Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 674: Con Mắt (2)

Hôi Vụ Nhân tê cả da đầu.
Nó hoàn toàn không ngờ, tiểu nam hài lại dùng loại thủ đoạn này tới phá giải.
Ở bên trong "Lục Đạo · Trần Phong Chi Môn", ngay cả thiên địa linh nguyên cùng đại đạo đều bị phong kín, không ai có thể điều động được!
Gia hỏa này, làm thế nào phá vỡ hư không?
A, đúng rồi!
Hôi Vụ Nhân lập tức nhớ tới, lúc này bừng tỉnh đại ngộ.
A Giới, thân thể Vương Tọa!
"Đánh nó!"
Từ Tiểu Thụ hét lớn một tiếng, nhận ra mệnh lệnh vừa rồi của mình đã làm chậm trễ thời cơ.
Loại chiến đấu tầng thứ này, không cần một tên thiếu kinh nghiệm như mình đến khoa tay múa chân, chỉ huy thiên cơ khôi lỗi.
Cứ để A Giới tự do phát huy là được!
Từ Tiểu Thụ lập tức ngậm miệng không nói.
Mình còn không đánh lại A Giới, muốn chỉ huy người ta, không ngại mất mặt sao?
"Bành!"
Quả nhiên, sau khi "cục tạ" phe mình ngậm miệng.
A Giới vỗ xuống một chưởng, đầu Hôi Vụ Nhân trực tiếp nổ tung.
Sương mù xám nương theo khí lưu bay tới chỗ khác.
Rất nhanh, thân hình Hôi Vụ Nhân lần nữa ngưng tụ.
Từ Tiểu Thụ lập tức gấp đến nhíu mày.
Chiêu thức kia, thật là buồn nôn.
"Tên kia không khác gì có bất tử chi thân."
"Phàm là công kích vật lý, chỉ cần có thể kịp thời hóa thành trạng thái sương mù, lực lượng đánh vào người nó, trên cơ bản đều không đáng nhắc tới."
"Không thể tiếp tục đánh như vậy. . . "
Trong đầu tính toán, Từ Tiểu Thụ ngoái nhìn Tam Nhật Đống Kiếp phía chân trời.
Đứng ở chỗ này, mình không có một chút tác dụng gì.
Như thế, còn không bằng thừa dịp A Giới ngăn chặn Hôi Vụ Nhân, chạy đi mò bảo bối?
"Ngươi đang nghĩ gì?"
Bên trong Cảm Giác, thân hình Hôi Vụ Nhân lần nữa tiêu tán.
Mà bên tai, lại vang lên âm thanh của con hàng kia.
"Ngọa tào!"
"Nhận kinh sợ, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ trở tay quất tới một trượng.
Nhưng Hôi Vụ Nhân hoàn toàn không để ý đến, sau khi thân thể phân thành hai nửa, lần nữa ngưng hợp.
"Phản ứng không tệ."
Sau khi thấp giọng tán thưởng, nhìn thấy A Giới biến mất, hiển nhiên là muốn đi qua hỗ trợ.
Hôi Vụ Nhân đột nhiên phân tán, không tiếp tục ngưng thành thực thể, mà hóa thành sương mù đầy trời, mờ mịt lơ lửng giữa không trung.
"Ma ma?"
Lần này, A Giới mộng bức.
Đây là lần đầu tiên nó gặp phải địch nhân như thế.
Tồn tại như vậy, cho dù nhục thân mình rất mạnh, cũng không đánh được a!
"Tiểu tử, rất không tệ, lần này còn mang theo trợ thủ?"
Âm thanh Hôi Vụ Nhân từ trên truyền xuống.
"Nhưng trợ thủ thì thế nào? Cho dù nhục thân mạnh hơn nữa, cũng không thể đánh trúng ta; mà linh nguyên, ở trước mặt lực lượng phong ấn, hoàn toàn vô dụng."
"Cho nên, ta là vô địch, không ai có thể đánh thắng được ta."
Nó dừng một chút, nói: "Ta không có hứng thú đối với thân thể Vương Tọa, ngược lại, đối với ngươi, cảm thấy rất hứng thú!"
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, +1."
Da gà da vịt toàn thân Từ Tiểu Thụ lập tức dựng thẳng lên.
Không chút nghi ngờ, Hôi Vụ Nhân căn bản chướng mắt A Giới.
Mục tiêu của nó, chính là Từ Tiểu Thụ hắn.
"Ta có gì thú vị đâu chứ?"
Từ Tiểu Thụ cười lạnh một tiếng, khinh bỉ nói: "A Giới không đánh được ngươi, nhưng có nó tại, ngươi cũng không thương tổn ta được."
"Cho nên, tiếp tục giằng co như thế, hoàn toàn không có ý nghĩa gì."
"Chỉ là. . . "
Khóe môi Từ Tiểu Thụ đột nhiên nhếch lên, cười hắc hắc nói: "Ta không phải Quỷ Thú, chỉ cần kéo dài thời gian, Hồng Y đến, ngươi, chết là cái chắc!"
Hắn lấy Linh Lung Thạch ra, làm bộ muốn bóp nát.
"Ồ, Hồng Y?"
Âm thanh buồn cười của Hôi Vụ Nhân từ trên truyền xuống, "Ngươi thật sự cho rằng ở trong phương không gian này, bóp nát cục đá vụn kia, Hồng Y sẽ cảm ứng đươc?"
"Phương không gian này?"
Từ Tiểu Thụ nhíu mày lại, ở bên trong Bạch Quật bóp nát Linh Lung Thạch, Hồng Y sao có thể không có cảm ứng?
"Ngươi có ý gì?" Hắn làm bộ thuận theo, hỏi.
"Chậc chậc, tiểu tử, ngươi vẫn còn quá non, sắp chết đến nơi cũng không biết xảy ra chuyện gì!"
Hôi Vụ Nhân mỉa mai cười to.
Thật lâu, tiếng cười mới dừng lại.
Nó tựa hồ đang suy nghĩ.
Một lúc sau, âm thanh Hôi Vụ Nhân mới lần nữa xuất hiện.
"Ta còn tưởng rằng trình độ của ngươi vẫn giống như lúc trước, cho dù trưởng thành, cũng sẽ không mạnh là bao."
"Nhưng ngươi vậy mà mang tên gia hỏa này đến. . . "
"Nó, không phải người đi?"
Từ Tiểu Thụ nghe thế con ngươi co rụt lại.
Sinh mạng thể của A Giới gần như không khác gì nhân loại, ngoại trừ chỉ biết nói hai tiếng "ma ma" ra, trên cơ bản rất khó phát hiện nó có chỗ nào dị thường.
Hôi Vụ Nhân chỉ giao thủ với nó mấy chiêu, liền nhìn thấu bí mật của A Giới?
Từ Tiểu Thụ không có trả lời, tiến lên một bước, cao giọng nói: "Bớt nói nhảm, người khác sợ ngươi, ta không sợ."
"Thật liều mạng, mọi người chơi đến cá chết lưới rách, ngọc thạch câu phần, ta cũng không cảm thấy thiệt thòi."
"Tương phản, ngươi tân tân khổ khổ từ bên trong Bạch Quật trốn ra, lại lần nữa tiến vào, nhất định có mưu đồ."
"Ngươi cam tâm sao?"
Từ Tiểu Thụ dừng một chút, liếc qua cột tin tức.
Không có phản ứng?
Hắn lập tức tiếp lời, nói: "Nói thật, giữa chúng ta không có thâm cừu đại hận gì, lần trước đánh. . . giao thủ, chỉ bất quá là tình thế đưa đẩy thôi."
"Cho nên, ngươi nhằm vào ta như thế, rốt cuộc muốn làm gì?"
Hắn ngửa đầu.
Nhìn sương mù xám trôi nổi trên không, không rõ ràng cho lắm.
"Báo thù?"
"Đánh một trận, đánh trở về?"
Trong đầu thầm nghĩ, nhưng Từ Tiểu Thụ có thể chắc chắn, Hôi Vụ Nhân không phải loại Quỷ Thú nông cạn kia.
Kết hợp với lời nói không hiểu ra sao kia.
"Phương không gian này. . . "
"Sắp chết còn không tự biết. . . "
Từ Tiểu Thụ cảm thấy hình như mình đã bỏ qua chuyện gì.
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, +1."
"Nhận hoài nghi, điểm bị động, +1."
Cột tin tức đột nhiên nhảy ra hai dòng trạng thái, Từ Tiểu Thụ dùng Cảm Giác dò xét không gian bốn phía, trong đầu ẩn ẩn cảm thấy không đúng.
Thiên địa. . .
Hình như đã thay đổi?
Quy tắc, khí tức, hoàn cảnh. . .
Là bởi vì bạo phá lúc trước sao?
"Không đúng!"
Từ Tiểu Thụ đột nhiên ý thức được chuyện gì.
Hôi Vụ Nhân ở đây.
Nhưng lúc trước mình phá đất bay lên, phía trên có đến hai người.
Nam tử váy đỏ kia, đi đâu rồi?
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, +1."
". . . "
Cột tin tức lần nữa nhảy lên.
Từ Tiểu Thụ đột nhiên hiểu ra.
Hôi Vụ Nhân đã hiện thân, cho dù nó nhìn mình, cũng không thể nào liên tục phát động "Nhận nhìn chăm chú" được!
Cho nên. . .
Cột tin tức xuất hiện "Nhận nhìn chăm chú", là do có người thứ hai cung cấp?
Trong lòng chợt loạn, cảm thấy có chút kinh dị, hắn lập tức kéo ngược cột tin tức lên trên.
Thường ngày, Từ Tiểu Thụ luôn đặt một phần chú ý vào cột tin tức.
Nhưng vừa rồi bạo phá, hắn không thể không dồn toàn lực cứu người.
Rất nhanh.
Đọc chưa đến một nửa, Từ Tiểu Thụ liền phát hiện một dòng tin tức khiến người ta lạnh cả sống lưng.
"Nhận giam cầm, điểm bị động, +1."
Giam cầm?
Danh từ kia, xuất hiện trong lúc mình không để ý tới.
Từ Tiểu Thụ có hơi hoảng.
Hắn nhìn sương mù xám ở trên trời.
Cho nên, trong lúc bất tri bất giác, mình tiến vào giới vực của Hôi Vụ Nhân?
"Không đúng!"
"Cảm giác giới vực mang đến không phải thế này!"
"Hơn nữa nếu như là giới vực, vậy dòng "Nhận nhìn chăm chú" thứ hai kia, từ đâu tới?"
"Nhưng, không phải giới vực, vậy thì là gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận