Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2538: Tiểu Thụ Hái Thuốc (2)

Chương 2538: Tiểu Thụ Hái Thuốc (2)Chương 2538: Tiểu Thụ Hái Thuốc (2)
Kỳ thật nụ cười không biến mất, nó chỉ chuyển từ người này sang người khác.
Thời điểm Từ Tiểu Thụ nhìn thấy tiểu Ngư đang cười, hắn liền biết mối thù Bắc Hòe tru tâm, mình đã thành công báo thay nàng.
"Hẳn rất thoải mái đi?"
"Ta cũng thoải mái, thế nhưng thật nói những lời này ra miệng, vẫn rất tự kỷ..."
Chép chép miệng, Từ Tiểu Thụ liếc nhìn điểm bị động tăng mảng lớn, thu chân bắt chéo nhìn vê phía chiến trường.
Sau khi Thần Diệc oanh tới một kích, cũng không thừa thắng xông lên, trạng thái từ đỉnh phong trực tiếp ngã xuống thung lũng.
Y lui vào trong Quỷ Môn Quan.
Lúc trở ra, đã khôi phục hình tượng đại hán đầu trọc mình trần, hạ xuống bên cạnh vương tọa màu vàng.
Từ Tiểu Thụ đã tính cao lớn, tuy dáng người không quá cường tráng, thế nhưng cực kỳ cân xứng, huống chi còn rêu rao ngồi trên vương tọa màu vàng.
Thế nhưng so với đại hán đầu trọc tráng kiện như trâu, vương tọa màu vàng cũng ảm đạm phai mờ, chẳng khác gì một chiếc ghế gỗ rách nát.
Thần Diệc cũng không quay đầu, ngữ khí đạm mạc:
"Tiểu quỷ, đóng cửa thả gì cơ?"
"Bị kinh sợ, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ không cảm nhận được trong mắt Thần Diệc có nửa điểm hàn mang, thế nhưng tinh thần giống như bị con kiến hung hăng cắn một phát, sau lưng lạnh thấu.
"Tha ta một mạng, tha ta một mạng...
Hắn vội vàng đứng dậy, đẩy vương tọa đến dưới mông Thần Diệc,'Đại ca, ngài ngồi, ngài ngồi. . “.
Thần Diệc hơi nghiêng người, trừng tên tiểu tử không có chút tôn ti kia, sau đó xách chân "bành" một tiếng giãm lên vương tọa, vô cùng bạo lực.
"Ta không phải bản thể, không thể liên tục duy trì Ngạ Quỷ Đạo."
"Dù sao Bắc Hòe đã đột phá Thánh Đế, không phải Thập Tôn Tọa, bằng không vừa rồi trúng một quyền kia, thân hồn thể đã phá toái."
Sau khi "Chậc" một tiếng, Thần Diệc nâng nắm đấm lên, ngữ khí có chút chưa thỏa mãn:
"Nhưng khoan hãy nói, trải nghiệm này quả thật không nhiều, thời điểm tranh đoạt Thập Tôn Tọa, chỉ thiếu một mình y, những người khác ta đều đã đánh qua.”
Từ Tiểu Thụ nhìn vương tọa màu vàng bị Thần Diệc giãẫm dưới chân, lung lay sắp, lập tức co đầu rụt cổ.
Được rồi.
Đây mới là đại lão!
Hắn nghe Thần Diệc nói như vậy, nhất thời ngửa đầu nhìn vê phía chân trời.
Thần hồn thể Bắc Hòe đã hoàn toàn bị đánh sai lệch, phần đầu thậm chí quay ngược ra sau lưng.
Thần hồn thể nứt vỡ, hồn huyết màu xanh đậm từ vô số miệng vết thương tràn ra, nhưng không có nhỏ xuống, mà là từng chút từng chút quay ngược trở vào.
Thần hồn thể Bắc Hòa đang khảm trên vách Câu Hồn Giới, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía dưới.
Hoặc là nói. ..
Người y nhìn chằm chằm, từ đầu đến cuối, chỉ có Từ Tiểu Thụ!
"Nhận khóa chặt, điểm bị động, +1"
Từ Tiểu Thụ hít một hơi thật sâu, che giấu thần sắc kinh sợ.
Trúng phải một quyền như vậy, Bắc Hòe thế mà vẫn không chết!
Đổi thành người khác đến, luân hồi thông đạo đều bị Thần Diệc đánh nát!
Đây chính là cường độ thần hồn của Thánh Đế chuyên tu thần hồn chỉ đạo, hơn nữa trước mắt chỉ là một đạo hóa thân!
Bất quá liếc qua Thần Diệc, Từ Tiểu Thụ liền bình thường trở lại.
Bắc Hòe chỉ là một đạo Thánh Đế ý niệm hóa thân, mà Thần Diệc trước mắt. .. chỉ là một bộ Hư Tượng?
Thập Tôn Tọa, quả thật không có kẻ yếu!
"Dưới trạng thái này, có biện pháp gì có thể giúp ngươi duy trì Ngạ Quỷ Đạo hay không?" Từ Tiểu Thụ tranh thủ hỏi thăm.
"Có."
"Biện pháp gì?"
"Nhưng rất đắt."
Rất đắt?
Từ Tiểu Thụ ngắn ngủi mộng bức, đây là biện pháp chim gì? "Ngạ Quỷ Đạo bên trong Lục Đạo, có thể nghịch chuyển linh nhục, chuyển hóa hết thảy công kích cùng tổn thương sang trạng thái linh hồn."
"Nhưng trước khi mở ra cần phục dụng đại lượng linh dược tăng cường thần hồn, tốt nhất là thánh dược, bằng không nó sẽ thôn phệ thần hồn bản thân tăng cường lực lượng."
"Vừa rồi ta đánh ra một quyền, ngang ngửa với trăm năm nội tình Thái Hư thế gia"
"Nhưng Hương Nhi không tại, ta không có thánh dược, cho nên chỉ có thể đánh ra một quyền, tiếp tục sẽ tổn thương căn cơ. . ”.
"Ừm, nàng sẽ không cho phép ta làm như vậy."
Thần Diệc hơi dừng một chút, sau đó nhìn lại, ý vị thâm trường bổ một câu cuối cùng: "Cho nên cổ võ chỉ đạo, thiên phú thoạt nhìn là chủ, kỳ thật là thứ, Hương Nhi mới quan trọng nhất."
Thần mẹ nó không phải Hương Nhi quan trọng, mà là Linh Tỉnh quan trọng!
Khóe mắt Từ Tiểu Thụ co quắp, trái tim yên lặng rỉ máu...
Quả nhiên, dã thú không dễ sai khiến như vậy, đại giới tặc lớn!
Nhìn thần hồn thể Bắc Hòe đang dần khôi phục năng lực hành động, hắn thở dài một hơi:
"Rất xin lỗi Thân Diệc, nhưng ta có thể sẽ mạo phạm một chút."
"Cái gì?"
"Bắt đầu từ lúc này, cho đến khi chiến đấu kết thúc, ngươi có thể xem ta như Hương Nhi.”
22
Thần Diệc nhướng cao mày, kém chút vung quyền đấm tên tiểu quỷ này xuống đất.
Rất nhanh, Thần Diệc ý thức được mình đã hiểu lầm.
Từ Tiểu Thụ lật tay, trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện một gốc thánh dược.
Từ khí tức liên có thể nhìn ra, đây chính là thánh dược tăng cường thần hồn. . “nguyên liệu" vận chuyển Ngạ Quỷ Đạo!
"Ngươi..."
Thần Diệc sửng sốt một hồi.
Y cũng chỉ nói một chút mà thôi, kỳ thật chưa phẩm qua bao nhiêu thánh dược.
Hương Nhi không giàu như vậy, có thể tiện tay lật ra thánh dược, chỉ vì để mình một mực ăn, một mực thoải mái mở ra Lục Đạo.
Trước kia cho dù Thần Diệc mở Ngạ Quỷ Đạo, cũng là duy nhất một lần nuốt đại lượng Vương Tọa linh dược tam phẩm, tứ phẩm tăng cường thần hồn.
Dù sao, người tu luyện thần hồn chỉ đạo buồn nôn, chung quy là số ít.
Nhưng Từ Tiểu Thụ. ..
Giờ phút này, trên mặt hắn rõ ràng viết mấy chữ lớn. . .
Tai
Siêu cấp Hương Yểu Yểu!
Từ Tiểu Thụ lắc lắc thánh dược trong tay, cảm giác lực lượng lại trở về.
Hắn giật vương tọa dưới chân Thần Diệc trở vê, đặt mông ngồi xuống, sau đó nhấc cằm lên: "Thứ này, có thể đánh bao nhiêu quyền?"
Trong mắt Thần Diệc dấy lên hỏa diễm hừng hực, đã không thèm để ý sự tình đóng cửa cùng vương tọa: "Nếu như là thánh dược. .. một gốc một quyền."
"Vậy hiện tại thế nào?" Hai mắt Từ Tiểu Thụ cũng sáng lên, lần nữa bắt chéo chân, lật tay, trong lòng bàn tay từ một biến ba, xuất hiện ba gốc linh hồn thánh dược.
"Ba quyền!"
"Hiện tại?"
"Mười quyền!!"
"Trước chơi y mười quyền, mua mười tặng một, dư thừa ngươi gặm chơi, đánh sướng ta vẫn còn!" Từ Tiểu Thụ lòng đau như cắt, nói ra lời nói phóng khoáng nhất, thuận tiện đứng dậy, hai tay đưa qua mười một gốc linh hồn thánh dược.
Hắn tuyệt đối không dám ném qua.
Hắn cũng chỉ trang bức một chút, thật làm quá mức, nắm đấm Thần Diệc oanh vào đầu mình, như vậy liền vui lớn!
Thần Diệc dùng hai bàn tay thô to lần lượt đảo qua mười một gốc thánh dược hình thái khác nhaul
Y thậm chí không biết mười một gốc thánh dược lạ lâm mỹ vị này, lần lượt gọi là gì, chỉ biết Từ Tiểu Thụ giống như làm ảo thuật, tùy tiện lấy ra.
Thần Diệc "Phì phò phì phò', tiếng hít thở trở nên thô trọng.
Y nghĩ tới Hương Nhi quỷ hẹp hòi, lại nhìn Thụ Nhi hào phóng trước mặt. ..
"Từ Tiểu Thụ."
"Hửm?"
"Kỳ thật làm thế này có chút lãng phí, nếu như ngươi có linh dược Vương Tọa, số lượng cùng đủ nhiều. . "
"Không cần."
"Vì sao không cần?"
"Hạnh Giới của ta, không nuôi rác rưởi!"
Thần Diệc trầm mặc, y nhìn tiểu quỷ cả người phát sáng, lần nữa mở miệng:
"Từ Tiểu Thụ."
"Hửm?"
"Ngươi, là chân nam nhân!"
Từ Tiểu Thụ ngồi trên vương tọa ngây người một lúc, sau đó đứng thẳng dậy, dùng chân nặng nề giãm lên vương tọa màu vàng, phát ra một tiếng "bành'.
Hắn vỗ ngực, dùng giọng điệu đại tinh tinh lớn tiếng nói ra:
"Chân nam nhân, dùng thánh dược nói chuyện!"
ỰCc ực-
Thần Diệc nuốt vào một khỏa trái tim của Từ Tiểu Thụ. .. ách, không phải, là một gốc linh hồn thánh dược!
Thần sắc say mê, ánh mắt mê luyến, mong đợi lực lượng... ngay cả Từ Tiểu Thụ cũng không nhịn được, hầu kết nhấp nhô.
Thật ăn ngon như vậy?
Ta cũng nếm thử một ngụm?
"Thần Diệc."
"Hửm?" "Nếu như, ta nói là "nếu như”, ngươi nuốt Tổ Thụ... "
"Im miệng!!!"
Từ Tiểu Thụ còn chưa nói hết lời, Long Hạnh Chi Linh đã sớm đề phòng bên trong Hạnh Giới giống như phát điên, vừa hãi vừa sợ, vừa hoảng sợ vừa gầm thét: "Ngươi nói thêm một câu, ta lập tức dẫn bạo Hạnh Giới!"
Vì để tên nhân loại điên kia có thể kịp thời lý giải, Long Hạnh Chi Linh thậm chí áp dụng phương thức nói chuyện của nhân loại, không dám nghiền ngẫm từng chữ một.
Ai da...
Hạnh bảo, đây là ví dụ, là ví dụ thôi hiểu không?
Ta còn chưa nói gì, ngươi đừng tự dò số tìm chỗ ngồi có được không?
"Chỉ một nhánh cây mà thôi, cũng không phải để y nuốt toàn bộ, hơn nữa y thoạt nhìn cũng không thích gặm cây... .”
"Từ Tiểu Thụ! Ngươi đang nói tiếng người ư?"
Long Hạnh Chi Linh thật muốn điên rồi, sao trên đời lại có người vô sỉ như vậy, Ngươi xem ta giống như bạch tuộc, cắt xúc tu xong chờ mọc, mọc lại cắt tiếp?"
Từ Tiểu Thụ kinh ngạc dùng ngón tay che miệng,'Hạnh bảo, ta không có suy nghĩ tàn nhẫn như vậy oa."
"Ngươi cóI!!"
"Ta đau lòng linh dược bên trong Thần Nông Dược Viên, dù sao bọn chúng lớn chậm.”
“Nhưng ngươi có đau lòng ta hay không?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận