây sau, tiếng cười sán sán bắt đầu từ trong miệng nàng truyền ra.
"Bát Tôn Am!"
Âm thanh ép tới cực nặng, có cừu hận, cùng nhàn nhạt sợ hãi.
Từ Tiểu Thụ âm thầm run lên.
Chỉ bằng một tiếng này, hắn liền dám chắc hai người nhất định quen biết nhau.
Thế nhưng, Hôi Vụ Nhân xuất hiện ở trong Bạch Quật từ mấy năm trước.
Nhìn phản ứng của Mạc Mạt, hẳn chưa từng gặp đám người Thánh Nô.
Như vậy, hai người không cùng một thời đại, làm sao nhận biết?
Bát Tôn Am chắp tay đi tới trước mặt Hôi Vụ Nhân, lông mày khẽ chau lại: "Dựa theo kế hoạch Bạch mạch, Tẫn Chiếu lão tổ giúp ngươi thoát khỏi Bạch Quật, ngươi nên lập tức tiến về Hư Không Đảo, giải khai Tư Vô Trận, ta nói, có đúng không?"
Gió đêm từ ngoài sơn động thổi vào.
Từ Tiểu Thụ rùng mình một cái.
Quay đầu trao đổi ánh mắt với Mộc Tử Tịch, cho dù là tiểu sư muội, cũng có thể từ câu nói kia nghe ra đại lượng tin tức.
Từ Tiểu Thụ cảm thấy sự tình đột nhiên lại biến phức tạp.
Hôi Vụ Nhân không chỉ quen với Bát Tôn Am, mà còn có liên hệ với Hư Không Đảo?
Còn có, Tẫn Chiếu lão tổ?
Trên thế giới này, nếu hỏi danh từ nào có liên quan mật thiết với mình nhất, ngoại trừ bị động, cũng chỉ có Tẫn Chiếu.
Mình, Tang lão, sư phụ Tang lão. . .
Từ Tiểu Thụ nhớ đến lời cuối cùng Tang lão nói trước khi bị bắt: "Chỗ dựa kế tiếp của ngươi, Thánh Cung, Long Dung Chi."
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người kia hẳn là sư phụ Tang lão, cũng là sư tổ của mình.
Sư tổ ngoại trừ gọi Long Dung Chi, ông ấy còn được gọi với cái tên, Tẫn Chiếu Bán Thánh.
"Tẫn Chiếu lão tổ", rất rõ ràng, không phải Tẫn Chiếu Bán Thánh.
"Cho nên, là vị Thánh Nhân chật vật kia?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận