Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1773: Bên Dưới Long Hạnh (1)

Thế giới Nguyên Phủ.
Lệ Tịch Nhi cùng phì miêu vừa mới tiến vào, liền bị Thần Nông Dược Viên rộng lớn hùng vĩ chấn đến ngây người.
Cả hai sống lâu như vậy, nhân sinh cùng miêu sinh cộng lại, vẫn chưa từng gặp qua một phần vạn linh dược bên trong dược viên.
"Meo!!!"
Tham Thần nhìn thấy khí tức sinh mệnh nồng đậm, lý trí lập tức mất sạch, trực tiếp nhảy lên nhào về phía Thần Nông Dược Viên.
Giờ khắc này, những lời Thụ chủ dặn dò lúc trước, nó đã hoàn toàn quên mất.
Hết cách, sinh mệnh linh khí bàng bạc, dược hương nồng đậm, quá kích thích mèo, huống chi hiện tại Tham Thần còn là một con Luyện Đan Miêu.
Thế nhưng một giây sau. . .
"Bẹp ~"
Tham Thần lao thẳng tới, đụng phải vách tường kết giới bao phủ Thần Nông Dược Viên.
Đây là kết giới do chính tay Từ Tiểu Thụ tạo thành, ở bên trong thế giới Nguyên Phủ, không được thế giới chi chủ cho phép, không cách nào tiến vào.
Về phân vì sao phải tạo kết giới, đương nhiêu chính là vì đề phòng con mèo mập nào đó ăn vụng.
"Meo meo meo!"
Chỉ có thể nhìn từ xa, không thể ngoạm một ngụm, chuyện này khiến Tham Thần gấp đến mức nâng hai chân trước ôm đầu.
Quá ghê tởm, quá ghê tởm. . .
Bảo tàng đặt ngay trước mặt, chỉ cần ăn hết toàn bộ, Vương Tọa Đạo cảnh không thành vấn đề.
Tham Thần cảm giác mình có thể trưởng thành đến cảnh giới Thái Hư, thậm chí không cẩn thận đột phá đến Bán Thánh, tựa hồ cũng có khả năng?
Một bên khác, Lệ Tịch Nhi đồng dạng sững sờ nhìn mảnh dược viên này.
Nàng còn nhớ mang máng thời điểm mình ở bên ngoài nói chuyện với Từ Tiểu Thụ.
"Lấy bao nhiêu?"
"Một chút xíu."
Từ Tiểu Thụ, đây chính là "một chút xíu" của ngươi?
Toàn bộ Thần Nông Dược Viên, đã bị ngươi chuyển thẳng vào trong Nguyên Phủ đi?
"Hắn điên rồi?"
Lệ Tịch Nhi vất vả lắm mới bình phục lại nỗi lòng, nàng chậm rãi tiến về phía kết giới Thần Nông Dược Viên, đưa tay muốn chạm vào, bỗng phát hiện tay mình thế mà có thể xuyên vào kết giới.
Nàng sững sờ, sau đó môi đỏ nhếch lên, mỉm cười tiến vào bên trong Thần Nông Dược Viên.
"Meo meo meo!"
Phía sau, Tham Thần nhìn thấy một màn này, mèo mập tức muốn chết.
Vì sao?
Vì sao nàng có thể đi vào, ta lại không được?
Chuyện này không công bằng!
Tiến vào Thần Nông Dược Viên, Lệ Tịch Nhi đã quên mất phía sau còn có một con mèo đáng thương, toàn bộ lực chú ý của nàng đã bị linh khí, dược hương nồng đậm hấp dẫn.
"Quá điên cuồng. . ."
Lệ Tịch Nhi lần nữa cảm thán thì thầm.
Đập vào trong mắt, toàn bộ đều là thánh dược.
Nàng còn ngửi được mùi thơm thánh dược lúc trước Song Ngốc từng bộc phát ra, cũng chính là Thánh Tích Quả. . .
Lệ Tịch Nhi thoáng nhìn, lập tức phát hiện không dưới ba, bốn gốc Thánh Tích Quả Thụ!
Đúng vậy.
Không phải Thánh Tích Thụ, mà là Thánh Tích Quả Thụ!
Bởi vì ở trên mỗi gốc Thánh Tích Thụ, hoặc nhiều hoặc ít đều có năm, sáu viên Thánh Tích Quả, số lượng tổng cộng vượt qua hai mươi.
"Đây chính là Thánh Tích Quả Song Ngốc liều mạng đều muốn nuốt vào?"
Lệ Tịch Nhi đi tới phía dưới một gốc Thánh Tích Thụ, không nhịn được đưa tay chạm vào trái cây lớn cỡ đầu người, nhưng không có hái xuống.
Nàng là đang rung động, rung động Từ Tiểu Thụ tham lam, thành công thu được chiến quả lớn đến như vậy.
Đồng thời cảm khái hai người Song Ngốc, Hồng Đương, vì một viên Thánh Tích Quả mà trả giá bằng mạng sống của mình, cảm thấy không đáng.
Bởi vì một quả thánh dược như vậy, đặt ở "Tân. . . Thần Nông Dược Viên. . . thế giới Nguyên Phủ", chỉ có thể xe như chín trâu mất một sợi lông!
"Thánh Tích Quả, Long Huyết Thảo, Hắc Sắc Bồ Đề Tử, còn có Thượng Thánh Bồ, Cửu Mệnh Hồn Hoa. . ."
Lệ Tịch Nhi vừa đi vừa đọc tên các loại thánh dược mình có thể nhận ra, tâm tính dần trở nên chết lặng.
Quá điên cuồng!
Thật sự quá điên cuồng!
Nàng tiếp nhận toàn bộ ký ức Thái Hư Lệ gia truyền thừa, thế nhưng dựa vào kho tri thức dự trữ to lớn kia, Lệ Tịch Nhi vẫn không thể nhận ra toàn bộ linh dược bên trong dược viên.
Thần Nông Dược Viên, linh dược cùng thánh dược Lệ Tịch Nhi có thể nhận ra, không quá một phần ba.
Về phần hai phần ba còn lại, đừng nói nhận biết, toàn bộ Thái Hư Lệ gia, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua!
"Từ Tiểu Thụ. . ."
Càng đi càng rung động, càng chấn kinh, Lệ Tịch Nhi càng cảm thán Từ Tiểu Thụ điên cuồng!
Thật đúng là gan lớn chết no, gan nhỏ chết đói.
Thời điểm Song Ngốc cùng Hồng Đương còn đang liều mạng vì một viên Thánh Tích Quả, Từ Tiểu Thụ đã nổi lên ý nghĩ chuyển không cả tòa Thần Nông Dược Viên.
Hắn, thật không sợ chết sao?
Có lẽ động một gốc thánh dược, chỉ sẽ khiến cho Hư Không Thị chú ý.
Lệ Tịch Nhi không biết, nếu như cả tòa Thần Nông Dược Viên đều bị chuyển không, liệu có phát động một loại cấm kỵ nào đó hay không.
Tỉ như, Từ Tiểu Thụ sẽ vĩnh viễn bị Hư Không Đảo khóa chặt, sau đó hành động khó khăn.
Thậm chí nếu hắn dám xuất hiện tại Hư Không Đảo, nói không chừng toàn bộ Hư Không Thị đều sẽ thức tỉnh, sau đó chỉ đuổi giết một mình hắn.
Những chuyện này, mặc dù chỉ là giả thiết, thế nhưng nhưng vạn nhất trở thành sự thật thì sao?
Lệ Tịch Nhi có thể nghĩ đến, nàng không tin Từ Tiểu Thụ không nghĩ ra.
Nhưng mà. . .
"Từ Tiểu Thụ, hắn vẫn chuyển sạch Thần Nông Dược Viên!"
Lắc đầu thổn thức, bất tri bất giác, Lệ Tịch Nhi đi tới trung tâm Thần Nông Dược Viên.
Rất nhanh, nàng dừng bước, ngẩng đầu nhìn cây hạnh vàng trước mặt, ở bên trong vạn gốc thánh dược, nó tựa như hạc giữa bầy gà, tản ra kim quang sáng chói, khiến Lệ Tịch Nhi nhìn đến ngây ngốc.
"Chuyện này!"
"Đây là. . ."
Lệ Tịch Nhi không dám tin nhìn cây hạnh vàng trước mặt, Thần Ma Đồng kinh ngạc đến mức đình chỉ vận chuyển.
(Dịch: hạnh = mơ)
Cây hạnh này cao hơn một trượng, ở bên trong Thần Nông Dược Viên, thánh dược kết quả phổ biến cao mấy trượng, hơn mười trượng, quả thật không đáng chú ý.
Thế nhưng lực lượng nó phát ra, quá mạnh!
Hoàn toàn siêu việt thánh dược phổ thông!
Lệ Tịch Nhi cảm giác ngay cả lực lượng Thánh Đế, đặt ở trước mặt cây hạnh, tựa hồ cũng chỉ có thế?
"Ngao!"
Chỉ mới tới gần, còn chưa chạm đến, Lệ Tịch Nhi đã có thể nghe thấy bên trong cây hạnh truyền ra tiếng long ngâm hư ảo.
Không chỉ như vậy, mỗi một quả hạnh ở trên cây đều tròn trịa sung mãn, có long văn huyền ảo, long ảnh mơ hồ quấn quanh, dược lực ẩn chứa bên trong cơ hồ gấp trăm lần thánh dược phổ thông!
Trong đầu lóe lên ký ức Lệ gia truyền thừa, Lệ Tịch Nhi lập tức minh bạch đây là thứ gì.
"Long Hạnh!"
"Làm sao có thể?"
"Một trong Cửu Đại Tổ Thụ, Long Hạnh? !"
Giờ khắc này, Lệ Tịch Nhi cả kinh đến mức đưa tay che trán.
Thật hay giả vậy?!
Trung tâm Thần Nông Dược Viên, có Long Hạnh tồn tại?
Lúc trước ở Linh Khuyết giao dịch hội, Từ Tiểu Thụ từng cầm tới Huyết Thụ Âm Chi, Bồ Đề Thụ Căn, dốc hết vốn liếng bồi dưỡng, không biết có thể thành công dưỡng ra hay không, cũng chỉ là một bộ phận của Cửu Đại Tổ Thụ.
Mà hiện tại ở trước mặt nàng, bản thể một trong Cửu Đại Tổ Thụ, Long Hạnh!
"Dựa theo truyền thuyết, một trong Thập Tổ thời kỳ viễn cổ, Long Tổ, thời điểm vẫn lạc, bởi vì lực lượng quá mạnh, khiến cho khu vực xung quanh trở thành một trong Thất Đoạn Cấm, Long Quật".
"Sau khi nó vẫn lạc, toàn bộ lực lượng bị Long Hạnh hấp thu."
"Hoặc là nói, sở dĩ Long Hạnh có thể trở thành Long Hạnh, là bởi vì hấp thu quá nhiều lực lượng long tổ, từ phàm thụ biến thành Thần Thụ!"
"Về sau, Long Hạnh trở thành Tổ Thụ được Long tộc cung phụng ở bên trong Long Quật."
"Mỗi một quả hạnh, đều trở thành "Long Thần ban ân", ban cho thiên tài Long tộc, dùng để gột rửa huyết mạch, thu hoạch được long lực mạnh hơn."
". . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận