Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1745: Khô Lâu Khổ Sai (1)

Một bên khác.
"Ngọa tào!"
Khiêng Trấn Hư Bia đi được hai bước, Từ Tiểu Thụ liền bắt đầu run chân.
Hư Không Đảo vốn tồn tại trọng lực cổ quái áp chế, cộng thêm bản thân Trấn Hư Bia nặng muốn chết.
Cũng chỉ có hắn thành tựu thân thể Vương Tọa, cộng thêm Dẻo Dai, Phản Chấn các loại kỹ năng bị động gia trì, đồng thời liên tục mở ra Tư Thái Nổ Tung không ngừng bạo phá trùng kích, mới có thể nâng cao lên.
Nếu như đổi một người có thân thể Vương Tọa khác đến, có thể xê dịch Trấn Hư Bia hay không đều là vấn đề, càng đừng nói đến vác lên trên vai.
Lúc này, gian nan khiêng lấy Trấn Hư Bia to hơn mình gấp mấy chục lần, Từ Tiểu Thụ đột nhiên quái khiếu.
"Thế nào?"
Lệ Tịch Nhi nhìn Từ Tiểu Thụ liều mạng khiêng Trấn Hư Bia, đại thạch bi rõ ràng không có giá trị, lại bị gia hỏa kia xem như bảo vật, nàng không còn lời nào để nói, đồng thời lo lắng một giây sau Thụ không gánh nổi, sinh sinh bị đè chết.
"Nhận lo lắng, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ kinh dị nhìn tới, có chút không dám tin tưởng nói: "Năng lực luyện linh của ta bị phong!"
"Phong?"
Lệ Tịch Nhi giật mình, đây là ý gì?
Chẳng lẽ. . .
"Trấn Hư Bia?"
"Đúng!" Từ Tiểu Thụ trùng điệp gật đầu, "Sau khi khiêng thứ này đứng lên, khí hải đột nhiên biến thành tử hải, hoàn toàn không điều động được linh nguyên, đối với Trấn Hư Bia, ngươi còn biết được những gì?"
"Không có. . . " Lệ Tịch Nhi hơi hé môi đỏ, không phản bác được.
Ngàn vạn năm nay, e rằng cũng chỉ có một mình ngươi xuất thủ khiên Trấn Hư Bia rời đi.
Ta còn có thể biết được tình báo gì?
Người khác có lẽ thử đều chưa từng thử qua, sao có thể truyền lại tin tức được?
"Có lẽ đây chính là năng lực đặc thù của Trấn Hư Bia. . . "
Từ Tiểu Thụ kinh nghi, thử điều động khí hải, quả nhiên giống như lúc gặp phải Hôi Vụ Nhân, hoặc là lúc ở bên trong Cấm Pháp Kết Giới.
Năng lực luyện linh, toàn bộ bị phong lại.
"Cấm pháp?"
Từ Tiểu Thụ hoài nghi, vì sao Trấn Hư Bia được gọi là Trấn Hư Bia, nó muốn "trấn" thứ gì?
Tổng không đến mức dùng đến trấn nội đảo Hư Không Đảo, là một phần của Cấm Pháp Kết Giới trong truyền thuyết đi?
"Nếu thật như thế, ta thu thập toàn bộ Trấn Hư Bia bên trên Hư Không Đảo, để nó chỉ trấn một mình ta, vậy mấy vị đại lão bên trong nội đảo, có phải liền có thể cất cánh rồi hay không?"
Từ Tiểu Thụ cảm giác mình tìm được đường tắt.
Đây có lẽ là phương pháp ngay cả Bát Tôn Am đều chưa từng thử qua?
Cũng đúng, dù sao năm đó hạn chế Bát Tôn Am cất cánh, chính là nhục thân, sau khi vẫn lạc trở về mới nắm giữ Bất Diệt Kiếm Thể đặc thù, có thể so với Thánh Thể.
"Đây thật có thể xem như một biện pháp. . . "
Từ Tiểu Thụ trầm ngâm, cảm thấy mặc dù biện pháp này có chút không thực tế, nhưng Trấn Hư Bia đúng là bảo vật.
Thu thập bọn chúng, cho dù không thể giải phóng nội đảo Hư Không Đảo, thế nhưng mang vào thế giới Nguyên Phủ làm trấn giới chi bảo. . .
Thế giới Nguyên Phủ, liền có thể ổn định phát triển đi?
Tương lai kéo Bán Thánh vào, cho dù Bán Thánh xuất thủ, thế giới Nguyên Phủ cũng sẽ không bị hủy diệt đi?
Thậm chí, bằng vào bản thân thế giới Nguyên Phủ, ngược lại có thể sinh ra Bán Thánh?
Nghĩ đến đây, Từ Tiểu Thụ lập tức đỏ mắt.
Hư Không Đảo quả nhiên bảo vật đầy đất, Thủy Quỷ, Bát Tôn Am thật không lừa ta.
"Ngươi có biết Trấn Hư Bia, có tổng cộng bao nhiêu khối hay không?" Từ Tiểu Thụ cấp tốc hỏi ra.
Lệ Tịch Nhi lắc đầu, nhìn ra được Từ Tiểu Thụ đang hy vọng hão huyền, nói: "Ta không biết Trấn Hư Bia có tổng cộng mấy khối, ta chỉ biết mỗi người tiến vào Hư Không Đảo, đều sẽ gặp được Trấn Hư Bia, lại không hoàn toàn giống nhau. . . "
Nàng chần chờ một chút, nhìn Từ Tiểu Thụ từ trên xuống dưới, thấy hai đầu gối hắn run run, bất đắc dĩ nói: "Cũng không có ai rảnh rỗi đi thu thập Trấn Hư Bia, còn tính toán."
"Nhận châm biếm, điểm bị động, +1."
Châm biếm?
Đây là đang nói ta không phải người?
Từ Tiểu Thụ giận dữ: "Đây chính là bảo bối! Bọn hắn có mắt không biết châu!"
"Ừm ừm ừm, ngươi nói thế nào liền là thế nấy."
Lệ Tịch Nhi nhún nhún vai, từ bỏ giãy dụa.
Hiển nhiên, muốn Từ Tiểu Thụ buông xuống Trấn Hư Bia, là một chuyện rất không thực tế.
"Long. . . "
Trong lúc nói chuyện, phương xa bỗng nhiên truyền đến tiếng vang, tựa hồ có kinh lôi bạo tạc.
"Có người nháo chuyện?"
Lệ Tịch Nhi ngước mắt nhìn lại, lập tức suy đoán.
Hư Không Đảo bình tĩnh nhiều năm như vậy, hết thảy sự tình vốn nên trầm lắng.
Hiện tại phát sinh dị động, nhất định là bởi vì đại lượng người tiến vào Hư Không Đảo, phá vỡ yên tĩnh trước đó.
Hết thảy sự tình phát sinh dưới biển sâu, Từ Tiểu Thụ đã nói với nàng, Lệ Tịch Nhi đương nhiên biết được, nàng và Từ Tiểu Thụ không phải hai người duy nhất lên đảo.
"Đi xem thử?" Lệ Tịch Nhi quay đầu hỏi.
"Chờ một chút."
Thật gặp chuyện, Từ Tiểu Thụ vẫn rất khẩn trương, nên chuẩn bị, liền phải chuẩn bị kỹ một chút.
Hắn mở ra thế giới Nguyên Phủ, muốn ném Trấn Hư Bia áp chế chiến lực mình vào bên trong.
Thế nhưng thử nhiều lần vẫn không được, Trấn Hư Bia tựa hồ bài xích thế giới khác.
Cho dù Từ Tiểu Thụ muốn cưỡng ép nhét vào, không có mười ngày nửa tháng, căn bản không giải quyết được Trấn Hư Bia.
"Phiền phức!"
Từ Tiểu Thụ cau mày.
Thứ này đúng là bảo bối, nhưng cũng rất khó chơi, tổng không đến mức cần mình đích thân khiêng lấy, như vậy muốn đi đường cũng rất khó khăn!
Về phần lãng phí mười ngày nửa tháng cưỡng ép nhét Trấn Hư Bia vào trong thế giới Nguyên Phủ. . .
Càng hoang đường hơn!
Đừng nói mười ngày.
Một ngày qua đi, đoán chừng tất cả mọi người lên đảo đều có thu hoạch.
Đến lúc đó bọn họ đột phá, sau đó nhao nhao tìm đến mình, mà mình vẫn còn đang loay hoay với tấm bia đá nát này, vậy sao được?
"Ngươi không phải muốn khiêng Trấn Hư Bia đi loạn đấy chứ?"
Khóe miệng Lệ Tịch Nhi nhếch lên, nghĩ đến hình tượng buồn cười kia.
Mọi người đang đánh nhau, đoạt bảo, bỗng nhiên có một đầu Từ Tiểu Thú khiêng Trấn Hư Bia to hơn hắn gấp mấy chục lần, tập tễnh qua đường, thở hồng hộc hô "Phụ một tay, phụ một tay", thật quá đáng yêu!
"Nhận ưa thích, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ liếc nhìn cột tin tức: ? ? ?
Cái quỷ gì?!
Tiểu sư muội, ngươi lại đang miên man suy nghĩ thứ gì?!
"Ta khiêng."
Từ Tiểu Thụ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn không thể buông xuống đại bảo bối.
Nhưng Trấn Hư Bia áp chế năng lực Luyện Linh Sư, đây là sự thật không thể phớt lờ.
"Xem ta!"
Từ Tiểu Thụ muốn mang Trấn Hư Bia theo, nhưng không có ý định đích thân khiêng đi.
Hắn mở ra thế giới Nguyên Phủ, kêu gọi hai tên to xác đã rất lâu chưa đăng tràng, một mực yên lặng tu luyện.
"A Băng, A Hỏa."
"Ra đi! Rốt cuộc đến lượt các ngươi ra sân!"
Lệ Tịch Nhi: ? ? ?
Xưng hô rất quen thuộc, hình như đã nghe ở đâu rồi. . . nàng không hiểu nhìn lại.
Chỉ thấy bên trong không gian thông đạo thế giới Nguyên Phủ, ứng thanh truyền ra hai đạo tiếng hô hưng phấn.
"Hoắc hoắc hoắc!"
"Rống rống. . . "
Sau đó, không gian thông đạo nở ra, dài rộng đến mấy trăm mét.
Bàn chân khô lâu cực to từ bên trong bước ra, thiêu đốt Bạch Viêm hừng hực, cuối cùng Tẫn Chiếu bạch khô lâu A Hỏa hưng phấn nhảy ra ngoài.
"Hoắc hoắc hoắc ~ "
Vừa mới đăng tràng, A Hỏa liền khoa tay múa chân.
Từ khi ở trong Bạch Quật bị Từ Tiểu Thụ dùng Tẫn Chiếu Nguyên Chủng dụ hoặc, sau đó thần phục, nó liền bắt đầu nghiêm túc tu luyện.
Đến ngày hôm nay, nó đã không nhớ được mình đã bao lâu không rời khỏi ổ khô lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận