Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1017: Thất Kiếm Tiên Đến Thu Đồ? (1)

Thất Kiếm Tiên?
Lời này vừa ra, Tân Cô Cô đang cúi người, muốn nắm lấy Tiêu Vãn Phong cũng dừng lại.
Từ Tiểu Thụ rung động không thôi.
Mai Tị Nhân, một trong Thất Kiếm Tiên?
Một tiếng hô này, nhất thời hô tỉnh ký ức trong đầu hắn.
Lúc trước sau khi nghe nói truyền thuyết Đệ Bát Kiếm Tiên, Thụ liền chạy đến Linh Tàng Các, tìm hiểu toàn bộ tin tức có liên quan đến Thất Kiếm Tiên.
Nhưng tìm mòn mắt, ngoại trừ một vài sự tích được ghi chép, còn lại cũng chỉ có danh xưng.
Trong Thất Kiếm Tiên, quả thật có một người gọi "Tị Nhân tiên sinh".
Người này rất thần bí.
Trong thư tịch cũng chỉ có một câu "Quảng du thiên hạ, lai khứ vô tung, hảo vi nhân sư" khắc họa, những thứ khác, hoàn toàn không biết.
Ngay cả chân dung cũng không có, Từ Tiểu Thụ rất khó xác định người trước mặt, có phải là "Tị Nhân tiên sinh", một trong Thất Kiếm Tiên hay không.
"Cổ kiếm tu", "Thái Hư", vừa rồi đối phương đều không phủ nhận.
Cộng thêm tiếng kinh hô của Tiêu Vãn Phong.
Tổng không đến mức, hai người này mưu đồ từ trước, dùng một loại thủ đoạn lừa gạt, cùng nhau tiến vào Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu?
Ngay lập tức, Từ Tiểu Thụ phủ định ý nghĩ hoang đường này, sâu sắc hoài nghi vì sao mình lại nghĩ như vậy.
Căn bản không cần thiết.
Người trước mặt là Thái Hư, cần gì phải phiền toái như vậy?
"Ngài. . ."
Quay đầu, Từ Tiểu Thụ muốn lên tiếng, nhưng lại không nói được nửa câu.
Hắn nhìn vị đại năng trước mặt mấy lần, muốn nhìn ra một chút gì đó.
Thế nhưng lão giả tóc bạc áo xanh, bình thường không có gì lạ, nhìn thế nào cũng giống như sắp gần đất xa trời.
Nếu nói có điểm đặc biệt, cũng chỉ có ánh mắt.
Ánh mắt kia không giống người đã bước một chân vào quan tài, ngược lại sáng ngời hữu thần, tương đối có khí chất.
Nhưng đặc điểm như vậy, trên đường tùy tiện chụp, liền chụp được một bó lớn.
Một trong Thất Kiếm Tiên?
Ngay cả "Phản phác quy chân", đặt ở tình huống này, cũng khó để hình dung một người có thể phản phác quy chân đến như vậy!
"Tiên sinh. . ."
Từ Tiểu Thụ muốn hỏi "Tiên sinh thật là Thất Kiếm Tiên?"
Nhưng lời đến khóe miệng, ngay cả bản thân cũng cảm thấy buồn cười.
Nếu đối phương nói "phải", vậy mình nên đáp thế nào?
Nếu "không phải", vấn đề này, lại có ý nghĩa gì?
Tâm thần định trụ, nuốt một ngụm nước bọt, gian nan hỏi: "Vừa rồi tiên sinh, muốn hỏi chuyện gì?"
Thất Kiếm Tiên!
Đây chính là cường giả cấp bậc Cẩu Vô Nguyệt!
Cho dù là Bát Tôn Am trong truyền thuyết, xuất thế kinh diễm đến đâu, chưa kịp cầm tới danh hiệu này, đã bị trấn áp.
Mà người trấn áp, là một trong Thất Kiếm Tiên, Hoa Trường Đăng.
Từ Tiểu Thụ biết, chiến lực mấy vị đại năng Kiếm Tiên kỳ thật rất mơ hồ, thế nhân cũng không thể nào xếp hạng.
Duy nhất có thể xác định, chính là Bát Tôn Am hôm nay, trên lý luận, chiến lực đã mạnh hơn Cẩu Vô Nguyệt.
Hôm đó Bạch Quật chi chiến, lập trường song phương khác biệt, tình nghĩa rối ren, rất là phức tạp.
Cho nên nếu nói song phương chưa từng lưu thủ, căn bản không có khả năng.
Thật muốn sinh tử chiến, ai thắng ai thua, còn không biết được.
Từ điểm này đến xem, lão đầu thân thiện đang đứng trước mặt mình, thực chất, chính là cường giả tuyệt thế có thể thắng Bát Tôn Am?
Từ Tiểu Thụ nghĩ đến đầu óc mê muội.
Nhớ lại vừa rồi mình từng bước ép sát, Thụ có hơi chột dạ, đồng thời cảm thấy ý niệm "Trước kéo vào Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, cho dù xảy ra chuyện, gọi A Giới phối hợp Bát Quái Triều Thánh Đồ, đoán chừng cũng có thể trấn áp đối phương", rất hoang đường.
"Nhìn phản ứng của ngươi, nguyên lai ngươi không nhận ra lão hủ?" Mai Tị Nhân tay cầm quạt xếp, nhìn mồ hôi to như hạt đậu trên trán Từ Tiểu Thụ, có chút kinh ngạc.
Tính tình lão nhân vẫn như vậy.
Mỗi câu đều rất tùy ý, căn bản không có một chút bức bách nào.
Lần này, Từ Tiểu Thụ rất kiên nhẫn, không dám tiếp tục hùng hổ dọa người.
"Ha ha, tiểu tử mắt kém, vừa rồi quả thật không nhận ra tiên sinh. . ."
Lau mồ hôi, trong lúc bối rối, Từ Tiểu Thụ không lựa lời nói, "Quả nhiên cổ nhân nói không sai, người không thể. . . ách, khụ khụ khụ!"
"Bị kinh sợ, điểm bị động, +1."
Tiếng nói im bặt, Từ Tiểu Thụ bị dọa đến liên tục ho khan, muốn che giấu thất thố.
"Ha ha, người không thể xem bề ngoài, đúng không?"
Mai Tị Nhân lại rất dễ nói chuyện, hoàn toàn không để ý tới chút chuyện nhỏ này.
Ông ta cũng không để ý tới hai người trước cửa, sau khi trấn an vài câu, mới chính thức trả lời vấn đề vừa rồi: "Vừa rồi lão hủ muốn hỏi, thể chất tiểu hữu ngươi là gì, sao có chút thần bí."
"Tiên sinh chê cười ta."
Từ Tiểu Thụ đã không dám xưng "Bản thiếu gia", sao có thể để đối phương gọi mình "Tiểu hữu"?
Hắn vừa nghĩ tới người trước mặt là đại lão cấp bậc Cẩu Vô Nguyệt, cả người liền loạn.
"Gọi tiểu hữu quá nặng, trực tiếp gọi ta Đắc. . . a phi, gọi ta Tiểu Từ là được." Từ Tiểu Thụ suýt chút nữa cắn trúng đầu lưỡi.
"Bị kinh sợ, điểm bị động, +1."
Hắn lại bị lời nói của mình hù đến.
Ngắn ngủi mấy câu, kém chút tự bước lên đoạn đầu đài hai lần.
Từ Tiểu Thụ hận không thể cho mình một bạt tay.
Hắn vội vàng vứt bỏ đề tài này, kéo sang một bên khác, "Phương diện thể chất, ta không rõ cho lắm, chỉ là trời sinh có chút đặc thù mà thôi."
Thả lỏng, ổn định tâm thần, lúc này hắn mới chú ý đến kỹ năng bị động Sắc Bén sắp bị quên lãng.
Dựa theo cách nói của Tị Nhân tiên sinh, Sắc Bén còn có thể hiểu thành. . . kiếm thể?
Nói thật, Từ Tiểu Thụ từng nghĩ đến, tăng kỹ năng bị động Sắc Bén lên, nhất định sẽ rất lợi hại.
Nhưng vì phòng ngừa bản thân biến thành Thụ Kiếm, cho nên hắn mới tận lực bỏ qua kỹ năng bị động này.
Hôm nay, Tị Nhân tiên sinh xuất hiện, tựa hồ mang đến cho kỹ năng bị động Sắc Bén, một hồi chuyển cơ?
"Kiếm thể. . ."
Từ Tiểu Thụ lẩm bẩm, hắn nghĩ tới Đệ Bát Kiếm Tiên.
Lúc đó Bát Tôn Am kinh tài tuyệt diễm, ba hơi Tiên Thiên, ba năm Kiếm Tiên, trở ngại duy nhất, chính là thân thể phàm nhân.
Mãi đến sau này, trải qua vô số trắc trở, y mới lấy thiên tư tuyệt thế, luyện ra Bất Diệt Kiếm Thể, không thua gì Thánh Thể.
Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả!
So sánh như vậy, nếu phương hướng trưởng thành của kỹ năng bị động Sắc Bén là Kiếm Đạo Thánh Thể, vậy chẳng phải mang ý nghĩa, một khi tăng nó lên, nó cũng là một loại thần kỹ?
Mấu chốt là, khác với kỹ năng bị động loại hình phụ trợ như Cảm Giác, Ẩn Nấp.
Sắc Bén cùng Cường Tráng là một trong những kỹ năng bị động hiếm hoi có thể trực tiếp tác dụng lên nhục thân, có được thuộc tính chủ động công kích.
Nói cách khác, mặc dù hai kỹ năng kia gọi là kỹ năng bị động. . .
Nhưng trên thực tế, bọn chúng lại là thuần phát chủ động kỹ!
Vô luận gặp phải công kích, hay là chủ động xuất kích, nó đều có thể phát huy tác dụng.
Quan trọng nhất, nó còn có thể thức tỉnh!
Dựa theo kinh nghiệm lúc trước đến xem, nếu thức tỉnh Sắc Bén, hẳn là tương tự với Cuồng Bạo Cự Nhân, có thể cường hóa lực công kích.
Nếu tăng cấp lên. . .
Từ Tiểu Thụ nghĩ một hồi, nhiệt hỏa trong lòng đã đốt sạch kinh sợ, nhưng hắn không có xúc động lập tức áp dụng.
Bởi vì cho dù hiệu quả tốt đến đâu, thế nhưng ảnh hưởng nó mang đến, vĩnh viễn không thay đổi.
Sắc Bén, sẽ biến tất cả bộ vị trên cơ thể mình, trở bên sắc bén!
Đẳng cấp càng cao, tác dụng càng rõ ràng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận