Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2090: Cơ Hội Trời Cho (2)

Chương 2090: Cơ Hội Trời Cho (2)Chương 2090: Cơ Hội Trời Cho (2)
"Dạ Kiêu?"
Vũ Linh Tích nhíu mày, thử lên tiếng hỏi thăm, thế nhưng không có hồi âm.
Tính toán thời gian, hẳn không xê xích gì nhiều.
Dạ Kiêu là người đầu tiên phong thánh ở Chân Hoàng Điện, dùng Huyết Thế Châu, chỉ có nhất trọng thánh kiếp.
Nếu như nàng không chết, hiện tại hẳn đã thành công phong thánh đi?
Bất quá. ..
"Không đúng!"
"Nàng hẳn đã chạy đến U Minh Quỷ Đô độ kiếp, mảnh tuyệt địa kia rất thích hợp cho lực lượng Tử Thần phát huy, không có chỗ thứ hai."
"Nhưng U Minh Quỷ Đô cách Tội Nhất Điện rất xa."
"Cho dù nàng thành công độ kiếp, cũng không thể lập tức trở về cầm Thứ Diện Chi Môn.”
"Nói đến, những thứ này đều nằm trong kế hoạch của Thiên Nhân Ngũ Suy, không biết có phát sinh biến cố gì hay không."
Vũ Linh Tích càng nghĩ càng cảm thấy lo lắng.
Không hiểu ra sao nhảy ra một tên Thiên Nhân Ngũ Suy, khả năng cao sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch, thế nhưng Diêm Vương Thiên Nhân Ngũ Suy lúc trước, tựa hô không có sinh động như vậy?
"Tội." Vũ Linh Tích bình tĩnh nhìn phương xa, đột nhiên lên tiếng.
"Hoắc. .. .' Phía sau truyền đến một tiếng trầm thấp đáp lại. "Giúp ta nhìn chằm chằm xung quanh, nếu có người chạy đến, ta không phát hiện, nhớ kỹ nhắc nhở ta. .. âm thầm nhắc nhở."
"Mặt khác! Triệu tập Hư Không Thị tới, thời khắc mấu chốt, nói không chừng có thể phát huy được tác dụng."...
"Rống!"
Tội Nhất Điện lôi âm cuồn cuộn, đột nhiên vang lên tiếng gầm rú, cơ hồ bao trùm toàn bộ thế giới mê cung.
"Xảy ra chuyện gì?"
Phong Tiêu Sắt vừa tiến vào Tội Nhất Điện không lâu sửng sốt một chút, mơ hồ cảm thấy âm thanh có chút quen tai,'Hư Không Thị?"
"Là tiếng kêu của hắc ám cự nhân. . " Chu Nhất Viên đồng dạng phản ứng lại "Nhưng tựa hồ có chút khác biệt, ta cảm nhận được Bán Thánh uy áp nhàn nhạt.
"Là Hư Không Tướng Quân." Từ Tiểu Thụ nhìn về phía hai người, bộ dáng âm thanh này ta rất quen.
"Tướng quân?" Phong Tiêu Sắt trông lại.
"Hư Không Thị cấp bậc Bán Thánh, cả tòa Hư Không Đảo chỉ có ba tôn. ... không, có lẽ là bốn tôn, đoán chừng hiện tại chết hơn phân nửa." Từ Tiểu Thụ nói.
Chu Nhất Viên im lặng nghe, cẩn thận hấp thu tiêu hóa.
Y phát hiện thế giới mình lý giải, cùng thế giới những người xuất thân thế lực lớn lý giải, có chút khác biệt.
Tỉ như y gọi nơi này là "Thiên Không Thành”.
Mà mấy người Thụ gia, Phong Tiêu Sắt, thỉnh thoảng dùng "Hư Không Đảo" thay thế, còn phân chia "Nội đảo" cùng "Ngoại đảo".
Bọn hắn dùng, đều là từ ngữ đồn đại chưa được kiểm chứng. ... bởi vậy có thể thấy được, những lời đồn kia là thật!
Hắc ám cự nhân có tên gọi thống nhất là "Hư Không Thị”, cấp bậc Bán Thánh gọi là "Hư Không Tướng Quân.
Một thế giới hoàn toàn mới!
Chu Nhất Viên ẩn ẩn có chút kích động.
Sau khi sư tôn rời đi, Kim Môn Thâu Thuật truyên thừa, cũng chỉ còn lại một mình y.
Làm một tên Nam Vực lãng nhân, y không có cơ hội tiếp xúc đồ vật tâng thứ cao.
Thế nhưng sau khi gia nhập Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, đi theo Thụ gia, những thứ nhìn như đơn giản, đều có huyền cơ.
Chu Nhất Viên không chủ động hỏi đến, chỉ bị động hấp thu những kiến thức này, không ngừng phân tích, tiêu hóa.
Y biết rất rõ vị trí của mình, là tay chân cho Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, hơn nữa còn đang trong thời kỳ khảo nghiệm.
Thụ gia muốn mình giúp hắn bài ưu giải nạn, không cần mình mang tới mười vạn câu hỏi vì sao, để hắn tốn thời gian giải đáp.
"Ngươi có nhớ âm thanh này không?" Từ Tiểu Thụ quay đầu nhìn về phía tiểu sư muội, lần nữa nghe thấy tiếng gầm rú quen thuộc, trong lòng liền có suy đoán hoàn toàn mới.
"Âm thanh gì?" Mộc Tử Tịch ngơ ngác vuốt ve tiểu bạch chồn trong tay,/Âm thanh Hư Không Thị phát ra, không phải đều như nhau sao, các ngươi biết ngôn ngữ Hư Không Thị?"
Phong Tiêu Sắt, Chu Nhất Viên đồng dạng nghi hoặc, không rõ Thụ gia đang nói gì.
Từ Tiểu Thụ cong ngón tay búng vào trán tiểu sư muội, tức giận nói:
"Ngươi quên rồi? Lúc trước ngươi hành hung Vũ Linh Tích, y ngay cả chạy cũng không chạy được!"
"Sau khi tranh thủ dưỡng sức, y tự bạo phân thân, quyết định chạy trốn."
"Kế tiếp Hư Không Tướng Quân phát ra một tiếng gầm rú, sau đó liền có một đầu Hư Không Thị chạy tới đánh ngươi. .. ngươi quên hết rồi?
Phong Tiêu Sắt, Chu Nhất Viên nghe thế mộng bức, đồng loạt chuyển mắt nhìn về phía Mộc Tử Tịch.
Tiểu cô nương này, từng đánh với Linh bộ thủ tọa Vũ Linh Tích? Hơn nữa còn đánh đối phương một trận tơi bời?
Thụ gia không nhớ lầm đấy chứ?
Đánh Vũ Linh Tích, là vị Bán Thánh nàng đang ôm trong ngực mới đúng đi.
"Ta không quên!" Mộc Tử Tịch nhíu nhíu mũi ngọc tinh xảo, khó hiểu nói,;'Là ngươi xuất thủ cứu ta, còn có Thiên Nhân Ngũ Suy đáng ghét. .. nhưng chuyện này có quan hệ gì?”
Thiên Nhân Ngũ Suy?
Phong Tiêu Sắt mãnh liệt chớp mắt, không nhịn được chen miệng nói: "Các ngươi nói Thiên Nhân Ngũ Suy, là Diêm Vương Thiên Nhân Ngũ Suy?”
Từ Tiểu Thụ mỉm cười, rất khó nhìn ra hắn đang cố ý dẫn đạo chủ đề,'Không sai."
"Người của Diêm Vương, sao có thể xuất thủ cứu ngươi." Phong Tiêu Sắt nghe Từ Tiểu Thụ trả lời ngắn gọn như thế, không thỏa mãn quay đầu nhìn về phía Mộc Tử Tịch, bát quái chi hỏa cháy hừng hực.
"Ta làm sao biết được? Ngươi phải hỏi hắn!" Mộc Tử Tịch lẽ thẳng khí hùng, hai tay chống nạnh, bĩu môi ra hiệu vấn đề này nên để Từ Tiểu Thụ đến trả lời.
"Ồ?" Phong Tiêu Sắt, Chu Nhất Viên lúng ta lúng túng quay sang nhìn Thụ gia.
"Ngươi nói Thiên Nhân Ngũ Suy sao." Từ Tiểu Thụ lắc đầu, trong mắt có chút thổn thức, bày ra bộ dáng hồi ức, cảm khái ngàn vạn nói:
"Thiên Nhân Ngũ Suy người này, nói thế nào đây, tính tình kỳ lạ! Ta không phải rất thích y."
"Nhưng y nhất định muốn kết minh với ta, ta thấy năng lực của y không tồi, thế là đáp ứng."
"Hiện tại, y giống như Bạch Trụ cung chủ các ngươi, cũng xem như minh hữu của Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu."
"Nếu tương lai các ngươi tao ngộ tử cục, gặp được y, báo tên Bát Tôn Am vô dụng, có thể thử báo tên ta, hẳn sẽ có hiệu quả. .. ừm, có lẽ."
Bản thân Từ Tiểu Thụ cũng không xác định được lập trường của Thiên Nhân Ngũ Suy.
Phản cốt sau đầu tên kia đã hóa thành hai cánh, thật không biết Hoàng Tuyền nghĩ như thế nào, thế mà vẫn dám dùng y.
"Thiên Nhân Ngũ Suy, cũng là minh hữu của hắn?" Phong Tiêu Sắt lần nữa trâm mặc không nói.
Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu đến cùng là nơi quỷ quái gì?
Kết minh đủ loại người, nơi nào cũng có bằng hữu? Ăn sạch?
"Không đúng!" Phong Tiêu Sắt đột nhiên kịp phản ứng, phát hiện lời nói của Từ Tiểu Thụ có vấn đề, lập tức chất vấn:
"Thụ gia, ngươi nói như thế là không công bằng rồi!"
"Bạch Trụ cung chủ là minh hữu Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu các ngươi, chúng ta không phải sao? Phái chủ chiến chúng ta vừa mới kết minh với các ngươi, còn nóng hầm hập!"
"Ấy nha!" Từ Tiểu Thụ vỗ trán một cái, khóe miệng không ngăn được nhếch lênNgươi xem trí nhớ ta này, thế mà quên mất Tuất Nguyệt Hôi Cung các ngươi có hai đại phe phái, xin lỗi xin lỗi."
"Hừ." Phong Tiêu Sắt chuyển mắt nhìn, lập tức phát hiện đây là kế vặt của Thụ gia.
Gia hỏa này thật đúng là không từ thủ đoạn, thời thời khắc khắc yêu cầu chủ chiến đưa ra thành ý.
Nhưng Phong Tiêu Sắt không ngại, Từ Tiểu Thụ muốn, vậy liền cho hắn.
Phong Tiêu Sắt thậm chí đã nghĩ kỹ, cho dù những lời lúc trước Từ Tiểu Thụ nói là giả, quan hệ giữa hắn cùng Bạch Trụ cung chủ không có thân mật như vậy.
Phái chủ chiến, cũng phải kết minh với Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu.
Hết cách, tiềm lực của Từ Tiểu Thụ, quá lớn!
Vẻn vẹn áo nghĩa Thiên Cơ Thuật, đã chứng minh tương lai hắn bất khả hạn lượng, huống chỉ lúc trước đả động mình, con hàng kia thậm chí không dùng đến thứ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận