Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2113: Người Thắng Lớn Nhất (1)

Chương 2113: Người Thắng Lớn Nhất (1)Chương 2113: Người Thắng Lớn Nhất (1)
Phương xa truyền đến tiếng nổ vang.
Hư Không Tướng Quân Hồng cùng Hư Không Tướng Quân Tội không giống như Từ Tiểu Thụ dự đoán, ma sát ra hỏa hoa đặc thù.
Hai người phảng phất không quen biết, một mực chấp hành nhiệm vụ chủ nhân giao phó, toàn lực chiến đấu.
Đây là lần đầu tiên Hồng rút song thủ đại kiếm ra khỏi ngực, bởi vì đối thủ lần này, là Hư Không Tướng Quân Tội đồng dạng có được chiến lực cấp bậc Bán Thánh.
Từ Tiểu Thụ chưa từng nhìn thấy A Hồng cuồng bạo như thế.
Nó điên cuồng huy động song thủ đại kiếm, trọng nhược vạn quân.
Mỗi một lần chém tới, Tội huy động hắc kích vẫn không đỡ được, thân hình luôn bị oanh lui về sau.
"Chiếm thượng phong!"
Từ Tiểu Thụ hóa thân Cuồng Bạo Cự Nhân chỉ nhìn lướt qua, liên minh bạch tình hình chiến đấu.
Hư Không Tướng Quân Tội không thể từ trên người A Hồng chiếm được nửa điểm chỗ tốt.
Lúc trước bởi vì giúp Vũ Linh Tích cản tổn thương, dùng nhục thân làm thuẫn, đã bị Thánh + Ngũ Chỉ Văn Chủng Thuật nổ qua một lần, lúc này không phải trạng thái toàn thịnh.
Mà A Hồng dĩ dật đãi lao, tuy dùng linh thể xuất kích, nhưng sức chiến đấu rất không tâm thường.
Cự nhân chiến đấu rất nhanh thăng cấp, đánh một hồi, hai đầu Hư Không Tướng Quân càng lúc càng biến lớn.
Từ lúc đầu ba trượng, đến ba mươi trượng, hiện tại đã lớn hơn trăm trượng.
Kích thước này, tương đương với Từ Tiểu Thụ hóa thân Cuồng Bạo Cự Nhân.
"Chiến tranh cự nhân cấp bậc Bán Thánh... "
Ở nơi xa, đôi mắt tinh hồng có tia sáng lóe lên, Từ Tiểu Thụ vô thức muốn qua tham gia.
Hắn rất hiếu chiến!
Vừa rồi chân đá Vũ Linh Tích, chấn thành thịt nát, chưởng hợp Khương Bố Y, oanh thành bột phấn, khiến cho dục vọng nguyên thủy nhất của Cuồng Bạo Cự Nhân bị nhen lửa đến cực hạn.
Hiện tại tham dự chiến đấu nghiên về một phía, tựa hồ không phải không thể?
Nói không chừng có thể trấn áp Hư Không Tướng Quân Tội, đoạt quyên khống chế, sau đó tiến hành ngự sử?
Nhưng rất nhanh, Từ Tiểu Thụ thanh tỉnh.
Huyễn Diệt Nhất Chỉ bổ sung "Tinh thần thức tỉnh" phát huy tác dụng, đè xuống dục niệm hiếu chiến trong lòng Từ Tiểu Thụ.
Cột tin tức đồng thời nhảy lên một dòng tin tức đặc thù, trước nay chưa từng xuất hiện qua.
"Chịu ảnh hưởng, điểm bị động, +1."
Ảnh hưởng? Từ Tiểu Thụ giật mình, Cuồng Bạo Cự Nhân lập tức thu liễm tinh hồng trong mắt, giống như có điều ngộ ra, tra xét cột tin tức một chút, rất nhanh liên phát hiện có điểm dị thường.
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, +1."
Nhìn chăm chú?
Xuất hiện lúc nào?
Chuyển mắt nhìn phương xa.
Linh niệm không nhìn thấy, nhìn bằng mắt thường không rõ cho lắm.
Nhưng Cảm Giác lại vô cùng rõ ràng, phương hướng lúc trước Khương Bố Y chạy đi rồi vòng trở lại, có một đạo thân ảnh lơ lửng đứng đấy.
Thân ảnh màu caml
"Thiên Nhân Ngũ Suy?"
Từ Tiểu Thụ hóa thân Cuồng Bạo Cự Nhân vốn không có cảm xúc khiếp sợ, thế nhưng vẫn không khỏi cảm thấy tê cả da đầu.
Thân ảnh màu cam mơ hồ, xa xôi, giãẫm lên hư không đạo tắc.
Theo ánh mắt của mình nhìn tới, trở nên vô cùng rõ ràng!
"Không phải ông ta đi U Minh Quỷ Đô sao?"
"Không phải nói đi làm thịt Dạ Kiêu ư, sao lại xuất hiện ở nơi này?"
"Cho nên vừa rôi Khương Bố Y vòng trở lại, là bởi vì Thiên Nhân Ngũ Suy chặn đường?”
"Gia hỏa này. .
Từ Tiểu Thụ nghĩ đến đây liền có chút hoảng sợ.
Thiên Nhân Ngũ Suy xuất quỷ nhập thần, mang đến cho người ta cảm giác áp bách quá lớn!
Mấu chốt mình còn bị ông ta nhìn chăm chú, bất tri bất giác ảnh hưởng, nhất thời không biết được ảnh hưởng kia là gì.
Đúng lúc này...
"Giới"
Một tiếng kiêu minh vang lên.
Từ Tiểu Thụ phát hiện trong mắt thân ảnh màu cam phương xa thế mà hiện lên ý cười hài hước, nhìn hắn nhẹ gật đầu.
Thiên Nhân Ngũ Suy không nói lời nào.
Nhưng Từ Tiểu Thụ có thể từ thái độ của ông ta, cảm nhận được một chút thiện lương. .. cùng hòa hợp?
"Thảo!"
Da gà da vịt nổi khắp cả người.
Loại thiện ý biến thái này, hắn quả thật không cách nào tiếp nhận.
Nhưng Từ Tiểu Thụ nhớ rất rõ, lúc trước hắn từng kết minh với Thiên Nhân Ngũ Suy.
Mặc dù không quá để tâm việc này, bởi vì đối ngoại nói là kết minh, thế nhưng trong lòng vẫn đề phòng đối phương như cũ.
Hiện tại xem ra, kết minh vẫn hữu hiệu?
Thiên Nhân Ngũ Suy, vẫn đang giúp mình?
"Hàn gial"
Từ Tiểu Thụ không tiếp tục để ý tới Thiên Nhân Ngũ Suy, cúi đầu gọi người duy nhất thanh tỉnh bên dưới. "Cần bản đại gia làm gì?"
Hàn gia chỉ vớt lên một mình Mộc Tử Tịch.
Ai chết cũng được, chỉ có vị này không thể chết, cho dù liêu mạng cũng phải bảo vệ nàng!
Đây là định vị của Hàn gia đối với bản thân, nó đã sớm nhìn ra được, Mộc Tử Tịch tại Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, quan trọng đến cỡ nào.
Cho nên, thời điểm bay đến, nó một bên rót thánh lực cùng sinh mệnh lực cho Mộc Tử Tịch, cũng không tranh công, một bên hỏi:
"Tỉ như chiến đấu bên kia?" Hàn gia nhìn về phía Hư Không Tướng Quân chiến đấu.
Đối với Từ Tiểu Thụ có thể hóa thân Cuồng Bạo Cự Nhân, chân đá Vũ Linh Tích, quyền đập Khương Bố Y, Hàn gia đến tận lúc này vẫn không dám tin.
Nhưng sự tình phát sinh ngay trước mắt. ..
Không dám cũng phải tin, còn có thứ gì có thể khoa trương hơn lục trọng áo nghĩa trận đồ?
Thời gian mấy hơi, Hàn gia điều chỉnh tốt tâm tính.
Nó đang nghĩ, nếu Từ Tiểu Thụ không làm được như vậy, chỉ sợ đã không thể trở thành người nối nghiệp Bát Tôn Am đại nhân.
"Chiến đấu bên kia không cần để ý đến, ngươi có phát hiện có chỗ dị thường hay không?”
Từ Tiểu Thụ vừa nói vừa nhẹ nhàng tiếp lấy tiểu sư muội.
Hắn vẫn duy trì hình thái Cuồng Bạo Cự Nhân, lúc này tiểu sư muội nằm trên đầu ngón tay, nàng nhỏ bé giống như hạt cát vậy.
Cự nhân hít một hơi thật sâu, sau đó dùng Phương Pháp Hô Hấp hướng tiểu cô nương thổi ra một ngụm sinh mệnh linh khí vô cùng nồng đậm.
"Vù vù vùi"
Cuồng phong gào thét, sinh mệnh linh khí bao trùm tiểu cô nương, sau đó bị nàng nhanh chóng hấp thu nhập thể.
Không bao lâu, Mộc Tử Tịch "ưm" một tiếng tỉnh lại.
Hàn gia sững sờ nhìn một màn này, trong lòng tự nhủ sinh mệnh lực của Thụ gia ngài, không yếu hơn Chí Sinh Ma Thể là bao.
Hơn nữa, một người hấp thu, một người chuyển vận, các ngươi rõ ràng là quan hệ bổ sung!
"Dị thường? Có!"
Hàn gia nhanh chóng trở lại chính đề, ngưng tiếng nói:
"Thụ gia, nơi này trở nên cực kỳ không thích hợp, có một cỗ lực lượng cổ quái quanh quẩn không tan."
"Giống như là vận rủi, nhưng lại có thể ảnh hưởng đến tinh thần ý chí, rất mãnh liệt!"
"Lúc trước không có rõ ràng như vậy, bản đại gia tưởng rằng đây thuộc tính tuyệt địa ảnh hưởng, cho nên không có nhắc nhở."
"Ý ngươi là, loại lực lượng cổ quái kia do người làm ra? Hơn nữa từ cạn đến sâu, từ đầu đến cuối?" Từ Tiểu Thụ nói xong, lần nữa nhìn tới chỗ Thiên Nhân Ngũ Suy.
Không có ail
"Bị kinh sợ, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ hoảng hốt một chút, sau đó rất nhanh ổn định lại. Hắn thầm nghĩ, chẳng lẽ đây là năng lực của Thiên Nhân Ngũ Suy?
Thế nhưng lần trước tiếp xúc với Thiên Nhân Ngũ Suy, tựa hồ ảnh hưởng không lớn đến thế.
Lần trước Thiên Nhân Ngũ Suy một mực phóng thích thiện ý, có lễ, ông ta có thể khống chế vận rủi xâm nhập người xung quanh?
Lần này. . . vì sao không thể khống chế?
"Phương hướng kia."
Ngón tay chỉ tới phía trước, Từ Tiểu Thụ nhẹ nhàng nâng Hàn gia lên, hỏi: "Có nhìn thấy ai hay không? Vừa rồi nơi đó, từng xuất hiện một người."
"Người?" Hàn gia ngây ngốc,Bản đại gia không nhìn thấy, khu vực xung quanh tuyệt đối không có người ngoài."
Nó trả lời thập phần chắc chắn, vô cùng tự tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận