Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1461: Toàn Diện Biến Nhỏ (1)

Cạch!
Độn Thần Tệ rơi xuống mặt đất.
Hiện trường trở nên im ắng.
"Chết rồi?"
Từ Tiểu Thụ tiến lên một bước, cẩn thận qua sát Độn Thần Tệ, sau đó nhìn về phía Lệ Song Hành: "Dị, chết rồi?"
"Chết rồi."
Lệ Song Hành thu kiếm vào bao, Trừu Thần Trượng cắm vào quải trượng bình thường không có gì lạ, nội liễm hết thảy phong mang.
"Chết hẳn?" Từ Tiểu Thụ lại liếc qua Độn Thần Tệ, truy hỏi.
"Chết hẳn." Nhãn văn dữ tợn che kín nửa mặt trên Lệ Song Hành dần dần tiêu tán, thần sắc khôi phục bình tĩnh.
"Chỉ đơn giản như vậy, Dị thật chết hẳn, không có khả năng phục sinh?" Từ Tiểu Thụ thật sợ năng lực phục sinh của Thái Hư, liên tục truy hỏi.
Vô Cơ lão tổ nghe thế không còn gì để nói.
Đơn giản?
Quá trình này, còn có thể nói đơn giản?
Muốn giết Dị, trước hết cần phải cướp đoạt quyền chưởng khống thế giới Vân Cảnh.
Sau đó đánh tan nhục thân, đánh tan linh hồn, cho đến khi ý chí đều bị đánh tan, mới có thể xem như triệt để chết đi.
Có thể nói.
Bên trong Thái Hư, Dị là một trong những người khó giết nhất.
Mọi người hao phí nhiều tâm huyết như vậy, mới có thể hợp lực giết chết Dị, ngươi còn cảm thấy quá trình này "Đơn giản"?
Lệ Song Hành đồng dạng không nói.
Y khẽ cong eo, nhặt Độn Thần Tệ lên, ném qua: "Cầm, thời khắc mấu chốt, thứ này có thể bảo trụ ngươi một mạng."
Từ Tiểu Thụ tiếp lấy Độn Thần Tệ, cảm nhận lực lượng tinh thần bành trướng ở bên trong.
Thứ này. . .
Dị chính là dựa vào thứ này bảo trụ một tia ý chí cuối cùng.
Nhưng thật không may, y gặp Lệ Song Hành nắm giữ Tâm Kiếm Thuật cảnh giới thứ nhất, Độn Thần Tệ cũng không bảo vệ được y.
"Người là do ngươi giết, đồ vật thuộc về ngươi."
Từ Tiểu Thụ không phải xem thường Độn Thần Tệ, hắn chỉ cảm thấy sau khi Lệ Song Hành giết chết Dị, phong hiểm phải đối mặt khẳng định lớn hơn mình mà thôi.
Trời mới biết liệu Thánh Thần Điện có bố trí hậu thủ, khóa chặt hung thủ giết chết Dị bộ thủ tọa hay không?
Hôm nay là Lệ Song Hành chém Dị.
Có lẽ ngày mai, y liền phải dùng đến Độn Thần Tệ bảo vệ tính mạng.
Lệ Song Hành trở tay búng lấy, đưa Độn Thần Tệ trở về: "Ta không thiếu vật bảo mệnh, nhưng ngươi thiếu, cho nên cầm đi, xem như ta cảm tạ ngươi."
Từ Tiểu Thụ nghe thế khẽ giật mình.
Cảm tạ?
Hắn đột nhiên nghĩ tới.
Vì sao thời khắc cuối cùng, Lệ Song Hành lại xuất hiện?
Gia hỏa này, làm sao phát hiện chiến đấu nơi đây, đồng thời còn sớm bố trí, chuyển tất cả mọi người vào trong thế giới cổ tịch của Thuyết Thư Nhân?
Nên biết, thiên cơ phiến khu vực này, đã hoàn toàn bị Vô Cơ lão tổ phong tỏa.
Lệ Song Hành có thể phát hiện không đúng.
Phải chăng Thánh Thần Điện. . . cũng có thể phát hiện ra?
"Tựa hồ là ta nên cảm tạ ngươi xuất thủ. . . " Từ Tiểu Thụ nắm vuốt Độn Thần Tệ, hơi có vẻ hoang mang, "Nhưng nói trở lại, ngươi làm thế nào phát hiện nơi này?"
Vô Cơ lão tổ nghe vậy, đồng dạng nhìn tới.
Ông ta tranh đoạt quyền chưởng khống thế giới Vân Cảnh, đương nhiên biết được huyền cơ ở bên trong.
Tên mù này không thể phát hiện chiến cuộc nơi đây mới đúng, sao có thể chạy tới kịp thời như vậy?
Lệ Song Hành không có trả lời.
Y im ắng quay đầu, hướng tới chỗ Lệ Tịch Nhi.
Rõ ràng hai mắt nhắm nghiền, thế nhưng lúc này mọi người đều có thể cảm nhận được.
Lệ Song Hành, đang chăm chú nhìn Lệ Tịch Nhi!
"Lệ Song Hành, Lệ Tịch Nhi. . . "
"Lệ, Lệ. . . "
Vừa rồi Từ Tiểu Thụ không kịp phản ứng.
Đợi đến khi Lệ Song Hành có hành động này, mới tỉnh ngộ ra, một mặt chấn kinh: "Cho nên, các ngươi. . . "
"Ca."
Lệ Tịch Nhi không chờ Từ Tiểu Thụ hỏi thăm, khẽ mở môi đỏ.
Một chữ.
Nói rõ quan hệ giữa hai người.
Trong sân lập tức an tĩnh.
Trên gương mặt xinh đẹp của Lệ Tịch Nhi không thấy gợn sóng, tóc bạc bay múa theo gió, nhìn không buồn không vui, nhưng Thần Ma Đồng dị thường, đã phô bày nội tâm không bình tĩnh của nàng.
Lệ Song Hành khó nén cảm xúc, nắm chặt danh kiếm trong tay, y rất chờ mong ngày huynh muội nhận nhau, tưởng tượng ra rất nhiều loại tình huống.
Duy chỉ có tình huống hiện tại, là y không nghĩ tới.
"Muội tỉnh rồi. . . "
Trầm ngâm một hồi, giống như đánh mất năng lực giao lưu, Lệ Song Hành chỉ nói ra một câu như thế.
Hai người xa xa tương đối.
Tựa như khi đó Từ Tiểu Thụ đồng dạng thốt ra lời này, nội tâm sinh ra cảm giác khoảng cách.
Xa cách nhiều năm, thời điểm hai huynh muội Lệ gia lần nữa nhận nhau, trong lời nói lại có chút lạ lẫm.
Từ Tiểu Thụ im lặng nhìn hai huynh muội trước mặt, tâm tình nhất thời không thể bình tĩnh.
Ca?
Cho nên, thế giới này thật nhỏ như vậy?
Vòng tới vòng lui, tiểu sư muội, nguyên lai là muội muội Lệ Song Hành?
Không!
Có lẽ không thể nói "trùng hợp" được.
Từ Tiểu Thụ âm thầm nhìn hai mắt Lệ Song Hành trống rỗng, lại nhìn Thần Ma Đồng huyền dị phi phàm trong mắt Lệ Tịch Nhi, tựa hồ minh bạch chuyện gì.
"Cái vòng tròn này, cũng thật lớn. . . "
Từ Tiểu Thụ thở dài một hơi, không có hỏi nhiều.
Tình huống hiện tại, không thích hợp để mọi người ngồi xuống nói chuyện phiếm, giải khai bí ẩn thân thế.
"Quyền chưởng khống thế giới Vân Cảnh, vẫn còn trong tay ngươi?"
Từ Tiểu Thụ nhìn về phía Vô Cơ lão tổ, hắn nhất định phải cam đoan cho dù Dị chết, thân phận mấy người ở đây cũng không có bại lộ.
Bằng không tiếp theo mọi người phải đối mặt, chính là Thánh Thần Điện điên cuồng đuổi giết.
"Không có."
Vô Cơ lão tổ khẽ lắc đầu, nhìn về phía Lệ Song Hành, nói ra câu trả lời khiến người kinh ngạc:
"Thời điểm tên này xuất hiện, chúng ta đã không còn ở Vân Lôn Sơn Mạch, mà là đến một vùng không gian khác."
"Ở trong vùng không gian này, không có thế giới Vân Cảnh."
"Tu vi cảnh giới của Liễu Trường Thành không đủ chèo chống ta cách một phương thế giới, tranh đoạt quyền chưởng khống thế giới Vân Cảnh với Thiên Cơ Thuật Sĩ ở bên ngoài."
Dừng một chút, sắc mặt Vô Cơ lão tổ bắt đầu ngưng trọng.
"Người bên ngoài, nói thật, lý giải đối với Thiên Cơ Thuật không tính quá cao."
"Nhưng rất kỳ lạ, y phá giải các loại thiên cơ do lão tổ ta bố trí, hiệu suất cực nhanh."
"Từ lúc chúng ta đi vào phương thế giới này, đến khi chiến đấu kết thúc, thời gian hao tốn. . . "
"Đoán chừng, y đã có thể sơ bộ đoạt lại quyền chưởng khống thế giới Vân Cảnh."
Trong lòng Từ Tiểu Thụ hơi hồi hộp một chút, hỏi: "Dựa theo lời ngươi nói, chỉ cần chúng ta rời khỏi thế giới cổ tịch, liền sẽ bại lộ ở trong mắt Hồng Y?"
"Ừm."
Vô Cơ lão tổ gật đầu, không có nói nhảm quá nhiều.
Ông ta im lặng nhìn Lệ Song Hành, kỳ thật rất muốn giải thích.
Nếu không phải tên này mang bọn họ vào thế giới cổ tịch, quyền chưởng khống thế giới Vân Cảnh, vẫn như cũ nằm trong tay ông ta.
Nhưng mà.
Nếu như Lệ Song Hành không đến, Huyền Vô Cơ muốn ma diệt một sợi ý niệm cuối cùng của Dị, liền phải vận dụng lực lượng siêu phàm.
Đến từ một trong Bạch Mạch tam tổ, Thanh Thạch đại nhân Thần Ngục Chi Tù!
Chiêu này có thể khóa chặt ý chí Dị cùng Độn Thần Tệ, trực tiếp chuyển vào bên trong Thần Ngục của Thanh Thạch đại nhân, tra tấn đến chết, cũng là hậu thủ cuối cùng của Vô Cơ lão tổ.
Vận dụng chiêu này đương nhiên có thể trảm Dị.
Nhưng đồng thời, Huyền Vô Cơ gánh vác nhiệm vụ chạy ra Hư Không Đảo, lực lượng Bạch Mạch tam tổ có thể mượn dùng liền ít đi.
Có thể không dùng, tốt nhất giữ lại về sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận