Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1367: Xấu Hổ (1)

Tràng diện hết sức căng thẳng.
Tân Cô Cô, Liễu Trường Thanh đã dự đoán được tiếp theo có thể sẽ bạo phát chiến đấu.
Hai người rõ ràng mới "Tông Sư", thế nhưng lúc này lại gượng chống đỡ tiến lên, không có chút chần chờ.
"Lui ra!"
Từ Tiểu Thụ quát lớn.
Hắn biết hai người kia muốn làm gì, cho dù mạo hiểm bại lộ thân phận, cũng sẽ không để cho Từ thiếu hắn chết đi.
Vừa rồi mình nói ra một phen lí do thoái thác, nếu Vũ Linh Tích thật có can đảm khiêu khích thế lực Bán Thánh, y chỉ cần dựa vào danh nghĩa "Hoài nghi" giả dối không có thật, liền có thể ở trước mặt hắn bắt người, giết người.
Kia chính là triệt để đắc tội!
Từ Tiểu Thụ chắc chắn, Vũ Linh Tích sẽ không động thủ, cho dù y muốn động, cấp trên của y cũng sẽ không cho y động.
Cho nên hiện tại không thể để hai vị thủ hộ giả Tân Cô Cô, Liễu Trường Thanh bại lộ thân phận được.
Hai đại thủ hộ giả cũng không ngốc.
Diễn kịch phải diễn đến nơi đến chốn, tiến lên muốn phải bảo vệ truyền nhân Bán Thánh Từ thiếu, sau khi bị cưỡng ép quát lớn, "Không thể không" lui về sau mấy trượng.
Mà phản ứng như vậy, rơi ở trong mắt Vũ Linh Tích, đều vô cùng bình thường.
Dù sao, nếu thủ hộ giả của truyền nhân Bán Thánh là hạng người tham sống sợ chết, như thế mới khả nghi.
Ánh mắt Vũ Linh Tích chưa từng rời khỏi Từ Tiểu Thụ nửa điểm, tay phải chậm rãi đưa lên, lăng không nhất chỉ.
"Tí tách. . . "
Thủy nguyên tố giữa thiên địa điên cuồng hội tụ, trong khoảnh khắc, mưa to tốc thẳng vào mặt.
Thời điểm phía trước ngón tay Vũ Linh Tích tích tụ năng lượng kim thủy, thời gian giống như dừng lại, mưa to đầy trời ngưng trệ giữa hư không.
"Nếu như thế, vậy ngươi liền đi chết đi." Trong mắt Vũ Linh Tích không có nửa phần tùy tiện, dường như chỉ đang trần thuật một sự thật.
Sau đó, đầu ngón tay khẽ cong.
Trong chớp nhoáng này, trái tim Từ Tiểu Thụ phanh phanh đập mạnh, nguy cơ sinh tử khiến cho lỗ chân toàn thân lông hắn nổ tung.
"Nhận khóa chặt, điểm bị động, +1."
"Nhận uy hiếp, điểm bị động, +1."
"Nhận đánh lén, điểm bị động, +1."
Chiêu thức còn chưa đánh ra, cột tin tức đã truyền đến tin tức bị tập kích.
Có thể thấy, một chỉ này của Vũ Linh Tích, rốt cuộc kinh khủng đến cỡ nào.
Tân Cô Cô đang lui lại phía sau bỗng nhiên ngừng chân, trong chớp nhoáng thân thể kéo căng đến cực điểm.
Khoảng cách như vậy, y có thể cam đoan trong nháy mắt Vũ Linh Tích xuất thủ, y có thể lập tức xông mở phong ấn, dùng tốc độ tiếp cận thuấn di, thay Từ Tiểu Thụ đỡ lấy một kích này.
Mà Liễu Trường Thanh cũng không ngờ tới, bèo nước gặp nhau, Từ thiếu lại có thể vì mình làm nhiều đến như vậy.
Ông ta giấu hai tay ở trong tay áo, thiên cơ ảo diệu âm thầm tràn ra, cũng chắc chắn có thể trong nháy mắt Vũ Linh Tích phát động công kích, dùng Thiên Cơ Thuật, dịch chuyển Từ thiếu sang nơi khác.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc. . .
"Dừng tay!"
Một đạo âm thanh từ phương xa truyền đến.
Hạt mưa đầy trời ngưng tụ giữa hư không bốc hơi tại chỗ.
"Xèo xèo!"
Âm thanh rất nhỏ vang lên.
Ba động cực nóng quen thuộc, bạch sắc hỏa diễm nở rộ giữa hư không, bồi hồi lay động trong cơn ác mộng mỗi đêm. . .
Linh hồn Vũ Linh Tích bỗng nhiên run lên, tựa hồ trở về thời điểm đại chiến Bát Cung.
"Tẫn Chiếu Bạch Viêm?"
Mạnh mẽ ngoái nhìn.
Vũ Linh Tích căn bản không dám trì hoãn một chút xíu nào, như lâm đại địch nhìn về phía sau.
Người đến mặc một bộ hắc y.
"Thí luyện quan?" Vũ Linh Tích kinh ngạc.
Trong một sát na, y thậm chí tưởng rằng Thánh Nô Vô Tụ trở về.
Nhưng sau khi quay người lại, y phát hiện, người tới chỉ là một cô nương trẻ tuổi khiêng đại đỉnh, khuôn mặt tức giận.
Nàng có cự lực không xứng đôi với dáng người yểu điệu, cũng có được tính tình táo bạo đặc hữu của Tẫn Chiếu Bạch Viêm.
Vừa hạ xuống đất, liền nhíu mày mắng chửi.
"Ngươi là ai?"
"Lăn lộn ở khu vực nào?"
"Sao lại chạy đến quản khu vực của ta rồi, vòng này là ta phụ trách, ai ra lệnh để ngươi vi phạm?"
Nguy cơ sinh tử được giải trừ, Từ Tiểu Thụ âm thầm thở phào một hơi, cũng giương mắt nhìn lại, trong lòng cười khổ một phen.
Hoa Minh. . .
Tiểu cô nương này, sao lại chạy tới?
Đồng thời, nàng làm sao trở thành thí luyện quan?
Vũ Linh Tích nhíu chặt lông mày.
Y cảm ứng được khí tức Vương Tọa bá đạo đầy trời, ẩn ẩn đã có đến tám chín thành uy năng lúc mình còn là Vương Tọa.
Lại nhìn Tẫn Chiếu Bạch Viêm thiêu đốt toàn bộ nguyên tố giữa thiên địa, trong lòng liền đoán ra thân phận cô nương trẻ tuổi vừa đến.
"Thánh Cung, Tẫn Chiếu nhất mạch?"
Vũ Linh Tích chỉ biết Thánh Cung phái một vị đặc sứ tới, lại không biết người đến, có được năng lực giống như ác mộng Thánh Nô Vô Tụ.
"Ta gọi Hoa Minh."
Bộ dáng Hoa Minh giống như không quen biết Từ sư bá, liền nhìn không cũng không nhìn một cái, đối mặt với Vũ Linh Tích, nói: "Ngươi tên gì? Còn rất trẻ? Ngươi cũng là thí luyện quan? Người nhập cư trái phép giả mạo à?! Ngay cả ta quản khu vực này cũng không biết? Yêu nghiệt, mau mau hiện hình!"
Nàng giống như "bát phụ", vừa nói vừa buông đại đỉnh trong tay xuống.
Bành!
Mặt đất vỡ vụn.
Vũ Linh Tích giật mình, sau đó sắc mặt lập tức trầm xuống, nói: "Đã ngươi là thí luyện quan, vậy hẳn phải biết, là ai mới có tư cách tùy ý xuất hiện ở khu vực ngươi phụ trách đi."
"Ai cơ?"
Hoa Minh nhất thời bị hỏi choáng váng, nhưng rất nhanh nàng liền phản ứng lại: "Úc úc, ngươi chính là tổng chỉ huy thí luyện quan, Linh bộ thủ tọa, Vũ Linh Tích?"
Trong lòng Vũ Linh Tích nghẹn một cỗ khí, không chỗ phát tác.
Y xem như nhìn ra, cô nương trẻ tuổi trước mặt, là ngốc thật!
"Ngươi còn trẻ như vậy?" Hoa Minh có chút kinh ngạc, nâng đại đỉnh lạch bạch chạy tới, trên dưới dò xét một phen, hiếu kỳ nói: "Ta vốn tưởng lục bộ thủ tọa đều là người thời đại trước, đều là lão già họm hẹm, ngươi nhìn trẻ tuổi như vậy, không phải là. . . ách! Ta không nói gì hết!"
Sắc mặt Vũ Linh Tích đen thui.
Sau khi Hoa Minh ngạc nhiên xong, cũng không tiếp tục xoắn xuýt, mắt sắc nhất chuyển, thoáng nhìn Từ sư bá nhà mình, thăm dò hỏi: "Tổng chỉ huy đại nhân, ngươi tới nơi này, có chuyện gì không?"
"Ngươi không nhìn thấy?" Vũ Linh Tích hỏi lại, ngữ khí sâm nhiên.
Vừa rồi chỉ kém một chút, y đã kiểm tra ra kết quả.
Đột nhiên bị cô nương ngốc kia chạy đến phá hư chuyện tốt, y há có thể không giận?
Hoa Minh không tim không phổi cười cười: "Tổng chỉ huy đại nhân, ngươi cũng coi trọng Từ thiếu? Không khéo, hắn là người bản cô nương chọn trúng trước, cho dù ngươi muốn thí nghiệm năng lực của hắn, hắn cũng đã bị bản cô nương chọn rồi!"
Lần này nàng cười đến xán lạn.
Sau khi Vũ Linh Tích kinh ngạc, y đột nhiên phản ứng lại.
Nguyên lai cô nương này không phải ngốc thật, nàng nhìn ra mình muốn thăm dò năng lực của Từ thiếu cùng hộ vệ của hắn, đồng thời Từ thiếu có khả năng thật đứng trước nguy cơ sinh tử, cho nên mới đứng ra bảo hộ?
Vũ Linh Tích kịp phản ứng, suy nghĩ lập tức thông suốt rất nhiều.
Lục bộ, là tổ chức lệ thuộc Thánh Thần Điện.
Tha Kiếm Tiên đúng là chọn trúng Từ thiếu, Vũ Linh Tích y cũng chọn trúng, đều muốn kéo vào trận doanh Thánh Thần Điện.
Nhưng Thánh Cung cũng chọn trúng Từ thiếu.
Khác biệt là, Thánh Thần Điện coi trọng khí thế, tu vi, năng lực xử sự của Từ thiếu.
Mà Thánh Cung coi trọng, là thân phận tứ phẩm Luyện Đan Vương Tọa của Từ thiếu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận