Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1376: Tiểu Từ Bang (2)

Lúc này đã có nhiều người bắt đầu tiếc hận, vì sao Từ Bang không tiếp tục nhận người.
Nếu như Từ thiếu còn nhận người.
Bọn hắn thuận thế gia nhập Từ Bang, tương lai không lo.
Từ Tiểu Thụ vui vẻ nói ra: "Cho nên thay vì thả các ngươi rời đi, dâng điểm tích lũy cho đoàn đội khác, còn không bằng thừa dịp hiện tại, bản thiếu gia giúp những người kia thu nạp điểm tích lũy, trực tiếp tiễn các ngươi ra khỏi thí luyện."
Đám người bên dưới nghe vậy lập tức kinh biến, đại loạn.
Có người cao giọng quát chói tai: "Từ thiếu, không phải vừa rồi ngươi đã nói chỉ cướp chúng ta một lần thôi sao?!"
"Đúng nha ~" Từ Tiểu Thụ gật gật đầu: "Cho nên mới nói rất đáng tiếc, bản thiếu gia không có ý định nuốt lời, nhưng nếu thả các ngươi rời đi, vô luận về sau gặp được đám người Từ Bang ta, hay là đoàn đội khác, các ngươi đều chỉ có một con đường chết."
Đám người đồng loạt tịt ngòi.
Lời này của Từ thiếu, đã trực chỉ sự tình bọn họ không muốn, cũng không dám nghĩ tới nhất kia.
"Vậy làm sao bây giờ?"
Đã có người bắt đầu bối rối, hỏi: "Từ thiếu, Từ Bang ngươi, thật không thu người nữa?"
Phần lớn người quăng tới ánh mắt chờ mong.
Từ Tiểu Thụ xem hiểu, nhưng rất dứt khoát lắc đầu, nói ra: "Không thu người là không thu người, Từ Bang đã có hơn chín trăm người, thu thêm sẽ rất cồng kềnh."
"Nhận tiếc hận, điểm bị động, +165."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +43."
Từ Tiểu Thụ trầm ngâm một hồi, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên: "Nhưng bản thiếu gia thấy các ngươi có hơn hai trăm tên Tông Sư, ái tài sốt ruột, không đành lòng để các ngươi bị đá rời sân. . . "
Đám người đang thất vọng nghe hắn nói như vậy, giống như thu được tân sinh, lần nữa quăng tới ánh mắt hy vọng.
Từ Tiểu Thụ vuốt vuốt cằm, chậc chậc nói: "Như vậy đi, bản thiếu gia thành lập một cái đoàn đội Từ Bang tinh anh, tên gọi Tiểu Từ Bang, bang chúng chỉ nhận Tông Sư, các ngươi là nhóm bang chúng Tiểu Từ Bang đầu tiên, mà đội trưởng Tiểu Từ Bang, sẽ do hắn đến đảm nhiệm!"
Từ Tiểu Thụ nói xong liền đưa tay chỉ, ánh mắt tất cả mọi người đồng loạt nhìn lại.
Tiêu Cảnh!
Tiêu Cảnh một mặt mộng bức, hoàn toàn không đoán được tình huống lại diễn biến như vậy.
Chuyện này. . .
Nâng đoạn tay cụt lên, Tiêu Cảnh lung lay: "Từ thiếu, ngươi chắc chứ?"
Từ Tiểu Thụ khẳng định gật đầu: "Bản thiếu gia chắc chắn! Ngươi quên bản thiếu gia là tứ phẩm Luyện Đan Vương Tọa sao, vừa rồi đã nói qua, sẽ muốn giúp ngươi khôi phục thương thế."
Hắn nói xong liền bay đến trước mặt Tiêu Cảnh, móc ra bình thuốc, trịnh trọng đưa qua.
"Đây là thượng phẩm Tiểu Phục Khu Đan lúc trước bản thiếu gia ở trên luyện đan đại hội Đông Thiên Vương Thành luyện chế, ngươi phục dụng, hẳn có thể trực tiếp khôi phục thương thế, phục hồi như lúc ban đầu."
"Sau đó, vị trí đội trưởng, liền do ngươi đến đảm nhiệm."
Tiêu Cảnh trợn tròn mắt.
Tiểu Phục Khu Đan?
Cứ như vậy cho mình?
Lúc trước Từ thiếu thật nói sẽ luyện chế Tiểu Phục Khu Đan cho y, nhưng song phương bèo nước gặp nhau, hơn nữa còn là trạng thái đối địch, lời này sao có thể tin?
Nhưng bình thuốc trước mặt. . .
Tiêu Cảnh không chút do dự, mở nắp bình khẽ ngửi.
Một cỗ mùi thuốc nồng nặc tuôn ra.
Đừng nói bản thân y, tất cả mọi người ở đây đều có thể ngửi thấy.
Ánh mắt đám người lộ ra hoài nghi cùng mong đợi.
Tiêu Cảnh lại có chút chần chờ.
Từ Tiểu Thụ nhìn đến vui vẻ: "Nếu bản thiếu gia muốn giết ngươi, cần gì lãng phí độc dược?"
Tiêu Cảnh: ". . . "
Thế là y liền dứt khoát ngửa đầu lên, nuốt đan dược vào bụng.
Vẻn vẹn mấy tức, huyết nhục trên cổ tay đã bắt đầu nhúc nhích.
Sau đó, xương cốt, làn da, móng tay. . . cấp tốc sinh ra.
"Quả nhiên thần dị!"
Từ Tiểu Thụ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy dược hiệu của Tiểu Phục Khu Đan, hơi xúc động, khó trách Tiểu Phục Khu Đan trên thị trường có tiếng "nhất đan khó cầu".
Có thứ này, tương đương với có thêm một cái mạng!
Tiêu Cảnh nhéo nhéo bàn tay hoàn toàn mới, không khác lúc trước chút nào, ngoại trừ màu da có một chút khác biệt ra, không có nửa điểm cảm giác khó chịu.
Y có hơi xấu hổ.
Thần đan như vậy, cho dù là y, trong gia tộc cũng phải dùng đại lượng điểm cống hiến đến hối đoái, trên thị trường càng là thiên kim khó cầu.
Thế nhưng Từ thiếu nói cho là cho, không nhíu mày một cái.
"Đây chính là tứ phẩm Luyện Đan Vương Tọa sao. . . "
Không chỉ là y.
Tông Sư toàn trường chứng kiến một màn này, đồng loạt nóng mắt.
Tiểu Phục Khu Đan có giá trị rất lớn.
Mà trước mặt bọn hắn, chính là tồn tại có thể không ngừng luyện chế ra thứ kia, Luyện Đan Vương Tọa Từ thiếu!
Nếu như lúc trước vẫn còn người hoài nghi thân phận Luyện Đan Sư của Từ thiếu, vậy hiện tại đã không còn ai không tin.
Ngay cả Tiểu Phục Khu Đan đều có thể tiện tay móc ra.
Truyền nhân Bán Thánh thật ngưu bức!
Trong lúc nhất thời, mọi người nghĩ tới đề nghị vừa rồi của Từ thiếu: Thành lập tinh anh Từ Bang, chỉ thu nạp thành viên Tông Sư.
"Nếu như ta có thể gia nhập, cho dù đan dược trân quý như thế, nhưng chỉ cần có đủ vốn liếng, liền có thể đổi lấy."
"Thậm chí, nếu như được Từ thiếu nhìn trúng. . . "
Tông Sư ơ đây, không thiếu nữ tính.
Bọn họ đều có mục đích muốn đạt được, trong lòng có suy nghĩ của riêng mình.
"Từ thiếu! Ngài nói Tiểu Từ Bang. . ." Có người không nhịn được lên tiếng đặt câu hỏi.
Từ Tiểu Thụ chuyển mắt nhìn lại, cười nói: "Bản thiếu gia nói một là một, nói hai là hai, Tiểu Từ Bang thành lập, đội trưởng là Tiêu Cảnh, về phần các ngươi. . . tùy ý!"
"Muốn gia nhập, hiện tại bản thiếu gia cho các ngươi cơ hội; không muốn gia nhập, bản thiếu gia cũng không bắt buộc." Hắn nhún nhún vai, một mặt không quan tâm.
Mọi người đương nhiên biết được Từ thiếu tự tin.
Thân phận tứ phẩm Luyện Đan Vương Tọa bày ở chỗ này, còn sợ không có Tông Sư gia nhập sao?
Đám người lập tức minh bạch, trước mặt mình là cơ hội ngàn năm có một.
Từ thiếu muốn thành lập Tiểu Từ Bang, bọn hắn từ kẻ đáng thương bị cướp đoạt điểm tích lũy, trong chớp mắt xoay người hóa thành kẻ may mắn.
"Ta có thể đảm nhiệm vị trí đội trưởng, nhưng muốn hỏi Từ thiếu một vấn đề."
Lúc này Tiêu Cảnh tiến lên một bước, nghiêm mặt nói: "Xin hỏi Từ thiếu, mục tiêu của Tiểu Từ Bang là gì? Từ thiếu tựa hồ không thiếu điểm tích lũy?"
Từ Tiểu Thụ lên tiếng cười to: "Bản thiếu gia đương nhiên không thiếu điểm tích lũy, ngươi hỏi rất tốt, đây chính là sự tình bản thiếu gia muốn nói tiếp theo."
Hắn nhìn bốn phía, hơi ngẩng đầu nói ra: "Mục đích duy nhất của Tiểu Từ Bang, không phải xoát điểm, mà là tập hợp toàn bộ thí luyện giả tinh anh, tìm kiếm Đạo Tắc Nguyên Thạch xuất hiện ở trong Vân Lôn Sơn Mạch, sau đó độc quyền!"
Lời nói chém đinh chặt sắt, phối hợp với một thân Khí Thôn Sơn Hà, hung hăng trùng kích vào tâm thần đám người.
Tất cả mọi người cảm thấy tê cả da đầu.
Thời điểm bọn hắn còn đang ưu sầu vì điểm tích lũy, đã có người đồng lứa, để mắt tới toàn bộ Đạo Tắc Nguyên Thạch từng xuất hiện ở trong Vân Lôn Sơn Mạch, thậm chí chưa xuất hiện!
Mà hết lần này tới lần khác, nếu như lời này là người khác nói ra, bọn họ khẳng định chẳng thèm ngó tới.
Nhưng từ trong miệng Từ thiếu thốt ra. . .
Không ai dám không tin!
Từ Tiểu Thụ vô cùng bá khí, ánh mắt bễ nghễ, lạnh giọng nói: "Bản thiếu gia không chỉ muốn Hỏa Nguyên Thạch, còn muốn kim, băng, không gian hệ. . ."
"Vân Lôn Sơn Mạch chỗ nào xuất hiện Đạo Tắc Nguyên Thạch, Tiểu Từ Bang, bản thiếu gia, liền sẽ xuất hiện ở nơi đó!"
"Đương nhiên, nhiều Nguyên Thạch như vậy, bản thiếu gia cũng không thể dùng hết toàn bộ, cho nên trong vòng một tháng thí luyện này, chỉ cần bang chúng cần. . . "
Hắn nói đến đây liền dừng lại.
Ánh mắt tất cả mọi người ở đây đồng loạt bạo phát cường quang, ngay cả Tiêu Cảnh cũng không ngoại lệ.
Nghe lời này. . .
Từ Tiểu Thụ giơ cao Hỏa Nguyên Thạch, hào phóng nói: "Thứ này, thí luyện kết thúc bản thiếu gia sẽ nộp về trong tộc, nhưng hiện tại, cơ hội của các ngươi tới!"
"Trong lúc thí luyện, một vạn điểm tích lũy, các ngươi có thể cảm ngộ một ngày."
"Đồng thời, toàn bộ quá trình có Tông Sư tinh anh Tiểu Từ Bang, chín trăm bang chúng Từ Bang, cùng bản thiếu gia hộ pháp, không ai có thể quấy rầy!"
Đám người xôn xao.
Lúc đầu mọi người cảm thấy một vạn điểm tích lũy quá đắt, nhưng nghĩ lại.
Đây là cơ hội không có nguy hiểm, không bị người khác truy sát, có thể toàn tâm toàn lực tiến vào trạng thái cảm ngộ a!
Từ Tiểu Thụ nhìn ánh mắt mấy người xung quanh biến hóa, nhếch miệng cười.
Bắt đầu Từ Bang đủ quân số, không thu nạp người mới "hunger marketing"; đến Tiểu Từ Bang thành lập, liễu ám hoa minh chuyển cơ; đến Tiểu Phục Khu Đan xuất hiện, thu nạp lòng người. . .
Hắn không tin, Tông Sư ở đây sẽ tiếp tục bảo trì bản tâm tự do.
Rau hẹ nha, vĩnh viễn chỉ có thể là rau hẹ, cho dù xoay người, cũng chỉ có thể xoay người ở trong nồi.
Một cái đoàn đội, nếu như không thể mang đến chất béo cho lãnh tụ, vậy nó căn bản không cần tồn tại.
Mà một người, nếu như không biết chỉ huy đám thuộc hạ làm việc, một mực vùi đầu gian khổ cày bừa, vậy thành tựu của hắn, sẽ vĩnh viễn có hạn.
Vẫn là câu nói kia. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận