Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 276: Ta Lại Làm Sai Chuyện Gì?

Tiếu Thập Lục cả người mộng bức.
Ký ức của gã dừng lại ở một cước phong tình của Tiêu Đường Đường, thế nhưng, vì sao sau khi tỉnh lại, người trước mặt lại đổi giới tính?
Hai người này là một bọn?
Từ Tiểu Thụ có chỗ dựa?
Không đúng!
Hiện tại không phải lúc nghĩ những chuyện này...
Tiếu Thập Lục cúi thấp đầu, lại cảm thấy đầu mình rất nặng, giống như muốn rơi xuống vậy, gã đột nhiên ngẩng lên.
Linh niệm quét qua, lúc này mới kinh sợ phát hiện, tiểu tử trước mắt hoàn toàn tháo tứ chi của mình ra, nếu lại dùng thêm chút sức, đoàn chừng mình sẽ lập tức biến thành nhân côn!
Thế nhưng, vì sao?
Mặt mũi Tiếu Thập Lục đầy dấu chấm hỏi, gã không hiểu.
Cho dù mình bị bắt, ngã vào hố sâu, trực tiếp lật thuyền... nhưng rõ ràng còn chưa bắt đầu thẩm vấn, mình đã phải chịu cực hình thảm khốc như vậy?
Thiếu niên trước mắt, là ác ma ư? !
Tiếu Thập Lục đau đến nhe răng trợn mắt, hoàn toàn nói không ra lời.
Đau đớn kịch liệt từ khắp nơi trên cơ thể truyền đến, khiến gã nhớ tới đoạn thời gian hắc ám lúc mới vào nghề, khi đó gã đã phải trải qua huấn luyện cường độ cao.
Nhưng cho dù là tên biến thái lúc trước, cũng không có tâm ngoan thủ lạc giống như thiếu niên này!
Hôm nay... chết chắc!
Tiếu Thập Lục tựa hồ chết lặng, tâm gã chìm xuống đáy cốc.
Từ Tiểu Thụ nhìn sắc mặt gã biến ảo bất định, cho đến khi cột tin tức chậm lại, lúc này mới miễn cưỡng nở nụ cười.
"Có thể động không?"
Động...
Ta mẹ nó muốn động cũng không động được!
Ngươi nhìn ta đi, bộ dáng này của ta giống như có thể động sao? !
Trong đầu Tiếu Thập Lục điên cuồng nguyền rủa, gã thật muốn thử một chút, nhưng máu tươi trên cổ cứ cuồn cuộn chảy ra.
Linh nguyên!
Đúng rồi, linh nguyên có thể cứu mạng!
Tâm niệm vừa động, gã lại nghe thấy Từ Tiểu Thụ trước mặt cẩn thận mở miệng:
"Từ giờ trở đi, ngươi không thể loạn động, bao gồm cả linh nguyên, chỉ cần ngươi động, ta sẽ rất hoảng!"
Đây là Tông Sư!
Sát thủ cấp bậc Tông Sư!
Mặc dù biết tên sát thủ trước mắt đã không dậy nổi sóng, nhưng vì vấn đề an toàn, Từ Tiểu Thụ thầm tăng thêm cho mình mấy lớp phòng bị.
Hắn sợ rồi.
Sợ trên trăm cái trận bàn kia, sợ uy lực linh trận có thể sánh với Vương Tọa, càng sợ tên gia hỏa trước mặt ẩn giấu sát chiêu khủng bố gì.
Nhưng mà, hắn lại không thể giết, bởi vì có rất nhiều nghi vấn, nhất định phải hỏi cho ra.
"Ta hỏi gì, ngươi đáp nấy, có được không?"
Từ Tiểu Thụ dùng ngữ khí ôn nhu, tận lực khiến cho mình cùng đối phương buông lỏng, như thế sẽ tốt cho cả hai.
Tiếu Thập Lục âm u phẫn uất, gã phẫn nộ, run rẩy, muốn phản kháng.
Nhưng đau đớn trên người cứ liên tục truyền tới không dứt, cảm thụ ngón tay sắc bén giống như binh khí đặt ở trên cổ, gã càng sợ hơn.
Ngay cả linh nguyên cũng không dám điều động.
"Được..."
Nghe âm thanh Tiếu Thập Lục có hơi khàn khàn, Từ Tiểu Thụ cũng nhận ra mình đã cẩn thận quá mức.
Nhìn về phía cái cổ gần như sắp đứt ra, hắn lập tức móc ra một bình mật ong, vừa bôi vừa nói:
"Ngươi tên gì?"
Cảm thụ được mát mẻ trên cổ, Tiếu Thập Lục rốt cuộc khôi phục lại một chút ý thức, gian nan mở miệng:
"Tiếu Thập Lục."
"Tên sát thủ ở trong quán rượu là đồng bạn của ngươi?"
Tiếu Thập Lục giật mình, ý thức được Thất ca đoán chừng cũng đã trở thành vong hồn dưới tay ác ma, trong lòng tỏa ra bi thương.
"Đúng."
"Ngươi bao nhiêu tuổi?"
"32."
Vừa muốn thuận tư duy quán tính hỏi tình huống Trương gia, Từ Tiểu Thụ liền bị kinh đến, "Già như vậy?"
Rõ ràng bề ngoài, cũng chỉ hơn hai mươi...
Tiếu Thập Lục hỏi chấm?
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động cộng 1."
Tràng diện lần nữa rơi vào trầm mặc, Từ Tiểu Thụ xấu hổ phát hiện, phương pháp thẩm vấn theo tư duy quán tính, đã bị bản thân đánh gãy.
Nhưng ngoại trừ chiêu này, hắn không biết chiêu số thẩm vấn khác...
Dược hiệu Xích Kim Dịch vô cùng tốt, chỉ mấy hơi thở, vết thương của Tiếu Thập Lục đã sinh ra thịt mềm, nhanh chóng dính lấy.
Từ Tiểu Thụ cũng lười suy nghĩ thủ pháp thẩm vấn gì đó, dứt khoát hỏi thẳng:
"Các ngươi, là Trương gia phái tới?"
Tiếu Thập Lục có chút do dự, cho dù thân ở khốn cảnh, nhưng thân là sát thủ chuyên nghiệp, gã không muốn tiết lộ...
"A !"
"Ngọa tào! Ngươi làm gì vậy? !"
Tiếu Thập Lục còn chưa kịp suy nghĩ nhiều liền kinh dị phát hiện, thịt mềm vừa mới phát triển ở trên cổ, vậy mà bị Từ Tiểu Thụ cắt ra.
Trực tiếp cắt ra!
"Con mẹ nó..."
"Nhận oán hận, điểm bị động cộng 1."
"Đừng nhúc nhích!"
Tay Từ Tiểu Thụ run run, hắn cũng không phải một tên biến thái, thẩm vấn như vậy, quả thực có chút huyết tinh, nhưng mà, vì vấn đề an toàn...
"Ta hỏi ngươi một lần nữa, các ngươi..."
"Đúng đúng đúng, gia chủ Trương gia, Trương Thái Doanh!"
Tiếu Thập Lục run rẩy, không đợi thiếu niên ác ma nói xong, trực tiếp mở miệng.
"Trương Thái Doanh công bố treo thưởng cho cái đầu ngươi ở Ám Minh Nhai, 50 ngàn Linh Tinh, ta chỉ là..."
"50 ngàn?"
Tay Từ Tiểu Thụ lại run một cái, vết thương lại sâu hơn một điểm, hắn kinh ngạc nói:
"Mạng ta rẻ như vậy, 50 ngàn các ngươi cũng tiếp?"
Miệng mũi khó khăn hít thở, gã đã không còn tâm tư để ý đến đau đớn trên cơ thể.
Gã cảm thấy cứ tiếp tục như vậy, mình thật sẽ bị bêu đầu.
"Nếu như ngươi cảm thấy không được, cho ta một cái thống khoái, đừng rút ra đâm vào như vậy!"
Tiếu Thập Lục sụp đổ.
Con mẹ nó, muốn thẩm vấn thì cứ thẩm vấn đi, sao lại run tay, ta rất đau!
Từ Tiểu Thụ vội vàng xoa mật ong, nói xin lỗi:
"Thật ngại quá, ngươi nói tiếp, ta không phải cố ý."
Tiếu Thập Lục đã sắp không nói thành lời.
"Nhận oán hận, điểm bị động cộng 1."
"Nói tiếp!"
Từ Tiểu Thụ đề cao âm thanh.
"Được..."
Tiếu Thập Lục cưỡng ép kích động trong lòng, tiếp tục nói:
"Ta chính là sát thủ của Ám Minh Nhai, tiếp đơn hàng này không phải vì Linh Tinh, mà là vì Vương Tọa Tinh Huyết."
"Vương Tọa Tinh Huyết?"
"Đúng!"
Tiếu Thập Lục gật đầu, sợ nói chậm, gia hỏa trước mặt lại cho ra cảm xúc khoa trương gì, gã vội vàng nói:
"Vương Tọa Tinh Huyết ẩn chứa Tổ Hùng Huyết Mạch của Trương gia, có nhiều lực lượng thiên đạo hơn Vương Tọa Tinh Huyết khác, càng có thể giúp người ta cảm ngộ rõ ràng."
"Đây là thứ mà tất cả cường giả Tông Sư đều tha thiết ước mơ, cho dù là những thế lực lớn kia, cũng như thế."
"Mấy tên tiểu sát thủ như chúng ta, càng không cần nói, thứ kia chính là chí bảo!"
Từ Tiểu Thụ nhớ tới Tổ Hùng Linh Thể của Trương Tân Hùng, cùng Viên Đầu siêu cấp biến dị, có thể đại khái đoán ra đó là thứ gì.
Tiếu Thập Lục không dám thất lễ, tiểu tử này thật đáng sợ, nếu như mình chậm một chút, nói không chừng sẽ phải tiếp tục cảm thụ nỗi đau róc thịt.
Vết thương trên cổ đã hơi lành, miễn cưỡng có thể hành động, gã cúi đầu xuống, muốn từ trong giới chỉ móc ra vật thế chấp: Giọt Vương Tọa Tinh Huyết kia.
Từ Tiểu Thụ thấy gã liếc giới chỉ, lại giống như chim sợ cành cong, mặc dù thần sắc hoảng hốt, nhưng mà thân thể bỗng nhiên hạ thấp, trực tiếp duỗi tay đâm vào trong ngực Tiếu Thập Lục.
"Đừng nhúc nhích!"
"Phốc!"
Tiếu Thập Lục trực tiếp phun một ngụm máu lên đầu Từ Tiểu Thụ, gã trợn tròn mắt ngẩng đầu, trong con ngươi tràn đầy sợ hãi.
Ta...
Ta lại làm sai chuyện gì? !
Bạn cần đăng nhập để bình luận