Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2102: Hỏa Đạo Bàn (2)

Chương 2102: Hỏa Đạo Bàn (2)Chương 2102: Hỏa Đạo Bàn (2)
Áo nghĩa trận đồ dưới chân biến đổi, đường vân phức tạp trong nháy mắt phác hoạ ra màu sắc cực nóng.
"Áo nghĩa trận đồ. .. thứ sáu?"
Đám người Phong Tiêu Sắt phía sau vượt qua biển sâu, muốn giúp Thụ gia một phần sức lực, lúc này đồng loạt trợn tròn mắt.
Thụ gia, còn nắm giữ Hỏa Chi Áo Nghĩa?
Ừm, có thể lý giải.
Dù sao hắn đã nắm giữ ngũ trọng áo nghĩa, lúc này xuất hiện thêm một tầng cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Hơn nữa hắn còn là truyền nhân Thánh Nô Vô Tụ, Tân Chiếu nhất mạch, không phải sao?
Có được Hỏa Chi Áo Nghĩa là chuyện đương nhiên...
"Cái rắm!"
Phong Tiêu Sắt đột nhiên thóa mạ lên tiếng, hai mắt tuôn ra ghen ghét chỉ quang khiến người sợ hãi, áp chế âm thanh phát tiết nói:
"Thân mẹ nó, chuyện này không có khả năng! Sao có thể có người nắm giữ lục trọng áo nghĩa cảnh giới? Hơn nữa còn trẻ như vậy?”
"Hắn đáng chết oal"....
"Tẫãn Chiếu Thiên Phần!"
Phía trên không trung, Từ Tiểu Thụ chân đạp Hỏa đạo bàn, cảm thấy ý chí Hỏa Thần phụ thể, trong nháy mắt liền biết được mình nên làm gì để khắc chế Vũ Linh Tích. Ánh mắt lướt qua, trong tâm mắt, bản thể Vũ Linh Tích hóa thành vô số giọt nước, đều không ngoại lệ, toàn bộ dấy lên Bạch Viêm.
Kỹ năng bị động đặc thù Thiên Nhân Hợp Nhất, tác dụng lớn nhất không phải trang bức vả mặt, mà là mượn dùng lực lượng thiên đạo, tăng cường lực lượng Đại Đạo Bàn.
"Xèo xèo!"
Thời điểm tiếng vang rất nhỏ dấy lên, toàn bộ giọt nước do Vũ Linh Tích hóa thân, phút chốc bị bốc hơi hơn phân nửa.
Lúc này y mới phản ứng lại, tiếp tục triển khai Thủy Chi Áo Nghĩa trận đồ.
"Thủy viết trọng, tẩm vạn vật, an thanh tức."
Âm thanh từ bốn phương tám hướng truyền đến, trùng điệp trùng điệp, huyền diệu phi phàm.
Vừa dứt lời, Tân Chiếu Bạch Viêm thiêu đốt giọt nước bị dập tắt!
"Chỉ có thế?"
Từ Tiểu Thụ không chút sợ hãi cười cười, tựa hồ đã sớm đoán được một màn này, thấy thế lập tức vận chuyển Tãn Chiếu Nguyên Chủng bên trong khí hải.
Tân Chiếu Nguyên Chủng xưa đâu bằng nay, thời thời khắc khắc tỏa ra hào quang chí bảo cấp Thánh.
Dưới trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, cộng thêm lực lượng Tân Chiếu Nguyên Chủng gia trì, Từ Tiểu Thụ lại xuất chiêu.
"Tân Chiếu Thiên Phần!"
Dùng chiêu đầu tiên Tang lão dạy, đến đánh Vũ Linh Tích chỉ lo chạy trối chết. .. Từ Tiểu Thụ đánh đến nghiện! "Xèo xèo.. ."
Âm thanh kế vang tái hiện.
Nằm ngoài dự liệu của mọi người. ..
Thủy Chi Áo Nghĩa trận đồ gặp Hỏa đạo bàn, giống như tiểu vu gặp đại vu, toàn bộ nước khu vực xung quanh đều bị thiêu đốt!
"Xùy.'
Giọt nước do Vũ Linh Tích hóa thành lại bị bốc hơi hơn phân nửa, so với lúc đầu, chỉ còn lại một hai phần mười.
Mấy trăm giọt nước còn lại đồng loạt bất động, giống như đang biểu đạt Thủy Chi Áo Nghĩa viên mãn Vũ Linh Tích, không ép được Hỏa Chi Áo Nghĩa hàng giả, cảm xúc thập phần rung động.
Một giây sau, phía trên Thủy Chi Áo Nghĩa trận đồ xuất hiện một giọt thánh huyết,'xùy" một tiếng nổ tan, dung nhập vào bên trong.
“Cút cho tal"
Vũ Linh Tích phát ra âm thanh vô cùng táo bạo.
Lực lượng thánh huyết dung nhập, Thủy Chỉ Áo Nghĩa toả ra sức sống, rốt cuộc có thể ngăn cản Tẫn Chiếu Nguyên Chủng các loại lực lượng Hỏa đạo bàn gia trì, lập tức tưới tắt Tẫn Chiếu Bạch Viêm.
Vũ Linh Tích mang theo giọt nước còn sót lại, căn bản không dám hội tụ, tiếp tục lao thẳng tới chỗ Khương Bố Y.
Chân Phong Tiêu Sắt khẽ động.
Hàn gia cũng giơ móng vuốt lên.
Mộc Tử Tịch nhìn quanh hai bên, sửng sốt không tìm được bản thể Vũ Linh Tích ở đâu. Hướng trăm ngàn giọt nước thi triển Thân Đọa, đây không phải công kích quân địch, mà là đang tìm chết!
"Chiêu này, không chỉ đối phó Từ Tiểu Thụ, mà còn muốn đối phó ta?" Mộc Tử Tịch vô cùng tức giận.
"Chỉ có thể?"
Từ Tiểu Thụ vẫn không chút hoang mang, ra hiệu mấy người phía sau đừng xúc động.
"Như thế đã không nhịn được, uống thánh huyết?"
Khóe môi Từ Tiểu Thụ nhếch lên, thần sắc mỉa mai.
Hắn thậm chí không cần dùng đến thánh huyết, tại chỗ dẫn đốt thánh lực bên trong khí hải.
Vị cách của ta, ở trên ngươi!
"Đốt cho tai"
Vừa dứt lời, Hỏa đạo bàn dưới chân giống như bị kích thích/xoát" một cái khuếch trương ra đến ngàn dặm, ngay cả biển sâu phía sau cũng bị nó bao trùm.
Đám người còn tưởng đây chỉ là dị tượng, tác dụng thực chất không bao nhiêu.
Bởi vì Từ Tiểu Thụ triển khai áo nghĩa trận đồ, càng kéo dài, vân quang phía trên càng yếu ớt.
Lúc này đã nhạt đến mức gần như không thấy.
Hắn biết rất rõ, đây không phải áo nghĩa trận đồ thật sự, lực lượng không được trọn vẹn!
Thế nhưng. . . "Xèo xèo."
Bốn phương tám hướng truyền đến dị hưởng thuộc về Tẫn Chiếu Bạch Viêm.
Nhìn bằng mắt thường, căn bản không nhìn thấy Bạch Viêm ở đâu, ngay cả Vũ Linh Tích biến thành giọt nước cũng không thấy được.
"Nóng."
Phong Tiêu Sắt vô thức gãi lưng, cảm thấy có hơi hoa mắt, y chớp mắt một cái, đột nhiên ý thức được chuyện gì.
Không tốt!
Không phải mình hoa mắt, cũng không phải lưng phát ngứa.
Mà là toàn bộ thiên địa nơi đây đang vặn vẹo, bốc cháy!
"Tử lão đầu... -
Từ Tiểu Thụ nhìn Vũ Linh Tích liều mạng chạy trốn, hoàn toàn không có ý định giao chiến.
Trong đầu bỗng nhớ lại lúc bên trong Bát Cung, Tang lão xuất hiện cứu vớt mình.
Lúc đó Tang lão đầu mang giày cỏ xỏ ngón, đè ép nón lá nghiêng nghiêng.
Ông ấy nói với mình:
Nguyên tố chỉ thể, có ba loại kiểu chết!
Từ Tiểu Thụ vô thức đưa tay phải ra, động tác hoàn toàn trùng điệp với thân ảnh trong trí nhớ. . .
Cong ngón tay, gõ nhẹ vào hư không.
"Long Dung Giới." OanhI
Âm thanh nhẹ nhàng vang lên, hư không tại thời khắc này hoàn toàn vặn vẹo.
Lấy phạm vi Hỏa đạo bàn bao trùm làm ranh giới, khu vực ngàn dặm xung quanh xuất hiện một cái khe lớn, Bạch Viêm như núi lửa phun trào, bạt không mà lên.
Mê cung tường vây, phế tích Chân Hoàng Điện, Thiên Trạch Quốc một phân thành hai. .. toàn bộ biến thành nguyên liệu Tân Chiếu Bạch Viêm thiêu đốt.
Thời điểm bức tường lửa hình tròn khép lại ở trên không trung.
Vô số giọt nước do Vũ Linh Tích hóa thành, thậm chí còn chưa chạy được trăm dặm.
Toàn bộ giọt nước, đồng loạt ngừng lại.
"Xèo xèo...'
Vài tiếng dị hưởng vang lên.
Hết thảy giọt nước dùng đến che giấu tai mắt người khác, phút chốc bị bốc hơi, chỉ còn lại một giọt cuối cùng.
Giọt nước kia lơ lửng giữa không trung, lúc này vô cùng chướng mắt, chẳng khác gì giọt mực đen trên trang giấy trắng.
"Ngươi đang nghĩ gì thế?"
"Còn muốn chạy?"
Từ Tiểu Thụ không cần suy nghĩ, liếc mắt liền nhìn ra bản thể Vũ Linh Tích, lúc này Hỏa đạo bàn dưới chân xoay tròn.
"Xèo xèol" Long Dung Giới bao trùm ngàn dặm, sau khi không gian bị chưng tan, trần trụi lộ ra Hỏa hệ đại đạo, hóa thành vô số xiêng xích Bạch Viêm, khóa chặt giọt nước duy nhất còn lại trong mảnh thiên địa này.
"Aaalt
Vũ Linh Tích hét thảm một tiếng, bản thể bị hỏa hệ đạo tắc quấn chặt, thiêu đốt bức ra, hóa thành bóng người đau khổ giãy giụa bên trong Bạch Viêm.
"Từ! Tiểu! Thụ!"
Y rốt cuộc từ bỏ ý định chạy trốn, dữ tợn nghiêm mặt xoay người lại, muốn chiến đấu.
Thủy Chi Áo Nghĩa, lóe lên vân quang.
Phút chốc, cường độ sáng chói hoàn toàn đè ép Hỏa đạo bàn của Từ Tiểu Thụ.
"Đi chết đi!"
Vũ Linh Tích hung dữ gào thét, cưỡng ép đỉnh lấy lực lượng Hỏa đạo bàn, Tân Chiếu Nguyên Chủng, Bạch Viêm, giữa không trung hư nắm một chưởng.
Đông!
Từ Tiểu Thụ cảm thấy trái tim chấn động, giống như bị người bóp lấy, lập tức ngưng đập.
Toàn bộ nước trong cơ thể bị cưỡng ép kéo ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận