Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 786: Lão Nhị, Sao Ngươi Cũng Ở Đây? (2)

"Sưu!"
Bên trong Cảm Giác, sau khi Quỷ Thú Ký Thể còn chưa kịp phản kháng đã bị thu phục, đám Hồng Y vậy mà không có cầm lấy Hữu Tứ Kiếm, ngược lại bỏ mặc nó tự hành chọn một phương hướng khác rời đi.
"Chuyện này. . . "
Đám người đình trệ ở giữa không trung nhất thời kinh nghi bất định, sửng sốt không dám lập tức đuổi theo.
"Hồng Y tiền bối, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
"Đúng vậy, Hữu Tứ Kiếm, chúng ta rốt cuộc có cầm được hay không?"
"Cầm được!"
Lan Linh cười trả lời: "Ta ở chỗ này trịnh trọng tuyên bố, Hữu Tứ Kiếm, Hồng Y không có hứng thú, phạm vi chúng ta phụ trách, chỉ có Quỷ Thú cùng người nhập cư trái phép."
"Giống như vừa rồi ta nói, chỉ cần các ngươi tiến vào Bạch Quật theo con đường chính quy, Hữu Tứ Kiếm cũng chỉ là một món bảo vật, thế thôi."
"Có cầm được hay không, phải xem bản sự của các ngươi."
"Nhưng nếu ngoại nhân muốn nhúng tay. . . "
Nàng dừng một chút, chỉ tới phương hướng vừa rồi Quỷ Thú Ký Thể bị phong cấm, buồn bã nói: "Đây, chính là hạ tràng!"
Giữa không trung lập tức xôn xao.
Lan Linh vừa mới dứt lời, đám người lần nữa lựa chọn tin tưởng Hồng Y.
Không chỉ những người ở trên hư không tiếp tục truy kiếm.
Ngay cả bến dưới, lúc này cũng có mười mấy đạo thân ảnh lao ra.
Kiếm đi, người truy!
Nhưng mà. . .
Căn bản không đuổi kịp!
Phía trên Ly Kiếm thảo nguyên ma khí mờ mịt, tràng diện giằng co gay cấn mở màn.
Hình tượng vừa buồn cười, vừa chua xót.
Trong hố sâu.
"Hồng Y nói thật?" Mộc Tử Tịch quay đầu lại hỏi, một mặt không tin.
Từ Tiểu Thụ xùy cười một tiếng, "Dùng đầu gối ngươi ngẫm lại, đều biết chuyện này không thể nào."
"Nhưng bọn họ đã nói như vậy, còn ở trước mặt nhiều người như thế. . . "
"Ngươi là muốn nói bọn họ sẽ không làm trái?" Từ Tiểu Thụ nói: "Đúng, Hồng Y quả thật từng nói bọn họ sẽ không xuất thủ, nhưng Bạch Y, Thánh Thần Điện thì sao?"
"Ngươi không nhớ Ngư Tri Ôn à?"
"Lúc trước cô nương kia còn cùng chúng ta một chỗ, rời đi một cái, liền có thể đứng ở vị trí lãnh tụ Hồng Y, đủ để chứng minh địa vị nàng cao cỡ nào."
"Dưới loại tình huống này, cho dù Hồng Y nói không cầm kiếm, kết quả cuối cùng, còn không phải sẽ rơi vào trong tay nàng?"
"Nếu đã như vậy, còn không bằng thuận nước đẩy thuyền, cho đám người lịch luyện Bạch Quật một chút hy vọng, để bọn họ quấy loạn cục diện."
"Hiểu chưa?"
Mộc Tử Tịch chỗ hiểu chỗ không gật gật đầu, "Ta cảm thấy không chỉ như vậy."
"Ồ, vậy còn thế nào?"
Từ Tiểu Thụ hơi kinh ngạc.
Tiểu cô nương còn có thể nghĩ đến tầng sâu hơn?
Đây chính là gần mực. . . khụ khụ, gần đèn thì rạng a!
Mộc Tử Tịch hạ giọng nói: "Ta cảm thấy thốt ra lời này, chỉ cần Bạch Quật không có người lịch luyện có thể đi ra ngoài, vậy Hồng Y liền không thất tín."
". . . "
Từ Tiểu Thụ nhất thời im lặng.
Hắn có chút chấn kinh, sao trong đầu sư muội nhà mình, đều là ý nghĩ điên cuồng như vậy?
Diệt tuyệt người sống?
Vừa định phản bác, nhưng Từ Tiểu Thụ đột nhiên do dự.
Cách làm này, không phải rất phù hợp với tác phong Hồng Y sao?
Diệt tuyệt chủng tộc. . .
"Không có khả năng."
Suy nghĩ một chút, Từ Tiểu Thụ vẫn lắc đầu nói: "Không quản Hồng Y có mâu thuẫn thế nào, tổ chức lệ thuộc đại lục đệ nhất thế lực, không đến mức làm ra sự tình cực kỳ tàn ác như thế."
"Úc."
Mộc Tử Tịch đầu một cái, không có nhiều lời, tiếp tục quan sát chiến trường bên ngoài.
"Câu cá. . . "
Từ Tiểu Thụ u nhiên thở dài.
Dùng Hữu Tứ Kiếm làm mồi nhử, câu cá lớn Thánh Nô, Quỷ Thú.
E rằng chỉ có thế lực siêu tuyệt như Thánh Thần Điện, mới có thực lực triển khai lần hành động này.
"Bành!"
"Bành!"
Trong hư không, tiếng nổ mạnh liên tục truyền đến.
Mỗi lần âm thanh này xuất hiện, đều mang ý nghĩa Trì Kiếm Nhân Hữu Tứ Kiếm thay đổi.
Chỉ cần cầm lấy hung kiếm, liền không chịu được hung kiếm phản phệ.
Đều không có ngoại lệ, toàn bộ bạo thể mà chết.
"Thật tàn nhẫn. . . "
Mặc dù có kết quả như thế, nhưng vẫn có không ít người tự nhận bản thân siêu phàm, làm thiêu thân lao đầu vào lửa, nhào về phía Hữu Tứ Kiếm, Từ Tiểu Thụ thấy thế, không khỏi thổn thức một trận.
Người chết vì tiền, chim chết vì thức ăn.
Đặt ở bất kỳ thế giới nào, đều là lời lẽ chí lý.
"Con cá lớn tiếp theo sẽ là gì đây. . . "
Không quan tâm đến Hữu Tứ Kiếm.
Từ Tiểu Thụ biết, chỉ dựa vào những người này, thực lực này, đừng nói chấp chưởng Hữu Tứ Kiếm, chỉ tính ma khí nhập thể lúc cầm kiếm thôi, đã không có mấy ai gánh được.
Đám pháo hôi kia, căn bản không phải cá lớn Hồng Y muốn câu.
Như vậy. . .
Hắn quay đầu nhìn về phía kết giới siêu lớn bao phủ toàn bộ Ly Kiếm thảo nguyên.
"Chỉ dựa vào thực lực Hồng Y, có thể làm được như thế sao?"
Từ Tiểu Thụ rất hoài nghi.
Bởi vì nhìn tới đại trận, hắn không chỉ nhìn thấy Thiên Cơ đạo văn.
"Lan Linh chỉ là Linh Trận Tông Sư, muốn làm được như vậy, Ngư Tri Ôn nhất định đã hỗ trợ không ít."
"Giống như Mộc Tử Tịch nói, cái lưới này thu quá nhanh, giờ phút này căn bản không có con cá lớn nào ra chịu chết."
"Dù vậy, Hồng Y vẫn duy trì phương kết giới này, bọn họ muốn làm gì?"
Suy nghĩ điên cuồng vận chuyển.
Từ Tiểu Thụ vắt hết chất xám, chỉ có thể đạt được một cái kết luận duy nhất:
Hồng Y thấy được người những người đoạt kiếm tiềm ẩn.
Đồng thời, mục tiêu cuối cùng nhất, đã tiến vào trong Ly Kiếm thảo nguyên.
Chỉ có như vậy, bọn họ mới nghĩa vô phản cố kích hoạt kết giới.
"Thánh Nô, Quỷ Thú. . . "
Từ Tiểu Thụ lập tức vận dụng Cảm Giác nhìn đến chỗ Tân Cô Cô.
Gia hỏa này rất trầm ổn, không giống với tính cách của y.
Cho dù Hữu Tứ Kiếm nhiều lần bay qua đỉnh đầu, y cũng thờ ơ không ngó tới.
"Hắn đang đợi thứ gì?"
"Đợi Tiêu Đường Đường?"
"Không đúng."
Từ Tiểu Thụ không cảm ứng được khí tức của Tiêu Đường Đường.
Sau khi nữ nhân kia cầm tới linh bàn, hẳn đã đi tìm Tế Lạc Điêu Phiến, có khả năng không tại nơi đây.
Nhưng. . .
Nhớ đến lúc đó Tiêu Đường Đường không một tiếng động xuất hiện ở trước mặt mình.
Khả năng cao là nàng thông qua Thiên Thịnh Linh Bàn, khóa chặt Lam Tâm Tử cùng nam tử bên cạnh kia.
Giờ phút này, cũng đang ở trên Ly Kiếm thảo nguyên!
"Bọn làm cách nào phá vây?"
Từ Tiểu Thụ nghĩ nát óc cũng không biết đám người Tiêu Đường Đường, ở trong vòng vây Hồng Y Vương Tọa, làm thế nào cầm tới Hữu Tứ Kiếm, sau đó chạy khỏi Bạch Quật.
Thậm chí, bọn họ còn phải xuyên qua phong tỏa bên ngoài Bạch Quật, cũng chính là. . .
"Vô Nguyệt Kiếm Tiên!"
"CMN, làm sao có thể chứ?"
Từ Tiểu Thụ nghĩ mãi không rõ, càng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hồng Y, Quỷ Thú, Thánh Nô. . .
Cộng thêm các thế lực thượng vàng hạ cám khác.
Một cái Ly Kiếm thảo nguyên nho nhỏ, lại có không dưới tam đại thế lực bố đại cục!
Mà mình giờ phút này, chỉ có thể lờ mờ suy đoán ý đồ một phương, thậm chí còn không đầy đủ.
Dưới tình huống như thế, bo bo giữ mình, mới là hành động sáng suốt.
"Tiểu sư muội, nghe ta, không đến thời khắc cuối cùng, chúng ta tuyệt đối không thể loạn động, đồng thời, chuẩn bị trốn vào trong Nguyên Phủ, chạy khỏi nơi đây!"
Sắc mặt Từ Tiểu Thụ vô cùng ngưng trọng, "Có nghe thấy không?"
"Ò."
Mộc Tử Tịch nhìn thẳng phía trước, ngoan ngoãn trả lời.
Từ Tiểu Thụ còn muốn tiếp tục dặn dò chuyện gì.
Đúng lúc này, linh niệm hắn đột nhiên động, tựa hồ bị kéo vào kênh nói chuyện riêng.
Một giây sau, âm thanh muôn phần kinh hỉ truyền tới.
"Lão nhị, sao ngươi cũng ở đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận