Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2057: Chu Thị Ảo Thuật (3)

Chương 2057: Chu Thị Ảo Thuật (3)Chương 2057: Chu Thị Ảo Thuật (3)
Quang ảnh trong mắt Từ Tiểu Thụ biến đổi, không nói hai lời, lập tức xuất thủ.
Thần mẹ nó Nguyễn Bình, Nguyễn An!
Sát thủ kim bài liệp lệnh Tam Chú Hương chỉ có bấy nhiêu, cho dù khu vực khác biệt, thế nhưng vẫn có thể thông qua tình báo biết được đối phương.
Trong trí nhớ của Tà Lão, Song Ngốc, có tồn tại hai tên sát thủ đồng cấp "Tiểu Bình""Tiểu An".
Bọn họ ẩn tàng thân phận, dung nhập vào trong "Huyền Bình Tông" thường thường không có gì lạ, mặc dù không phải "Huyền Vô Tông", thế nhưng ảnh hưởng không lớn.
Đương nhiên, Ngọc Hư Song Pháp gì gì đó, Từ Tiểu Thụ chưa từng nghe nói đến.
Có thể lúc trước đọc đến mảnh vỡ ký ức, thiếu thốn bộ phận tình báo tương quan.
Nhưng không sao.
Ba điểm hoài nghi đã đủ rồi.
Cũng không phải đại nhân vật khó lường gì, tại chỗ đọc linh hồn các ngươi, còn sợ không biết được sao?"
"AaaaU
Nguyễn Bình kêu lên một tiếng đau đớn.
Tuy có đề phòng, nhưng phòng thế nào, cũng không phòng được Từ Tiểu Thụ đột nhiên xuất thủ. Linh Hồn Độc Thủ cách không tác dụng, hơn nữa còn có Khí Thôn Sơn Hà ảnh hưởng, khiến y lập tức trúng chiêu.
Nguyễn An giật nảy mình, phát hiện lông mày song bào thai ca ca nhíu lại, sắc mặt thống khổ, trong lòng thâm hô không ổn.
Bất quá không đợi y phản ứng, trong nháy mắt, Từ Tiểu Thụ đã hoàn thành sử dụng Linh Hồn Độc Thủ.
Hắn không nhìn quá nhiều, chỉ ở trong thế giới ký ức Nguyễn Bình, tìm tới một màn y cùng đệ đệ nhìn hắc kim treo thưởng khà khà cười gian.
Hắn liền biết, mình đoán không sai.
Một trong những chuyện phiền nhất đời này, sát thủ Tam Chú Hương, lại tới!
"Hai tên khốn kiếp, nhớ thương thủ cấp lão tử, còn điềm nhiên như không có việc gì, giả vờ không biết ta, nếu không phải ta đột phá, thật đúng là để các ngươi lừa dối quá quan...
Từ Tiểu Thụ "ba" một cái giãm ra một cước, trực tiếp vọt đến trước mặt Nguyễn Bình, Hữu Tứ Kiếm giữa trời chém xuống.
Thừa dịp hắn bệnh, đòi mạng hắn!
"Tiêu Sắt huynh cứu ta... “
Nguyễn An hô to một tiếng, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, hai tay hóa thành chất ngọc, duổi thẳng tới trước ngực Nguyễn Bình, cấp tốc đẩy ra sau.
Hai người hiểm hiểm tránh thoát Hữu Tứ Kiếm công kích, lại bị kiếm khí màu đen trảm qua.
"Bành!"
Hai đại sát thủ đột nhiên hóa thành mỹ ngọc trong suốt, trong chớp mắt bị hung ma chi khí Hữu Tứ Kiếm xâm nhập, âm vang nổ thành khối vụn. Bản thể hai người không bị ảnh hưởng, hóa thành hai đạo lưu quang, phi tốc lùi lại.
"Tiêu Sắt huynh, xin giúp huynh đệ chúng ta một chút sức lực!" Nguyễn An vẫn đang hô to cầu giúp đỡ,'Gia hỏa này có bệnh, vô duyên vô cớ hạ tử thủi"
Thấy Từ Tiểu Thụ đột nhiên xuất kích, Phong Tiêu Sắt không chút ngoài ý muốn chút nào.
Tựa như vừa rồi hắn vô lễ muốn người khác quỳ xuống dập đầu.
Nghe tiếng cầu viện, Phong Tiêu Sắt vô thức đứng lên, dù sao cũng là thành viên trong đội ngũ, mình cũng nên làm chút gì đó?
"Quên đi, Tiêu Sắt huynh, đây là chuyện của hai bọn họ, chúng ta không nên dính vào, miễn cho rước họa vào thân." Lý Phú Quý tri kỷ kéo y lại.
"Xảy ra chuyện gì?" Chu Nhất Viên tặc mi thử kiểm hai mắt lấp lánh mình một màn này, không hiểu quay đầu hỏi.
Lý Phú Quý nhìn hai người một chút, thở dài nói: "Hai người bọn họ chính là sát thủ Tam Chú Hương, vốn có thù với Từ Tiểu Thụ."
Không cần giải thích nhiều, Phong Tiêu Sắt đã hiểu, hết thảy là do hắc kim treo thưởng gây phiền phức.
Đúng vậy, hắc kim treo thưởng Từ Tiểu Thụ, chỉ cần tin tức linh thông một chút liền biết được.
Dù sao hiện tai Đông Vực có hai phần phong thánh đạo cơ, một là Thiên Không Thành, một là Thánh Nô Từ Tiểu Thụ.
"Đúng là như thế."
Chu Nhất Viên lẩm bẩm tự nói, trong mắt có tia sáng lấp lóe, không biết trong lòng đang nghĩ chuyện gì. Y bỗng nhiên xoay người, nhặt một cục đá trên mặt đất lên, ngước mắt nhìn vê phía Từ Tiểu Thụ đang muốn đuổi theo hai người Nguyễn Bình, Nguyễn An, hét to một tiếng.
"Từ Tiểu Thụi"
Từ Tiểu Thụ dừng lại.
Thái Hư muốn chạy, hắn lại không rõ ràng năng lực của bọn họ, hình như là thuộc tính “Ngọc” kỳ lạ nào đó.
Từ Tiểu Thụ cảm thấy mình không ngăn được.
Cho nên sau khi hắn quay đầu, nơi ánh mắt nhìn đến đầu tiên chính là Hàn gia.
Hàn gia thoát khỏi Mộc Tử Tịch ôm ấp, im hơi lặng tiếng biến mất, ngay cả Phong Tiêu Sắt cũng không chú ý tới chỉ tiết này.
Sau đó, Từ Tiểu Thụ mới nhìn đến gia hỏa xấu xí kêu hắn lại.
Y tên là gì nhỉ, Chu Nhất Viên?
Liếc nhìn lại, không thấy địch ý.
"Hưut"
Chu Nhất Viên trống rỗng ném cục đá tới, phía trên tản ra linh nguyên ba động nhàn nhạt.
Nó thậm chí không thể ảnh hưởng tới nhục thân Từ Tiểu Thụ!
Đồng thời, loại tốc độ công kích này đối với Nhanh Nhẹn cấp bậc Bán Thánh mà nói, chẳng khắc gì rùa bò.
Từ Tiểu Thụ nhất thời không biết được gia hỏa này muốn làm gì.
"Xoát xoát xoátI" Chu Nhất Viên động tác cực nhanh.
Thời điểm hòn đá bay tới trước mặt Từ Tiểu Thụ, y đã cắn nát đầu ngón tay, dùng máu trống rỗng viết ra phù văn ẩn hàm đạo uẩn tinh quang, nhìn không rõ ra sao.
Sau đó, tay trái Chu Nhất Viên phá không, duỗi vào hư không, tựa như đang nắm chặt quy tắc đại đạo!
Tay phải nhấc lên, nhen nhóm huyết văn trước mặt hóa thành tinh quang chỉ hỏa.
"Đẩu Chuyển Tinh Di"
"Hoắc" một tiếng vang nhỏ, Từ Tiểu Thụ cảm thấy trước mặt hoa một cái, hòn đá nhỏ không thấy.
Thay vào đó chính là Nguyễn Bình đã trốn đi xa, ẩn vào trong đại đạo không thấy tung tích!
"Chuyện này. . “
Nguyễn Bình vừa mới xuất hiện, con ngươi đột nhiên co rụt lại.
Vừa rồi y tao ngộ Linh Hồn Độc Thủ oanh kích, lúc này vẫn còn đau đầu muốn nứt.
Y chạy theo đệ đệ Nguyễn An, hai huynh đệ vốn nghĩ chỉ cần liều mạng chạy, như vậy trận chiến này không cần phải đánh.
Kết quả trong chớp mắt, Nguyễn Bình không thấy đệ đệ đâu, giống như quỷ đả tường, chạy tới trước mặt Từ Tiểu Thụi
Đây là chuyện kinh khủng đến cỡ nào?
Từ Tiểu Thụ đã phát động Hữu Tứ Kiếm chờ sẵn!
Sau khi linh niệm phát hiện bản thân tinh quan lốm đốm, đại đạo quanh thân có vết tích bị người xuyên tạc, Nguyễn Bình liên ý thức được, mình trúng phải yêu đạo của ai.
Loại năng lực quỷ dị này. ..
Linh niệm quét qua, quả nhiên, Chu Nhất Viên phía sau nhếch miệng cười hắc hắc, trong mắt phát ra ánh sáng xanh mơn mởn.
Y đưa tay ra, nhẹ nhàng vung vẫy, trong miệng lẩm bẩm:
"Tạm biệt - "
Xùy!
Hữu Tứ Kiếm mãnh liệt đâm xuống!
Từ Tiểu Thụ tê cả da đầu, rung động thuật pháp quỷ dị của Chu Nhất Viên, tuy nhiên Nhanh Nhẹn cấp bậc Bán Thánh giúp hắn phản ứng kịp thời, biết được đây là thời cơ rất tốt.
Chu Nhất Viên vừa rồi gọi mình lại, là muốn mình phối hợp với y?
Mặc dù năng lực không tạo thành nửa điểm tổn thương, thế nhưng quỷ dị ở chỗ khó lòng phòng bị, trong khoảng thời gian ngắn, ngay cả Thái Hư Nguyễn Bình đều không biết vì sao mình lại trúng chiêu, đồng thời vô pháp tránh thoát Đẩu Chuyển Tỉnh Di trói buộc.
Chu Nhất Viên không thể tạo thành tổn thương, chỉ có thể khống chế, nhưng không saol
Từ Tiểu Thụ toàn thân cao thấp cộng lại, ngoại trừ tổn thương, cũng chỉ có tổn thương!
"Xoẹt" một tiếng vang lên, thời điểm Hữu Tứ Kiếm đâm vào trái tim Nguyễn Bình, Từ Tiểu Thụ vẫn cảm thấy tựa như ảo mộng.
Từng có lúc, hắn đối mặt Thái Hư cần mưu đồ đủ kiểu, suy nghĩ sâu xa. Hiện tại đột nhiên nhảy ra một người đến phối hợp, hắn có thể nhanh hơn một bước, đâm hung kiếm vào trong tim kẻ địch.
"Phốc!"
Nguyễn Bình không có cơ hội dùng ra át chủ bài, trước trúng Linh Hồn Độc Thủ của Từ Tiểu Thụ, sau lại bị Chu Nhất Viên đâm sau lưng.
Cuối cùng dưới tình huống vội vàng, bị Hữu Tứ Kiếm đâm thẳng vào timI
Vừa rồi Từ Tiểu Thụ dùng Linh Hồn Độc Thủ đã nhìn qua, Nguyễn Bình, không phải kiếm tu, mà là dùng chủy thủ.
"Ngươi...
"Vụt" một cái, tròng mắt Nguyễn Bình lồi ra ngoài, toàn thân bạo phát hung ma chi khí màu đen.
Y giãy giụa kịch liệt, thế nhưng Từ Tiểu Thụ dùng một tay bóp chặt cổ y, áp chế y phản kháng.
Cảm nhận lực đạo tựa như bị cự thú bóp lấy, Nguyễn Bình tiếp cận biên giới tẩu hỏa nhập ma chỉ có thể dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, tuy nhiên vẫn không nhấc lên được gợn sóng nào.
Y dùng hết toàn lực đưa tay lên, ánh mắt giết người không phải nhắm ngay Từ Tiểu Thụ, mà là nhìn về phía Chu Nhất Viên đâm lưng hắn một đao, khiến người không rét mà run.
"Chu! Ngươi!"
"Ách, phốc!"
Nguyễn Bình cuối cùng không nói được nữa.
Từ Tiểu Thụ sợ gia hỏa này dùng ra át chủ bài gì, thế là vận dụng Hữu Tứ Kiếm cắt cổ tại chỗ. "Ông!"
Kiếm ý kinh minh.
Con ngươi Phong Tiêu Sắt co rụt lại, phát hiện trong mắt Từ Tiểu Thụ xuất hiện hai thanh u ám tiểu kiếm, đây là Quỷ Kiếm Thuật.
Hắn cách không, câu lấy linh hồn Nguyễn Bình còn đang giãy giụa.
"Từ Tiểu Thụ!"
Chu Nhất Viên nhếch miệng cười.
Hàm răng rất có cá tính, răng nanh giao thoa, quả thật rất nổi bật.
Y lần nữa gọi lại Từ Tiểu Thụ/Ngươi quả nhiên có rất nhiều bảo bối, giết Thái Hư giống như giết chó. .. ừm, người còn muốn xem ảo thuật không?"
Từ Tiểu Thụ kinh nghi bất định nhìn nam tử một mặt tặc tướng.
Cho đến lúc này, hắn vẫn chưa biết được năng lực, lập trường của Chu Nhất Viên ra sao.
Liên quan tới điểm ấy... .
Ánh mắt Lý Phú Quý rung động, biểu thị y đã nhìn lầm Chu Nhất Viên.
Phong Tiêu Sắt xem như nhận thức lại người này, trầm mặc kéo dài khoảng cách.
Từ Tiểu Thụ nắm lấy đầu lâu Nguyễn Bình.
Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy Thái Hư không đáng tiền như thế, ngay cả một kiếm cũng không gánh được.
Cái chết của Nguyễn Bình khiến cho Chu Nhất Viên ở trong mắt Từ Tiểu Thụ, có thêm một chút hương vị không tâm thường.
Loại vị đạo này, hiếm người có được. Vị Thái Hư lần trước xuất thủ khiến hắn nhìn không ra, đoán không ra, là Diêm Vương Thiên Nhân Ngũ Suy. "Ảo thuật gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận