Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 482: Hoang Đường Chiến Quả (1)

Một cánh tay nhỏ nhẹ nhàng khoác lên trên vai Từ Tiểu Thụ.
Đây là lần thứ hai A Giới nhìn thấy trên người "ma ma" xuất hiện cỗ ma khí này, thân là nhi đồng có trách nhiệm, nó nghĩa vô phản cố xuất thủ lần nữa.
Nhưng mà còn chưa bắt đầu hấp thu, đôi mắt của Cuồng Bạo Cự Nhân đã nhất chuyển, ý thức khôi phục mấy phần thanh tỉnh.
"Chờ, chờ đã..."
Hắn gian nan mở miệng lấy, tựa hồ muốn dựa vào ý chí của mình chống qua thời khắc thống khổ này.
A Giới dừng tay.
Nó hiếu kỳ đánh giá Từ Tiểu Thụ một chút, tựa hồ cũng đang kinh dị "ma ma" có thể tự mình gánh qua.
Nhưng tên to con ở một bên khác, đã hết khống chế nổi rồi.
Sau khi Trương Thái Doanh bị sút gôn, ngây người một hồi, Quỷ Thú Ký Thể liền mất khống chế, Tân Cô Cô hoàn toàn không khống chế được sát tính của mình.
Khó khăn quay đầu, muốn động thủ với Cuồng Bạo Cự Nhân đứng ở bên cạnh, A Giới liền bay qua, bàn tay chạm vào mi tâm của y.
"Hưu!"
Một chùm sáng màu đen thuận theo cánh tay A Giới, chảy vào trong thân thể nó.
Ngay sau đó, đầu lâu viễn cổ mãng ngưu ở sau lưng Tân Cô Cô bùm một cái, nổ nát.
Mất đi lực lượng chèo chống, gia hỏa này giống như bóng da thoát hơi, thân hình co rụt lại.
Sau đó chân mềm nhũn, từ hư không ngã xuống.
A Giới thu tay lại, ánh mắt dời xuống, cho đến khi mặt đất truyền đến một tiếng "Phanh", phía trên xuất hiện một tên nhân loại đang bất tỉnh nhân sự.
"Ách a!"
Từ Tiểu Thụ thống khổ gào thét.
Hắn nhớ lần trước mình tiến vào trạng thái Cuồng Bạo Cự Nhân, đã có thể miễn cưỡng khống chế năng lực này.
Lúc đầu trong dự tính, lần này mở ra trạng thái Cuồng Bạo Cự Nhân, hắn có kinh nghiệm sung túc, có thể ổn định thần trí.
Thế nhưng đáng tiếc.
Không có dựa theo con đường chính quy, ngược lại mượn ngoại vật tiến vào trạng thái Cuồng Bạo Cự Nhân, hiển nhiên, cũng không nằm trong dự tính của mình.
"Vẫn không thể kiểm soát..."
Lúc này đủ loại ký ức sau khi hóa thân thành Cuồng Bạo Cự Nhân truyền đến.
Không có mơ hồ vụn vặt.
Có chút tiến bộ!
Từ Tiểu Thụ đọc lấy ký ức, biết được sau khi mình cùng Tân Cô Cô hóa thân, dùng phương thức hoang đường cỡ nào, oanh kích Đế Cơ Hư Tượng kia.
Đây quả thực không còn gì để nói!
Nắm đấm?
Quá lãng phí lực lượng đi!
Nếu như mình có thể thanh tỉnh, có thể tự chủ thao túng Cuồng Bạo Cự Nhân, lại phối hợp thêm các đại sát kỹ khác.
Tuyệt không đến mức oanh hơn nửa ngày, vẫn không thể oanh không phá phòng ngự của Trương Thái Doanh.
Còn may, cuối cùng A Giới đứng dậy...
"Một cước?"
Trong lòng Từ Tiểu Thụ đã hóa đá.
Tựa hồ mỗi một lần A Giới xuất hiện, chiến lực đều sẽ biến hóa theo địch nhân, không ngừng cải biến.
"Chân khí kia..."
"A phi!"
"Kia là lực lượng Thái Hư?"
"A Giới vậy mà cũng có lực lượng Thái Hư?"
Từ Tiểu Thụ bưng lấy cái trán ẩn ẩn đau, không dám tin.
Là sau khi rời khỏi Thiên Huyền Môn, chiến lực tiểu tử này đồng dạng theo thời gian trôi qua, không ngừng trưởng thành?
Hay là nói, bản thân A Giới, từ một khắc được chế tạo ra, đã được ban cho năng lực như thế?
Từ Tiểu Thụ cảm thấy khả năng trước không lớn.
Tu vi, chiến lực tiến cảnh của mình không chậm, chỉ sợ trong thiên hạ, rất khó tìm được người sánh bằng.
Nhưng A Giới...
Chưa từng thấy qua tiểu gia hỏa này tu luyện, chiến lực sao có thể đột phá nhanh như vậy?
Nhưng mà!
Nếu như lúc nó được chế tạo ra đã được giao phó lực lượng Thái Hư...
Làm sao có thể?
Nếu thật đúng là như thế, vậy là ai chế tạo ra A Giới, dùng phương pháp gì, còn có thể bảo tồn linh trí như thế?
Quan trọng nhất...
Vì sao nó lại bị song trọng phong ấn ở trong Thiên Huyền Môn?
Từ Tiểu Thụ cảm thấy có lẽ mình đã bỏ qua một chuyện quan trọng nào đó.
Lúc đó mang A Giới ra khỏi Thiên Huyền Môn, phản ứng kinh hãi mang theo sợ hãi của cung chủ Diệp Tiểu Thiên cùng Kiều trưởng, lần nữa dâng lên trong lòng.
"Đúng vậy, lúc đó, sao mình lại không nghĩ tới..."
"A Giới có thể khiến cho một vị Vương Tọa tuyệt đỉnh hệ không gian, một vị Linh Trận Đại Tông Sư sợ hãi, đến cùng nó đáng sợ đến cỡ nào?"
Trước đó Từ Tiểu Thụ quả thực từng nghĩ đến vấn đề này.
Thế nhưng lúc đó khái niệm về Vương Tọa của hắn vẫn chưa sâu.
Tư duy, đương nhiên càng không có sâu sắc như thế.
Nhưng hôm nay kiến thức gia hỏa này một cước đá nát Đế Cơ Hư Tượng, hắn mới biết được, tiểu nam hài chỉ biết gọi hai tiếng "ma ma", đến cùng khủng bố đến cỡ nào.
"Không được, sau khi trở về Linh Cung, nhất định phải tìm cơ hội hỏi rõ ràng."
"Không quản là cung chủ, hay là Tang lão đầu, hẳn đều sẽ biết được, bọn họ đang giấu chuyện gì."
Giờ phút này Từ Tiểu Thụ đều cảm thấy Thiên Tang Linh Cung có chút không được bình thường.
Trước kia hắn nhỏ yếu, nông cạn, không hiểu chuyện.
Căn bản không hiểu được cái gọi là Vương Tọa hệ không gian, Linh Trận Đại Tông Sư, cộng thêm phó cung chủ Tang lão vô địch, đến cùng là khái niệm gì.
Hiện tại hồi tưởng lại, đám lão gia hoả kia rất không thích hợp a!
Linh Cung nào có chiến lực mạnh như vậy?
Chí ít bên trong ngoại trừ đám nguyên lão kia ra, chân chính quản lý, chỉ sợ tùy tiện một người đều có thể treo những tên Vương Tọa mình từng gặp lên đánh một trận.
Mà đám lão đầu cường hãn như vậy, rắn chuột... ách, tề tụ một tổ, sau đó còn ẩn giấu đại sát khí A Giới?
"Cổ quái, rất cổ quái!"
Không có tiếp tục suy nghĩ nhiều.
Từ Tiểu Thụ cũng không dám suy nghĩ nhiều.
Theo Tân Cô Cô rơi xuống đất, giới vực rõ ràng đã không chịu nổi nữa.
Lực lượng sắp tiêu tán, chỉ sợ ngay cả một kích của Vương Tọa phổ thông, cũng không đỡ nổi.
Nhưng rất hiển nhiên.
Bị một cước của A Giới rung động đến, không chỉ mình, mà còn có ngũ... tứ đại Vương Tọa ở bên ngoài.
Cảm Giác nhìn thấy, ngoại trừ Phó Chỉ bị vạ lây không thấy tung tích ra, bốn người còn lại, vẫn chưa thể lấy lại tinh thần từ chuyện vừa mới đột ngột xảy ra kia.
Thừa dịp khe hở này.
Từ Tiểu Thụ vội vàng nhét Tân Cô Cô đang nằm ở dưới đất vào Nguyên Phủ, ngay cả A Giới, cũng bị hắn đồng thời đuổi vào trong Nguyên Phủ.
Nếu như vừa rồi không có suy đoán, có lẽ Từ Tiểu Thụ sẽ để cho A Giới đi ra cõng cái nồi này.
Nhưng giờ phút này.
Bí mật của A Giới, so với Quỷ Thú Ký Thể, có lẽ còn khoa trương hơn.
Mình sao có thể vì nhỏ mất lớn, bại lộ sự tồn tại của A Giới được?
Sau khi giải quyết tốt chứng cứ còn sót lại, Từ Tiểu Thụ đã sắp không thể tiếp tục kiên trì trạng thái Cuồng Bạo Cự Nhân được nữa.
Thân thể hắn lung lay, bắt đầu rạn nứt, giống như muốn nổ tan ra.
"Ca."
Đúng lúc này, sau lưng truyền đến một tiếng kêu xót thương.
"Ca ca, còn có ta, Từ Tiểu Kê, ngươi quên ta rồi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận