Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 131: Niệm Lực Phổ Thông

"Đến hay lắm!"
"Để bão tố tới mãnh liệt hơn đi!"
Từ Tiểu Thụ sừng sững ở trên đài tu luyện bóng loáng, hai tay ôm đầu, một mặt kiên nghị.
Trên thân đã bị chém thành máu thịt be bét, hắn lại không hề bị lay động, chân nam nhân, vĩnh viễn không khuất phục!
Đây đã là lần thứ mười mấy, hắn phát hiện có thể lợi dụng trọng thủy rèn luyện thân thể, với lại mỗi một lần kiếm khí chém xuống, còn có thể chém cảnh giới vững thêm một chút, chỗ tốt như vậy, há có thể bỏ qua?
Về phần một hơi 30 đến 50 điểm bị động... không ảnh hưởng toàn cục, mình tuyệt không phải bởi vì chút điểm ấy mà khuất phục.
"Điểm bị động: 6.666."
Coong!
Thời điểm sắp không nhịn được, bồn tắm nhỏ từ trong ngực xuất hiện, lợi dụng sức nước đánh bay Từ Tiểu Thụ ra, Từ Tiểu Thụ thì cấp tốc thu hồi nó vào chiếc nhẫn trước ngực.
Đây là phương pháp tự cứu hắn nghĩ ra được.
Không thể hoàn toàn dựa vào đài tu luyện bóng loáng, hắn không cược nổi.
Cá chết tiếp tục tê liệt ngã xuống hắc đàm, thật lâu, vết thương hồi phục, hắn một lần nữa đứng lên.
"Hô, điểm bị động... phi, cường độ tu luyện không khỏi quá cường điệu đi!"
Hắn cảm thụ khí hải, dưới trọng áp cùng kiếm khí của thác nước Hắc Lạc, tốc độ tu luyện thế mà không mảy may suy giảm.
Lúc này linh nguyên bên trong khí hải vô cùng đậm đặc, nếu bỏ đi thác nước Hắc Lạc, đoán chừng lúc này hắn đã là Luyện Linh thập cảnh đại viên mãn.
"Phương Pháp Hô Hấp quá ngưu bức, chỉ cần nồng độ linh khí đủ, liền hóa thành bản hack!"
Từ Tiểu Thụ líu lưỡi không thôi, vẻn vẹn chỉ một kỹ năng bị động cơ sở này, đoán chừng đã có thể giúp cho hắn đăng thần, huống chi còn có tám cái kỹ năng bị động khác...
Một thân kỹ năng bị động, đã sơ hiển hào quang!
Tin tưởng theo thực lực mình tăng lên, tiềm lực của chúng cũng sẽ tăng cao, tuyệt không rút lại.
Dù sao kỹ năng bị động, vốn là đại biểu điển hình cho hậu kỳ phát lực.
Một lần nữa nhìn về phía thác nước Hắc Lạc, Từ Tiểu Thụ không có vội vàng khởi hành, mà là móc ra ngọc giản Thập Đoạn Kiếm Chỉ cảm ngộ một phen.
Tang lão nói qua, nơi đây có thể phụ trợ tu luyện Thập Đoạn Kiếm Chỉ, trước đó hắn không biết, hiện tại đã hiểu.
Kiếm khí màu trắng vô thanh vô thức xuất hiện, không chỉ có thể trảm đạo cơ, nếu như tinh tế thể ngộ, còn có thể bắt lấy ý cảnh huyền ảo chỉ lóe lên một cái rồi biến mất.
Mặc dù chỉ trong một cái chớp mắt, nhưng số lượng nhiều a!
Nơi này tuyệt đối là thánh địa của kiếm tu, khó trách tấm bia đá trước hắc đàm lưu lại tên nhiều người như vậy, đoán chừng bọn họ đều là kiếm tu.
Từ Tiểu Thụ không có ý định lãng phí thời gian ở bước đầu tiên, nhục thân đã đủ, quan trọng nhất chính là thể ngộ một câu "Kiếm ý cụ hiện, quanh quẩn ngoài thân".
Dựa theo ngọc giản nói, kiếm ý chân chính, hình thái của nó không có trực tiếp giống như kiếm khí, mà là một loại cảm giác mông lung, như có như không.
Ngọc giản xưng là: Niệm lực phổ thông!
Không sai, không phải "Niệm lực", mà là "Niệm lực phổ thông".
Lúc đầu Từ Tiểu Thụ còn tưởng là mình nhìn nhầm, nhưng sau khi liên tục xác định, hắn mới xác định quả thật là gọi như thế.
Hắn không khỏi nghi ngờ.
Vì sao gọi là "Niệm lực phổ thông", mà không phải "Niệm lực bình thường"...
Ừm, nghi vấn thứ hai, đã có "Niệm lực phổ thông", vậy có phải có "Niệm lực không phổ thông" hay không?
Nhưng những chuyện này không quan trọng, trước mắt hắn ngay cả khái niệm kiếm ý "Niệm lực" còn không nghĩ ra.
Mà ngọc giản giới thiệu vô cùng mơ hồ, căn bản không có hoàn toàn định nghĩa.
"Có lẽ, lập lờ nước đôi, không cách nào định nghĩa, mới là mạnh nhất?"
Từ Tiểu Thụ vuốt cằm, hắn nghĩ tới "Thuần dùng kiếm ý chiến đấu" chân chính, ngọc giản cũng giới thiệu mơ hồ là "Vô chiêu thắng hữu chiêu".
Rất có thể!
Thử!
Khoát thêm một chiếc áo làm bằng linh nguyên, tận khả năng giảm bớt kiếm khí tổn thương, Từ Tiểu Thụ lại một lần nữa nhảy vào trong thác nước Hắc Lạc.
Lần này hắn cũng không có xoát điểm bị động, mà là nghiêm túc tu luyện.
Kiếm khí màu trắng nhất định sẽ chém tới, muốn lĩnh ngộ ý cảnh trong đó, lại không thể chịu thương tổn quá cao, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tu luyện.
Cho nên nhất định phải có một tầng bảo hộ, suy yếu nó.
Từ Tiểu Thụ không có linh khí phòng ngự, chỉ có thể dùng linh nguyên bảo hộ, cũng may hắn có Nguyên Khí Tràn Đầy, chơi nổi.
Liên tục thử nghiệm mấy lần, hắn đã có thể kiên trì một hồi ở bên trong.
Kiếm ý rót vào thác nước Hắc Lạc, theo dòng nước đi lên, cả tòa Hắc Lạc Nhai tựa hồ rung động.
Một giây sau, kiếm khí màu trắng vô cùng vô tận chém xuống, số lượng gấp mười lần lúc trước.
"Kháo!"
Từ Tiểu Thụ choáng váng, vội vàng nhảy ra.
Oanh một tiếng, đài tu luyện trực tiếp bị trảm thành bột mịn, Từ Tiểu Thụ run lẩy bẩy.
Xảy ra chuyện gì?
Có thù với ta đúng không, còn có để cho người ta tu luyện hay không? !
Hắn nhìn thẳng phía trên thác nước Hắc Lạc, không khỏi bắt đầu suy nghĩ: Phía trên đến cùng có thứ gì? Vì sao lại có trọng thủy và kiếm khí chảy xuống?
Những thứ này không có khả năng trống rỗng sinh ra, hết thảy đầu nguồn...
Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên ý thức được, kiếm khí trong thác nước Hắc Lạc có ý cảnh riêng, nói không chừng nơi này có linh, mình trắng trợn khuếch tán kiếm ý, đã quấy rầy nó?
Hất đầu một cái, đây không phải thứ mình có thể nghĩ.
"Lại đến!"
Hắn lại một lần nữa tiến vào thác nước Hắc Lạc, đài tu luyện đã vỡ, nhưng tảng đá lớn vẫn còn, hắn chọn một khối rồi đứng đấy.
Kiếm ý xuất hiện, nhưng lần này thập phần thu liễm, không có duỗi lên, mà là tụ ở xung quanh người.
"Quả nhiên..."
Số lượng kiếm khí phía trên vẫn như cũ, không có tăng thêm.
Lần này Từ Tiểu Thụ tò mò, nếu đổi thành người khác có lẽ sẽ tập trung tu luyện xong ba ngày rồi đi, gia hỏa này lại khác, một khi có đồ vật hấp dẫn hắn, hắn liền muốn tìm đến đầu nguồn.
Giống bây giờ, hắn phi thường muốn bay lên tìm khởi nguồn của Hắc Lạc Nhai.
Đáng tiếc, bay không tới...
"Trước tu luyện kiếm chỉ, sau đó... đột phá Tiên Thiên." Từ Tiểu Thụ thầm hạ quyết tâm.
Nếu như vẫn còn thời gian, hắn mới có năng lực cùng vốn liếng đi tìm tòi hư thực.
Kiếm ý thu phát, lần lượt tụ vào ngón tay, đây là một chuyện cực kỳ mơ hồ, vậy mà muốn biến "Ý" thành "Hình".
Từ Tiểu Thụ tìm gần nửa ngày không tìm ra nguyên lý, lần nữa tự chấn bay, thuận tiện chữa trị thân thể.
"Cảm giác khả năng không lớn, thật có thể thành?"
Hắn thử nhiều lần nữa, vẫn không thể thành công.
Từ Tiểu Thụ lâm vào hoài nghi, mình chiếu theo ngọc giản tu luyện đều không nhất định thành công, Đệ Bát Kiếm Tiên làm thế nào nghĩ ra một bước này, đồng thời thành công thực hiện?
Quả nhiên, đầu óc thiên tài đều có vấn đề...
Không giống người bình thường a.
Từ Tiểu Thụ không có vội vã xông vào thác nước, hắn không ngại động não suy nghĩ, đã dựa theo phương thức trong ngọc giản không làm được...
Vậy liền đổi!
Hắn cũng không phải chưa làm qua.
Trong đầu bỗng nhiên lóe lên linh quang, muốn kiếm ý phụ thể, vì sao nhất định phải trước phát sau tụ.
Trực tiếp từ trong ra ngoài không phải càng mạnh hơn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận