Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1111: Bắt Đầu Chính Là Áp Trục (1)

Thư mời Linh Khuyết giao dịch hội không quản đối tượng là bạch đạo hay hắc đạo, chỉ cần có tiền, cho dù là Thánh Thần Điện, Dạ Miêu cũng sẽ mời.
Đương nhiên, Hiệp Hội Luyện Đan Sư vương thành cũng thu được thư mời tương tự.
Lúc này.
Hiện trường giao dịch hội, bên trong phòng bao số 183.
Một vị nữ tử trung niên thân thể thướt tha, tư thái yểu điệu, mặc trường bào Luyện Đan Sư nhưng vẫn biểu lộ ra trước sau lồi lõm, đang chầm chậm ngồi xuống ghế sô pha.
Nàng nâng chén rượu lên môi đỏ, nhấp nhẹ một ngụm.
Mặc dù đã vào trung niên, nhưng nữ tử bảo dưỡng vô cùng tốt, nhìn tựa như cô nương trẻ tuổi, khí chất trang nhã hào phóng, so với mấy lão đầu tử ở bên cạnh, tạo thành chênh lệch rõ ràng.
Đổi thành người khác mà nói, tham gia giao dịch hội cần tận lực giảm bớt nhân số, miễn mục tiêu quá rõ ràng.
Nhưng đối với Hiệp Hội Luyện Đan Sư mà nói, một chút đặc thù kia, căn bản không tính là gì.
Vương thành không sợ chết nhất, chính là đám người sinh hoạt trong Đan Tháp bọn họ.
Bởi vì một khi có người muốn công kích Đan Tháp, liền sẽ bị vô số đại năng được Luyện Đan Sư Đan Tháp cứu vớt qua chém giết.
Mà nữ tử đang ngồi ngay ngắn trên ghế sa lon giờ phút này, chính là người từng cứu mạng rất nhiều đại lão.
"Đông Lăng hội trưởng."
Sư Đề ngồi nghiêm chỉnh, cúi người hướng phía nữ tử hỏi: "Linh Khuyết giao dịch hội, thật có thể tìm ra người thánh sứ muốn tìm?"
Hoa Minh nguyên bản đứng ở cạnh cửa kính, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm mấy người đeo mặt nạ ở bên dưới, nghe vậy lập tức quay đầu, một mặt mong đợi nhìn phía Đông Lăng hội trưởng.
Đây là tổng bộ Hiệp Hội Luyện Đan Sư vương thành!
Nếu như ngay cả Đông Lăng hội trưởng cũng không thể tìm ra Từ sư bá, vậy vương thành to như vậy, Hoa Minh cũng không còn cách nào.
"Tìm người, phải xem duyên phận. . . "
Đông Lăng hội trưởng hơi nhếch môi đỏ, đôi mắt đẹp lướt nhìn Hoa Minh, sau đó chuyển sang Chu Thiên Tham bị ép đi cùng, dáng vẻ có chút lo sợ bất an, khẽ cười nói:
"Dù sao dựa theo Chu tiểu tử nói, người thánh sứ muốn tìm, làm việc cao điệu, giao dịch hội, hắn đại khái sẽ tới tham gia."
"Nhưng suy cho cùng, cũng chỉ là có khả năng."
Âm thanh nàng thong dong, không nhanh không chậm, tràn đầy hương vị lười biếng: "Chúng ta cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi."
"Ta thật không phải thánh sứ. . . " Hoa Minh hơi xoay người lại, điểm chú ý không giống người bình thường, hữu khí vô lực giải thích.
Nhưng không có ai để ý tới nàng.
Người từ Thánh Cung đi ra, cho dù không phải thánh sứ, cũng nhất định phải là thánh sứ!
Chiêu đãi, cấp bậc lễ nghĩa, tuyệt đối không thể thiếu.
Nếu đổi thành người khác, giờ phút này chỉ sợ đã nhường vị trí chủ tọa phòng bao cho Hoa Minh, dù sao đối với Luyện Đan Sư trong thiên hạ, Tẫn Chiếu nhất mạch chính là tồn tại giống như thần tích.
Cho dù thanh danh không quá phổ biến, nhưng cao tầng quả thật đều có nghe nói đến Tẫn Chiếu nhất mạch.
Về phần Đông Lăng. . .
Nàng từng đến Thánh Cung cầu học, cho dù bên ngoài không phải đệ tử Thánh Cung, nhưng tốt xấu gì cũng từng theo Mục Lẫm một đoạn thời gian.
Không nói tu vi, chỉ luận luyện đan, Đông Lăng đã có thể tính một nửa đệ tử ký danh của Mục Lẫm.
Cho nên nếu bàn về bối phận, nàng hẳn là cùng bối phận với sư tôn Hoa Minh, hiện tại ngồi ở chủ vị, cũng không có gì không ổn.
Đồng dạng, cũng bởi vì có qua một đoạn kinh lịch như vậy.
Đông Lăng có thể tính nửa cái Tẫn Chiếu nhất mạch, trở thành người mình.
Sau khi thương nghị đại sự ở Thánh Thần Điện trở về, Đông Lăng từ trong miệng Sư Đề cùng Hoa Minh, hiểu ra đầu đuôi câu chuyện.
Mặc dù cuối cùng vẫn không biết người Hoa Minh muốn tìm là ai.
Nhưng thấy Chu Thiên Tham khăng khăng, Đông Lăng liền dẫn theo Chu tiểu tử cùng "Thánh sứ" Hoa Minh đến Linh Khuyết giao dịch hội.
Sự tình tìm người, Đông Lăng không ôm quá nhiều hy vọng.
Mang theo người trẻ tuổi mở mang tầm mắt, thấy chút việc đời, ngược lại khả thi hơn.
Cho nên giờ phút này Đông Lăng mang đến, còn có mấy vị Luyện Đan Sư trẻ tuổi nàng coi trọng.
"Lại nói, Chu Thiên Tham ngươi sao dám chắc "hắn" sẽ tới đây?" Hoa Minh bĩu môi, nghiêng đầu nhìn về phía kẻ đầu tiêu khiến nàng bị kéo tới giao dịch hội, Chu Thiên Tham.
Sau ngày hôm đó, nàng biết được Từ sư bá đang bị truy nã.
Cho nên đối ngoại, đều là dùng "hắn" đến xưng hô.
"Cảm giác." Chu Thiên Tham đáp lại.
Kỳ thật y có chút sợ hãi.
Một thân một mình thoát ly đội ngũ Linh Cung, bị đưa tới địa phương âm trầm như thế, hơn nữa chỉ có trưởng bối Sư Đề không có thực lực bảo vệ mình, nội tâm y tặc hoảng.
Thế nhưng y cũng thập phần khát vọng có thể tìm ra Từ Tiểu Thụ.
Nhìn Tô Thiển Thiển theo đội ngũ đến đây, một đường không nói.
Lúc này tiểu cô nương cũng mang mặt nạ, không thấy được biểu lộ, nhưng có đồng bạn chờ mong giống như mình đi theo, Chu Thiên Tham an tâm không ít.
Hắn nhìn về phía Hoa Minh: "Nếu như người ngươi muốn tìm cũng ở Đông Thiên Vương Thành, trải qua mấy ngày thăm dò, người phù hợp điều kiện không nhiều, Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu Từ thiếu, tính nửa cái. . . "
Chu Thiên Tham nói ra phỏng đoán của mình, nhưng nội tâm vẫn có rất nhiều hoài nghi.
Mấy ngày nay y điều tra rất nhiều tình báo, sau khi Từ thiếu Từ Đắc Ế vào thành, hành sự quái đản, ở bên trong Thiên La Chiến hiển lộ ra thực lực Kiếm Tông.
Tác phong hành sự, thực lực kiếm tu, cực kỳ giống Từ Tiểu Thụ.
Chuyện duy nhất khiến y hoài nghi chính là Từ Tiểu Thụ lắc mình biến hoá, trở thành đại phú ông?
Hắn lại có thể thuê Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu nửa năm?
Tiền đâu ra?
Nhưng nghĩ đến lúc này Từ Tiểu Thụ đã gia nhập Thánh Nô, Chu Thiên Tham lại có chút thoải mái.
"Còn có thể lấy đâu ra, nhất định là tiền của tổ chức! Tổng không đến mức hắn ra Linh Cung nửa tháng, lại có thể kiếm được nhiều như vậy đi?"
Nhưng hết thảy dù sao cũng chỉ là phỏng đoán.
Chân chính khiến Chu Thiên Tham kiên định, thật ra là một người khác hôm đó xuất hiện ở trên Thiên La Chiến.
"Mộc Tiểu Công. . . "
Chu Thiên Tham âm thầm nỉ non.
Y từng xem qua hình ảnh quay lại, thuộc tính Mộc, song đuôi ngựa, áo xanh, nhỏ nhắn xinh xinh. . . tiểu cô nương kia chín thành chín là Mộc Tử Tịch.
Về phần những nhân tố không xác định còn lại, kỳ thật cũng không thể tính là nhân tố.
Đi ra ngoài lăn lộn bị người để mắt tới, ai lại không dịch dung cải trang?
Mấu chốt là danh tự "Mộc Tiểu Công" quá có tính nhắm vào, còn rất quen thuộc với Từ thiếu, tra một chút, nàng cũng là người của Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu. . .
"Ngươi cứ nhìn xem."
Chu Thiên Tham nghĩ đến đây, trong lòng càng chắc chắn, y lướt qua Tô Thiển Thiển, nhìn Hoa Minh nói ra:
"Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu có tiền, nếu như đêm nay bọn hắn cũng tới tham gia náo nhiệt, chỉ cần thăm dò một chút, ta liền có thể xác định phán đoán của mình có chuẩn xác hay không. . . "
"Nếu chính xác, chúng ta đi tìm Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, an toàn hẳn không thành vấn đề."
Sở dĩ y không đến Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu xác minh thân phận trước, đó là bởi vì Đông Lăng ra tay ngăn cản bọn họ.
"Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, thế lực Bán Thánh này có chút vấn đề, trước mắt Thánh Thần Điện đang ngó chừng. . . hiện tại vương thành không yên bình, các ngươi tận lực đừng đến trêu chọc bọn hắn, càng đừng nhấc lên quá nhiều quan hệ, nếu không, bản thân khó bảo đảm."
Nhớ hôm đó Đông Lăng hội trưởng ngưng thanh căn dặn, Chu Thiên Tham cảm thấy rất hoảng.
Hiện tại y rất hy vọng phán đoán của mình là sai lầm, Từ Tiểu Thụ không có thành truyền nhân Bán Thánh, mà là đang co đầu rút cổ ở trong một cái góc nào đó, giống như tại Linh Cung, chuyên tâm nghiên cứu luyện đan.
Nhưng khách quan mà nói, hy vọng không lớn. . .
Tên kia, là loại người không chịu ngồi yên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận