Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2309: Hư Không Đảo, Từ Tiểu Thụ Xem (1)

Chương 2309: Hư Không Đảo, Từ Tiểu Thụ Xem (1)Chương 2309: Hư Không Đảo, Từ Tiểu Thụ Xem (1)
"Cái gì?"
"Kế hoạch Số 0, thật tồn tại?"
Nếu như nói Đạo Khung Thương ở trước mặt mọi người mời Từ Tiểu Thụ gia nhập Thánh Thần Điện, đồng thời hứa hẹn không truy cứu sự tình trước kia, khiến bọn họ giật mình.
Như vậy, thời điểm nghe thấy "Kế hoạch Số 0" thật tồn tại, từ trong miệng Đạo Khung Thương phát ra, đám người phía trên Hư Không Đảo liên đứng ngồi không yên.
"Là ta nghe nhầm hay như thế nào, Từ Tiểu Thụ, thật ra là người của Thánh Thần Điện, bất quá ký ức bị xóa đi?"
"Hắn thật là chiến sĩ "Kế hoạch Số 0”? Là ám thủ Thánh Thần Điện đánh vào Thánh Nô?”
"Không có khả năng! Nếu như là ám thủ, Đạo điện chủ sao có thể nói ra? Đây rõ ràng là "Kế ly gián", ta đều nhìn ra, Đệ Bát Kiếm Tiên sao có thể không nhìn thấu?"
"Thế nhưng bằng hữu của ta, ngươi đừng quên, vị này là Đạo điện chủ, nếu như ngươi có thể nhìn thấu dụng ý của đối phương, hiện tại ngươi đã không đứng bên cạnh ta, lúc này ngươi hẳn ở trên trời, trong cuộc chiến, mà không phải một giới phàm bối!"
"Nói thế nào?"
"Nếu như ngươi có thể đoán được dụng ý của Đạo điện chủ, hắn đã không gọi quỷ thần khó lường! Theo ta thấy, đợt này hắn ở tầng thứ ba... “
"Ồ? Các hạ có cao kiến gì?" "Nghe cho kỹ! Mặt ngoài là "Kế ly gián", ngồi vững "Kế hoạch Số 0” tồn tại, khiến cho Thánh Nô nghi ky Từ Tiểu Thụ; Thánh Nô lúc đầu đương nhiên sẽ nghỉ ngờ là "Kế ly gián", nhưng Thánh Nô thủ tọa là Đệ Bát Kiếm Tiên, rất nhanh sẽ nghĩ tới đây là quỷ thần khó lường Đạo điện chủ, không có đơn giản như vậy, cho nên phản đoán được "Kế hoạch Số 0” là thật, Từ Tiểu Thụ thật đúng là nội gian; cuối cùng, kỳ thật Đạo điện chủ đứng ở tầng thứ ba. . "
Không thể không nói, luận bàn cao kiến hấp dẫn rất nhiều người chú ý, người kia tạm dừng cũng câu khẩu vị của mọi người lên, có người vội vàng truy hỏi:
"Tầng thứ ba như thế nào?"
"Tầng thứ ba chính là/Kế ly gián" là thật!"'Kế hoạch Số 0” là giả! Từ Tiểu Thụ căn bản không phải người của Thánh Thần Điện, thế nhưng thời điểm Đệ Bát Kiếm Tiên ý thức được điểm này, đã trúng kế, sinh lòng ngờ vực Từ Tiểu Thụ!"
"Ồ? Có hơi quấn, để ta vuốt lại. .. dựa theo ngươi nói, đây không phải kết quả tầng thứ nhất sao?" Người phát ra tiếng mang theo một chút nghi hoặc.
"Đúng vậy, nhưng đây là kết quả lượn quanh ba tâng mới quấn ra, thoạt nhìn tương tự, thế nhưng bản chất không giống." Cao kiến huynh ngẩng đầu ưỡn ngực.
Đám người nghe y trả lời tiện như vậy, lập tức lên cơn giận dữ, cơ hồ muốn nổ tung:
"Ngươi mẹ nó... .
"Nghe vua nói một buổi, như nghe một lời!"
"Mang hắn xuống, xé xác cho lão nương! Ta !@#$%%, lãng phí thời gian!"
"Đúng, chơi chết hắn!"
"Ngô. . . đừng. .. a... cứu mạng. . . ta kiến giải độc đáo như vậy, các ngươi hiểu cái gì là nhìn núi là núi, nhìn núi không phải núi, nhìn núi. .. úc tê tê tê, nơi đó không được - "
"Đến, cùng một chỗ xé hắn!"
"Thất phu! Đám thất phu! Vô mưu! Các ngươi không. ... ngô ngô!"
Nháo kịch nhìn như buồn cười phía trên di tích Tội Nhất Điện, kỳ thật chính là một trong những kết quả Từ Tiểu Thụ phân tích ra.
Đạo Khung Thương nói một loạt, thật khiến hắn đứng máy.
Thời điểm đánh với Nhan Vô Sắc/'Kế hoạch Số 0" chỉ là hắn linh cơ khẽ động, giội nước bẩn cho Thánh Thần Điện.
Mục đích, đương nhiên là vì buồn nôn cái gọi là "Chính nghĩa".
Sau khi Đạo Khung Thương đăng tràng, y thuận thế kéo một phát, gom hết nước bẩn trả cho chính chủ.
Vốn nghĩ có thể chèn ép quỷ thần khó lường Đạo điện chủ một chút, chờ cuộc chiến hôm nay truyền ra Thánh Thần đại lục, dù chỉ có một người nghi ngờ, cũng là nghi ngờ.
Nào ngờ Đạo Khung Thương vậy mà đáp ứng!
Còn nói đến giống như thật, thậm chí liên "Kế hoạch Số 0” mình thuận miệng nói ra, đều ngôi vững!
"Ta mất trí nhớ?"
Nếu không phải Từ Tiểu Thụ biết tiền thân của mình là loại đồ. .. người gì, hắn liền tin tao lão đạo!
Nhưng không thể nghi ngờ, Đạo Khung Thương đáp lại thập phần xảo trá, thật không hổ danh quỷ thần khó lường.
Từ Tiểu Thụ biết, hôm nay mình gặp phải đối thủ. Từ trước đến nay chỉ có hắn ly gián người khác, không ngờ hôm nay gặp phải người ly gián hắn cùng Thánh Nô.
Về phần gia nhập Thánh Thần Điện, chuyện cũ bỏ qua các loại ngôn luận, càng là lời nói vô căn cứ.
Từ Tiểu Thụ sẽ không ôm lấy ý nghĩ hồn nhiên như thế.
Trước không nói Đạo Khung Thương tại Thánh Thần Điện, không thể chân chính độc đoán, vẻn vẹn lập trường của y, đã không phù hợp chí hướng của Từ Tiểu Thụ.
Tự do là gì?
Tự do chân chính là,'Đạo bất năng câu, Pháp bất năng thúc".
Thánh Nô thậm chí không phải tự do, mà chỉ là một cái quá độ.
Nhưng Từ Tiểu Thụ tại nơi này có được một nửa tự do, có được Bát Tôn Am độc đoán hứa hẹn quyền lợi, thật muốn đổi lập trường gia nhập Thánh Thần Điện...
Cầu cái gì?
Cầu từ Thánh Nô Thụ gia, biến thành Cẩu Vô Nguyệt thứ hai, Nhan Vô Sắc thứ hai, bị người bán sạch?
Từ Tiểu Thụ lộ ra thân sắc nghi ngờ không thôi, sau khi cảm giác được mọi người nhìn chăm chú, sắc mặt mới khôi phục nghiêm túc, chân thành nói:
"Đạo Khung Thương, ngươi không cần tiếp tục thi triển tiểu thủ đoạn, ta sẽ không trúng kế."
Hắn quả thật không có biện pháp khắc chế Đạo Khung Thương đẩy loạn càn khôn, ngoài dự liệu đáp lại, cho nên lựa chọn gián đoạn thi pháp, không muốn tiếp tục dây dưa đề tài này. Bỗng nhiên linh quang lóe lên. ..
Sau khi Từ Tiểu Thụ đón lấy một đợt sóng “Kế ly gián", đáy mắt hiện lên một chút đau thương, mang theo một chút cừu hận, thấp giọng nói:
"Thời điểm ngươi từ bỏ chúng ta, đồng thời xóa đi ký ức, nên nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay."
Ký ức, là bị cưỡng ép xóa đi?
Cho nên dù khôi phục ký ức, Từ Tiểu Thụ cũng không khả năng trở về Thánh Thần Điện?
Hiện tại nói ra những lời này, có phải đại biểu hắn đã khôi phục ký ức, cho nên mới thức tỉnh Thiên Cơ Thuật?
Phía trên Hư Không Đảo, mọi người chỉ cảm thấy trong đầu như có phích lịch lướt qua, từ một câu kia nghe ra rất nhiều thứ.
"Chúng ta... .”
Có người thấp giọng nỉ non, nghiền ngẫm tin tức trong lúc lơ đãng lộ ra, rõ ràng không nghĩ được gì, lại giống như hiểu được rất nhiều, thân sắc khác thường.
Đạo Khung Thương mang theo ánh mắt kinh ngạc liếc nhìn Từ Tiểu Thụ, sau đó nhìn về phía trời cao, thở dài nói:
"Triều dâng phong quang vô hạn, triều hạ khắp nơi bừa bộn."
"Hết thảy, nói trắng ra đều do ta sai, nó không nên bắt đầu."
"Ta không cầu các ngươi thông cảm, thời gian sẽ cho các ngươi đáp án, đến lúc đó ngươi sẽ tỉnh lại, hiểu được nỗi khổ tâm của ta."
Thảo!
Trong lòng Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình, con hàng này đang nói cái gì? Tựa hồ nói rất nhiều, lại giống như không nói gì cả, biểu đạt ý tứ rất đủ, cẩn thận ngẫm lại, tất cả đều là nói nhảm.
Nhưng một tới hai đi,'Kế hoạch Số 0" không hiểu ra sao có thêm rất nhiều chỉ tiết, nói giống như thật vậy.
Từ Tiểu Thụ đột nhiên có chút không biết nên đáp lại thế nào.
Hắn không biết sau khi bị ép trở thành nhân vật chính "Kế hoạch Số 0” không tồn tại, là phúc hay họa.
Đây chính là Đạo Khung Thương?
Hắn cảm thấy mình nên tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác, tiếp tục kéo dài, cho dù Bát Tôn Am không hoài nghi mình, Từ Tiểu Thụ cũng sẽ tự hoài nghỉ bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận