Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1212: Bán Thánh Trải Nghiệm Thẻ (2)

Thân ảnh kia được Bạch Viêm bao khỏa, diệu thế thánh khiết, phảng phất ở trong màn đêm trở thành vĩnh hằng, trở thành tồn tại lóa mắt, nổi bật nhất!
Dị sợ ngây người.
Y cảm nhận được thánh lực ở trên thân Từ Tiểu Thụ.
Nhưng lại không nghĩ tới, trị số thánh lực lại có thể tăng nhanh đến như vậy?
Hắn không phải chỉ là Tiên Thiên thôi sao?
Thánh lực bạo phát điên cuồng như thế, không sợ mình no bạo?
Cùng một thời gian.
Cơ hồ toàn bộ Đông Thiên Vương Thành đều chú ý tới Bạch Viêm thánh lễ.
Linh Khuyết giao dịch hội.
Nguyên bản Tha Yêu Yêu còn đang giằng co với Quỷ Thú Ô Hạ, lúc này hai người lại không tự chủ được, bị biến hóa to lớn bên trong nội thành hấp dẫn, kinh ngạc nghiêng đầu nhìn lại.
"Lại là thánh lực?"
Hồng Y, Bạch Y bên dưới.
Ngay cả đám người ở hiện trường giao dịch hội, xuyên qua kết giới bị tạc, nhìn thấy một màn này cũng rung động không thôi.
"Thánh lực?"
"Lần này Thánh Thần Điện xuất động Bán Thánh?"
"Một trong Thất Kiếm Tiên, Tha Yêu Yêu đều ở hiện trường, vị Bán Thánh kia muốn đối phó ai?"
Bên trong nội thành, hiện trường đại chiến.
Thuyết Thư Nhân bị Đằng Sơn Hải áp chế, trong khoảnh khắc có thể thoát thân.
Cơ hồ đồng thời, sau khi hai người tách ra, ngước mắt nhìn tới, trong mắt đều có thần sắc.
"Thánh lực?"
Một người trong đó nghĩ thầm, kẻ địch tối nay, lại có tồn tại nắm giữ lực lượng Bán Thánh, đây chẳng phải cần Tha Yêu Yêu mới có thể đối phó hay sao?
Mà một người khác lại nghĩ, vì đối phó Thánh Nô, lần này Thánh Thần Điện ngay cả Bán Thánh cũng dời ra?
Thánh lực bàng bạc như thế, trong khoảnh khắc bạo phát.
Bọn họ đều là người có kinh nghiệm quan sát thánh lực, lúc này sẽ không nghĩ tới, tình huống đang phát sinh, chỉ là triển khai một cái Thánh Tượng.
Mặt khác, ở một nơi nào đó trên phố.
Mai Tị Nhân ngừng chân không tiến.
Ông ta nhìn thánh lực, đột nhiên bật cười.
"Từ Tiểu Thụ. . ."
Thì ra hết thảy, đều là Mai Tị Nhân ông ta tự mình đa tình.
Mặc dù Từ Tiểu Thụ người ta chỉ có tu vi Tiên Thiên, thân thể Tiên Thiên, bị Thái Hư nắm trong tay.
Nhưng có thể được người thừa kế ý chí Hựu Đồ, Bát Tôn Am nhìn trúng, sao có thể thật bị một tên Thái Hư bắt lại, không có chút thủ đoạn phản kháng nào?
Người trẻ tuổi kia. . .
Hắn quả thật chỉ là một người trẻ tuổi.
Thế nhưng rất nhiều chấp kỳ giả đều đang đặt cược vào hắn.
Loại người này, cho dù mình không vào sân, tựa hồ cũng sẽ không dễ dàng rơi vào tay Thánh Thần Điện đi?
Mai Tị Nhân cầm quạt xếp trong tay, suy nghĩ một hồi, quyết định vẫn tiến về phía trước.
Có thể nói, ông ta là một trong số ít người biết được chân tướng Bạch Viêm thánh lễ.
Đương nhiên ông ta cũng biết.
Từ Tiểu Thụ có thể dùng Thánh Tượng đối kháng Thái Hư.
Nhưng trên bản chất, hắn vẫn chỉ là một tên tiểu bối Tiên Thiên.
Đối diện Thái Hư thành danh đã lâu.
Có ai nói chắc được, trong lúc đó, sẽ không phát sinh tình huống đột xuất gì?
. . .
Trong chiến cuộc.
Nhìn Từ Tiểu Thụ bành trướng thánh lực, bừng bừng phấn chấn, lúc này Dị đã bị ép tới ngay cả đầu cũng không ngẩng lên được.
Nhục thể phàm thai.
Chỉ là Thái Hư, sao có thể chống lại oai Thánh Nhân?
Nhưng thánh lực, cũng không phải chỉ một mình Từ Tiểu Thụ mới có.
"Thật không nghĩ tới, ta đường đường Dị bộ thủ tọa, đuổi bắt một tên tiểu bối, lại phải tiêu hao một giọt thánh huyết làm đại giới. . ."
Dị đang cười gượng.
Sau đó, y lấy ra một giọt thánh huyết vàng óng, đồng dạng nuốt vào.
Thoáng cái, thánh lực đồng chất bạo phát, thánh đạo uy áp đã không thể ảnh hưởng đến y mảy may.
"Tiểu gia hỏa. . ."
Dị chậm rãi bước tới.
Nương theo một bước này, hình thái tiểu nữ hài phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lúc này, y đã biến thành bộ dáng Tang lão.
Nón lá trên đầu, một thân áo tơi, quầng thâm mắt lớn. . .
Ngoại trừ ánh mắt trêu tức trong hốc mắt không phù hợp.
Toàn thân cao thấp, không có chỗ nào không giống Tang lão.
"Đồ nhi ngoan, ngươi muốn thí sư sao?"
Dị bỗng nhiên thu liễm thần thái, lúc này ngay cả ánh mắt cũng hóa thành ánh mắt Tang lão, trong lời nói có nồng đậm thất vọng.
Nhưng lúc này, lực lượng mê hoặc của y đã không thể ảnh hưởng tới Từ Tiểu Thụ đang được thánh lực phụ thể.
Thậm chí ngay cả cột tin tức cũng không có đổi mới.
"Thí sư. . ."
Từ Tiểu Thụ phía trên thương khung nghe vậy bật cười.
Từng có lúc, đây là mộng tưởng duy nhất khi hắn trưởng thành.
"Tẫn Chiếu Thiên Phần!"
Không nói nhiều lời.
Chỉ một tiếng gầm thét.
Lực lượng Tẫn Chiếu Nguyên Chủng trong cơ thể hoàn toàn bị dẫn bạo.
Đây là lực lượng ngay cả Tang lão cũng phải sợ hãi thán phục, là một loại "Chất" siêu việt Trảm Đạo, ẩn chứa kiếp lực sung túc, thậm chí không cần thánh lực gia trì, cũng có thể uy hiếp Trảm Đạo, Thái Hư.
Từ Tiểu Thụ rất ít khi toàn lực dẫn bạo Tẫn Chiếu Nguyên Chủng.
Bởi vì hắn không gánh nổi.
Nhưng hiện nay thánh huyết nhập thể, thánh lực gia trì.
Dẫn bạo. . .
Có gì không thể?
Cách một khoảng dài, Từ Tiểu Thụ hạ thấp mí mắt, sau đó lại mở thật to.
Trong chớp mắt, âm thanh "xèo xèo" vang lên bên tai không dứt.
Bạch Viêm lấy khí thế đại hải rít gào, tàn phá khắp nơi.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ thế giới đều chìm trong biển lửa.
Giới vực Dị triển khai tựa như quả cầu gốm sứ, trực tiếp bị Bạch Viêm chen bể, thiêu đốt hầu như không còn.
Từ Tiểu Thụ lòng có cảm giác, nghĩ đến Tang lão ở trong Thập Vạn Đại Sơn Bát Cung, từ dưới đất kéo lên một vầng mặt trời, tạo thành thế giới Bạch Viêm.
Đó là lực lượng hắn hướng về.
Lúc trước không dám nghĩ. . .
Hiện tại không những dám nghĩ, mà còn dám làm!
"Long! Dung! Giới!"
Hai tay hư nhấc, lại nhấn một cái.
Oanh một tiếng, hư không phá thành mảnh nhỏ.
Ngũ hành lục đạo nguyên tố nguyên bản xao động không chịu nổi, vô tận phong nhận từ bên trong vết nứt hư không tràn ra, cơ hồ cùng một thời gian, bị màu trắng đồng hóa.
Thập lý Bạch Viêm.
Nhất giới hoành sinh!
. . .
"Bệnh thần kinh. . ."
Một bên khác, Dị gần như sắp phát điên.
Y không phải bị đánh mộng bức.
Mà là bị hình ảnh vô lý trước mắt, chấn đến ngốc trệ.
Cho dù ở trong nội tâm, Dị không ngừng nói với mình, cho dù thanh niên trước mặt uống thánh huyết, có Thánh Tượng.
Nhưng bản chất, hắn vẫn chỉ là Tiên Thiên!
Tuy nhiên, ai có thể nói cho ta biết, trên thế giới này, có Tiên Thiên nào không giảng đạo lý giống như người trước mặt?
Gia hỏa này, trong cơ thể rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu lực lượng Tiên Thiên. . . không, thậm chí không chỉ lực lượng Trảm Đạo.
Hiện tại sau khi thoát khỏi tu vi trói buộc, hắn thậm chí có thể uy hiếp được Thái Hư?
"Thật. . . điên rồi!" Dị âm thầm đậu đen rau muống.
Lúc này y thậm chí không dám dùng linh niệm thăm dò giới vực Long Dung Giới ở xung quanh.
Bởi vì vừa rồi Từ Tiểu Thụ liếc mắt một cái.
Giới vực, linh niệm, đạo vận, lực lượng, linh nguyên. . . thậm chí toàn bộ khí hải, toàn bộ bị nhen lửa!
"Vân Vũ Tiêu Nhị, Thức!"
Dị dùng hai tay kết ấn, trừ khử hết thảy lực lượng Thái Hư, tịch diệt toàn bộ Bạch Viêm ẩn chứa kiếp lực đang thiêu đố cơ thể.
Sau đó y mới phóng người lên, muốn đối kháng với thanh niên càng ép càng cường đại kia.
Không thể tiếp tục để hắn súc thế.
Bởi vì, y thật không biết Từ Tiểu Thụ còn chiêu thức gì giấu ở phía sau.
Thế nhưng ngẩng đầu, trong tầm mắt, vừa rồi Từ Tiểu Thụ còn đang trương dương diệu thế. . .
Biến mất?
"Nhìn đâu thế, ta ở đây!"
Sau lưng đột nhiên truyền đến âm thanh Từ Tiểu Thụ sau khi giải trừ Tiêu Thất Thuật.
Dị cấp tốc ngoái nhìn, thuận thế kế nhào tới trước.
Bởi vì người sau lưng nhất định đã thừa dịp mình không sẵn sàng, vận sức chờ phát động.
"Ăn ta một quyền!"
Quyền là nhất định.
Từ Tiểu Thụ dường như đã sớm đoán được hành động của Dị, rõ ràng chỉ cách xa mấy mét, nhưng hắn vẫn phóng ra Nhất Bộ Đăng Thiên, thời điểm thân hình lần nữa xuất hiện. . .
Nắm đấm, đã oanh vào gương mặt già nua kia của Dị.
Không!
Đây không phải khuôn mặt thật của Dị.
Đây là mặt mo trong nội tâm Từ Tiểu Thụ, tại hồ nga cho hắn ăn Hỏa Chủng, để hắn nhận hết tra tấn, hắn từng thề nhất định phải hoàn lại hết thảy.
"Bị Động Chi Quyền, phá!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận