Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1659: Người Không Vì Mình, Trời Tru Đất Diệt! (1)

Dưới biển sâu, long minh sấm vang, văng vẳng không dứt.
"Tiền bối, đây đã là dị tượng Cửu Tử Lôi Kiếp thứ chín."
"Thật không thể tưởng tượng, ta cả đời này, đây là lần đầu tiên nhìn thấy chín tên Trảm Đạo đồng thời độ kiếp, hơn nữa còn là một hơi độ Cửu Tử Lôi Kiếp. . .
"Kỳ cảnh như thế, trên đời hiếm thấy."
Tiếu Không Động dừng ở dưới biển sâu, ngước mắt nhìn phía trên, nhẹ giọng cảm khái.
Giờ phút này, nước biển xung quanh đã tràn ngập lôi điện, cửu thải điện mang lộng lẫy như vảy rắn, lấp lánh du tẩu trôi qua.
Cũng may Thủy Quỷ tiền bối giúp ta ngăn cách nước biển, bằng không lực lượng dư ba Cửu Tử Lôi Kiếp, đã đủ cho ta ăn một bầu. . .
Không biết những người khác giờ phút này như thế nào, có bị điện giật chết hay không, còn sống bao nhiêu. . .
Trong lòng Tiếu Không Động nổi lên ngàn vạn suy nghĩ, ghé mắt nhìn về phía Thủy Quỷ tiền bối.
Đã có một đoạn thời gian. . .
Thủy Quỷ tiền bối trầm mặc ngừng chân, bộ dáng lo lắng, kéo dài quá lâu!
Từ sau khi xuống tới đáy biển, nhìn thấy phiến cổ môn trước mặt, Thủy Quỷ tiền bối đã không tiếp tục tiến lên.
Có thể nói, hai người cùng đồng hành, dự định ban đầu là vì đi săn.
Nhưng ngoại trừ lần đầu vận khí tốt, lấy được long thi Thôn Kim Long ra, tiếp theo lại không có gì cả.
Một đường đi xuống, vừa tránh né dư ba lôi kiếp vừa tìm người, hiệu suất quả thực quá thấp.
Đừng nói Tha Yêu Yêu, Dạ Kiêu.
Tiếu Không Động ngay cả một người sống khác đều không gặp qua.
Hai người bọn họ tìm thấy Vương Tọa đã chết đi, đủ loại kiểu chết; gặp Trảm Đạo bởi vì độ kiếp mà không thể tới gần, người đang độ kiếp thân phận thế nào, bọn họ hoàn toàn không biết.
"Tiền bối, ngài có tâm sự?"
Nhìn Thủy Quỷ tiền bối ngừng chân hồi lâu, Tiếu Không Động do dự một chút, lựa chọn mở miệng lên tiếng.
Dưới biển sâu, phiến cổ môn này quá huyền bí, y đã sắp không nhịn được lòng hiếu kỳ, đẩy ra.
Thế nhưng Thủy Quỷ tiền bối không có động tác, Tiếu Không Động liền không dám mạo hiểm tiến lên.
Bởi vì đây là sân nhà của đối phương, cổ môn xuất hiện ở dưới biển sâu, vốn rất tà dị, Thủy Quỷ không động, Tiếu Không Động nào dám động?
"Bản tọa quả thật có tâm sự. . ."
Từ Tiểu Thụ thấp giọng khẽ nói, thu hồi ánh mắt, trong lòng lâm vào xoắn xuýt.
Sau khi không còn bị bóng nước trói buộc, hắn cùng Tiếu Không Động hành tẩu rất nhanh, có thể nói là nhóm đầu tiên tìm tới cổ môn.
Về phần vì sao dưới biển sâu lại có cổ môn. . .
Tiếu Không Động không biết, Từ Tiểu Thụ cũng không biết.
Phiến cổ môn trước mặt cao ba trượng, nặng nề dày đặc, vừa mới tới gần, trong lòng liền nổi lên dục niệm muốn đẩy nó ra.
Nhưng tựa hồ bởi vì trên người mang theo long lân Thánh Đế, lần này Từ Tiểu Thụ không bị "Lực lượng chỉ dẫn" cổ quái kia ảnh hưởng.
Hắn nhìn thấy cột tin tức nhắc nhở "Nhận mê hoặc", sau đó liền đình chỉ hành động đẩy cửa.
Không thể nghi ngờ, thứ này tuyệt đối là siêu cấp đại hố do Thật · Thủy Quỷ đào xuống!
Khiến hắn không đẩy cửa, ngoại trừ long lân Thánh Đế hóa giải lực lượng chỉ dẫn, cột tin tức nhắc nhở ra, còn có một nguyên nhân khác, Từ Tiểu Thụ không thể buông xuống.
"Thủ Dạ, ngươi đã chết hay chưa. . ."
Quay đầu nhìn lên phía trên, Từ Tiểu Thụ thở dài một hơi, thế nhưng trong ngực vẫn còn một ngụm khí khó chịu.
Lôi kiếp lần lượt giáng lâm, một đường đi tới, hắn gặp rất nhiều Cửu Tử Lôi Kiếp hưng khởi, cũng thấy không ít người độ kiếp tan thành mây khói.
Không thể nghi ngờ, mỗi lần lôi kiếp giảm đi một tầng lực lượng, liền đại biểu có một vị Trảm Đạo độ kiếp thất bại, thân tử đạo tiêu.
Từ Tiểu Thụ vốn cho rằng tiết lộ tin tức "Quỷ Thú Lộ Kha" cho Thủ Dạ, lại tặng cho Thủ Dạ đại lượng đan dược, dựa vào ý chí cùng dược lực, có lẽ có thể bảo vệ Thủ Dạ một mạng.
Nhưng một đường đi tới, Từ Tiểu Thụ ngay cả thi thể Thái Hư bị bóng nước rút chết cũng nhìn thấy, đương nhiên sẽ không còn nghĩ như vậy.
Nếu chỉ có ý chí cường đại, không có thực lực làm cơ sở, căn bản không thể chèo chống.
Đống đan dược kia có lẽ giúp được Thủ Dạ nhất thời, nhưng phẩm giai quá thấp, đoán chừng. . . ừm, căn bản không cần "đoán chừng", là tuyệt đối không đủ giúp Thủ Dạ chống đến lúc tìm thấy cổ môn!
Mà dưới biển sâu, ngoại trừ mình, Thủ Dạ muốn tìm đến chuyển cơ, quả thật quá khó khăn!
Tha Yêu Yêu?
Ngô, cũng không biết Tha Yêu Yêu có thể thoát khỏi bóng nước trói buộc hay không!
Có lẽ có thể, nàng hẳn đã tìm được đám người Dạ Kiêu cùng Đằng Sơn Hải, tiến hành trợ giúp đi.
"Tiếu Không Động, bản tọa hỏi ngươi một chuyện."
Từ Tiểu Thụ nghiêm nghị quay đầu, nhìn về phía đại sư huynh Tham Nguyệt Tiên Thành, nói: "Nếu như một tên Tông. . . ừm, Vương Tọa, có lẽ là Đạo cảnh, có lẽ là Trảm Đạo, hắn tiến vào phạm vi Cửu Tử Lôi Kiếp, sẽ phát sinh chuyện gì?"
Lời vừa ra khỏi miệng, trong lúc nhất thời, Từ Tiểu Thụ thật đúng là không đoán ra được chiến lực của mình, hoặc là nói sức chịu đựng của mình, rốt cuộc nằm ở cấp bậc nào.
Tiếu Không Động nghe vậy liền giật mình.
Đây tính là vấn đề gì?
Biển sâu chính là sân nhà của Thủy Quỷ tiền bối, nghe lời này, hắn muốn tiến vào phạm vi Cửu Tử Lôi Kiếp, nhưng hắn không phải Thái Hư sao?
"Ý bản tọa là, nếu ta muốn ném một người như vậy vào bên trong phạm vi thiên phạt." Từ Tiểu Thụ có hơi chột dạ giải thích, thầm nghĩ ngươi đừng nghĩ nhiều, tiếp tục nghĩ nhiều, ngay cả ngươi cũng sẽ cảm thấy xấu hổ.
Tiếu Không Động vẫn không rõ ràng cho lắm, nhưng chuyện này không trở ngại y trả lời vấn đề:
"Sẽ chết!
"Bên trong phạm vi Cửu Tử Lôi Kiếp, công kích không khác biệt, chỉ cần có người ngoài tiến vào, đừng nói Đạo cảnh hay Trảm Đạo, ngay cả Thái Hư cũng phải gánh lấy lực lượng thiên phạt tương ứng."
"Tiền bối độ qua Cửu Tử Lôi Kiếp, hẳn hiểu rõ hơn ta mới đúng."
Đáp án này khiến cho trái tim Từ Tiểu Thụ trầm xuống, nhưng hắn mặt ngoài không thèm để ý đáp lại:
"Bản tọa đã độ qua, nhưng lúc đó độ kiếp, không có người ngoài tới gần."
"Nhiều Trảm Đạo đồng thời độ kiếp như thế rất hiếm thấy, nếu có duyên gặp gỡ, bản tọa đương nhiên muốn chơi lớn một lần, tỉ như ném Dạ Kiêu vào bên trong phạm vi Cửu Tử Lôi Kiếp."
Tiếu Không Động khẽ run rẩy, ngươi là ác ma đấy à?!
"Bên trong biển sâu có Cấm Pháp Kết Giới, nếu Dạ Kiêu thật bị ném vào trong phạm vi thiên phạt, chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết." Y phụ họa nói.
Từ Tiểu Thụ khẽ cười một tiếng, sau đó không nhiều lời nữa.
Hắn không có thời gian tiếp tục nói nhảm với đại sư huynh Tham Nguyệt Tiên Thành.
Cho dù đạt được đáp án tiến vào bên trong phạm vi thiên phạt sẽ chết, thế nhưng Từ Tiểu Thụ vẫn muốn thử một lần.
Bên trong Bạch Quật, Thủ Dạ tặng kiếm.
Thời điểm gặp phải Quỷ Thú Hắc Minh, Thủ Dạ kịp thời đuổi tới, ra tay cứu viện.
Có câu nói rất hay. . .
"Nợ nhân tình, khó trả nhất!"
Huống chi, mặc dù lập trường khác biệt, nhưng Thủ Dạ đúng là một người tốt.
Không ngừng lừa gạt người tốt như vậy, từ phủ thành chủ lừa đến Bạch Quật, lại từ Bạch Quật lừa đến Đông Thiên Vương Thành, mặc dù Từ Tiểu Thụ có nguyên nhân, thế nhưng trong lòng vẫn có chút cảm giác tội lỗi.
Cộng thêm giờ phút này hắn không muốn đẩy cổ môn, không muốn nhảy xuống cái hố Thủy Quỷ đào ra.
Cho nên thay vì lãng phí thời gian ở chỗ này, còn không bằng trở về nhìn Thủ Dạ một chút.
Về tình về lý, về công về tư. . .
Từ Tiểu Thụ đều cảm thấy, nếu lúc này mình không làm như thế, tương lai nhất định sẽ hối hận.
Cho dù trễ, Thủ Dạ đã táng thân dưới thiên kiếp.
Nhưng nếu có thể tìm được thi cốt. . .
"Nếu như còn thi cốt." Từ Tiểu Thụ âm thầm thở dài.
Hắn rất rõ ràng, thủy áp dưới biển sâu mạnh bao nhiêu.
Theo lý mà nói, nếu như Thủ Dạ thật đã chết đi, hài cốt khẳng định không còn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận