Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 650: Biến Thái! (1)

"Mạc cô nương, chúng ta đến nơi."
Thời điểm Vinh Đại Hạo dẫn theo đám người chạy tới Linh Dung Trạch, đã nghe thấy bên trong truyền tới âm thanh chiến đấu đinh tai nhức óc.
Đại trận sương mù màu phấn hồng ngăn cản phía trước.
Hiển nhiên, chỗ bọn họ tiến đến, không phải nơi Ngư Tri Ôn mở ra trận khẩu.
Nam tử xấu xí Triệu Thái theo sát phía sau, lúc này bị âm thanh chiến đấu dọa sợ.
"Hạo ca, bên trong, đã có người tiến vào?"
"Sẽ không phải thủ hộ giả đã trở lại đấy chứ, vừa rồi địa chấn kia. . . "
"Xuỵt!"
Vinh Đại Hạo dựng thẳng một ngón tay lên, ra hiệu gã im lặng.
"Ngươi bị ngốc à?"
"Có chiến đấu, chứng bên bên trong có hai tồn tại có thể kiềm chế lẫn nhau."
"Lúc này không thừa cơ đi vào, ngươi còn muốn chờ đến khi nào?"
"Chờ đến khi chiến đấu kết thúc, thủ hộ giả nhìn ngươi, ngươi mới cất bước chạy tới mò bảo vật sao?"
Lúc này sắc mặt Triệu Thái xanh mét.
"Thế nhưng mà. . . "
"Còn nhưng nhị gì nữa?!"
Vinh Đại Hạo ngắt lời y, quay đầu nhìn đám người đồng dạng có hơi sợ hãi, âm thầm lắc đầu.
Mấy tên ngu xuẩn này, không dám lấy mạng ra liều, còn tiến vào Bạch Quật làm gì?
Làm thế, không phải đang lãng phí danh ngạch Bạch Quật quý giá sao?
"Mạc cô nương. . . "
Ánh mắt nhìn tới nữ tử váy trắng không màn danh lợi, trong lòng Vinh Đại Hạo thầm khen một tiếng.
Đây mới gọi là khí độ!
Đây mới gọi là không có chút rung động nào!
Cho dù là mình, đối với tình huống mơ hồ bên trong, vẫn có chút lo lắng.
Thế nhưng nữ tủ tay bưng tiểu lư đồng, hương khí tung bay kia.
Từ bên ngoài nhìn tới, quả thật không có một chút ba động nào.
"Mạc cô nương, bên trong có âm thanh chiến đấu, chứng minh thiên địa đại trận trước mặt đã bị người phá giải."
"Đại trận rất lớn, linh niệm của ta không thể nhìn hết được."
"Như vậy, chúng ta đổi hướng, chỉ cần tìm được vị trí trận khẩu, chúng ta liền có thể nhẹ nhõm tiến vào."
Vinh Đại Hạo dừng lại một chút, cảm thụ vĩ lực của thiên địa đại trận, lắc đầu thở dài: "Linh Trận Sư trong đội ngũ chúng ta còn chưa tới Tông Sư, thiên địa đại trận này, nếu như dùng mãng lực phá giải, nhất định là kẻ ngốc không chút nghi ngờ. . . "
"Oanh!"
Sát vách không xa truyền đến một tiếng nổ tung kịch liệt.
Tất cả mọi người bị tạc đến tê cả da đầu, không khỏi đưa mắt nhìn lại.
"Oanh!"
Lại một tiếng vang thật lớn.
Đại trận lay động mãnh liệt.
"Nha!"
Âm thanh cắn răng nghẹn lực truyền đến.
Thập phần non nớt.
Nhưng bên trong non nớt, lại ẩn chứa chín phần quật cường.
"Oanh!"
Đám người hoàn hồn, lập tức nhìn thấy phía trước đại trận có một tên tiểu hòa thượng, y đang vác lấy một thanh giới đao lập lòe phật quang, nắm chặt tay nhỏ, quyết tâm oanh kích về phía trước.
Vinh Đại Hạo: ". . . "
"Tên này là ai?"
Vừa mới nói kẻ ngốc không chút nghi ngờ, lúc này thật xuất hiện một tên?
Thần sắc tiểu hòa thượng Bất Nhạc vô cùng chăm chú.
Y tất nhiên nhìn thấy đội ngũ trùng điệp ở bên kia.
Thế nhưng đối với y mà nói, giờ phút này chỉ có đoạt lại Ngục Không Ma Trượng mới là chính sự.
Về phần cái trận nát này. . .
Thật cứng a!
"Oanh!"
Lại đánh xuống một quyền, cả người Bất Nhạc bị đẩy lui rất xa.
Y cắn chặt răng, đau đớn hà hơi vào nắm tay.
"Khó phá như vậy?"
Tâm vận dụng niệm lực, "Nguyện lực" duy nhất thuộc về Phật tông Không Thiền trực tiếp bao phủ nắm đấm.
Lực lượng kinh khủng chấn động phát ra, hư không bắt đầu vặn vẹo.
"Đây là?"
Con ngươi Vinh Đại Hạo đột nhiên co rụt lại.
Y nhìn thấy thứ gì?
"Triệt Thần Niệm?"
"Tên tiểu hòa thượng kia, vậy mà nắm giữ Triệt Thần Niệm?"
"Không đúng, không phải lực lượng hình thái Phạt Thần Hình Kiếp, hẳn là một loại khác. . . "
"Thế nhưng, làm sao có thể?"
Ánh mắt Vinh Đại Hạo không dám tin.
Y vô thức ngoái nhìn phản ứng của đám người mấy lần.
Lại phát hiện không có ai giống như mình, nhận ra loại lực lượng kia.
Cũng đúng.
Đám gia hỏa ở nơi hoang vu hẻo lánh này, sao có thể nhận ra Triệt Thần Niệm được?
Vinh Đại Hạo nhớ mang máng, thời điểm Triệt Thần Niệm xuất hiện, chính là lần tranh đoạt Thập Tôn Tọa trước.
Lúc đó Khôi Lôi Hán sử dụng Phạt Thần Hình Kiếp, chính là Triệt Thần Niệm sơ đại.
Bằng vào thủ đoạn ấy, y nhất thời ép qua Đệ Bát Kiếm Tiên nổi danh ngũ vực, cầm xuống thủ tọa Thập Tôn Tọa.
Nhưng. . .
Một thức được xưng là vô giải lúc đó, sau này Đệ Bát Kiếm Tiên ngộ ra kiếm niệm, đã có thể giải.
Dù sao y không phải người bình thường.
Thế nhưng tên tiểu hòa thượng trước mặt, sao có thể nắm giữ vĩ lực như thế?
Lúc này mới bao nhiêu năm?
Vậy mà đã có người nghiên cứu ra loại lực lượng tương tự?
"Tiểu hòa thượng có lai lịch gì?"
Trong lòng Vinh Đại Hạo lập tức bừng lên đầu tư chi hỏa.
Đông Vực, quả nhiên tới không sai.
Một cái Bạch Quật nho nhỏ, vậy mà xuất hiện Ngọa Long Phượng Sồ!
"Đây là lực lượng gì?"
Mạc Mạt ở bên cạnh, lần đầu tiên hiếu kỳ chủ động đặt câu hỏi.
Nàng vốn làm như không thấy.
Nhưng Hôi Vụ Nhân vậy mà phát ra cảnh cáo, khiến nàng ý thức được, loại sức mạnh kia, có khả năng khắc chế lực lượng phong ấn của nàng.
Mạc Mạt kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên nàng từ trong miệng Hôi Vụ Nhân, biết được một loại lực lượng ngay cả nó cũng phải kiêng dè.
Vinh Đại Hạo quay đầu nhìn nữ tử váy trắng.
Người khác là đồ nhà quê, y có thể khinh thường trả lời.
Thế nhưng nữ tử váy trắng đặt câu hỏi, y không muốn giấu diếm.
"Triệt Thần Niệm."
"Triệt Thần Niệm. . . lại là thứ gì?"
Mạc Mạt vừa hỏi ra, tất cả mọi người đều quay đầu lại.
Vinh Đại Hạo do dự một chút, cuối cùng vẫn giải thích nói: "Một loại lực lượng hết sức đặc thù, kết hợp Khí, Ý, Thần tam thể hư vô, dùng hình thái niệm lực hóa thành thực chất."
"Nói như thế nào đây. . . "
Y ngoẹo đầu, cho ra một cái đáp án xác định, "Cùng cấp bậc, vô giải!"
Tất cả mọi người nghe thấy sợ run.
Vô giải?
Cái từ này sao có thể xuất hiện ở trên Thánh Thần đại lục?
Lực lượng kia còn cao hơn cả linh kỹ Vương Tọa, thậm chí siêu việt linh kỹ Vương Tọa?
"Thật dám nói. . . "
Triệu Thái lẩm bẩm một câu.
Lập tức nhìn thấy tiểu hòa thượng Bất Nhạc nơi xa súc khí hoàn tất, cả ngươi lao lên, lần nữa oanh kích sương mù đại trận.
"Ù ù!"
Lần này sương mù nổ tan, sóng xung kích kinh khủng trực tiếp khuếch tán, thổi mặt đất ra một cái hố hình bầu dục.
Một giây sau.
Đám người nhìn thấy thiên địa đại trận, bị mạnh mẽ oanh ra một cái vết nứt.
Vết nứt rất nhỏ.
Nhưng vừa đủ để cho tiểu hòa thượng tiến vào.
"Sưu!" một tiếng.
Tiểu hòa thượng vác lấy phật quang giới đao, trực tiếp biến mất không thấy.
"Tiến, tiến vào rồi?"
Giờ phút này cho dù là Vinh Đại Hạo, cũng cảm thấy mộng bức.
Y từ trong miệng những người thế hệ tước biết được uy lực của Triệt Thần Niệm.
Nhưng uy lực lớn đến mức một quyền oanh phá thiên địa đại trận, có phải có chút cường điệu rồi hay không?
Đây chính là thiên địa đại trận!
Không phải linh trận do người bố trí.
Cho dù Thiên Cơ Thuật Sĩ tới, có lẽ đều phải hao phí đại lượng tâm lực, mới tìm được phương hướng phá giải.
Tiểu gia hỏa kia, dùng mãng lực oanh một quyền, đại trận trực tiếp rách?
"Thật lợi hại. . . "
Mạc Mạt thấp giọng kinh ngạc thốt lên.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy lực lượng như thế.
Mặc dù chưa từng giao thủ qua, nhưng chỉ nhìn một chút, liền có thể xác định, tiểu hòa thượng vừa rồi bảy tám phần mạnh hơn Từ Tiểu Thụ.
"Mạc cô nương, chúng ta mau đi thôi, tìm một cái trận khẩu khác."
Vinh Đại Hạo nóng lòng, "Bạch Quật anh tài xuất hiện lớp lớp, nếu còn không nhanh chân, bảo vật sẽ bị người lấy mất."
Có thể nắm giữ Triệt Thần Niệm, nhất định là đệ tử đại tông đại phái.
Nhân vật như thế, không có khả năng vô duyên vô cớ đi vào Bạch Quật, nhất định có sở cầu.
Mà người có sở cầu lại đến Linh Dung Trạch.
Ý đồ, còn phải hỏi sao?
Mục tiêu của tiểu hòa thượng, nhất định giống với mình.
"Tam Nhật Đống Kiếp!"
Đám người sau lưng đồng dạng vội vàng.
Người chính là như vậy.
Lúc đầu có lẽ còn có điều e ngại, thế nhưng sau khi nhìn thấy người cùng thế hệ xuất phát, cho dù chỉ chậm một giây, bọn họ đều sẽ trở nên thấp thỏm lo âu, sợ bảo vật bởi vì một giây chậm trễ này, lọt vào tay kẻ khác.
"Đi thôi, đi thôi!"
"Tranh thủ thời gian chạy đi."
"Chúng ta có nên chia ra hai hướng hay không, ai gặp trước liền truyền âm cho những người còn lại?" Có người đề nghị.
"Ý này rất tốt, dù sao chúng ta nhiều người, tốc độ tìm kiếm sẽ vô cùng nhanh."
". . . "
Bạn cần đăng nhập để bình luận