Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2133: Liên Hoàn Kế Trong Kế (2)

Chương 2133: Liên Hoàn Kế Trong Kế (2)Chương 2133: Liên Hoàn Kế Trong Kế (2)
"Âm ầm ầm ầml !!"
Cách bức tường không gian, Tội Nhất Điện lần nữa phát sinh bạo tạc.
Thanh thế lần này không bằng lần trước, bởi vì bạo phá oanh tạc bên trong không gian loạn lưu.
Nhưng khoảng cách, vẫn rất gần!
Toàn bộ Tội Nhất Điện rung chuyển, khí lãng cuồn cuộn oanh phá mái vòm không gian, bầu trời Hư Không Đảo bỗng nhiên nhô lên một đóa mây hình nấm.
Dị tượng như thế, quả thật khiến người ta run sợ.
Thậm chí tại Tuyệt Tẫn Hỏa Vực phương xa, bên trong "Suối nước nóng”, hai cái đầu bị biến cố kinh động nhô lên khỏi dung nham.
"Đừng hoảng, vấn đề không lớn."
Sau khi âm thanh ổn trọng kết thúc, hai cái đầu đồng thời chìm xuống, lần nữa hóa thành bong bóng.
Chân Hoàng Điện bị dư ba bạo phá càn quét thêm một lần.
Những nơi xa hơn không cần đề cập đến.
Phạm vi mấy vạn dặm xung quanh bị năng lượng khủng bố tàn phá gân như không có sinh cơ, đám người Phong Tiêu Sắt chỉ có thể là miễn cưỡng ngăn cản.
Về phần Số 2 đứng mũi chịu sào, sau khi chân trái áp súc đá ra, đồng dạng bị nổ nát vụn.
Nếu không đá văng bạo tạc nhục đan, Tư Đồ Dung Nhân ngay cả tự vệ đều không làm được!
Lực lượng phản xung ập tới, thân thể Số 2 bất đắc dĩ bị thổi ngược ra sau.
Bên trong năng lượng hủy diệt, Số 2 ý thức được uy hiếp ập tới.
"Chết!"
Sau lưng đột nhiên xuất hiện một tôn kim quang cự nhân lồng ngực nứt toát, thương thế chưa lành.
Kim quang cự nhân cao ngàn trượng, hai mắt tinh hông, chân đạp Kiếm Chi Áo Nghĩa, tay cầm danh kiếm Diễm Mãng, thần sắc dữ tợn giống như chó dại, trảm thẳng tới chỗ Số 2 đang mất khống chế.
Đây mới là bản tôn Từ Tiểu Thụt
Vừa rồi tự bạo, bất quá chỉ là Chân Thân Thứ Hai mà thôi.
Sau khi sử dụng Tiêu Thất Thuật, Từ Tiểu Thụ lâm thời điều động Chân Thân Thứ Hai, con hàng kia luôn miệng nói muốn chết, thế nhưng thật bảo hắn đi chết, hắn lại bày ra bộ dáng bất đắc dĩ.
Hữu Tứ Kiếm, Chân Thân Thứ Hai cầm.
Cánh tay Số 2, cũng là do Chân Thân Thứ Hai trảm.
Phong Tiêu Sắt cho rằng chém một tay của Thiên Cơ Thần Sứ, đã là hành động vĩ đại có thể ghi vào sử sách.
Từ Tiểu Thụ lại cảm thấy, đoạn một tay thì làm được gì?
Mình có thể khôi phục, chẳng lẽ Số 2 không thể?
Hung ma chỉ khí đối với tôn tại đặc thù Thiên Cơ Thần Sứ, hiển nhiên không có tác dụng.
Thảo mười tám đời tổ tông nhà nó, hoặc là không làm, hoặc là chơi tới cùng, triệt để lừa giết Số 2 ở nơi này. ..
Ít nhất, cũng phải khiến đối phương trọng thương đi?
Bằng không đám người mình ở đây, sao có thể thoát khỏi tử cục?
Từ Tiểu Thụ không quên mục đích ban đầu.
Sau khi Hàn gia kêu to một tiếng "Bán Thánh sắp tới", ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn chính là chạy, hoàn toàn không có ý định trảm thánh.
Nhưng Số 2 phong tỏa không gian. ..
Nếu không đánh y trọng thương, đoạt lại quyên chưởng khống không gian, mình sao có thể vận dụng Không Gian đạo bàn, mang theo đám người rời đi?
Tam trọng liên hoàn kế, duy nhất nhằm vào Thiên Cơ Thần Sứ!
Trảm Tư Đồ Dung Nhân, chỉ đơn thuần là bước đầu tiên.
Chân Thân Thứ Hai tự bạo trọng thương Số 2, đánh phá không gian, đây là bước thứ hai.
Chân đạp Đại Đạo Bàn, dẫn đám người mình rời đi, chính là bước cuối cùng, đây cũng là sự tình duy nhất Từ Tiểu Thụ muốn làm!
Nếu Số 2 lựa chọn không để ý Chân Thân Thứ Hai tự bạo, có khuynh hướng cùng chết. ..
Ha, không có khả năng!
Từ Tiểu Thụ thậm chí không cân nhắc đến khả năng này.
Luận hung ác?
Lúc ở Đông Thiên Vương Thành, hắn có thể dùng hết thảy sinh linh làm tiền đặt cược, huống chỉ hiện tại nơi này chỉ có Lệ Tịch Nhi. ..
Hắn tin tưởng, ở trong mắt Số 2, Tư Đồ Dung Nhân cùng Vũ Linh Tích, quan trọng hơn mình cùng Lệ Tịch Nhi!
Cược!
Căn bản không cho đối phương cơ hội, trực tiếp tự bạo.
Địch nhân cũng chỉ còn lại một con đường duy nhất!
Đánh với người đầu óc hoàn mỹ, khác với đánh Nhiêu Yêu Yêu, không chỉ cần động não, mà còn phải xuất ra chiêu số thiên mã hành không, khiến Số 2 không thể đoán trước được, hình thức biểu hiện chính là dương mưu!
Song trọng dương mưu, hai bút cùng vẽ.
Cho dù Số 2 phân tích ra được tính toán của mình, y cũng phải đi lại hai nước cờ, để mình lợi dụng hai lần, mới có thể giải trừ bài bối
"Tuyệt."
Nhìn viêm kiếm Diễm Mãng cự hóa sắp chém vào lưng, trong mắt Số 2 hiện lên vẻ tán thưởng.
Quá tuyệt!
Từ Tiểu Thụ triển khai một đợt liên hoàn kế, ngay cả y cũng phải vỗ án tán dương.
Thế nhưng. .. dự phán được!
Tự bạo, là thân ngoại hóa thân của ngươi!
Mặc dù không biết vì sao chưa đến Bán Thánh, Từ Tiểu Thụ lại có được thân ngoại hóa thân thuần khiết, ngay cả Thiên Cơ Khôi Lỗi cũng không thể phân biệt ra.
Nhưng đã đặt ngươi vào hàng ngũ "Đạo Khung Thương Bát Tôn Am'Thuyết Thư Nhân'. Hết thảy những việc ngươi làm, đều có dấu vết để lần theo!
Cánh tay còn lại của Số 2 giống như sai lệch, vung mạnh ra sau, điều chỉnh tốt thân thể mất khống chế, năm ngón xòe thẳng ra.
“Thiên Cơ Duy Mạc, cựt
Trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một tấm bình phong phòng ngự do Thiên Cơ Thuật tạo thành.
"Thấu Đạo!"
Chân đạp Kiếm đạo bàn, Từ Tiểu Thụ thừa nhận thống khổ do Chân Thân Thứ Hai tử vong mang đến, thần sắc dữ tợn nắm chặt kiếm, vận dụng Tam Thiên Kiếm Đạo mới học cách đây không lâu, áp dụng Thấu Đạo vào trong một trảm này.
Xoetl
Phòng ngự của Thiên Cơ Duy Mạc rất mạnh mẽ.
Nhưng Diễm Mãng xếp thứ ba Danh Kiếm Bảng, cộng thêm lực lượng Cuồng Bạo Cự Nhân cùng Thấu Đạo gia trì.
Một kiếm, trực tiếp chém nát kỹ năng phòng ngự của Số 2, biến nó thành tỉnh quang đầy trời.
"Hình thức phòng ngựt"
Số 2 tựa hồ đã sớm chuẩn bị, mặc dù không cách nào hành động, thế nhưng cánh tay cùng phần lưng bắt đầu ngân sắc hóa.
Cuồng Bạo Cự Nhân cùng Diễm Mãng trải qua một tầng suy yếu, trùng điệp chém vào Số 2 cụt một tay, rất khó tạo thành tổn thương quá lớn.
Mặc dù Số 2 có chuẩn bị.
Nhưng Từ Tiểu Thụ cũng đâu phải hạng mãng phu. Hắn giãm một cước, thân hình bay ngược lên, sau khi dùng sức trảm kiếm...
"Nhất Bộ Đăng Thiên!"
Thân hình trực tiếp lui về sau.
Một tích tắc này, bên trong linh niệm của Số 2, Kiếm Chi Áo Nghĩa dưới chân Cuồng Bạo Cự Nhân thay đổi.
Nó biến thành một loại áo nghĩa trận đồ ngay cả Số 2 cũng không nhận raI
"Uy hiếp!"
Thần sắc Số 2 xiết chặt, lại vô lực phản kháng.
Cùng một thời gian, Cuồng Bạo Cự Nhân lách mình lui ra, tâm theo thần đến, cả người lăng không xoay 360 độ, Kiếm đạo bàn dưới chân thuận thế biến thành Thân đạo bàn.
Sau khi rút lấy vô tận lực lượng hư không đạo tắc, cộng thêm lăng không xoay người súc thế.
Cự nhân cao ngàn trượng trên không trung mãnh liệt tung cước, đạo tắc dưới một cước kia trở nên méo mó, hung hăng đá vào phần chuôi Diễm Mãng, để kiếm chém thẳng vào người Số 2I
"Oanh" một tiếng vang lên.
Giờ khắc này, toàn bộ thế giới giống như bị nhấn nút tạm ngừng, chỉ có tiếng vang quanh quẩn.
Phong Tiêu Sắt si ngốc ôm Chu Nhất Viên hôn mê, được lực lượng Quỷ Thú bảo vệ, sững sờ nhìn một màn rung động trên bầu trời.
Khung nền, vô số tia sáng trắng lóa từ trong không gian loạn lưu bắn ra.
Trên cửu thiên, kim sắc cự nhân ngực thủng một lỗ, chân đạp Thể Thuật Áo Nghĩa, mãnh lực co lại đá vào chuôi Diễm Mãng, cắt đứt cánh tay màu trắng bạc, trảm vào lưng Số 2 đã tiến vào hình thức phòng ngự.
Bên tai vang lên âm thanh nghi ngờ, Thiên Cơ Thần Sứ thế mà bị một kiếm trảm đôi.
Số 2 lẩm bẩm, âm thanh mơ hồ không dám tin.
Thế nhưng. . .
Hết thảy vẫn chưa dừng lại!
Cuồng Bạo Cự Nhân dùng Thể Thuật Áo Nghĩa chém đôi Thiên Cơ Thần Sứ, giống như tiên nhân hạ phàm, không ai bì nổi, chợt ngửa mặt lên trời thét dài.
"Rống! I!"
Hắn giang tay ra, phảng phất muốn cho kẻ địch nhìn xem vết thương chiến tích, sau khi kham phá không gian, hắn chụp một tay vào hư không, giống như đang bắt lấy thứ gì.
Cùng lúc đói
"Ong" một tiếng vang lên, Hữu Tứ Kiếm theo năng lượng ba động Chân Thân Thứ Hai tự bạo, cùng Số 2 văng ra xa, lúc này nhảy câng bay đến.
Trên thân hung kiếm lấp lóe kiếm niệm có thể nhìn bằng mắt thường, Hữu Tứ Kiếm lăng không gia tốc, thẳng tắp đâm tới chỗ Cuồng Bạo Cự Nhân!
"Ngự Kiếm Thuật?"
Phong Tiêu Sắt thân là cổ kiếm tu, giờ khắc này trừng muốn lồi cả mắt.
Hung kiếm Hữu Tứ Kiếm, hai mảnh thi thể Thiên Cơ Thân Sứ, Cuồng Bạo Cự Nhân ngửa mặt lên trời thét dài. .. ba điểm trên một đường thẳng!
Hữu Tứ Kiếm đảo ngược gia tốc, sau khi Diễm Mãng trảm Số 2 làm đôi, nó căn bản không chút trì hoãn, trực tiếp đâm xuyên qua thân thể tàn phế của Số 2, bay tới trước mặt Cuồng Bạo Cự Nhân.
Hữu Tứ Kiếm rốt cuộc thoát ly hai nửa thân thể tàn phế, vô cùng hưng phấn hung hăng đâm vào trong ngực Cuồng Bạo Cự Nhân, khiến cự nhân chấn động bay ngược ra sau.
Phần ngực Số 2 bị trảm làm đôi, ý thức lưu lại có chút mộng bức.
Y phát hiện, từ đầu đến cuối, mình căn bản không hiểu được liên chiêu của Từ Tiểu Thụ!
Lúc trước bị chặt một tay, cảm thấy đã xem hiểu, kết quả không hiểu thấu!
Hiện tại y vẫn chưa nhìn ra, vì sao Từ Tiểu Thụ chiếm cứ ưu thế, lại dùng "Nghịch" Ngự Kiếm Thuật, tự đâm bản thân.
Phong Tiêu Sắt ngược lại xem hiểu!
Y đột nhiên hưng phấn nhảy lên, mặc kệ không gian bên cạnh bạo tạc, vung tay tát tỉnh Chu Nhất Viên đang hôn mê.
"Lão Chul"
Chu Nhất Viên già nua đi dạo Quỷ Môn Quan một vòng, bị người tát tỉnh.
Vừa mở mắt, liền nhìn thấy Thụ gia hóa thành kim sắc cự nhân, bị Hữu Tứ Kiếm trùng điệp húc bay.
Trước mặt Cuồng Bạo Cự Nhân là Thiên Cơ Thần Sứ Số 2 bị trảm làm đôi.
Trên tay Cuồng Bạo Cự Nhân, là một trang giấy cổ lúc trước mình tặng hắn.
"Đây là. . "
Giờ khắc này, Chu Nhất Viên tựa hồ hiểu được, toàn thân hồi quang phản chiếu.
Liên hoàn kế trong kế, thân sứ nuốt hận! Y bỗng nhiên từ trong ngực Phong Tiêu Sắt mãnh liệt nhào lên, giữa trời phun ra một ngụm tinh huyết.
"Thiên hạ vô địch, thiên thượng đệ nhất!"
“Thụ gial II"
Chu Nhất Viên giải trừ phong ấn Dược Nhiên Chỉ Thượng.
Cuồng Bạo Cự Nhân bị Hữu Tứ Kiếm húc bay ngược dữ tợn hất tay lên, trang giấy cổ trong tay hướng thẳng Số 2 đập xuống, cự vật to lớn lần nữa hiện thế.
Nhất chỉ cổ thư hiệt, thiên lý Thủy Tinh Cung!
(Tạm dịch: Một trang giấy cổ thư, Thủy Tinh Cung ngàn dặm!)
"Oanhl"
Bạn cần đăng nhập để bình luận