Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1251: Xúc Đạo (1)

Từ Tiểu Thụ nhìn chằm chằm dòng tin tức "+2" cùng ngoài định mức "+1", trầm ngâm hồi lâu.
Hắn bế bạch miêu đưa tới trước mặt.
"Tiểu gia hỏa, gần đây rất thông linh nha? Ăn vụng không ít đan dược?"
"Nhận chán ghét, điểm bị động, +1."
Tham Thần vùng vẫy hai lần, bốn chân loạn vũ muốn thoát thân.
Nhưng nó đột nhiên ngửi được thứ gì, cái mũi nhỏ co co lại, sau đó mặt mũi tràn đầy mê say, thân mật cọ xát cổ tay Từ Tiểu Thụ, muốn chui vào ngực hắn hút hút.
"Nhận ưa thích, điểm bị động, +1."
Khá lắm. . .
Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ con mèo này thật tinh.
Ta vừa mới đột phá thân thể Vương Tọa, ngươi liền muốn hút sinh mệnh lực của ta?
Chuyện này sao có thể?
Ném Tham Thần sang một bên, Từ Tiểu Thụ quở trách nói: "Luyện đan cho tốt, ít ăn vụng một chút, đừng suốt ngày giống như yêu tinh hút cái này hút cái kia, ngươi là. . . uầy, nếu ta nhớ không lầm, ngươi là cái?"
"Meo ô ~ "
Tham Thần ủy khuất cuộn tròn mèo, muốn bổ nhào qua hít một hơi, nhưng bị Từ Tiểu Thụ trừng mắt ngăn lại.
Nào có mèo hút người?
Người hút mèo còn tạm được.
Đi theo bên cạnh mình, đều là dị loại gì thế không biết!
"Thụ gia, vừa rồi là?" Từ Tiểu Kê chần chờ một hồi mới lên tiếng.
Động tĩnh vừa rồi thật sự quá lớn.
Kiếm minh, dị tượng, không ăn thịt heo, cũng thấy qua heo chạy đi?
"Kiếm đạo Vương Tọa?" Y suy đoán.
"Ừm." Sắc mặt Từ Tiểu Thụ ngạo mạn, hất cằm lên.
Từ Tiểu Kê nhìn dung nhan tuấn tú trước mặt, ánh mắt dời xuống, dừng lại ở phía trên hầu kết, đột nhiên không tự chủ được nuốt nước bọt.
"Hả?"
Từ Tiểu Kê ý thức được "Ta không thích hợp", trong lòng dùng sức lắc đầu, sau đó lại thăm dò lên tiếng: "Thân thể Vương Tọa?"
"Ừm." Khóe môi Từ Tiểu Thụ nhếch lên, có chút không áp chết nổi nội tâm vui vẻ.
Nhưng nụ cười này rơi vào mắt Từ Tiểu Kê, quả thật rất tuyệt.
Nó tựa như gió xuân ấm áp có thể khiến băng tuyết ta rã, khiến tròng mắt Từ Tiểu Kê đều nhìn thẳng.
"Nhận ái mộ, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ giật nảy mình, vội vàng nhảy ra xa, một mặt kinh sợ: "Ngươi làm gì?!"
Mí mắt Từ Tiểu Kê cuồng giật, gương mặt đỏ bừng, rốt cuộc phản ứng lại.
"Úc úc, không có gì, không có. . . "
Y che dấu mình thất thố, trong lòng lại có chút xót xa.
Còn có để cho người khác sống hay không?
Từ đại ma vương lại đột phá?
Quả nhiên, gia hỏa này tiến vào Nguyên Phủ, chuẩn không có chuyện tốt.
Tiên Thiên đã có thể đánh ngã Trảm Đạo, Thái Hư, hiện tại Đại Ma Vương đột phá Tông Sư, sau này có khả năng trực tiếp nghiền ép Bán Thánh đi?
Ở trong lòng Từ Tiểu Kê, bóng ma Từ đại ma vương vẫn không thể xóa mờ.
Người thường có thể lý giải cái gì gọi là "Vượt cấp chiến đấu".
Nhưng theo Từ Tiểu Kê thấy, chiến lực của Từ đại ma vương, căn bản không thể dùng "Vượt cấp" để hình dung, hắn vẫn luôn là "Vượt lâu" !
"Tạm thời đừng nói, hiện tại ngươi có chút đáng sợ. . . "
Từ Tiểu Thụ nghiêm túc nhìn chằm chằm hai chữ "Ái mộ" trong cột tin tức, thân thể run lên, cảm thấy Từ Tiểu Kê có xu hướng biến thái hóa.
Hắn vội vàng thu thân rời đi, thuận tiện khai mở không gian, ngăn cách hai người, tránh bảo thể bị điếm ô.
Sau khi tăng Tinh Thông Kiếm Thuật lên, kinh nghiệm kiếm đạo nó mang đến, quả thực trác tuyệt vô song.
Không khác hắn dự đoán là bao.
Tinh Thông Kiếm Thuật Tông Sư Lv.1, khó khăn lắm mới thoát ly khỏi kiếm đạo cơ sở, tạo thành hình thức ban đầu của Cửu Đại Kiếm Thuật.
Sau khi tăng lên mười cấp, đạt tới Vương Tọa, Tinh Thông Kiếm Thuật liền trực tiếp quán thâu đại lượng kinh nghiệm kiếm thuật cao tầng vào trong đầu hắn.
"Cửu Đại Kiếm Thuật, Thập Bát Kiếm Lưu, Tam Thiên Kiếm Đạo. . . "
Tuy Tinh Thông Kiếm Thuật không cho hắn tri thức cụ thể, chỉ cung cấp Kiếm Đạo Chân Giải.
Nhưng theo Từ Tiểu Thụ thấy, Tinh Thông Kiếm Thuật Tông Sư, vốn đã bao hàm cơ sở kiếm thuật, kiếm lưu, kiếm đạo.
Sở dĩ cho không ra khái niệm cụ thể, là bởi vì những khái niệm kia, đều là nhân lực căn cứ vào kiếm đạo cơ sở tập hợp ra.
Tinh Thông Kiếm Thuật cho, là cảm ngộ cơ sở hoàn mỹ nhất, nền tảng cặn kẽ nhất!
Từ Tiểu Thụ không học được kiếm thuật của cổ kiếm tu, nhưng hắn cảm thấy chỉ cần mình muốn, bắt chước một chút, liền có thể phát huy hiệu quả tương tự.
"Đương đương đương ~ "
Lúc này, bên hông truyền đến âm thanh cổ quái.
Từ Tiểu Thụ chuyển mắt nhìn tới, Tàng Khổ chẳng biết từ lúc nào đã đi ra.
Nó tựa hồ cũng mới hoàn thành tiến hóa, bắt đầu vui vẻ nhảy lên, giống cá sống vào chảo dầu, hoàn toàn không có chút hình tượng nào.
"Thăng cấp?"
Từ Tiểu Thụ kinh hỉ.
Tay khẽ vẫy, hắc kiếm vào tay.
Hắn nắm chặt chuôi kiếm, nhưng thân Tàng Khổ lại giống như con giòi, vặn vẹo lên xuống, mũi kiếm thỉnh thoảng đối mặt với chủ nhân, còn phá lệ hưng phấn.
Từ Tiểu Thụ: ". . . "
Cái tính phệ chủ chết tiệt kia!
Tàng Khổ là bội kiếm của hắn.
Tuy mặt ngoài ghét bỏ, nhưng khẩu hiềm thể trực, Từ Tiểu Thụ một mực hy vọng Tàng Khổ có thể phát triển thật tốt.
Nói câu tự đại.
Ngày Từ Tiểu Thụ thành Kiếm Tiên, chính là lúc Tàng Khổ thành danh kiếm!
Đây là mộng tưởng.
Cho nên chỉ cần có thời gian, Từ Tiểu Thụ đều sẽ dùng Quan Kiếm Thuật bồi dưỡng hắc kiếm, kéo nó trưởng thành với mình.
Mà hiện tại, Tàng Khổ cũng từ thất phẩm, tiến hóa thành một thanh lục phẩm linh kiếm.
"Ngươi cũng tới Tông Sư? Lắc rất hung a!"
Từ Tiểu Thụ buồn cười búng thanh kiếm mẻ này một cái, kết quả Tàng Khổ càng lắc vui vẻ hơn, rất giống một con tiểu yêu tinh.
Từ Tiểu Thụ: ". . . "
Sau lưng, hai thanh kiếm khác cũng đã xuất hiện.
Danh kiếm Diễm Mãng, hung kiếm Hữu Tứ Kiếm.
Nhưng hai tên này đoan trang hơn nhiều.
Tuy thân kiếm đồng dạng có bảo quang lưu chuyển, giống như được đại lực tưới nhuần qua, nhưng cắm trên mặt đất chỉ ong ong run động, không có nhảy thoát giống như Tàng Khổ.
Từ Tiểu Thụ minh ngộ.
Vừa rồi mình ngộ đạo Tinh Thông Kiếm Thuật, thuận tiện lấy bọn chúng ra.
Cộng thêm cuối cùng hắn đột phá kiếm đạo Vương Tọa, ba thanh kiếm đều được thiên đạo tẩm bổ.
Sở dĩ danh kiếm được gọi là danh kiếm, là bởi vì lịch đại Trì Kiếm Nhân không ngừng dùng cảm ngộ kiếm đạo tẩm bổ cho nó.
Loại phương thức này, tựa như Luyện Linh Sư tu linh, thể tu luyện thể, chính là phương thức linh kiếm trưởng thành.
Từ Tiểu Thụ không cần cảm ứng, đều có thể rõ ràng phát hiện ra.
Ngoại trừ Tàng Khổ vốn như tay chân, hiện tại Diễm Mãng cùng Hữu Tứ Kiếm đã trở nên thân mật, đồng thời cũng càng tán đồng mình hơn.
Hai thanh kiếm kia đều có ngạo khí.
Hiển nhiên, chủ nhân bọn chúng mạnh lên, bọn chúng mới càng tán thành.
"Tốt, đều trở về đi."
Từ Tiểu Thụ dùng Quan Kiếm Thuật thỏa mãn tam kiếm một phen, sau đó liền đưa tiễn bọn chúng.
Hắn đúng là mạnh lên một mảng lớn.
Nhưng tổng thể mà nói, đây chỉ mới là bước đầ. . . bước thứ hai!
"Điểm bị động: 1469462."
Mới dùng hai mươi vạn điểm bị động, đã cầm tới thành tựu song vương chi tông.
Từ Tiểu Thụ sâu sắc cảm nhận được, quyết định lúc trước của mình là đúng.
Tích lũy một đợt điểm bị động, quả thực sảng khoái không thôi.
Thời gian ngắn ngủi trôi qua.
Nhiệt huyết nguội đi, tâm bình tĩnh lại.
Hai đại kỹ năng bị động mạnh nhất, hắn đều đã tăng đến Vương Tọa.
Tiếp theo, hẳn sẽ không phát sinh sự tình khiến mình thất thố. . .
"Như vậy, kế tiếp sủng ai đây?"
Từ Tiểu Thụ nghĩ ngợi.
Điểm bị động nhiều như vậy, hắn quyết định chừa lại ít nhất bốn năm mươi vạn đến rút thưởng.
Dù sao người không thể vĩnh viễn sống trong thoải mái dễ chịu, sau khi tăng cấp kỹ năng bị động, cũng nên lưu lại cho mình một chút kinh hỉ cùng ngoài ý muốn.
Không ngừng thăm dò, đây là tín niệm Từ Tiểu Thụ kiên trì.
Mà loại trừ bốn năm mươi vạn điểm rút thưởng, số dư còn lại khoảng chừng một trăm vạn điểm, nếu như tiêu hết vào Tiến Hóa Thụ, hiển nhiên có chút không thực tế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận