Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1003: Căn Cứ Ác Ma (1)

"Hai người bọn họ thật quá phế."
Cửa phòng tu luyện mở ra, Mộc Tử Tịch nhún nhảy xuất hiện, nhìn hắc y nhân lôi điện trên tay A Hỏa, lại nhìn hắc y nhân Linh Trận Sư trên tay A Băng, nhịn không được cảm khái một phen.
Từ Tiểu Thụ nghe thế buồn cười, nói: "Đổi một góc độ khác, có lẽ không phải bọn họ quá phế, mà là chúng ta quá mạnh."
Mộc Tử Tịch nhíu mũi ngọc tinh xảo lại: "Nhưng bọn họ không phải Vương Tọa sao?"
Từ Tiểu Thụ chỉ A Hỏa, A Băng.
"Bọn chúng có tu vi Vương Tọa, Tân Cô Cô cũng có tu vi Vương Tọa, A Băng, A Hỏa càng là như thế, đây còn chưa kể đến Bát Quái Triều Thánh Đồ, linh trận kia chính là lợi khí đối phó Vương Tọa."
"Ta chỉ có thể nói, Khương thị, đã đánh giá thấp chúng ta."
"Nhưng nói thật. . ."
Dừng một chút, Từ Tiểu Thụ quay đầu nhìn hai tên hắc y nhân đã hôn mê, trầm ngâm nói: "Ta thật không ngờ tới, Vương Tọa Bán Thánh thế gia, lại yếu như vậy."
Tân Cô Cô cùng Mạc Mạt từ trong một căn phòng tu luyện khác, im lặng đi tới.
Đôi sư huynh muội này rõ ràng chỉ là Tiên Thiên, sao lại dám nói ra những lời như "Vương Tọa quá phế" cơ chứ?
Mấu chốt là. . .
Bọn họ nói đúng!
Nói đến ngoại nhân không có cách nào phản bác!
"Không thú vị."
Tân Cô Cô gãi đầu, tiếp lấy hai tên hắc y nhân từ trong tay A Băng A Hỏa.
Y cũng là một trong những át chủ bài, chờ đợi đối phương hành động, hoặc là muốn chạy trốn, hoặc là muốn liều mạng phản sát, đi ra kết thúc huyễn tưởng của đối phương.
Thế nhưng biểu hiện của hai người kia, thật khiến cho y bó tay toàn tập.
Đường đường hai đại Vương Tọa, một tên bị đồng đội mình phế đi, một tên tự mình phế mình.
Toàn bộ quá trình, hai người kia thậm chí không phát huy ra được 1% lực lượng Vương Tọa, đã bị Từ Tiểu Thụ chơi đến hỏng mất.
"Không trách các ngươi. . ."
Mỗi tay xách một tên hắc y nhân, Tân Cô Cô nhìn hai con hàng này, thở dài.
Chỉ trách các ngươi gặp phải. . . một con quái vật.
"Hống hống hống ~ "
A Hỏa giao người cho Tân Cô Cô xong, liền ngao ngao gọi bậy.
Nó cũng không cảm thấy không thú vị.
Ở trong Nguyên Phủ quá lâu, có thể ra ngoài bạo chùy nhân loại, cho dù chỉ là một tên nhân loại không có sức phản kháng, nó cũng vô cùng khoái hoạt.
A Băng ngược lại không màng danh lợi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền đi tới trước mặt Từ Tiểu Thụ, đợi chỉ thị tiếp theo.
"Đi chơi đi."
Từ Tiểu Thụ nhìn A Hỏa khoái hoạt, không có ý định thu bọn chúng vào trong Nguyên Phủ.
Không gian Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu rất lớn.
Chỉ cần mở ra mấy cái trần nhà, không gian nơi này, đã đủ cho hai tên to con an phận chơi đùa.
Vận dụng thủ lệnh, đưa A Băng A Hỏa đến tầng cao nhất, họp mặt với át chủ bài cuối cùng, A Giới, Từ Tiểu Thụ liền xoay thân hướng về phía đám người.
"Dựa theo tình huống này đến xem, Vương Tọa phổ thông dám xông vào, không chỉ không trộm được gà, còn mất nắm gạo."
"Nếu là Trảm Đạo, đoán chừng cần A Giới cùng Hôi Vụ Nhân xuất thủ."
"Nhưng hai tên này, không động là tốt nhất, bởi vì át chủ bài trong tối, mới là át chủ bài tốt nhất."
"Nghiêm túc mà nói, thực lực chúng ta vẫn quá yếu, phải tranh thủ tăng lên mới được."
Từ Tiểu Thụ nhìn về phía Tân Cô Cô.
Hắn ký thác rất nhiều kỳ vọng vào tên gia hỏa này.
Đối phương đột phá Vương Tọa đã rất lâu, chỉ cần có cơ hội, Trảm Đạo không khó.
Đến lúc đó hóa thân Quỷ Thú, cộng thêm Quỷ Thú Châu Thánh Chiến Hắc Thiên Sứ, cho dù Trảm Đạo nhập lâu, cũng chỉ có thể rưng rưng quỳ xuống.
"Không có nhanh như vậy."
Tân Cô Cô không mấy lạc quan.
Thân là Quỷ Thú Ký Thể, tu vi tiến cảnh không phải người thường có thể lý giải.
Nhưng Trảm Đạo. . .
Tuy nói chỉ thiếu một chút cơ hội.
Nhưng người thường muốn tìm được một chút cơ hội này, tốn hết cả đời cũng không tìm ra.
Trảm Đạo, Trảm Đạo. . .
Nếu đại đạo dễ chém như vậy, thiên hạ này, cũng không phải thiên hạ của Vương Tọa.
"Không vội, từ từ sẽ đến."
Từ Tiểu Thụ cười vỗ vai Tân Cô Cô, ánh mắt chuyển sang hai tên hắc y nhân đang hôn mê, "Đưa bọn chúng vào phòng tu luyện, xem có thể moi ra được thông tin gì không."
Dừng một chút, Từ Tiểu Thụ tựa hồ nhớ đến chuyện gì, cùng Tân Cô Cô bước nhanh tiến vào một căn phòng tu luyện.
Quả nhiên, ở giữa lỗ khảm Linh Tinh, đã hoàn toàn trống rỗng.
Phòng tu luyện bát quái tự mang tụ linh trận, rất là cường thế.
Đối với người bình thường mà nói, đây là bảo địa tăng tiến tu vi.
Thế nhưng muốn vận dụng Bát Quái Triều Thánh Đồ, Từ Tiểu Thụ phải bỏ ra một lượng lớn Linh Tinh, đặt vào trong lỗ khảm, mới có thể khởi động trận pháp.
Sau khi tính toán một phen, đại giới bỏ ra không rẻ chút này.
Trong một căn phòng tu luyện, cao nhất có thể tồn trữ mười vạn Linh Tinh.
Mà muốn vận dụng linh trận, tám căn phòng phải chất đầy Linh Tinh.
Nói cách khác, tối nay vận dụng linh trận, Từ Tiểu Thụ đã mất tám mươi vạn Linh Tinh.
Tám mươi vạn, đối với hắn mà nói, không tính nhiều.
Thế nhưng hiện tại chỉ là đối phó hai tên Vương Tọa.
Một khi Trảm Đạo tới, đoán chừng cần phải liên tục duy trì, cho nên đây là một cái động không đáy.
Từ Tiểu Thụ cảm thấy mình nhất định phải nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, hôm nay may mà ở Đa Kim Thương Hội đổi mấy triệu Linh Tinh.
Bằng không chỉ dùng một tấm thẻ tử kim, căn bản không thể làm nên trò trống gì.
Nhìn chăm chú lỗ khảm Linh Tinh, sau đó quay đầu nhìn hai tên Vương Tọa đang hôn mê, Từ Tiểu Thụ cúi đầu trầm tư, thật lâu sau mới nói: "Hay là đặt bọn họ vào trong?"
Tân Cô Cô khẽ giật mình, sau đó bừng tỉnh.
"Muốn rút bọn chúng? Được không đấy?"
"Thử một chút."
Từ Tiểu Thụ cũng không biết có được hay không.
Nhưng dựa theo lý thuyết, lỗ khảm Linh Tinh sẽ hút linh lực.
Linh nguyên tồn trữ trong khí hải Vương Tọa, cao cấp hơn rất nhiều, chỉ cần phong ấn chặt, hẳn là có thể đi?
Tân Cô Cô một tay một tên hắc y nhân, hai mắt lướt tới lướt lui, cuối cùng dừng ở lỗ khảm Linh Tinh, đột nhiên rùng mình, hoa cúc mát lạnh.
"Được, vậy thử một chút."
Y nhét hắc y nhân lôi điện vào trong lỗ khảm, sau đó mang tên còn lại đi, nhét vào phòng đối diện.
Từ Tiểu Thụ thử nghiệm.
Không được.
Hắn suy tư một phen, sau đó chất đầy Linh Tinh vào những phòng còn lại, lúc này mới nắm lấy thủ lệnh, rót linh niệm vào trong.
"Ông!"
Linh khí chấn động, trận pháp kích hoạt.
"Được rồi này."
Hai mắt Từ Tiểu Thụ sáng lên, ánh mắt nhìn về phía hai tên hắc y nhân, đã hoàn toàn thay đổi.
Đây nào phải người dạ tập.
Đây rõ ràng là máy rút tiền, hơn nữa còn là loại có thể rút liên tục trong khoảng thời gian dài kia.
"Phong ấn tu vi bọn chúng lại, thời điểm linh nguyên sắp bị rút khô, liền giải phong, để bọn chúng tu luyện khôi phục linh nguyên. . ." Từ Tiểu Thụ nói xong, dừng một chút, "Sau đó lại rút."
Mạc Mạt nắm lấy tiểu lư đồng, nhìn hắc y nhân đang không ngừng run rẩy ở trong phòng tu luyện, trầm mặc nửa ngày.
"Ma quỷ."
Nàng nhàn nhạt thốt ra, sau đó quay người bước lên lầu, chuẩn bị nghỉ ngơi.
"Nhận đậu đen rau muống, điểm bị động, +1."
"Ác ma!"
Mộc Tử Tịch xông tới bổ sung.
"Nhận tán thưởng, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình.
Sau khi tiểu sư muội tán thưởng xong, nàng liền tiếp tục nói bổ sung: "Nhưng cứ như vậy, chúng ta liền tiết kiệm được hai mươi vạn Linh Tinh, chỉ cần có thêm sáu tên Vương Tọa nữa, sau này chúng ta sẽ có thể miễn phí sử dụng linh trận."
Nàng duỗi ngón tay ra đếm, khuôn mặt nhỏ cực kỳ cao hứng.
Từ Tiểu Thụ: ". . ."
Tân Cô Cô: ? ? ?
Ngay cả Mạc Mạt đang bước lên cầu thang, bước chân cũng không khỏi loạng choạng, tranh thủ bước nhanh rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận