Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2241: Có Thể Đổi Một Con Đường Sống Hay Không? (1)

Chương 2241: Có Thể Đổi Một Con Đường Sống Hay Không? (1)Chương 2241: Có Thể Đổi Một Con Đường Sống Hay Không? (1)
"Nhiêu Yêu Yêu?”
Trong trạng thái tiêu thất, trái tim Từ Tiểu Thụ đột nhiên co lại, lập tức thuấn di chuồn đi.
Nhưng Nhất Bộ Đăng Thiên đụng phải hàng rào, bị chấn ngược trở về.
Nhiêu Yêu Yêu nhìn đến vị trí kia, môi đỏ khẽ nhếch.
Nàng chưa động, Huyền Thương Thần Kiếm đã phát ra một tiếng kiếm minh, đẩy ra kiếm ý bàng bạc, họa thể phân thân liền bị nổ thành bột mịn.
"Xem ra không phải ngươi xuất kiếm, cũng đúng, dù sao ý cảnh như vậy, hẳn chỉ có Tiếu Không Động mới có thể tạo thành."
Ngừng tạm, Nhiêu Yêu Yêu nói với hư không trước mặt: "Ngươi vậy mà có thể thoát khốn nhanh như vậy, khó trách hồng trân luyện tâm không có tác dụng với ngươi."
Tiếu Không Động xuất ra một kiếm này, không phải nhằm vào nàng, cộng thêm nàng chủ tu Tình Kiếm Thuật, dư ba cơ hồ không có tác dụng.
Từ Tiểu Thụ có thể nhanh chóng thoát khốn giống như nàng, khiến Nhiêu Yêu Yêu cảm thấy có chút kinh ngạc.
Nhưng cũng chỉ có thế mà thôi.
"Một kiếm này tuy mạnh, thế nhưng Tiếu Không Động không phải Kiếm Thánh, y không giết được Nhan lão."
Khuôn mặt Nhiêu Yêu Yêu không chút gợn sóng,'Cho nên Từ Tiểu Thụ, từ bỏ giãy giụa đi, kết cục của ngươi đã định, chủ động đi ra, ta có thể xem xét giảm hình phạt cho ngươi." Từ Tiểu Thụ nghe thế liền giải trừ Tiêu Thất Thuật, hiện thân.
"Nhân nhi vô tín, bất tri kỳ khả"
(Tạm dịch: Người không có chữ tín, chẳng làm chi nên việc - Luận Ngữ - Khổng Tử)
"Lời nói của ngươi, ta có thể tin được không?"
Ra rồi?
Chuyển biến như vậy, bản thân Nhiêu Yêu Yêu cũng cảm thấy sững sờ.
Nàng chỉ thuận miệng nói, không ngờ Từ Tiểu Thụ thật có can đảm xuất hiện.
Không chỉ nàng, đứng trước Thiên Lý Truyền Kính Thuật, có người lục tục ngo ngoe thoát khỏi Đệ Nhị Thế Giới ảnh hưởng.
Dù sao một kiếm kia nhằm vào Nhan Vô Sắc, bọn họ cách rất xa, dư ba tác động không phải quá lớn.
Tuy nhiên, phía trên phế tích Tội Nhất Điện vẫn có không ít người ngủ say.
Về phần mấy người thanh tỉnh, bọn họ đang tiếp tục quan sát hình tượng bên trong Thiên Lý Truyền Kính Thuật.
Ngay cả Chân Thân Thứ Hai đều kinh ngạc bản tôn xuất hiện.
Vũ Linh Tích thấy người kia xuất hiện, cả người lâm vào trầm tư.
Người trước mặt cùng Từ Tiểu Thụ trong ấn tượng của y, hoàn toàn khác biệt.
Từ Tiểu Thụ, chỉ cân cho hắn một điểm tựa, hắn liên có thể đối kháng đến cùng...
"Vũ Linh Tích, ngươi không đi qua sao?" Có người hỏi. Vũ Linh Tích vô thức đánh giá cái đầu tròn vo của người kia, sau đó hít một hơi thật sâu, biến mất tại chỗ.
"Mệt mỏi."
Phía trên Đọa Uyên, Từ Tiểu Thụ không có giải thích nhiều,'Ta biết ngươi có bản lĩnh, ta biết ngươi có thể tìm ra ta, ta không muốn lãng phí thời gian, cho nên ta chủ động hiện thân."
Hắn có thể tiếp tục trốn, thế nhưng Nhiêu Yêu Yêu đã nắm lấy mệnh môn.
Bị không gian trục xuất ép hiện thân, chỉ là vấn đề thời gian.
Từ Tiểu Thụ thật mệt rồi, hắn không muốn trốn nữa, hắn muốn bức Bát Tôn Am hiện thân, hắn muốn đập nồi dìm thuyền.
Trời đất phù hộ, Bát Tôn Am nhất định phải xuất hiện. . .
"Quyết định rất sáng suốt." Giờ khắc này, Nhiêu Yêu Yêu xuân phong đắc ý, cảm thấy mình trở thành người thắng sau cùng, mỉm cười nói:
"Ta sẽ không giết ngươi, nhưng ta sẽ hạ Cấm Võ Lệnh, ngươi theo ta về Quế Chiết Thánh Sơn, tiếp nhận thẩm phán."
"Có lẽ sau khi thẩm phán, ngươi sẽ bị xử quyết tại chỗ, nhưng ngươi sẽ được gặp sư phụ ngươi lần cuối, ta cam đoan vơi ngươi."
Vậy ta mẹ nó cảm tạ ngươi nhân từ nhai
Từ Tiểu Thụ đang muốn nói chuyện, chân trời 'xoát" một tiếng vang lên, vô số văn tự cổ lão hội tụ thành một tên tiểu cự nhân cao ba trượng, mặc trường bào áo gai.
"Số 2?" Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình, Số 2 rõ ràng đã chết.
Hắn rất nhanh nhớ lại, đây là Tư Đồ Dung Nhân đang thao túng Thiên Cơ Thần Sứ, không phải Số 2. "Gặp qua Nhiêu Kiếm Thánh."
Tư Đồ Dung Nhân chào hỏi Nhiêu Yêu Yêu, sau đó quay đầu nhìn về Từ Tiểu Thụ, trong mắt hiện lên văn tự cổ lão:
"Là chân thân."
Y xác minh một tiếng, sau đó giải thích nói:
"Ta đuổi theo Hàn Thiên Chi Chồn, nhưng đã quá muộn, ta không quen thao túng Số 2 tiên bối, không đuổi theo kịp."
"Cảm ứng được một kiếm vừa rồi, ta lập tức thay đổi phương hướng, trở về xem có thể giúp được gì hay không."
Nhiêu Yêu Yêu liếc mắt nhìn y, không có nhiều lời.
Tư Đồ Dung Nhân có thể tới nhanh như vậy, hẳn là do năng lực Số 2 ra sức.
Đúng lúc này, một vệt ánh sáng từ phương xa lướt đến, âm thanh phẫn nộ cùng lúc vang lên:
"Tiếu Không Động đâu!"
Nhan Vô Sắc cũng chạy tới!
Gia hỏa này quả nhiên không chết, nhưng thời gian ông ta bị trì hoãn, tuyệt đối vượt qua mấy chục giây.
Thời điểm chạy đến, Từ Tiểu Thụ chuyển mắt nhìn tới, chỉ thấy Nhan Vô Sắc từ trên trán thẳng xuống ngực, có thêm một đường tơ máu thẳng tắp.
Tựa hồ bị người ta chém làm đôi, sau đó dung hợp lại với nhau, vết tích không thể xóa nhòa, khí tức toàn thân cũng rất không ổn định.
Khi thì mờ mịt, khi thì phẫn nộ, khi thì tuyệt vọng, khi thì táo bạo.
"Phốc!" Từ Tiểu Thụ nhìn thấy đường tơ máu thẳng tắp kia, nhất thời không nhịn được cười,'Ngươi nứt ra?"
Nhan Vô Sắc nhướng cao mày, đưa tay bắn ra một vệt ánh sáng.
Từ Tiểu Thụ phản ứng cực nhanh, định né tránh, nhưng cuối cùng sừng sững bất động.
Vệt ánh sáng kia từ bên cạnh lướt qua, lão gia hỏa này, ngay cả khả năng ngắm chuẩn đều bị chém nứt, bắn không trúng ail
"Nhận nhìn hằm hằm, điểm bị động, +1."
"Tiếu Không Động đâu?!" Nhan Vô Sắc nổi giận quát lên.
Trong mắt ông ta, Từ Tiểu Thụ đã là vật trong tay.
Tiếu Không Động có tâm quan trọng vượt xa Từ Tiểu Thụ, mới là mục tiêu của ông ta.
"Trảm xong một kiếm kia, y bị móc rỗng, chết rồi."
Từ Tiểu Thụ nhìn về phía Đọa Uyên, trong mắt có tiếc nuối cùng tự trách, tự trách mình không thể cứu đối phương.
Nhan Vô Sắc hừ lạnh một tiếng, vung tay lên.
Quang cảnh phía trên Đọa Uyên lấp lóe, hiện ra hình tượng vừa rồi Từ Tiểu Thụ hiện thân cứu người.
Phía trước Thiên Lý Truyên Kính Thuật, có người không nhịn được cười ra tiếng.
"Ừm, chuyện này. . " Sắc mặt Từ Tiểu Thụ cứng đờ.
"Giao ra." Nhan Vô Sắc trùng điệp vung tay phải, nhưng tựa hồ dùng sức quá mạnh, nửa người bên phải mãnh liệt tách ra ngoài, khiến ông ta vội vàng kéo trở về. "Phốc." Từ Tiểu Thụ lần nữa cười phun,"Ngươi thật nứt ra?"
Nhiêu Yêu Yêu nhìn vê phía Nhan lão, trong mắt có chút lo lắng.
Huyễn Kiếm Thuật cảnh giới thứ hai, Đệ Nhị Thế Giới, không phải chuyện đùa.
Tiếu Không Động chưa đạt đến Kiếm Thánh, lực lượng là thứ yếu, quan trọng là tinh thần bị ảnh hưởng.
Người từng đắm chìm bên trong Đệ Nhị Thế Giới, rất khó rũ sạch đoạn kinh lịch kia, bởi vì những thứ kia đều bị giả tưởng trở thành ký ức chân thực.
Tâm trí người trúng kiếm, nói không chừng ở bên trong Đệ Nhị Thế Giới, sẽ bắt đầu thay đổi chuyển biến.
Nhiêu Yêu Yêu không biết Nhan Vô Sắc ở bên trong Đệ Nhị Thế Giới trải qua những gì, nhưng nhất định phải được "Thỏa mãn".
Đồng thời, sau này ông ta khả năng cao sẽ vì "nguyện vọng tốt đẹp nhất" mà nỗ lực cố gắng, cho dù phải thay đổi lập trường hiện tại.
Đây là kinh nghiệm từ khi Cổ Kiếm Thuật xuất hiện đến nay, dựa vào quan sát những người từng kinh lịch Đệ Nhị Thế Giới đúc kết ra.
Từ tình huống trước mắt đến xem, Nhan Vô Sắc khôi phục rất tốt, vẫn duy trì lập trường cùng lý trí ban đầu.
Thế nhưng sau khi về Thánh Thần Điện, ông ta vẫn phải tiếp nhận một lần kiểm tra.
Đương nhiên, những lời này, Nhiêu Yêu Yêu sẽ không ngu đến mức lập tức nói ra.
Nàng chỉ nhìn Nhan lão một chút, sau đó thu hồi ánh mắt, hời hợt nói: "Tiếu Không Động đang trong tay Từ Tiểu Thụ, bắt lấy hắn, kết quả đều như nhau."
Bạn cần đăng nhập để bình luận