Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2625: Nội Ứng!

Chương 2625: Nội Ứng!Chương 2625: Nội Ứng!
"Bát Tự Lệnh nằm trong chiếc không gian giới chỉ thứ hai, vừa rồi ta đã đưa cho ngươi." Lý Phú Quý nghiến răng nghiến lợi, thậm chí có xúc động gặm vành tai tên gia hỏa này.
"Ồ, vậy được rồi." Chu Nhất Viên gật đầu, chỉ cần mình không giảm bớt lực trước là được.
Tân Nhân nhắm mắt làm ngơ, nói tiếp: "Tóm lại tình huống bên kia không rõ ràng, chúng ta tùy cơ ứng biến, có lẽ nhân tình của Bát Tôn Am có ích, có lẽ vô dụng, nhưng chỉ cần gặp phải ngoài ý muốn, ngươi lập tức trốn vào Hạnh Giới."
"Vâng, Thụ gia." Chu Nhất Viên cuối cùng có chỗ dựa vào.
Vẫn là Thụ gia mạnh mẽ, lần này thế cục dễ thở hơn nhiều, thấy được sinh cơ.
Y nhớ tới chuyện gì, hỏi: "Hương di bị hạ Cấm Võ Lệnh, nàng nói chỉ có Khôi Lôi Hán mới có thể mở ra, nếu như cuối cùng không được, ta có thể mang nàng vào vào Hạnh Giới hay không?”
"Không thể!" Lý Phú Quý quả quyết cự tuyệt.
"Lý Phú Quý nói đúng." Tẫn Nhân đồng ý lên tiếng,'Nếu như gặp bất trắc, vứt bỏ Hương di, nàng căn bản không chết được, nhiều nhất bị vây, chúng ta hành động thất bại, trở vê điểm xuất phát, chỉ thế thôi."
"Vậy nếu như câu được cá lớn, nhưng cá quá nặng thì sao?" Chu Nhất Viên nghĩ đến quỷ thần khó lường Đạo điện chủ, tên kia rất đáng sợ.
Con cá này, ai ăn được?
Nếu như bản tôn Thụ gia kịp thời khôi phục, vậy tốt biết bao... "Thập Tôn Tọa, cần Thập Tôn Tọa tới đánh!"
Tân Nhân hiển nhiên đã sớm nghĩ tới vấn đề mấu chốt này,'Chờ lúc nữa ta chuyển sang người ngươi, có ăn được con cá này hay không, phải xem mặt mũi Bát Tôn Am có lớn hay không."
Hai mắt Chu Nhất Viên lập tức tỏa sáng: "Được!"
Lý Phú Quý mộng bức, cảm giác mình bị Thụ gia đâm lưng, nước mắt rưng rưng, Thụ gia...”
"Ngươi còn ở trong tối, có thể phát huy rất nhiều tác dụng, Chu Nhất Viên đã nổi lên mặt nước, lần này đường chỉ có một." Tân Nhân không thèm để ý hai người âm thầm phân cao thấp, có thể giải thích một câu, đã xem như tận trách.
Lý Phú Quý vẫn còn đang "anh anh anh" khóc lóc: "Thụ gia, như thế ngươi không an toàn... .
"Chỉ là một đạo linh niệm, chết thì chết, tranh thủ thời gian hành động!"
Lý Phú Quý bất đắc dĩ chỉ có thể chủ động buông Chu Nhất Viên ra, thu hồi ngân châm, lại dựa theo biện pháp Thụ gia dạy trước đó, bắt đầu di chuyển linh niệm vào trong thân thể Chu Nhất Viên.
"Hắc hắc hắc. . . Chu Nhất Viên nhướng mày cười.
Lý Phú Quý lười cãi nhau với con hàng này,'Ngươi tốt nhất đừng chết quá sớm, đây là Thập Tôn Tọa chỉ tranh."
"Yên tâm." Chu Nhất Viên mồm miệng không thua,'Mạng ta cứng hơn Lý."
"Hương di."
Đông Đông đi vào cửa hàng da thú, nhìn quanh trái phải, không thấy được người,'Họ Lý kia, đi đâu rồi?" "Gặp người."
"Hương di, ngài nói nơi này thật có khả năng gặp được Thụ gia ư, hắn chiến một trận với Thánh Đế, không chết cũng trọng thương!" Đông Đông cũng nâng da thú lên nhìn.
"Loại người giống như Từ Tiểu Thụ, không phải ngươi ta có thể lý giải." Hương di lắc đầu, giọng điệu thổn thức.
"Hô. . " Ánh mắt Đông Đông có chút do dự.
"Ngươi thở dài cái gì?" Hương di nhìn sang.
"Hương di ngài sao không lo lắng chút nào?" Đông Đông nghe thế, thân sắc trở nên sầu lo, nói:
"Đông Đông đang nghĩ, họ Lý thật không tin chúng ta!"
"Qua ngày hôm này, nếu y vẫn không cho Đông Đông giải dược, chỉ sợ ta không đợi được nữa... .
Dừng một chút, ngữ khí Đông Đông trở nên vô cùng khổ sở,/Đông Đông chết, bên cạnh Hương di liền không còn ai bảo hộ, họ Lý kia nhìn không giống người tốt...
Hương di hơi giật mình, sau đó khóe môi hiện lên ý cười,'Ngươi muốn di giúp ngươi cầu giải dược?"
Đông Đông nhếch môi, cuối cùng quả quyết gật đầu,'Không có linh nguyên, nửa bước khó đi, Đông Đông ngay cả. .
Cạch cạch cạch.
Phía sau truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng.
A Dao mặt mũi lấm lem, ôm một khối ngà thú màu trắng nhỏ, hí hửng bước nhanh tới, vui vẻ nói: "Hương di, nơi này có ngà của Ngân Tượng, A Dao có thể dùng nó chế tác trục. .. tướng..."
Âm thanh của nàng càng lúc càng nhỏ, nghiễm nhiên phát huy năng lực nhìn mặt nói chuyện, thấy được thần sắc Đông Đông tỷ cùng Hương di có chút không đúng, lập tức rụt cổ lại:
"Thế, thế nào?"
"Không có gì." Hương di cười cười vuốt đầu nàng,'Thích thì mua thôi."
"Ta không mang tiền. . " Thân sắc A Dao quấn bách, cúi đầu xuống.
"Không sao, Lý huynh có.
Vừa dứt lời, lão nhân chưởng quỹ cùng Lý huynh liên từ cửa sau bước ra/Lý huynh” ha ha cười to:
"Mua!"
"Một khối ngà voi nhỏ đáng mấy đồng tiên? Mua cho ngươi toàn bộ cửa hàng đều... "
Âm thanh biến mất.
Lúc đầu Chu Nhất Viên đang nhếch miệng cười, hiện tại nụ cười đột nhiên cứng lại.
Y thu hồi tất cả biểu lộ, hơi híp mắt lại, trong mắt lóe lên sát mang.
"Tốt! Rất tốt!"
Mấy người trong tiệm, bao gồm Hương di, A Dao, chưởng quỹ lão nhân Lý Phú Quý đều mộng bức.
"Lý huynh, đây là ý gì?" Đông Đông bị ánh mắt giết người dọa lui nửa bước.
"Ta có ý tứ gì?" Chu Nhất Viên ngửa đầu cười to,'Lão tử liều mạng mang theo ba người các ngươi trốn đông trốn tây, chạy trốn bốn phía, hiện tại ngươi hỏi ta có ý tứ gì?"
Y duỗi tay nắm vào trong hư không, Đông Đông một giây trước còn đang đứng bên cạnh tủ âm tường, một giây sau đã bị Chu Nhất Viên bóp chặt cổ.
"Lão tử ngược lại muốn hỏi ngươi, khí tức Thiên Cơ Thuật trên người ngươi, là có ý gì?!"
Chu Nhất Viên kém chút bị dọa tè ra quần.
Y hoàn toàn không dám tin, mình một đường đi tới, đều bị nội gian giám thị!
Cho ăn độc đan, phong cấm linh nguyên, nhỏ máu nô giản. ..
Nên phòng đều phòng, Đông Đông một đường cũng không có hành động dị thường nào.
Dù như vậy, Chu Nhất Viên vẫn không dám buông lỏng cảnh giác, có thể nói ngày đêm không rời mắt ba người, xác định bọn họ không truyền ra bất kỳ tin tức qì.
Nhưng cùng Lý Phú Quý tới một hồi "Minh tranh ám đấu”, trong khoảng thời gian ngắn, Đông Đông biến thành gian tế?
Nếu không phải Thụ gia đang ở trên người mình, liếc mắt liền phát hiện không đúng, dùng truyền niệm nhắc nhở, chẳng phải mình vẫn mơ mơ hồ hồ?
Nhưng không đúng. . .
Lúc trước Thụ gia ở trong thân thể Lý Phú Quý.
Mặc dù tên kia yếu gà, nhưng cũng không yếu đến mức khiến linh niệm Thụ gia bị hạn chế, không nhìn ra Đông Đông có vấn đề đi?
Cho nên, khí tức Thiên Cơ Thuật trên người nàng, chỉ vừa mới xuất hiện?
Thừa dịp mình đi gặp Thụ gia, nàng sử dụng Thiên Cơ Thuật, liên hệ Thiên Cơ Thuật Sĩ?
Là Đạo Khung Thương?
Nhưng nàng không có linh nguyên, sao có thể sử dụng Thiên Cơ Thuật?
Chu Nhất Viên biến thành "Chu - Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Nhất Viên".
"Cạch."
Ngà Ngân Tượng rơi xuống đất.
Nhìn Đông Đông bỗng nhiên bị Lý huynh nắm trong tay, A Dao cả người ngơ ngác, trong miệng lẩm bẩm, kinh ngạc lắc đầu:
"Không có khả năng, không có khả năng.. -"
Hương di vẫn xem như bình tĩnh, phảng phất trời sập, đều không có liên quan gì tới nàng.
"Ngươi, đang... nói cái gì?" Đông Đông cảm giác hít thở không thông, tay chân không ngừng đạp đạp, gian nan lên tiếng.
"Ta muốn biết, ngươi không có linh nguyên, làm thế nào sử dụng Thiên Cơ Thuật?" Chu Nhất Viên chỉ có thể cảm khái Thụ gia quá mạnh, ngay cả đối phương vừa sử dụng Thiên Cơ Thuật, đều có thể nhìn ra.
Đầu ngón tay cao tốc biến đổi.
Ban đầu là một cục đá, sau đó biến thành nội y, giày vớ, tóc, cây trâm, nội tạng, xương cốt. .. thứ gì cũng có.
Cuối cùng, hết thảy dừng tại một tấm lệnh bài.
Thời điểm nó xuất hiện, toàn bộ cửa hàng lâm vào tĩnh mịch.
"Xuất Thành Lệnh!"
A Dao che miệng, phát ra một tiếng kinh hô. Đây chẳng phải mấu chốt giúp Đông Đông tỷ phá cục, dẫn theo các nàng xông ra sinh thiên hay sao?
"Không!"
"Ta không phải. . "
Đông Đông cũng rung động, sau khi nhìn thấy Xuất Thành Lệnh liền liều mạng xoay đầu lại, nhìn vê phía Hương di, giãy giụa càng kịch liệt:
"Hương di! Không phải ta! Không phải ta!"
Chu Nhất Viên tức gần chết, cũng hung dữ trừng mắt nhìn Hương di,"Ta đã nói giết sạch mới không xảy ra chuyện!"
Y mãnh liệt nghiền nát Xuất Thành Lệnh.
Lại lật tay lấy ra ngọc phù nô giản đã nhỏ máu của Đông Đông, trong ánh mắt hoảng sợ của đối phương, không chút do dự bóp nát.
"Oanhl"
Bạn cần đăng nhập để bình luận