Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1663: Ngươi, Trở Thành Quỷ Thú Ký Thể? (1)

Khí tức song trọng kiếp lực đột nhiên giảm bớt.
Xem ra, kiếp lực sắp biến mất hầu như không còn kia, đại biểu cho một vị Trảm Đạo không gánh được, đã chết đi?
Cùng nhau độ kiếp, ngươi đi trước, ta theo sau?
"Tình cảm thâm hậu như thế, đồng thời độ kiếp là được rồi, không đến mức cùng một chỗ gia tăng uy lực lôi kiếp đi?"
Không có nghĩ nhiều, thuận theo lôi kiếp tìm người, sau khi xác định rõ vị trí thiên lôi đánh xuống, Từ Tiểu Thụ lại bắt đầu thuấn di tới chỗ người đang độ kiếp.
Lọt vào trong tầm mắt, chính là một đạo nhân ảnh thân thể kiện toàn!
Kỳ quái là, toàn thân người này khoác lên vũ y màu đen lở loét, dưới lực lượng lôi kiếp oanh kích, đây là người đầu tiên Từ Tiểu Thụ nhìn thấy có thể bảo vệ tốt y phục.
Sau lưng y tựa hồ có một kiện linh khí hình cánh chim đang bảo vệ, bất quá đã đứt đoạn, hiện tại chỉ còn lại phần gốc, thập phần ảm đạm, hẳn là bị lôi kiếp oanh đến vỡ nát.
Vị Trảm Đạo kia khom người, đưa lưng về phía Từ Tiểu Thụ, hai tay nâng ở trước ngực, đầu lâu cúi thấp, hẳn là đang gặm đan dược khôi phục linh nguyên.
Bởi vì toàn thân trên dưới tản ra sương mù đen dày đặc, mặc dù Từ Tiểu Thụ có Cảm Giác, cũng không thể thấy rõ người kia đang gặm thuốc gì.
"Thủ Dạ?"
Dựa theo thường lệ, Từ Tiểu Thụ tượng trưng kêu một tiếng.
Đối phương không có trả lời, vẫn đang vùi đầu cắn thuốc.
Từ Tiểu Thụ nhíu mày lại, nhìn hắc vụ bao phủ đối phương, ngửi ra được một chút hương vị quen thuộc.
"Quỷ. . . khí?"
Trong lòng hắn máy động.
Quỷ Thú Trảm Đạo, cũng đang độ kiếp?
Lập tức, Từ Tiểu Thụ trong nháy mắt từ bỏ ý nghĩ tiếp cận, đưa qua một ngụm sinh mệnh linh khí hỗ trợ, bởi vì đối phương hiển nhiên không cần.
Huống chi thanh danh Quỷ Thú không phải quá tốt, cũng không phải tất cả Quỷ Thú đều giống như Tân Cô Cô, đầu óc ngu si, tứ chi phát triển.
Tương phản, chín thành Quỷ Thú trên thế giới này, đều tràn ngập ác ý đối với vạn vật, hơn nữa ở trên một chuyện nào đó, hoặc nhiều hoặc ít đều có suy nghĩ cố chấp cực đoan.
Cho dù là Vô Cơ lão tổ, thời điểm đối mặt với tử địch Dị, dù biết không thể đánh, thế nhưng vẫn cố chấp muốn báo thù, căn bản không có ý nghĩ chờ đợi, quân tử báo thù, mười năm không muộn.
Vừa nhấc chân lên, Từ Tiểu Thụ muốn thuấn di đến một phương hướng khác, tiếp tục tìm kiếm Thủ Dạ.
Đúng lúc này, vị Trảm Đạo đang vùi đầu cắn thuốc bỗng nhiên run lên, dường như cảm ứng được cái gì, đầu lâu gian nan quay lại.
"Ầm ầm!"
Thời gian giảm xóc đã qua, lôi kiếp không nói hai lời lần nữa đánh xuống, chia binh hai đường, một đường đánh tới người độ kiếp, một đường đánh tới chỗ Từ Tiểu Thụ.
Thân thể Từ Tiểu Thụ mới chuyển đến một nửa, không thể không cưỡng ép dừng lại, đối kháng lôi kiếp.
Ở dưới biển sâu, chỉ cần không gặp phải mấy vị cường giả đỉnh phong như Tha Yêu Yêu, hắn căn bản không sợ bại lộ thân phận.
Không chút do dự, Cuồng Bạo Cự Nhân đăng tràng, nắm chặt Hữu Tứ Kiếm cùng Diễm Mãng, cộng thêm một đống kỹ năng bị động, kỹ năng thức tỉnh đối kháng.
"Bành!"
"Phốc. . ."
Dựa theo tình huống lúc trước, lôi kiếp bị Cấm Pháp Kết Giới trộm đi phần lớn lực lượng, không thể mang đến cho hắn quá nhiều tổn thương.
Thế nhưng lần này lôi kiếp lại đánh xuyên thể, Từ Tiểu Thụ bị oanh đến cuồng phun máu tươi, huyết nhục mơ hồ.
Hắn mộng bức.
Ngọa tào, lực lượng lôi kiếp lần này không đúng a!
Có Cấm Pháp Kết Giới, có lực lượng bên dưới biển sâu suy yếu, một đạo lôi kiếp, vẫn có thể tạo thành tổn thương lớn đến như thế.
Có thể thấy, vị Trảm Đạo đang độ kiếp cách đó không xa, nội tình thâm hậu đến cỡ nào!
Y hoàn toàn không giống với mấy người hời hợt lúc trước mình gặp qua, chí ít bên trong Trảm Đạo, hẳn là một nhân vật có danh tiếng!
"Đúng rồi, y là Quỷ Thú Ký Thể, sao có thể là hạng vô danh?"
Từ Tiểu Thụ bị dọa đến run rẩy, cảm thụ các đại kỹ năng bị động đang cấp tốc chữa lành thương thế, giúp mình thoát khỏi trạng thái tê liệt bất động, đoạt lại quyền khống chế thân thể.
Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn chính là, "Chạy"!
Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.
Tiếp tục lưu lại nơi đây, nói không chừng sẽ bị Quỷ Thú Ký Thể đang độ kiếp công kích!
Từ Tiểu Thụ muốn lập tức thi triển Nhất Bộ Đăng Thiên, thế nhưng thân thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, ý thức vẫn còn mơ mơ hồ hồ, không thể thi triển ra.
Thời điểm ý thức khôi phục, Cảm Giác nhìn thấy bộ dáng người độ kiếp. . .
Từ Tiểu Thụ giống như bị nhấn xuống nút tạm dừng, toàn thân cứng đờ, đại não như bị sét đánh, mặc dù thân thể đã được chữa trị, thế nhưng da gà da vịt vẫn nổi hết cả lên.
"Ngươi, ngươi là. . ."
Lôi kiếp oanh tạc, quỷ khí tan hết.
Khuôn mặt người độ kiếp lộ ra, làn da kiều nộn bóng loáng, khóe môi còn dính mảnh vỡ huyết nhục, trên mặt lưu lại vết cháy đen do lôi kiếp lưu lại.
Thế nhưng sau khi y dùng mu bàn tay lau sạch khóe môi. . .
Vết cháy đen biến mất.
Mảnh vỡ huyết nhục cũng bị y liếm sạch sẽ.
Làn da trên mặt y, thậm chí còn kiều nộn hơn cả Từ Tiểu Thụ.
Từ Tiểu Thụ có Sinh Sinh Bất Tức, sau khi huyết nhục trọng sinh, da thịt mới có thể hoàn mỹ như vậy!
Mà vị Trảm Đạo đang độ kiếp kia. . . đang độ kiếp a!
Y không có Sinh Sinh Bất Tức, về phần đan dược cao cấp, hẳn đã sớm gặm sạch đi?
Độ kiếp đến thời điểm này, chí ít đã độ qua mấy chục, trên trăm đạo lôi kiếp đi?
Bên trong biển sâu có Cấm Pháp Kết Giới, sao có thể xuất hiện một vị Luyện Linh Sư tao ngộ tàn phá, còn có thể giữ da thịt bóng loáng hoàn mỹ như vậy được?
Trạng thái hiện tại của y, không phải nên giống như những người độ kiếp khác, tứ chi đứt hết, huyết nhục mơ hồ ư?
"Ngươi. . ."
Từ Tiểu Thụ càng nhìn khuôn mặt kia, đồng tử càng rung động hơn.
Bởi vì cho dù da thịt trên mặt đối phương thay đổi, thế nhưng kết cấu cơ bản lại không có biến hóa.
Ánh mắt bao hàm tang thương, hung lệ, tuyệt vọng, chán ghét. . . sau khi nhìn thấy mình, lại có thêm một chút hoảng hốt, kinh ngạc, bối rối. . .
Không có biến hóa!
"Thủ, Thủ Dạ?" Hầu kết Từ Tiểu Thụ nhấp nhô, âm thanh run rẩy lên tiếng hỏi.
Hắn mặc kệ đối phương trả lời như thế nào, bởi vì vấn đề vừa ra khỏi miệng, hắn đã tìm được đáp án.
Người này, chính là Thủ Dạ!
Cảm giác của mình tuyệt đối không sai!
"Oanh!"
Bên trong biển sâu hắc ám, lại một đạo lôi kiếp đánh xuống.
Thời điểm lôi kiếp oanh Từ Tiểu Thụ toàn thân tê dại, huyết nhục văng tung tóe, nó cũng đồng thời chiếu sáng khuôn mặt cùng khí chất người đối diện.
Hạ bút thành văn.
Ở trong lôi kiếp, người kia nhàn nhã thong dong giống như đang tản bộ.
"Từ Tiểu Thụ?"
Ánh mắt người kia tràn ngập tan thương, lại xứng đôi với da thịt bóng loáng chỉ có thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi mới có, trải qua hai đợt lôi kiếp, người kia mới xác định được thanh niên đang đứng trước mặt mình là ai.
Cùng một thời gian, trong mắt y nhất thời mất đi hết thảy nhan sắc, chỉ còn lại vô tận bối rối.
Tựa như tiểu hài tử làm sai chuyện, không cẩn thận bị người mình tín nhiệm nhất phát hiện, muốn che giấu, nhưng càng che càng lộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận