Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 595: Dưỡng Thánh Chi Địa (3)

Từ Tiểu Thụ thất vọng thu hồi Linh Lung Thạch trong tay.
Phóng tầm mắt nhìn tới, vừa rồi còn một mảnh đen kịt, hiện tại vậy mà chỉ còn lại một tên Thủ Dạ, một đầu Ngư Tri Ôn.
"Hoang vu..."
Từ Tiểu Thụ không thích những nơi ít người.
Căn bản không có lông dê để nhổ, quả thực bất đắc dĩ.
"Thủ Dạ tiền bối..."
Hắn nhìn Thủ Dạ, vừa muốn nói chuyện, thế nhưng ông ta khoát tay chặn lại, "Chờ, chờ một chút."
Nói xong, lão Hồng Y liền chuyển ánh mắt nhìn tới nơi xa.
"Lộ Kha!"
Một tiếng quát lớn.
Từ Tiểu Thụ giật nảy mình.
Hắn chưa từng nhìn thấy lão nhân này ra sức như thế.
Kết quả ở trong hình ảnh Cảm Giác truyền đến, trong đám người chưa có bay xa kia, thân thể một thiếu niên ngụy trang phủ kín người kịch liệt chấn động, sau đó càng chạy nhanh hơn.
"Đây là..."
Từ Tiểu Thụ có chút ngoài ý muốn.
Nếu như hắn nhớ không lầm, ở đây có thể mang đến cho hắn cảm giác uy hiếp, ngoại trừ tổ kiếm khách hai người, cũng chỉ còn lại thiếu niên ngụy trang kia.
Từ Tiểu Thụ có thể cảm nhận được, khí tức Cổ Kiếm Tu đồng nguyên từ trên người y phát ra.
Gia hỏa này, tuyệt đối không có đơn giản giống như mặt ngoài.
Cho dù xếp hàng hàng không đến, không có tiếp xúc qua.
Thế nhưng sau khi trải qua chuyện vừa rồi, Từ Tiểu Thụ đã không dám không tin trực giác của mình.
"Y cũng là một tên kiếm khách?"
Từ Tiểu Thụ hỏi.
Thủ Dạ gật đầu, xùy cười một tiếng: "Một tên gia hỏa tinh nghịch. Còn dám trốn đi, thật sự cho rằng ỷ vào mình có sư phụ tốt, liền có thể không nhìn quy củ, trở về cho y đẹp mắt!"
Trốn đi...
Sư phụ...
Từ Tiểu Thụ trố mắt nhìn, "Hồng Y?"
"Tiểu Hồng Y." Thủ Dạ gật đầu.
Dừng một chút, hắn nhìn Từ Tiểu Thụ nói: "Một loại người nối nghiệp lịch luyện ở trong đội ngũ Hồng Y."
Từ Tiểu Thụ cảm thụ được ánh mắt sáng rực đối phương truyền đến, có hơi rụt đầu lại.
"Ngài nhìn ta như vậy làm gì?"
Khóe môi Thủ Dạ nhếch lên: "Có lẽ, sau này ngươi sẽ gặp lại y."
"Sẽ không."
Từ Tiểu Thụ quả quyết lắc đầu.
Thủ Dạ không có trả lời, mà là hít một tiếng.
Ông ta biết, hiện tại Từ Tiểu Thụ đối với tổ chức Hồng Y, tựa hồ không có quá nhiều hướng tới.
Nhưng mà không sao.
Trên thế giới này, có người thiên sinh liền có tinh thần trọng nghĩa rất mạnh.
Nhưng đại đa số người khuyết thiếu tinh thần trọng nghĩa, là bởi vì bọn họ chưa nhìn thấy một mặt tàn khốc của thế giới này mà thôi.
Một khi có được thực lực, có năng lực giải quyết vấn đề.
Thời điểm tao ngộ những lựa chọn lưỡng nan kia.
Đạo nghĩa làm người, sẽ bức bách bọn họ, cưỡng ép lựa chọn.
Không ai có thể thoát được.
Thế nhưng lựa chọn kia, lại gian nan biết bao.
Đã làm sáng tỏ tâm cảnh của Từ Tiểu Thụ, càng biết được gia hỏa này đúng là đứng ở mặt đối lập với Quỷ Thú, Thủ Dạ đối với thiếu niên trước mắt, đã hoàn toàn không còn nghi ngờ.
"Đại môn Hồng Y, vĩnh viễn rộng mở với ngươi."
Ông ta trịnh trọng nói ra.
Từ Tiểu Thụ ngơ ngác một chút.
Ngay cả Ngư Tri Ôn ở bên cạnh, tinh mâu cũng lóe lên vẻ kinh ngạc.
Mặc dù thông qua hành động của Thủ Dạ, nàng đã có thể nhìn ra được một chút.
Nhưng không có thông qua hệ thống Thánh Thần Điện, mở lời mời với một ngoại nhân, hơn nữa còn là một thiếu niên...
Ngư Tri Ôn biểu thị, cho dù là nàng, chuyện như vậy, cũng là lần đâu tiên nhìn thấy.
"Ta..."
Từ Tiểu Thụ chần chờ, hắn không ngờ Thủ Dạ đột nhiên xuyên phá cửa sổ giấy, đi thẳng vào vấn đề.
Nghĩ đến Tham Thần còn đang ở trong Nguyên Phủ mò cá.
Giờ phút này tiến thối lưỡng nan.
Nếu nói không thích Hồng Y, không hâm mộ đặc quyền của bọn họ, vậy nhất định là giả.
Thậm chí lúc trước Từ Tiểu Thụ lần đầu nghe nói tới Bạch Y, Hồng Y, liền đã huyễn tưởng mình có thể tiến vào hai cái tổ chức này.
Chỉ nhìn hình ảnh Thủ Dạ đếm số, liền có thể khiến Quỷ Thú Hắc Minh kinh sợ thối lui.
Mình một khi gia nhập, mình tuyệt đối cũng sẽ uy phong giống thế!
Nhưng con đường này hợp với mình sao?
Từ Tiểu Thụ lần nữa phản hỏi bản tâm.
Nếu muốn nói truy cầu lực lượng, cho dù tiến nhập Hồng Y, giờ phút này có thể dạy mình, chưa chắc có mấy người.
Cho dù là Thủ Dạ, cũng không được.
Trái lại Thánh Nô.
Hôm đó đối với Lạc Lôi Lôi, đối với lời mời của người bịt mặt, mình còn không bằng trực tiếp đáp ứng.
Chí ít tại phương diện kiếm đạo, chỉ dựa vào mấy chỉ của người bịt mặt, đoán chừng đã đủ để cho mình học rất lâu rồi.
Về phần chính nghĩa...
Từ Tiểu Thụ có chính nghĩa của mình.
Hắn tôn sùng lực lượng, nhưng tuyệt không có khả năng vì lực lượng, làm ra sự tình trái với bản tâm.
Giống như hắn không thích người bịt mặt vì danh kiếm mà chém hết cao tầng Tô gia.
Cũng như hắn không thích Hồng Y vì chính nghĩa, không phân trắng đen diệt tuyệt Quỷ Thú.
"Ta, suy nghĩ một chút?"
Từ Tiểu Thụ ngẩng đầu nhìn Thủ Dạ, ánh mắt có đề phòng.
Hắn sợ lão nhân này đột nhiên nổi tính tình, trực tiếp động kinh, sau đó cho mình một bàn tay, sau đó nhấn lấy cổ mình, tức giận quát: "Lão tử đều đã lên tiếng, ngươi đến cùng có vào hay không!"
Rất hiển nhiên, giờ phút này Thủ Dạ không có không lý trí như thế.
Ông ta vừa cười vừa nói: "Ta biết ngươi còn đang cân nhắc, cho nên ta nói trước, đại môn Hồng Y, vĩnh viễn rộng mở với ngươi."
"Chỉ cần ngươi không đứng đối lập với chúng ta, lấy năng lực của ngươi, tin chắc cho dù tiến vào đội ngũ này, ngươi cũng có thể phát ra hào quang thuộc về mình."
"Đương nhiên, cân nhắc, cũng có thời gian hạn chế."
"Bao lâu?" Từ Tiểu Thụ hỏi.
"Nửa năm."
Thủ Dạ nói: "Ta cho ngươi thời gian tối đa là nửa năm."
"Tại sao lại là nửa năm, không phải một năm, mười năm?"
Từ Tiểu Thụ trừng mắt, rụt cổ lại: "Số nguyên tốt bao nhiêu?"
Thủ Dạ tức giận cười.
"Cho ngươi nửa năm, là bởi vì ngươi còn có cơ hội tham gia thí luyện Thánh Cung, nếu như ngươi có thể thông qua, tất nhiên là tốt hơn gia nhập Hồng Y rồi."
"Đây là cân nhắc cho tiền đồ tiểu tử ngươi, còn mười năm!"
Thủ Dạ tức giận vỗ tay xuống, lại bị Từ Tiểu Thụ đề phòng nghiêm ngặc né khỏi, ông ta trừng mắt: "Trái lại là ngươi, lão tử cũng không biết ngươi có thể sống đến mười năm hay không!"
"Thánh Cung thí luyện?"
Từ Tiểu Thụ kinh ngạc, là thí luyện gì, lại tốt hơn gia nhập Hồng Y?
Phải biết, đây là một trong hai tổ chức quyền uy nhất đại lục a!
Chờ một chút, Thánh Cung?
Từ Tiểu Thụ đột nhiên nghĩ đến, Tang lão tựa hồ từng nhắc qua Thánh Cung?
Bên trong Thánh Cung còn có một cái đại hồ nga, lão già này, chính là từ nơi đó tu luyện Tẫn Chiếu Thiên Phần?
"Thánh Cung thí luyện, lại là thế nào?"
Lần này ngược lại tới phiên Ngư Tri Ôn ngây người.
"Ngươi không biết Thánh Cung?"
"Ta biết, nhưng không quá rõ ràng." Từ Tiểu Thụ nhìn qua.
Ngư Tri Ôn chớp chớp tinh đồng, hiển nhiên bị ngoài ý muốn, "Ngươi áp chế tu vi cảnh giới, không phải cũng là vì lần thí luyện này sao?"
Từ Tiểu Thụ cảm thụ được khí tức Tiên Thiên đỉnh phong trên người đối phương.
Đột nhiên lại nghĩ tới Trình Tinh Trữ, còn có rất nhiều thanh niên rõ ràng có thể đột phá đến Tông Sư, thế nhưng lại liều mạng áp chế.
Tựa như Trương Tân Hùng đã chết...
Hắn đột nhiên có chút minh bạch, một lần nữa nhìn về phía Thủ Dạ nói: "Thánh Cung, thật tốt hơn Hồng Y?"
Thủ Dạ nhẹ giọng cười, bị vấn đề này chọc cười.
"Đương nhiên." Ông ta khẳng định nói.
"Một cái là tổ chức lão niên lâu dài chinh chiến bên ngoài, liếm máu trên lưỡi đao, dựa vào dó ma luyện bản thân."
"Một cái là dưỡng Thánh chi địa, chuyên dành cho thế hệ thiếu niên."
"Hai nơi này, sao có thể đánh đồng?"
"Dưỡng Thánh chi địa?" Từ Tiểu Thụ kinh ngạc.
"Nghe nói qua Bán Thánh chưa?" Thủ Dạ đột nhiên hỏi.
Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ đương nhiên, không chỉ thế, vừa rồi ta mới vừa gặp một người đây.
Những chuyện này, hắn tất nhiên sẽ không nói ra.
"Bán Thánh... truyền thuyết đó, có ai không biết?"
Hắn giang tay.
Thủ Dạ lại cười lắc đầu: "Bán Thánh không phải truyền thuyết, Thánh Cung, có Bán Thánh chân chính tồn tại, hơn nữa không chỉ một người."
"Nơi đó là chỗ thiên kiêu Linh Cung, đệ tử thế gia toàn bộ đại lục quy tụ, là nơi truyền thừa Thánh đạo chân chính."
"Dưỡng Thánh chi địa, dưỡng Thánh chi địa."
"Dưỡng, chính là Bán Thánh, thậm chí Thánh Đế!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận