Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2216: Lưỡi Nở Hoa Sen (2)

Chương 2216: Lưỡi Nở Hoa Sen (2)Chương 2216: Lưỡi Nở Hoa Sen (2)
Hắn cố ý?
Hay là vì ngụy trang thân phận, bất đắc dĩ phải làm như thế?
Hắn biết rõ ta mới là Tiếu Không Động, thế mà không cho một chút mặt mũi, tổn hại ta như thế.
Nếu sau này thân phận bại lộ, ta còn biết để mặt mũi nơi nào?
"Bát Tôn Am" dùng ngón tay vuốt nhẹ cằm, tức giận lóe lên một cái rồi biến mất.
Nhưng lúc này, y không thể không thuận theo tiết tấu Từ Tiểu Thụ diễn tiếp, lắc đầu bật cười nói:
"Ngươi rất thú vị."
"Năm đó ta truyền kiếm cho ngươi, không phải để ngươi lúc này đứng ra chỉ trích ta."
"Tiếu Không Động" ngược lại là nghe đến vui vẻ, chế giễu lại nói:
"Thú vị?"
"Ngươi dùng gương mặt lão sư ta giả thần giả quỷ coi như xong, liên một kiếm của Nhiêu Kiếm Thánh đều không tiếp nổi, làm hỏng thanh danh cùng hình tượng của lão sư, đây gọi là "Thú vị”?"
"Nếu nói như vậy, ngươi mới thật sự "Thú vị".
Hay cho tên Từ Tiểu Thụ nhà ngươi!
Tiếu Không Động suýt chút nữa không nhịn được lửa giận trong lòng, muốn xông tới nắm chặt lỗ tai Từ Tiểu Thụ, hành hung một phen. Y từng nghe nói qua "Thụ Độc Mồm', nhưng lúc trước đối tượng bị hắn hãm hại luôn là Thánh Thần Điện, Tiếu Không Động nhìn rất vui vẻ.
Hiện tai y xem như được lĩnh giáo đến.
Rõ ràng đang mặc lấy hai tâng thân phận, tiểu tử này còn có thể tao như thế?"Khua môi múa mép" đều không đủ hình dung!
Ở ngoài sáng tổn hại thân phận Bát Tôn Am giả, ở trong tối đâm tâm Tiếu Không Động, châm biếm chiến lực của y quá yếu.
Khá lắm.
"Hàm sa xạ ảnh", chính là dùng để chỉ Từ Tiểu Thụ ngươi!
(Dịch: Hàm sa xạ ảnh = ném đá giấu tay)
"Bát Tôn Am' híp híp mắt, giống như bị hậu sinh chọc giận, khiển trách nói: "Nhanh mồm nhanh miệng, ngang bướng chi đồ, ngươi chính là hồi báo ta như vậy hay sao?”
"Hồi báo?"
"Ha ha ha ha, hạng người giấu đầu lòi đuôi không biết từ đâu xuất hiện, không chỉ giả danh lão sư ta, còn vọng ngôn "Hồi báo"?"
"Loại người giống như ngươi, ta gặp rất nhiều, cũng trảm không ít!"
"Tiếu Không Động" lập tức ngửa mặt lên trời cười to, bị Bát Tôn Am giả đối diện nói đến cười chảy nước mắt.
Sau đó, hắn cúi đầu xuống, nghiêm túc nói:
"Phải, lão sư chỉ truyên kiếm một ngày, thậm chí không nhớ tên đồ đệ này, sau đó bặt vô âm tín."
"Nhưng Tiếu Không Động ta có ngày hôm nay, toàn bộ đều nhờ vào hắn!" "Trong lòng ta, lão sư chính là người cao quý nhất, thân thánh nhất trên thế giới này, cho dù hiện tại Tham Nguyệt Tiên Thành cùng Thánh Nô lập trường khác biệt, ta cũng nhớ sư ân, tuyệt đối sẽ không động thủ với hắn."
Ánh mắt "Tiếu Không Động" nhìn quanh một vòng, lướt qua khuôn mặt Nhiêu Yêu Yêu, không có dừng lại, chợt ngẩng đầu ưỡn ngực, khí thôn hoàn vũ, lớn tiếng nói ra:
"Sư ngã thụ giả, phụ dĩ đãi chi!"
(Người làm thầy ta, đối đãi như cha)
"Loại người giả mạo như ngươi, sao dám hỏi ta hiếu tình?"
Một tiếng này định tai nhức óc, hào khí lãm nhiên, phát ra từ tận đáy lòng, vang vọng bên tai đám người.
Nội dung trực chỉ lòng người, nói trúng tim đen, dưới sự ảnh hưởng của Khí Thôn Sơn Hà, còn khiến mọi người tê cả da đầu.
Không chỉ bản thân Tiếu Không Động bị nói ra tiếng lòng, như gặp tri âm, suy nghĩ bành trướng, nhất thời bị trấn đến quên mất thân phận đối lập, không thể đáp lại.
Mà còn khiến Nhiêu Yêu Yêu nghe đến mặt lộ hổ thẹn, xấu hổ không chịu nổi.
"Sư ngã thụ giả, phụ dĩ đãi chi."
Tiếu Không Động dám nói lời này, là bởi vì y thật làm được như thết
Y nhận Bát Tôn Am làm sư phụ, cho dù chỉ là một ngày, nhưng cả đời sau, y đều vì thế mà sống.
Chinh chiến tứ phương, đổi "Đông Nguyệt Giới” thành "Bát Tôn Giới" ;
Phát dương sư danh, rộng truyền kiếm thuật, thành lập Tham Nguyệt Tiên Thành, khiến cho toàn bộ Kiếm Thần Thiên tôn lão sư y là đệ nhất nhân dưới Kiếm Thần.
"Mà ta thì sao?”
Nhiêu Yêu Yêu để tay lên ngực tự vấn lòng.
Mai Tị Nhân dạy cho nàng kiếm thuật vỡ lòng, thậm chí không chỉ một ngày, tận ba ngày!
Nhưng kết quả, mình không những không tôn sư trọng đạo, giờ phút này còn rút kiếm tương hướng, giống như muốn thí sưi
Nếu không phải "Bát Tôn Am' trước đó đề cập đến, Nhiêu Yêu Yêu nàng thậm chí không ý thức được, Mai Tị Nhân vì để nàng buông xuống khúc mắc, làm ra hành động mỉa mail
"Ta thật đáng hổ thẹn... “
Gương mặt Nhiêu Yêu Yêu xấu hổ hồng, đầu rủ xuống, giống như trên cổ có vật nặng, không dám nghiêng mắt nhìn ân sư vỡ lòng.
"Sư ngã thụ giả, phụ dĩ đãi chỉ."
Nơi xa, Mai Tị Nhân lẩm bẩm niệm xong câu này, trong lòng vui mừng không thôi, rất muốn ngửa đầu cười to ba tiếng biểu lộ tâm ý.
Không giống những người khác cần dựa vào suy đoán xác minh "Tiếu Không Động" là thật hay giả, thời điểm Mai Tị Nhân phát hiện tình huống không đúng, tâm niệm đã kích hoạt Thông Tự Phù.
Không chút nghi ngờ, phương hướng Thông Tự Phù chỉ tới, chính là vị Tiếu Không Động thứ hai.
Nói cách khác, hắn thật là do Từ Tiểu Thụ giả trang!
Tựa như Không Dư Hận khi đó, lần này Từ Tiểu Thụ tiếp tục hâu bên cạnh mình, dùng thân phận người thứ hai ra quấy rối.
Dưới tình huống đã xác minh thân phận Từ Tiểu Thụ, nghe hắn nói ra "Sư ngã thụ giả, phụ dĩ đãi chỉ"...
Mặc kệ "Sư phụ ta tự nhận", hay là "Người dạy bảo Từ Tiểu Thụ ta" đến giải đọc, trên bản chất, đều cùng một ý.
Từ Tiểu Thụ, quả nhiên là người có ơn tất báo!
Có lẽ, đây chính là nguyên nhân hắn vì Thánh Nô Vô Tụ liều mạng tu luyện trưởng thành, khiêng lấy trọng áp tiến lên?
Mai Tị Nhân không có chút ghen ghét, ngược lại cảm thấy vui mừng.
Từ Tiểu Thụ có thể hô ra một tiếng này, cho dù mượn danh nghĩa Tiếu Không Động, ông ta đều cảm thấy hành trình Hư Không Đảo lần này đáng giá.
Cả đời dạy kiếm, đi qua hồng trần biển người, có được đồ đệ như thế, còn cầu mong cái gì?
Luyện Linh Sư trên đảo đồng dạng đắm chìm vào trong danh ngôn, dư vị hồi lâu.
Có thể dõng dạc hô lên những lời như vậy, cho dù chưa xuất kiếm, nhưng chín thành chín người đã giải trừ nghi ngờ đối với thân phận vị "Tiếu Không Động thứ hai”.
Về phần fan cuồng của Đệ Bát Kiếm Tiên, bọn họ cũng đã tin Tiếu Không Động thứ hai là thật, Đệ Bát Kiếm Tiên là giả, thế nhưng không phải Tiếu Không Động giả trang, mà là người khác đóng vai.
"Tiểu tử ngươi. . “
Đè xuống tâm tình bành trướng, Tiếu Không Động thở dài một hơi, bội phục Từ Tiểu Thụ đến mức phủ phục xuống đất. Vốn là cục diện "Giả nhân chi tranh" khó có thể dứt ra, lại bị mấy câu của hắn xé thành mảnh nhỏ.
Lúc này, ngay cả Tiếu Không Động cũng cảm thấy mình giả trang lão sư quá giả, chỉ có hình không có thần.
Nếu không phải biết mình thật là Tiếu Không Động, y kém chút liên tin "Tiếu Không Động" đối diện mới là bản thân mình.
Không chỉ như thế, một câu "Sư ngã thụ giả, phụ dĩ đãi chỉ", còn dùng phương thức tru tâm, mãnh liệt khiển trách Nhiêu Yêu Yêu đã trải qua hồng trần luyện tâm, nhưng vừa rồi lại muốn rút ra "Thí sư chi kiếm".
Lại nhìn Tị Nhân tiên sinh ý cười đây mặt, không ngừng dao động quạt giấy, Tiếu Không Động hiểu được Mai Tị Nhân đã tiếp nhận lời cảm ơn gián tiếp của Từ Tiểu Thụ.
Tị Nhân tiên sinh không nói gì, nhưng lại giống như nói ra hết thảy.
Mấy chữ "Ngươi có phải ngốc hay không?" trên quạt giấy, chẳng biết từ lúc nào đổi thành "Trẻ con dễ dạy".
Mấu chốt nhất chính là, Từ Tiểu Thụ dùng thận phận của mình nói ra những lời kial
Tiếu Không Động thật không biết nên hình dung "Nghệ thuật ngôn ngữ” của Từ Tiểu Thụ như thế nào.
Nếu như Cổ Kiếm Thuật có áo nghĩa tối cao, vậy nhất định chính là "Thần Thương Thiệt Kiếm", một kiếm kia có thể tru tâm.
(Dịch: Thần Thương Thiệt Kiếm = miệng lưỡi sắc bén / miệng lưỡi như kiếm... )
Không tin nhìn đi, lúc này Nhiêu Yêu Yêu căn bản không có khả năng đánh với Tị Nhân tiên sinh. Nếu như trên thế giới này thật có "Thần Thương Thiệt Kiếm" cảnh giới tối cao, Tiếu Không Động nguyện ý tôn tên gia hỏa "Hàm sa xạ ảnh" cùng "Nhất ngữ song quan' kia làm đầu, không có nửa điểm chần chờ.
(Dịch: Nhất ngữ song quan = một câu hai ý)
Răng môi ngập ngừng mấy lần, muốn mở miệng, thế nhưng lại cảm thấy xấu hổ không thôi.
Nhưng vì phối hợp, Tiếu Không Động chỉ đành tiếp tục đỉnh lấy khuôn mặt lão sư, mở miệng mắng: "Nghiệt sinh, ngươi muốn thế nào!"
"Còn giả?"
Từ Tiểu Thụ một câu, một ánh mắt, liền khiến Tiếu Không Động xấu hổ đến mức dùng ngón chân móc đất.
Sau đó, chỉ nghe "Tiếu Không Động" quang minh lẫm liệt cười nhạt một tiếng, ngoái nhìn Nhiêu Yêu Yêu ôm quyền nói:
"Nhiêu Kiếm Thánh, loại chuột nhắt giấu đầu lòi đuôi như thế, không nhọc ngài xuất thủ."
"Ngài cũng không cần giội nước bẩn cho Tham Nguyệt Tiên Thành, người này, ta đến thu thập thay ngài!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận