Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 611: Kết Minh (1)

Khuất Tình Nhi lảo đảo một cái.
Nàng chưa từng gặp qua người khó chơi đến thế.
Rõ ràng tình báo Linh Dung Trạch vô cùng quan trọng, nếu không phải muốn giao hảo với Từ Tiểu Thụ, nàng sẽ không hé môi nửa lời.
Nhưng dù thế, đối phương vẫn không lĩnh tình.
"Ngươi xác định không cần?"
Khuất Tình Nhi nghiêm túc hỏi.
Từ Tiểu Thụ quay lại nhìn phía sau một chút.
Nói thật, lấy chiến lực của hắn hiện tại, chỉ cần không phải thiên tài yêu nghiệt khủng bố, toàn bộ Bạch Quật, hắn đều không sợ.
Chỉ là Tẫn Chiếu Đại Hỏa Chủng, sợ cái chim?
"Không cần."
Hai chữ rất dứt khoát, hắn quay đầu, ánh mắt nhìn sang, muốn kêu Tiểu Ngư rời đi.
"Ngươi!"
Khuất Tình Nhi khó thở.
Nhưng nhìn hai người muốn rời đi, mình lại sắp chìm vào trong vũng bùn, nàng không nhịn được hô to: "Chờ một chút!"
Từ Tiểu Thụ dừng bước.
"Ngươi còn sinh ý?"
"Không có, nhưng tình báo này, ta có thể miễn phí nói cho ngươi."
Khuất Tình Nhi nén giận.
Từ Tiểu Thụ kinh ngạc.
Hắn không thèm tình báo này, không có nghĩa là tình báo không đáng tiền.
Cô nương trước mặt, sảng khoái như vậy?
Sao đột nhiên trờ nên vô tư rồi?
"Sẽ không phải... lại kèm theo điều kiện nhỏ gì chứ?" Từ Tiểu Thụ nghi ngờ hỏi.
"Cũng không tính là điều kiện."
Khuất Tình Nhi bình phục tâm thần, ôn nhu nói: "Hiện tại ta không nhập đội, thế nhưng chúng ta, có thể kết minh."
Nàng nói xong, chỉ đến mấy người ở phía sau.
"Tiểu đội chúng ta, kết minh với tiểu đội các ngươi."
"Có sự giúp đỡ của Linh Trận Sư, cộng thêm tình báo của ta, chúng ta liền có thể nhanh chóng phá giải cục diện Linh Dung Trạch."
"Kết minh?"
Từ Tiểu Thụ còn chưa đép lại, mấy người ở phía sau đã nhao nhao kinh ngạc lên tiếng.
Trần Thần không thể tin nhìn Khuất Tình Nhi, ngay cả Hứa Tĩnh cũng hoài nghi quyết sách của Tình Nhi tỷ.
La Ngọc Phách đứng ngồi không yên.
Y vội vàng đứng lên, muốn mở miệng cãi lại vài câu.
Nhưng khi ánh mắt nhìn tới Ngư Tri Ôn, âm thanh đột nhiên kẹt lại.
Kết minh?
Tựa hồ không tệ?
Chỉ cần có thể thôi động trận pháp Linh Dung Trạch, dưới tình huống không kịp đề phòng, tên Chu Thiên Tham kia, nhất định sẽ không chống đỡ nổi.
Đến lúc đó, mình chỉ cần rời khỏi phạm vi công kích, đám người kia sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào trong tay mình.
Nữ tử nọ...
"Ừm."
La Ngọc Phách gật đầu một cái, thân hình định trụ, giống như không nghe thấy hai người nói chuyện.
...
"Ngươi cũng thấy đó."
Từ Tiểu Thụ chỉ mấy người đang kinh dị ở sau lưng Khuất Tình Nhi, nói: "Đồng đội của ngươi, thậm chí còn khiếp sợ đối với quyết định của ngươi."
"Bọn họ không thích ta, ta cũng không cần các ngươi trợ giúp."
"Cho nên kết minh, không có chút ý nghĩa nào."
Dứt lời, hắn kéo tay Tiểu Ngư, muốn rời khỏi.
"Chờ, chờ một chút."
Lần này lên tiếng, lại là Ngư Tri Ôn một mực trầm mặc không nói.
Nàng tránh thoát Từ Tiểu Thụ lôi kéo, tinh mâu mang theo thần vận dời khỏi nơi xa, không xác định nhìn Khuất Tình Nhi.
"Ngươi nói phá giải Linh Dung Trạch, vậy ngươi có biết Tam Nhật Đống Kiếp tồn tại hay không?"
Sau khi Khuất Tình Nhi giật mình, đôi mắt khẽ híp lại.
"Tam Nhật Đống Kiếp?"
Nàng lắc đầu: "Ta không biết."
Lông mày Từ Tiểu Thụ khẽ động.
Thậm chí đều không cần cột tin tức nhắc nhở, hai mắt lanh lợi của hắn đã lập tức nhìn ra Khuất Tình Nhi đang nói dối.
"Tam Nhật Đống Kiếp?"
Nghiêng đầu sang chỗ khác, Từ Tiểu Thụ hỏi.
"Một loại hỏa diễm."
Ngư Tri Ôn truyền âm giải thích nói: "Trong truyền thuyết, trên thế giới này có một gốc thần thụ cắm ngược ở trên thương khung, trên cây kết xuất hỏa chủng, hỏa chủng rơi xuống đất, tạo thành thương khung chi hỏa, tục xưng Thiên Hỏa."
"Thiên Hỏa thần dị phi phàm, theo những gì ta biết được, thời điểm mấy năm trước Bạch Quật mở ra, có mấy món bảo vật lợi hại xuất thế."
"Tam Nhật Đống Kiếp, chính là một trong số đó."
"Quan trọng hơn là nó mới chỉ bị phát hiện, chưa có ai thu lấy."
Từ Tiểu Thụ khẽ động tâm thần.
Hỏa diễm?
Thương Khung Thần Thụ?
Hắn nhớ ở trong huyễn cảnh Tính Thông Trù Nghệ, đã từng gặp qua một gốc cổ mộc sinh trưởng ngược, cắm rễ ở trên trời.
Cổ mộc lạc chủng, chủng liệt hỏa xuất.
Thế là mình có thêm một cái thuộc tính tinh thông hỏa diễm.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Thương Khung Thần Thụ, quả thật tồn tại.
Hiện tại.
Loại lực lượng tuyệt đối lấy hình thái chí cao xuất hiện ở trong huyễn cảnh, vậy mà bày ra ở trước mặt mình?
Mặc dù chỉ là có khả năng, nhưng Từ Tiểu Thụ đột nhiên cảm thấy, nơi gọi là Linh Dung Trạch kia, tựa hồ tăng thêm một chút lực hấp dẫn.
"Ngươi có thể lựa chọn tổ đội, hoặc là kết minh với nàng ấy."
Ngư Tri Ôn nhìn ra Từ Tiểu Thụ động tâm, lúc này khuyên nhủ: "Đa Kim Thương Hội dù sao cũng có đặc thù của Đa Kim Thương Hội, ta cách khá xa, chỉ biết được tin tức, nội dung cụ thể, khẳng định không rõ bằng nàng."
Từ Tiểu Thụ có chút do dự, liếc nhìn Ngư Tri Ôn, tròng mắt vòng vo mấy lần, hơi há miệng.
"Có thể tổ đội."
Ngư Tri Ôn biết hắn muốn hỏi chuyện gì, gật đầu nói: "Nếu đúng thật là Tam Nhật Đống Kiếp, chỉ dựa vào lực lượng chúng ta, căn bản không đủ dùng."
"Dù sao nghiêm chỉnh mà nói, thứ kia hoàn toàn không thua gì danh kiếm."
"Có lẽ ở trong mắt Luyện Linh Sư hệ Hỏa xem ra, nó thậm chí còn trân quý hơn."
"Cho nên nếu như xuất thế, nhất định sẽ khiến cho thế nhân tranh đoạt."
"Chúng ta... có thể chiếm trước tiên cơ thì tốt, có tình báo, vẫn tốt hơn không biết gì."
Nói thật, Ngư Tri Ôn không phải thuộc tính Hỏa, bản không cần để bụng như thế.
Tuy nhiên Từ Tiểu Thụ có thuộc tính Hỏa!
Nếu muốn kéo hắn gia nhập Thần Thánh Điện, hiện tại giúp hắn tranh đoạt Tam Nhật Đống Kiếp, là một khoản đầu tư có lời.
Nói xong, Ngư Tri Ôn lần nữa trầm mặc.
Nàng có thể cung cấp ý kiến, nhưng có tham khảo hay không, cùng lựa chọn như thế nào, liền phải xem Từ Tiểu Thụ.
...
"Như thế nào?"
Khuất Tình Nhi tràn đầy mong đợi.
Tình báo Linh Dung Trạch, bộ phận có quan hệ với Tam Nhật Đống Kiếp đã thuộc về đỉnh tiêm.
Không nói có thể gặp được hay không.
Nếu như gặp được, mình có chuẩn bị, không nhất định sẽ thua Từ Tiểu Thụ.
Cho nên chuyện kết minh này, ở trong mắt nàng, vô cùng quan trọng.
Từ Tiểu Thụ liếc mắt nhìn, thấy mấy tên gia hỏa ở phía sau đều có sắc mặt khác nhau.
Không do dự nữa.
Hắn lựa chọn tin tưởng Tiểu Ngư.
"Ta đồng ý."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +3."
"Nhận thưởng thức, điểm bị động, +1."
"Nhận oán hận, điểm bị động, +3."
"Thật tốt!"
Sắc mặt Khuất Tình Nhi lập tức vui vẻ.
Nhưng ở đây ngoại trừ nàng, sắc mặt mấy người còn lại đều có chút khó coi.
Cho dù là La Ngọc Phách, giờ phút này cũng âm trầm, hoàn toàn không nhìn ra y đang nghĩ gì.
Từ Tiểu Thụ cũng không quan tâm.
Hắn thấy, trong cái tiểu đội kia, chỉ có Khuất Tình Nhi có một chút xíu giá trị.
Mấy người còn lại.
Chỉ cần không phải thời khắc mấu chốt gây chuyện, đánh đánh xì dầu, thậm chí như xe bị tuột xích, hắn hoàn toàn không ngại.
Về phần Khuất Tình Nhi, nàng thậm chí quên sạch sành sanh tiểu đội lúc trước.
Thậm chí, nàng rất muốn bởi vì mình tự ý quyết định, mấy người còn lại tự hành thành đội, trực tiếp vứt bỏ mình.
Như thế, nàng liền có thể cùng Từ Tiểu Thụ cao chạy xa bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận