Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 645: Thu Linh Dược (1)

"Uầy, mọi chuyện chính là như thế."
Từ Tiểu Thụ giang tay ra, giải thích với nhị nữ ở trước mặt:
"Tuy nơi này có vô số linh dược cao cấp, thế nhưng bọn chúng đều là linh dược biến dị, hơn nữa còn đột biến theo hướng thôi tình."
"Cho nên, trốn vào bên trong bạch cốt môn, đầu tiên là cẩn thận Bạch Khô Lâu công kích, thứ hai là đề phòng dược khí lơ lửng ở xung quanh."
"Tốt nhất là dùng linh nguyên ngăn cách toàn thân."
Trước bạch cốt môn.
Ngư Tri Ôn xấu hổ, sắc mặt kiều diễm tựa như một đóa mẫu đơn.
Nàng không ngờ tiến vào Linh Dung Trạch, uy hiếp lớn nhất không phải Bạch Khô Lâu, mà chính mà mùi hương linh dược.
Thiệt thòi vừa nãy sau khi phát hiện phẩm chất linh dược nơi đây, nàng còn cố ý hít thêm vài hơi.
Khó trách. . .
Vụng trộm liếc nhìn Từ Tiểu Thụ, chỉ thấy trên mặt hắn ẩn ẩn có một vệt đỏ sậm, Ngư Tri Ôn lập tức cúi đầu xuống, không dám nói một lời.
Ngượng chết mất thôi!
Mộc Tử Tịch đứng trước cửa.
Mặc dù giải thích rất hợp lý, thế nhưng lời từ trong miệng Từ Tiểu Thụ nói ra, có thể tin sao?
Tin cái rắm!
"Tại sao ta lại không có việc gì?" Nàng tức giận hỏi.
"Ta làm sao biết ngươi. . . "
Từ Tiểu Thụ cổ quái lườm tiểu sư muội một phen.
Dược lực tiềm phục trong không khí rất lợi hại, dưới tình huống không kịp đề phòng, hắn cũng bị trúng chiêu.
Nếu như không có Phương Pháp Hô Hấp, có lẽ giờ phút này hắn đã biến thành Tiểu Ngư thứ hai.
Về phần Mộc Tử Tịch. . .
Nàng rõ ràng không có một chút phòng bị nào, còn thôn phệ rất nhiều dược khí.
Thế nhưng. . . vẫn có thể nhảy nhót tưng bừng!
"Có lẽ là bởi vì thể chất của ngươi."
Từ Tiểu Thụ phán đoán nói: "Có lẽ Thôn Thanh Mộc Thể có chỗ đặc biệt, sinh mệnh lực của ngươi quá ương ngạnh, đám dược khí kia còn chưa kịp phát huy tác dụng, đã trở thành chất dinh dưỡng của ngươi."
Nghĩ đến tiểu cô nương cắn một phát liền có thể thôn phệ tuyệt đại bộ phận sinh mệnh lực của mình, Từ Tiểu Thụ cảm thấy phán đoán này hẳn không sai.
"Sinh mệnh lực của ngươi còn nhiều hơn ta, vì sao. . . "
Mộc Tử Tịch tức giận hỏi tới, muốn nói vì sao ngươi lại trúng chiêu.
Nhưng nhìn Từ Tiểu Thụ, bộ dáng gia hỏa này nào giống như trúng chiêu.
"Hắc hắc."
Từ Tiểu Thụ biết tiểu cô nương đã nhận ra, lúc này mới cười nói: "Cho nên ta cũng không có việc gì, ngươi thấy ta giống như có việc lắm sao?"
Hắn lười giải thích nhiều.
Có đôi khi chỉ cần một lời nói dối thiện ý, liền có thể ngăn cản vô số phiền ngôn.
Huống chi, cho dù muốn giải thích Phương Pháp Hô Hấp, cũng rất khó giải thích rõ ràng được.
Hắn ấn đầu tiểu sư muội, cùng nhau ngồi xuống, nấp ở trong một cái bóng râm cực lớn.
Vừa quay đầu lại.
Bên trong sâu không thấy đáy, từng bước từng bước hướng xuống mặt đất.
Rất rõ ràng, đây chính là hang ổ của Bạch Khô Lâu.
Về phần tình huống trong đó như thế nào, hắn không rõ.
Thế nhưng có lẽ chí bảo mình muốn, ngay ở bên trong.
"Ngồi xổm chờ một hồi."
Từ Tiểu Thụ không có lập tức tiến vào chỗ sâu.
Hắn ra hiệu nhị nữ giữ im lặng, ánh mắt chuyển ra ngoài.
Đám nam nữ lúc trước bị dược lực ảnh hưởng, hiển nhiên không có đảm lượng giống như ba người.
Nhìn thấy A Giới kéo chân Bạch Khô Lâu kinh khủng, sau khi tỉnh táo lại liền tản ra bốn phía, nhất thời không còn bóng người.
Mà chiến đấu trên bầu trời, giờ phút này vẫn còn đang giằng co.
A Giới cùng Bạch Khô Lâu đánh đến khí thế ngất trời.
Âm thanh "Phanh phanh" vang lên không dứt.
Hiển nhiên, đây là lần đầu tiên song phương gặp phải đối thủ ngang tay.
Cho nên hoàn toàn quên mất, dưới mặt đất, kỳ thật vẫn còn ba con kiến hôi đang lén lén lút lút.
"Đoán chừng có thể kéo một hồi."
Từ Tiểu Thụ lập tức suy đoán.
A Giới quá mạnh.
Bạch Khô Lâu từng khiến cho hai đại Vương Tọa Trương phủ phải thúc thủ vô sách, ở trước mặt nó, cũng chỉ là một món đồ chơi quá cỡ mà thôi.
Dựa vào thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, hành động của nó cực kỳ linh hoạt, thoắt ẩn thoắt hiện, khiến cho thân thể Bạch Khô Lâu xuất hiện thêm mấy cái lỗ thủng.
Nhưng Bạch Khô Lâu cũng không phải dạng vừa.
Một thân Bạch Viêm kinh khủng, lại cộng thêm thân thể Vương Tọa.
Cho dù bị thương, cũng chỉ là vết thương nhỏ, chớp mắt liền có thể khôi phục.
Trận chiến tiến vào lúc dầu sôi lửa bỏng.
Từ Tiểu Thụ đã nhìn ra.
Cho dù A Giới hơi chiếm thượng phong, thế nhưng chỉ bằng mình nó, lại không có đại chiêu nào khác, cơ bản rất khó đánh bại tên to con kia.
Mà đại chiêu. . .
Từ Tiểu Thụ không biết khẩu lệnh a!
Hiện tại hắn chỉ có thể ra lệnh cho A Giới biến thành một thanh đao, hoặc là một cục đá.
Như thế, còn không bằng để A Giới dùng hình thái nhân loại, quần ẩu với tên gia hỏa kia!
"Tẫn Chiếu Đại Hỏa Chủng, đoán chừng trong khoảng thời gian ngắn rất khó cầm tới. . . "
"Có nên đi vào dò xét hay không đây?"
Từ Tiểu Thụ do dự.
Ba người trốn ở chỗ này, Bạch Khô Lâu không có phát hiện.
Nhưng một khi nó phát hiện địa bàn của mình bị xâm lấn, nói không chừng sẽ bỏ hết tất cả, liều mạng xông đến.
Lúc đó, lỡ như bên trong không có lối ra khác, chẳng phải liền xong đời?
Mình thì không sợ rồi, thế nhưng hai cô nương kia. . .
"Thực sự không được, liền bại lộ Nguyên Phủ, thu hết vào!"
Từ Tiểu Thụ không chần chờ, lập tức quyết đoán.
Hiện tại phải tranh thủ thời gian, chạy vào bên trong nghiên cứu tìm hiểu.
Nhưng, trước đó. . .
Từ Tiểu Thụ chuyển mắt nhìn tới đám linh dược cách đó không xa.
Ngũ phẩm linh dược!
Xen lẫn mọc thành rừng!
Tuy nói mấy loại linh dược biến dị này đều có tác dụng thôi tình
Gieo vào trong Nguyên Phủ, nhất định sẽ khiến họa phong bị lệch hướng.
Nhưng ngũ phẩm dù sao vẫn là ngũ phẩm, ai có thể bỏ qua?
"Hắc hắc, các ngươi có thủ đoạn gì có thể thu lấy đám linh dược kia không?"
Từ Tiểu Thụ quay đầu hỏi: "Thừa dịp tên to con kia còn không phát hiện ra chúng ta."
Mộc Tử Tịch im lặng không nói.
Nàng vểnh miệng nhỏ lên, rầu rĩ không vui, không muốn nói chuyện với Từ Tiểu Thụ.
Ngư Tri Ôn đã không còn để ý đến đám linh dược kia nữa, trầm mặc lắc đầu.
"Đã như vậy, ta liền không khách khí."
Từ Tiểu Thụ hớn hở cười vui, cong lưng hóp bụng chạy ra ngoài.
"Các ngươi chờ ở bên trong, ta đi một chút sẽ trở lại ngay."
Nhị nữ sững sờ, không biết Từ Tiểu Thụ muốn làm gì.
Hiện tại con hàng kia còn dám đi ra ngoài, nếu như bị Bạch Khô Lâu phát hiện, dựa vào nộ kích nó tích lũy lúc trước, còn không phải trực tiếp lao xuống truy sát hắn?
Nhưng mà tình huống hoàn toàn tương phản với dự đoán.
Bạch Khô Lâu tựa hồ không có phát hiện, tiếp tục quần ẩu với A Giới ở trên trời, phát tiết thể lực.
"Không nhìn thấy?"
Ngư Tri Ôn chớp chớp tinh đồng, hết sức kinh ngạc.
Lúc trước nàng một mực ở bên cạnh Từ Tiểu Thụ, cho nên không phát hiện thứ gì.
Thế nhưng hiện tại nhìn thấy Từ Tiểu Thụ càng ngày càng mơ hồ, nàng thử đóng tinh đồng lại.
Trong tầm mắt, Từ Tiểu Thụ, vậy mà biến mất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận