Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1025: Đấu Lôi Đài? (1)

? ? ?
Từ Tiểu Thụ lập tức trợn tròn mắt.
Hắn chưa từng nghĩ tới, đệ nhất thế lực đại lục bởi vì vấn đề này, mà gánh chịu phong hiểm ngoài định mức, nhất thời á khẩu không trả lời được.
"Ta chỉ biết bấy nhiêu, nếu Từ thiếu muốn biết vị trí cụ thể Hư Không Lệnh xuất hiện, ta có thể vẽ lại bản đồ cho ngài." Tiêu Vãn Phong nói ra.
"Ừm, được. . ."
Đến lúc này, Từ Tiểu Thụ vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.
Thảo. . .
Là một loại thực vật!
Lúc trước nghe nói một phân tiền làm khó anh hùng hảo hán, hắn không tin, hôm nay tận mắt nhìn thấy quẫn cảnh của Thánh Thần Điện, đúng là được mở rộng tầm mắt.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, nếu thật bố trí linh trận bao phủ toàn bộ Vân Lôn Sơn Mạch, còn phải bảo đảm tính công bằng, bảo hộ tuyển thủ dự thi, không để phát sinh ngoài ý muốn, ví dụ như bị Vương Tọa đục nước béo cò từ bên ngoài lẻn vào cạo chết.
Nhân lực, vật lực, tài lực. . . đoán chừng còn nhiều hơn Bạch Quật Ly Kiếm Thảo Nguyên, căn bản không cách nào đong đếm.
"Không có tiền, không có tiền. . ."
Từ Tiểu Thụ lẩm bẩm, hắn rốt cuộc ý thức được tài lực mình đang nắm trong tay, là một cỗ lực lượng đáng sợ đến cỡ nào.
Đối với Thánh Thần Điện mà nói, bất động sản các nơi không ít, thật muốn lấy ra, cũng có thể lấy ra được.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn, muốn huy động vốn. . .
Một mình mình, có lẽ đã có thể gánh lấy hơn phân nửa tài chính phân bộ Thánh Thần Điện Đông Thiên Vương Thành?
"Ngươi tranh thủ thời gian vẽ bản đồ đi."
Từ Tiểu Thụ khoát khoát tay, mất đi hứng thú giao lưu.
Vừa nghĩ tới vương thành thí luyện tổ chức ngay trung tâm phong bạo, cảm giác đầu tiên của hắn chính là lạnh thấu, đến lúc đó, nếu mình thật tham gia, nhất định phải tránh đi nơi quỷ quái kia mới được.
Hai người rời khỏi phòng tu luyện.
Lúc này Tân Cô Cô dẫn theo một người trở về, tựa hồ đã đợi trong đại sảnh một lúc.
"Đi tìm Tiểu Tân, nói y giới thiệu cho ngươi bố cục Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, những nơi nào có thể đi, những nơi nào không thể đi."
Từ Tiểu Thụ chỉ Tân Cô Cô, nhìn Tiêu Vãn Phong nói: "Sau này, ngươi phụ trách công việc bưng trà rót nước ở Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu."
"Vâng." Tiêu Vãn Phong gật đầu đáp lời.
Y tới đây, là vì tìm một cái ô che nắng che mưa tạm thời, tránh đi đám người thông qua đường tắt, tra ra chuyện hôm đó, tìm đến y.
Tân Cô Cô đạt được chỉ thị, dẫn Tiêu Vãn Phong rời đi, đồng thời cũng lấy vật dụng từ trong giới chỉ ra, bắt đầu bố trí Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu.
"Tiểu Liên cô nương."
Từ Tiểu Thụ nhìn nữ tử Tân Cô Cô dẫn đến, nàng là Tiểu Liên, lần trước phụ trách chiêu đãi mình ở Đa Kim Thương Hội.
"Từ thiếu."
Tiểu Liên hạ thấp người thi lễ, mỉm cười đưa nhẫn trữ vật tới, "Đây là toàn bộ vật liệu luyện đan Từ thiếu cần, thương hội căn dặn tiểu nữ tử, nhất định phải chính tay giao cho Từ thiếu."
"Nhiều như vậy?" Từ Tiểu Thụ nhìn mười mấy chiếc nhẫn trữ vật, có hơi ngây ngốc.
"Đương nhiên" Tiểu Liên cười nói: "Một lần gom góp nhiều vật liệu như vậy, không phải chuyện đơn giản, hơn nữa những thứ kia, một chiếc nhẫn không chứa nổi."
"Vất vả, sau này có đồ vật gì, trực tiếp giao cho y là được, không cần đích thân mang đến." Từ Tiểu Thụ tiếp lấy nhẫn trữ vật, ánh mắt hướng Tân Cô Cô đang bận rộn.
"Xem ra y rất được Từ thiếu tín nhiệm. . ."
Tiểu Liên gật nhẹ, thu hồi ánh mắt, không dừng trên người Tân Cô Cô quá lâu.
Lần này nàng tới, đã chuẩn bị tốt tâm lý, sẽ không giống như lần trước, quá thất thố trước mặt Từ thiếu.
"Kỳ thật hôm nay tới, là vì có một chuyện quan trọng khác, muốn nói với Từ thiếu."
"Ồ, là chuyện gì?"
Từ Tiểu Thụ phụ họa, một bên dùng linh niệm dò xét nhẫn trữ vật.
Hắn bị từng tòa đại sơn linh dược bên trong kinh đến.
Thời điểm nhìn đến chiếc nhẫn cuối cùng, hắn chỉ có thể ngây ngốc nhìn vô số đan đỉnh kiên cố to lớn ở bên trong.
Từ Tiểu Thụ không khỏi cảm khái, so với đại tài phiệt chân chính như Đa Kim Thương Hội, Thánh Thần Điện yếu đến phát nổ.
Nhìn người ta đi, thời gian một ngày, đã gom đủ hơn trăm vạn phần dược liệu.
Mà thế lực ai cũng biết kia, bởi vì thiếu tiền, phải cắn răng gánh lấy phong hiểm ngoài ý muốn.
Chậc chậc. . .
"Căn cứ tin tức nội bộ, địa điểm thí luyện lần này, ít ngày nữa Thánh Thần Điện sẽ tuyên bố."
Tiểu Liên mang đến tình báo trân quý, tùy ý ném ra ngoài, sau đó mới hỏi: "Không biết Từ thiếu có tham gia vương thành thí luyện lần này?"
"Có." Từ Tiểu Thụ ngẩng đầu, "Địa điểm ở đâu?"
Quả nhiên, hắn vẫn chỉ là Tiên Thiên. . . Tiểu Liên âm thầm giật mình, lần thăm dò này, thật thăm dò ra tu vi chân chính của Từ thiếu.
Sắc mặt nàng không chút lay động: "Vân Lôn Sơn Mạch."
Cho nên, thật đúng là Vân Lôn Sơn Mạch?
Từ Tiểu Thụ thở dài, hỏi lại: "Ngươi có biết nội dung thí luyện, cùng địa điểm thí luyện cuối cùng hay không?"
"Chuyện này thì ta không biết." Tiểu Liên lắc đầu.
Nàng không có nhiều lời, sau khi ngừng nói, mỹ mâu có lưu quang lấp lóe, cười nói: "Từ thiếu muốn tham gia, Đông Thiên Vương Thành lại không chuẩn bị danh ngạch cho người Bắc Vực, không biết hiện tại Từ thiếu, đã lấy được tư cách thí luyện?"
Từ Tiểu Thụ: ". . ."
Lần này thật đúng là hỏi khó hắn.
Tư cách thí luyện, nếu giờ phút này còn tại Thiên Tang Linh Cung, hẳn sẽ có một phần.
Nhưng đã thoát ly Linh Cung, hắn không thể dùng tư cách thí luyện Linh Cung dự thi được.
Hiện tại muốn tìm. . .
"Tiểu Liên cô nương đừng quanh co lòng vòng, danh ngạch thí luyện bao nhiêu tiền, bản thiếu gia có thể mua." Từ Tiểu Thụ vung tay lên, thần sắc chẳng thèm để ý.
"Khanh khách."
Tiểu Liên che miệng cười khẽ: "Từ thiếu, tư cách thí luyện không phải có tiền là có thể mua được, nếu không tư cách thí luyện Đông Thiên Vương Thành, chẳng phải sẽ bị các đại thế lực lũng đoạn hết hay sao?"
"Có ý gì?" Từ Tiểu Thụ biết cô nương này hẳn còn vế sau.
Tiểu Liên bước đi, vân vê ngón tay nói: "Ở Đông Thiên Vương Thành, có một chỗ gọi là Thiên La Trận, đây là giác đấu trường nổi danh nhất vương thành, nhưng trong khoảng thời gian này, đã bị Thánh Thần Điện trưng dụng."
"Kể từ đầu tháng, đến trước ngày vương thành thí luyện bắt đầu, mỗi một ngày, Thiên La Trận sẽ tổ chức mười trận Thiên La Chiến, đối ứng mười cái danh ngạch thí luyện vương thành, tu vi dưới Tông Sư đều có thể tham gia."
Tiểu Liên nói xong, hai mắt chớp chớp: "Ngươi hiểu ý ta chứ?"
"Thi đấu lôi đài?" Tân Cô Cô đặt cái bàn xuống, đi tới, xen vào hỏi.
"Ừm ừm, chính là ý này." Tiểu Liên gật đầu.
"Phốc!"
Tân Cô Cô không nhịn được xùy cười ra tiếng, nhưng rất nhanh liền thu liễm ý cười, chỉ tới Từ Tiểu Thụ, nói: "Ngươi bảo hắn đi đấu võ đài?"
"Ừm, có vấn đề gì sao?" Tiểu Liên buồn bực, "Ta vừa hỏi qua, Từ thiếu cũng là Tiên Thiên, phù hợp tiêu chuẩn dự thi."
"Ha ha ha. . ."
Tân Cô Cô ôm bụng cười, trợn tròn mắt nói: "Cho nên, toàn bộ người dự thi đều dưới Tông Sư? Tông Sư không thể đi? Vậy Vương Tọa thì sao, Vương Tọa có thể đi không?"
Tiểu Liên trên dưới đánh giá Tân Cô Cô vài lần, nghiêm túc đáp lại: "Tông Sư không thể đi, Vương Tọa sao có thể đi?"
"Vậy hắn đi làm gì?" Tân Cô Cô đã sắp bị cười chết, nhìn chằm chằm Từ Tiểu Thụ, nhẫn nhịn nửa ngày mới thốt ra một câu, "Hắn đi không phải khi dễ người sao?"
Tiểu Liên: ? ? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận