Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1384: Linh Hồn Độc Thủ (2)

Gia hỏa khiêng gấu hô hào.
Nói xong còn nhìn lướt qua đỉnh núi nơi Từ thiếu ở, lẩm bẩm: "Nếu Từ thiếu có thể xuất thủ nướng một chút liền tốt, hắn nướng tay gấu, quả thực là mỹ vị trên trời mới có, ăn xong tu vi còn có thể tinh tiến."
Rất nhanh liền có Luyện Linh Sư kết thúc tu luyện đứng dậy, tiếp nhận nguyên liệu bắt đầu xử lý, vừa làm vừa nói:
"Đừng có mơ, Từ thiếu đang tu luyện."
"Lúc trước ngươi không nhìn thấy, Từ thiếu đột phá, hút khô thiên địa linh khí vài dặm xung quanh."
"Thần mẹ nó, ngươi dám tin là dị tượng Luyện Linh Sư cấp bậc Tông Sư có thể luyện ra? Ta thấy Vương Tọa đều không có khoa trương như thế! Thật không hổ là truyền nhân Bán Thánh, Thánh Thể vô song!"
Vừa nói chuyện này, mọi người liền hăng hái.
"Hắc hắc."
"Nếu nói Từ thiếu đột phá, vậy liền không thể không nói tới bắp chân kẹp lấy. . . ách!"
Tên hán tử lúc trước nói có ý tưởng vừa muốn nói đến chuyện này, đã thấy Từ thiếu trên đỉnh núi, chẳng biết từ lúc nào xuất hiện ở trước mặt cự hùng, còn hung dữ nhìn mình chằm chằm.
Hán tử lập tức nhận sợ, cười bồi hề hề, rụt cổ quay đầu đi: "Hắc hắc, đến, ta giúp Từ thiếu nướng tay gấu, để Từ thiếu nếm thử tay nghề của ta."
"Từ thiếu."
"Từ thiếu!"
"Từ thiếu. . . "
Lúc đầu xung quanh không có mấy người đình chỉ tu luyện, hiện tại thấy Từ thiếu tới, mới mở mắt ân cần thăm hỏi.
Dù sao bình thường vô sự, Từ thiếu sẽ không quấy rầy bọn hắn tu luyện, hiện tại tới, khẳng định có chuyện quan trọng muốn phân phó.
Từ Tiểu Thụ thuần túy là thấy có thi thể linh thú, cho nên lâm thời khởi ý, muốn thí nghiệm một phen.
Linh Hồn Độc Thủ thi triển với người sống có chút ác độc, nhưng nếu là linh hồn linh thú sau khi chết, hẳn có thể giúp mình nghiệm chứng suy nghĩ!
Lập tức vung tay lên, Từ Tiểu Thụ phân phó nói: "Bang chúng Tiểu Từ Bang, toàn bộ chuẩn bị xuất phát! Các ngươi tranh thủ liên hệ với các bang chúng lưu lạc bên ngoài, trước khi Cửu Long Mạch mở ra, bản thiếu gia muốn tất cả các ngươi tập hợp lại với nhau, dọn sạch toàn bộ tài nguyên vòng thứ hai."
"Vâng!"
Tất cả mọi người lập tức đứng thẳng, đồng loạt hô to.
Sau đó, Tiêu Cảnh phân phó chi tiết cụ thể, tìm cách triệu tập những bang chúng ở bên ngoài về.
Bên trong thế giới Vân Cảnh không thể sử dụng Truyền Tin Châu, cho nên chỉ có thể dựa vào thủ đoạn nguyên thủy nhất, tỉ như chạy đến địa điểm tập hợp, phát xạ đạn tín hiệu tập hợp lên bầu trời.
Đám người tản đi.
Từ Tiểu Thụ hướng Tiêu Cảnh nói ra: "Các ngươi khoan hãy ăn đầu cự hùng này, bản thiếu gia muốn dùng nó vào việc khác."
Tiêu Cảnh kinh ngạc, y còn định chia thịt gấu cho các huynh đệ đây.
Nhưng Từ thiếu đã nói như vậy, y cũng không tiện hỏi nguyên nhân, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Từ Tiểu Thụ nhấc cự hùng lên, muốn xách đi thí nghiệm.
"Xùy" một tiếng.
Năm ngón tay hắn giống như chủy thủ, trực tiếp đâm vào thân thể cự hùng, móc ra một khối thịt lớn.
Từ Tiểu Thụ sững sờ.
Không chỉ hắn sững sờ.
Tiêu Cảnh cũng ngây ngốc.
Bang chúng Tiểu Từ Bang Bên bên cạnh còn chưa rời đi, cũng nhìn đến mộng bức.
"Từ thiếu, cần gì như thế?"
Tên "hán tử có ý tưởng" kia nuốt ngụm nước bọt, ánh mắt có chút thương hại nói ra: "Nó chỉ là một con gấu chết. . . "
Từ Tiểu Thụ trừng trừng con hàng kia: "Ngươi thật lắm mồm, im miệng cho bản thiếu gia!"
"Úc." Hán tử lại rúc về.
Từ Tiểu Thụ dùng linh nguyên bao trùm thân thể, sau đó với vác cự hùng đi.
Thân thể Vương Tọa, Vương Tọa Sắc Bén. . .
Khiến hắn hiện tại giống như một tên Kiếm Nhân, hơn nữa còn là siêu cấp Kiếm Nhân có thể sánh với tam, tứ phẩm linh kiếm.
Mặc dù thể chất cự hùng cường hãn, nhưng lúc này đã chết, nhục thể mất đi linh nguyên phòng ngự, sao có thể gánh được một trảo của Từ Tiểu Thụ?
Kết quả này cũng không hiếm lạ.
Nhưng quá trình, lại khiến cho Từ Tiểu Thụ thổn thức không thôi.
"Kiếm thể chết tiệt, tương lai ta làm sao tìm bạn gái đây. . . "
. . .
Đỉnh núi.
Thí nghiệm bắt đầu.
Hai người Tân Cô Cô cùng Liễu Trường Thanh cũng hết sức tò mò, nhìn sắc mặt Từ thiếu nghiêm chỉnh chăm chú, giống như muốn làm một kiện đại sự gì, sau đó chỉ thấy hắn hướng thi thể cự hùng trước mặt, hung hăng mở mắt.
"Linh Hồn Độc Thủ!"
Trong lòng khẽ quát một tiếng.
Sâu trong mắt Từ Tiểu Thụ có tia sáng mịt mờ lóe lên.
Chi tiết nhỏ ấy, Tân Cô Cô cùng Liễu Trường Thanh đều phát hiện ra.
Hai người nguyên bản cho rằng Từ thiếu lại muốn làm yêu, muốn làm ra sự tình hoang đường gì.
Thế nhưng sau khi nhìn thấy tia sáng sâu trong mắt Từ thiếu, thi thể cự hùng trước mặt dưới tình huống không có bất kỳ ngoài lực nào tác dụng, khẽ run lên.
Cự hùng rất lớn.
Run lên như thế, đỉnh núi đều xuất hiện ảo giác chấn động.
Tân Cô Cô, Liễu Trường Thanh liếc nhau, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.
Từ thiếu, thật đang làm việc?
Thế nhưng hắn đang làm gì?
Người ngoài chỉ thấy được một chút động tĩnh, căn bản không thể nhìn ra môn đạo gì.
Nhưng Từ Tiểu Thụ thì khác.
Thời điểm hắn thi triển Linh Hồn Độc Thủ, thông qua hai mắt, hắn thật thấy được một sợi tàn hồn phiêu dật ở trong thi thể cự hùng.
Mà khi kỹ năng thức tỉnh bắt đầu tác dụng.
Tàn hồn mê mang, tựa hồ tao ngộ thống khổ to lớn, kịch liệt co quắp.
Sau đó.
Trong đầu Từ Tiểu Thụ xuất hiện kinh lịch cả đời này của cự hùng, tựa như một bộ phim điện ảnh nhanh chóng lướt qua.
Hắn có cảm giác mình bỗng nhiên hóa thành cự hùng.
Từ trong bóng tối sinh ra, mở mắt, nhìn thấy tia sáng đầu tiên.
Được gấu mẹ tỉ mỉ che chở, cho ăn, bắt đầu trưởng thành từng chút một.
Trong một lần đại chiến giành lãnh thổ, gấu mẹ bị Hắc Sí Long Sư cấp bậc Vương Tọa giết chết, tiểu cự hùng bị ép rời khỏi quê hương, sinh hoạt một mình.
Tìm linh nghĩ, móc tổ chim, liếm mật ong. . .
(Dịch: nghĩ = kiến)
Đánh dã thú.
Bị linh thú đánh.
Tức giận phấn đấu, dựa theo ký ức truyền thừa, bắt đầu hấp thu tinh hoa nhật nguyệt tu luyện.
Hậu Thiên, Tiên Thiên, Tông Sư. . .
Cảm ngộ đạo tắc đặc thù, thức tỉnh thiên phú huyết mạch. . .
Hàng loạt hình tượng đặc sắc lao qua cực nhanh, trong đó thậm chí còn có quá trình giao phối hoàn chỉnh.
Trong điện quang hỏa thạch, Từ Tiểu Thụ đọc đến cự hùng bị bang chúng Tiểu Từ Bang kết thúc bi thảm.
Ký ức không hoàn chỉnh.
Bởi vì hồn phách linh thú không trọn vẹn, hẳn là trong chớp mắt tử vong, hoặc là tại địa phương tử vong thi triển Linh Hồn Độc Thủ, mới có thể nhìn thấy ký ức hùng sinh hoàn chỉnh nhất.
Nhưng cho dù như thế, lượng tin tức khổng lồ tràn vào trong đầu, khiến Từ Tiểu Thụ cảm thấy đầu đau muốn nứt.
Linh hồn hắn đã sớm được Cảm Giác, Huyễn Diệt Nhất Chỉ lần lượt rèn luyện, trở nên vô cùng vững chắc.
Thế nhưng cho dù như thế, một hơi sau khi thi triển Linh Hồn Độc Thủ, hắn liền toàn thân mồ hôi đầm đìa, có chút không kiên trì nổi.
Đồng thời, linh nguyên bên trong khí hải vốn không thể bị một thức kỹ năng thức tỉnh móc sạch.
Hiện tại, đã sắp thấy đáy.
"Điên rồi!"
"Kỹ năng loại tinh thần, linh hồn, quả nhiên uy lực mạnh mẽ, tiêu hao cũng càng lớn!"
Từ Tiểu Thụ lập tức kết thúc Linh Hồn Độc Thủ, vuốt mồ hôi đầy trán, hất đầu, đầu tóc ướt sũng, trực tiếp vung Tân Cô Cô một mặt mồ hôi.
Hai người bên cạnh giờ phút này đã nhìn đến ngây người.
Bọn họ chỉ trông thấy Từ thiếu hướng thi thể cự hùng phát ngốc.
Nhưng trong chớp mắt, Từ thiếu giống như tẩu hỏa nhập ma, khí tức toàn thân thẳng tắp hạ xuống, thân thể đổ mồ hôi, run rẩy.
Bọn họ thậm chí tưởng rằng Từ thiếu bị linh hồn cự hùng đoạt xá.
Chỉ bất quá. . .
Qua mấy hơi, lúc này Từ thiếu uể oải đã tỉnh lại, khôi phục trạng thái bình thường.
"Như thế nào?"
Tân Cô Cô tiến lên hỏi.
Y không biết Từ Tiểu Thụ đang làm gì, nhưng động tĩnh như vậy, Từ Tiểu Thụ khẳng định là đang làm đại sự!
"Kết quả rất tốt."
Vẻn vẹn mấy hơi, được các đại kỹ năng bị động liên tục bổ sung, khí hải Từ Tiểu Thụ đã khôi phục lại mấy thành linh nguyên, miễn cưỡng khôi phục trạng thái bình thường.
Trong mắt hắn tràn ngập vui mừng.
Linh Hồn Độc Thủ.
Thật có thể nhìn thấy ký ức cả đời của đối phương.
Không chỉ như thế, nó còn tạo thành tổn thương đối với linh hồn, nói cách khác, thi triển với địch nhân, vừa có hiệu quả khống chế, vừa có hiệu quả tổn thương.
Đương nhiên, mấu chốt nhất là. . .
Từ Tiểu Thụ đè xuống rung động trong lòng, cố gắng bình phục tâm tình.
Những tác dụng nêu phía trên, căn bản không quá trọng yếu.
Linh Hồn Độc Thủ, điểm đáng sợ nhất chính là có thể trải nghiệm đạo tắc đối phương cảm ngộ.
Sau khi trải nghiệm xong, trên cơ bản, mình cũng có thể học được một hai thành.
Chuyện này rất đáng sợ!
Nếu như muốn, Từ Tiểu Thụ hoàn toàn có thể dùng lượng đến chống đỡ chất, đạt tới hiệu quả nhanh chóng cảm ngộ thiên đạo quy tắc.
Linh Hồn Độc Thủ. . .
Con mẹ nó đây quả thật là thần kỹ!
Không chỉ khống chế tinh thần, điều tra chiến hậu, mà còn có thể trợ giúp bản thân ngộ đạo tu luyện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận